古诗词

闻京师诏下志喜

王世贞

闻道将军第,荆榛车马稀。wén dào jiāng jūn dì,jīng zhēn chē mǎ xī。
交游愁姓字,部曲掩光辉。jiāo yóu chóu xìng zì,bù qū yǎn guāng huī。
日月明何损,君亲计总非。rì yuè míng hé sǔn,jūn qīn jì zǒng fēi。
陇西羞李氏,敢道汉恩微。lǒng xī xiū lǐ shì,gǎn dào hàn ēn wēi。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

戏题

王世贞

何来赭衣青犊车,昨者玉带黄金鱼。hé lái zhě yī qīng dú chē,zuó zhě yù dài huáng jīn yú。
先生此时卧读书,闺中小妇不解事,问尔刺促终何如。xiān shēng cǐ shí wò dú shū,guī zhōng xiǎo fù bù jiě shì,wèn ěr cì cù zhōng hé rú。

怀柔六槐歌

王世贞

怀柔署中六槐树,小者百尺凌穹苍。huái róu shǔ zhōng liù huái shù,xiǎo zhě bǎi chǐ líng qióng cāng。
五如五岳峙大荒,一若小室嵩之阳。wǔ rú wǔ yuè zhì dà huāng,yī ruò xiǎo shì sōng zhī yáng。
行天白日不能下,呼雨阑风势莫当。xíng tiān bái rì bù néng xià,hū yǔ lán fēng shì mò dāng。
金钱万缗夺春色,珠玑千斛抟秋霜。jīn qián wàn mín duó chūn sè,zhū jī qiān hú tuán qiū shuāng。
饥乌怪鸱啼不歇,亦许狐兔穿其傍。jī wū guài chī tí bù xiē,yì xǔ hú tù chuān qí bàng。
根蟠老大托后土,区区斧斤宁见伤。gēn pán lǎo dà tuō hòu tǔ,qū qū fǔ jīn níng jiàn shāng。
东家梧桐仅人立,青皮剥落神摧藏。dōng jiā wú tóng jǐn rén lì,qīng pí bō luò shén cuī cáng。
虽有凤凰不肯顾,安得送汝参天长。suī yǒu fèng huáng bù kěn gù,ān dé sòng rǔ cān tiān zhǎng。

端午日观骑士校艺怀来歌

王世贞

五月五日千花晴,怀来川头组练明。wǔ yuè wǔ rì qiān huā qíng,huái lái chuān tóu zǔ liàn míng。
乘骢使者出行营,张侯手抚诸干城。chéng cōng shǐ zhě chū xíng yíng,zhāng hóu shǒu fǔ zhū gàn chéng。
?翿小带垂金铃,马耳削立听军声。dào xiǎo dài chuí jīn líng,mǎ ěr xuē lì tīng jūn shēng。
弯弓技似无甘蝇,满若纤阿霹雳鸣。wān gōng jì shì wú gān yíng,mǎn ruò xiān ā pī lì míng。
尾衔飞镝双流星,锦毬揉裂纷紫缨。wěi xián fēi dī shuāng liú xīng,jǐn qiú róu liè fēn zǐ yīng。
瞥然鸽起凌空冥,董生剑舞技何精。piē rán gē qǐ líng kōng míng,dǒng shēng jiàn wǔ jì hé jīng。
雪山怒压霜涛崩,须臾突骑鼓不停。xuě shān nù yā shuāng tāo bēng,xū yú tū qí gǔ bù tíng。
降番猬鬣殊狰狞,决骤拟肉中原兵。jiàng fān wèi liè shū zhēng níng,jué zhòu nǐ ròu zhōng yuán bīng。
何来一校驰相迎,恍如云中白角鹰。hé lái yī xiào chí xiāng yíng,huǎng rú yún zhōng bái jiǎo yīng。
爪距格格摧秋翎,栏腰师比七尺轻。zhǎo jù gé gé cuī qiū líng,lán yāo shī bǐ qī chǐ qīng。
败马局蹐不能行,掷来猊雏万众惊。bài mǎ jú jí bù néng xíng,zhì lái ní chú wàn zhòng jīng。
问之乃是前董生,黄金凿落珊瑚倾。wèn zhī nǎi shì qián dǒng shēng,huáng jīn záo luò shān hú qīng。
野夫鲸吸乾沧溟,酒间慷慨涕泪零。yě fū jīng xī qián cāng míng,jiǔ jiān kāng kǎi tì lèi líng。
漠南咫尺皆王庭,狼牙大纛天纵横,呜呼汝曹慎莫矜。mò nán zhǐ chǐ jiē wáng tíng,láng yá dà dào tiān zòng héng,wū hū rǔ cáo shèn mò jīn。

戏题

王世贞

君不见道傍石,太古留一拳。jūn bù jiàn dào bàng shí,tài gǔ liú yī quán。
自从陵阳过之泣,千椎万琢不得全。zì cóng líng yáng guò zhī qì,qiān chuí wàn zuó bù dé quán。
野夫有语且自保,肯受龌龊时人传。yě fū yǒu yǔ qiě zì bǎo,kěn shòu wò chuò shí rén chuán。

戏题

王世贞

君不见道傍柳,昨者黄金丝,今日萧条秃于帚。jūn bù jiàn dào bàng liǔ,zuó zhě huáng jīn sī,jīn rì xiāo tiáo tū yú zhǒu。
人间毁誉风雨来,万事莫落书生口。rén jiān huǐ yù fēng yǔ lái,wàn shì mò luò shū shēng kǒu。

亚泉行吴仲子索也

王世贞

谁罅五色石,下注昆仑丘。shuí xià wǔ sè shí,xià zhù kūn lún qiū。
泓然万顷玻璃秋,坼为两派江河流。hóng rán wàn qǐng bō lí qiū,chè wèi liǎng pài jiāng hé liú。
再画中原膏九州,蒸云噏日元气浮。zài huà zhōng yuán gāo jiǔ zhōu,zhēng yún xī rì yuán qì fú。
初分一线莲花边,要种白璧浇蓝田。chū fēn yī xiàn lián huā biān,yào zhǒng bái bì jiāo lán tián。
但看错落琼珠圆,往往上接沧浪天。dàn kàn cuò luò qióng zhū yuán,wǎng wǎng shàng jiē cāng làng tiān。
君不见康王谷头吐勺水,敢道人间第一泉。jūn bù jiàn kāng wáng gǔ tóu tǔ sháo shuǐ,gǎn dào rén jiān dì yī quán。

夜入保定公署秋隘风雨横来戏成一首

王世贞

樊舆城中数椽木,蔓藟骄生妒人足。fán yú chéng zhōng shù chuán mù,màn lěi jiāo shēng dù rén zú。
使者何妨入狗门,诸君岂解惊牛屋。shǐ zhě hé fáng rù gǒu mén,zhū jūn qǐ jiě jīng niú wū。
此时天公太有权,行风逐雨相扶颠。cǐ shí tiān gōng tài yǒu quán,xíng fēng zhú yǔ xiāng fú diān。
遥闻柏府沈深甚,不分啼乌竟夕眠。yáo wén bǎi fǔ shěn shēn shén,bù fēn tí wū jìng xī mián。

余定州飞白歌

王世贞

吾家子敬不再得,千载能飞讵能白。wú jiā zi jìng bù zài dé,qiān zài néng fēi jù néng bái。
天公缩入余生手,独洗残碑悟神迹。tiān gōng suō rù yú shēng shǒu,dú xǐ cán bēi wù shén jì。
三尺生绡写相赠,草堂顿尔生颜色。sān chǐ shēng xiāo xiě xiāng zèng,cǎo táng dùn ěr shēng yán sè。
矫如溟壑盘虬龙,迅如雕鹗击大空。jiǎo rú míng hè pán qiú lóng,xùn rú diāo è jī dà kōng。
细如游丝扬白日,澹如远汉垂晴虹。xì rú yóu sī yáng bái rì,dàn rú yuǎn hàn chuí qíng hóng。
黄河九道拆天倒,潆洄沸灪争相雄。huáng hé jiǔ dào chāi tiān dào,yíng huí fèi yù zhēng xiāng xióng。
野夫平生好涂抹,小巫气索难为工。yě fū píng shēng hǎo tú mǒ,xiǎo wū qì suǒ nán wèi gōng。
呜呼吾欲游五岳,挟君题名遍寥廓。wū hū wú yù yóu wǔ yuè,xié jūn tí míng biàn liáo kuò。
六丁敛手那得妒,好与匡庐斗飞瀑。liù dīng liǎn shǒu nà dé dù,hǎo yǔ kuāng lú dòu fēi pù。

戏宗吏部买妾

王世贞

江东小妇春十五,珊瑚荧荧海光妩。jiāng dōng xiǎo fù chūn shí wǔ,shān hú yíng yíng hǎi guāng wǔ。
千载唐昌夺颜色,帝遣琼枝待君吐。qiān zài táng chāng duó yán sè,dì qiǎn qióng zhī dài jūn tǔ。
鸦头步袜生莲金,胭脂销红玉箸侵。yā tóu bù wà shēng lián jīn,yān zhī xiāo hóng yù zhù qīn。
半夜鸡声挽欢起,畏听旁帐白头吟。bàn yè jī shēng wǎn huān qǐ,wèi tīng páng zhàng bái tóu yín。

秋日过于鳞郡斋分赋十二体得俱字

王世贞

使君匹马万里途,东观碣石沧瀛枯。shǐ jūn pǐ mǎ wàn lǐ tú,dōng guān jié shí cāng yíng kū。
朔风吹寒金仆姑,道逢侠客胡虬须。shuò fēng chuī hán jīn pū gū,dào féng xiá kè hú qiú xū。
千金买宴争摴蒱,为他一掷狼居胥。qiān jīn mǎi yàn zhēng chū pú,wèi tā yī zhì láng jū xū。
低眉急毂趋天都,道傍轻薄多揶揄。dī méi jí gǔ qū tiān dōu,dào bàng qīng báo duō yé yú。
使君大笑青云徂,中山酒薄不肯沽。shǐ jūn dà xiào qīng yún cú,zhōng shān jiǔ báo bù kěn gū。
下马突入邢州厨,皎然文君坐当垆。xià mǎ tū rù xíng zhōu chú,jiǎo rán wén jūn zuò dāng lú。
问我不醉何为乎,把舞如意惊珊瑚。wèn wǒ bù zuì hé wèi hū,bǎ wǔ rú yì jīng shān hú。
古人往矣不可呼,今人龌龊非吾徒。gǔ rén wǎng yǐ bù kě hū,jīn rén wò chuò fēi wú tú。
与尔頫仰天模糊,安得化影长相俱,鞭双飞龙竟八区。yǔ ěr fǔ yǎng tiān mó hú,ān dé huà yǐng zhǎng xiāng jù,biān shuāng fēi lóng jìng bā qū。

是何行赠徐汝思参议

王世贞

是何健儿来叩门,令我衣裳欲颠倒。shì hé jiàn ér lái kòu mén,lìng wǒ yī shang yù diān dào。
金华徐卿乍相见,落日金绯照枯槁。jīn huá xú qīng zhà xiāng jiàn,luò rì jīn fēi zhào kū gǎo。
老驺为倾厨头酝,醉夫手剥盘中枣。lǎo zōu wèi qīng chú tóu yùn,zuì fū shǒu bō pán zhōng zǎo。
入眼黄花巧相媚,促膝青灯寒更好。rù yǎn huáng huā qiǎo xiāng mèi,cù xī qīng dēng hán gèng hǎo。
未将华发论夙昔,更出新诗见怀抱。wèi jiāng huá fā lùn sù xī,gèng chū xīn shī jiàn huái bào。
自尔高歌蜀道篇,八数秋霜变原草。zì ěr gāo gē shǔ dào piān,bā shù qiū shuāng biàn yuán cǎo。
山东李生大卓荦,晚得宗吴亦不恶。shān dōng lǐ shēng dà zhuó luò,wǎn dé zōng wú yì bù è。
迩来太华失帝意,下遣巨灵斧其角。ěr lái tài huá shī dì yì,xià qiǎn jù líng fǔ qí jiǎo。
冠山神鳌颠簸荡,鬣风长鲸怒喷礴。guān shān shén áo diān bǒ dàng,liè fēng zhǎng jīng nù pēn bó。
燕中贵人若反掌,江南佳丽同飞藿。yàn zhōng guì rén ruò fǎn zhǎng,jiāng nán jiā lì tóng fēi huò。
即使乔松亦摧挫,岂唯桃杏能索莫。jí shǐ qiáo sōng yì cuī cuò,qǐ wéi táo xìng néng suǒ mò。
问我诗名如许细,黯淡逢人尚深削。wèn wǒ shī míng rú xǔ xì,àn dàn féng rén shàng shēn xuē。
长安九衢春自阴,尺地尽化为黄金。zhǎng ān jiǔ qú chūn zì yīn,chǐ dì jǐn huà wèi huáng jīn。
纵有文章挂北斗,其人往往皆陆沈。zòng yǒu wén zhāng guà běi dòu,qí rén wǎng wǎng jiē lù shěn。
腰间辘轳双玉鞘,十日不出芙蓉深。yāo jiān lù lú shuāng yù qiào,shí rì bù chū fú róng shēn。
临岐慷慨解相赠,报尔悠悠千古心。lín qí kāng kǎi jiě xiāng zèng,bào ěr yōu yōu qiān gǔ xīn。

龙伯篇赠徐子与守汀州

王世贞

我驰轺车去京国,君拥楼船下震泽。wǒ chí yáo chē qù jīng guó,jūn yōng lóu chuán xià zhèn zé。
风尘片语成古今,星斗垂天各南北。fēng chén piàn yǔ chéng gǔ jīn,xīng dòu chuí tiān gè nán běi。
云扶恒顶大陆青,海擘鲸鬐九江黑。yún fú héng dǐng dà lù qīng,hǎi bāi jīng qí jiǔ jiāng hēi。
贵人刺促虚见雠,处处江山真宰愁。guì rén cì cù xū jiàn chóu,chù chù jiāng shān zhēn zǎi chóu。
华阳洞中按谪籍,此曹落魄未可收。huá yáng dòng zhōng àn zhé jí,cǐ cáo luò pò wèi kě shōu。
不然簿牍纷相樛,混沌少足延春秋。bù rán bù dú fēn xiāng jiū,hùn dùn shǎo zú yán chūn qiū。
我今蹭蹬之青州,君亦五马东南游。wǒ jīn cèng dēng zhī qīng zhōu,jūn yì wǔ mǎ dōng nán yóu。
五马翩翩五赤龙,玉华天开玉芙蓉。wǔ mǎ piān piān wǔ chì lóng,yù huá tiān kāi yù fú róng。
汀溪溪发桃花红,落花徐飞讼庭空。tīng xī xī fā táo huā hóng,luò huā xú fēi sòng tíng kōng。
讼庭往往烟霞色,案头一峰青欲滴。sòng tíng wǎng wǎng yān xiá sè,àn tóu yī fēng qīng yù dī。
醉后频呼白接䍦,兴来且着临川屐。zuì hòu pín hū bái jiē lí,xīng lái qiě zhe lín chuān jī。
莫论名世五百年,例是词人二千石。mò lùn míng shì wǔ bǎi nián,lì shì cí rén èr qiān shí。
飞章报君还自言,道傍青绶何便便。fēi zhāng bào jūn hái zì yán,dào bàng qīng shòu hé biàn biàn。
男儿身在无不可,即使折腰那足怜。nán ér shēn zài wú bù kě,jí shǐ zhé yāo nà zú lián。
君不见龙伯灼鳌鳌极转,帝罚龙伯令之短。jūn bù jiàn lóng bó zhuó áo áo jí zhuǎn,dì fá lóng bó lìng zhī duǎn。
犹能蚁观尘世人,仰摘匏瓜未为晚。yóu néng yǐ guān chén shì rén,yǎng zhāi páo guā wèi wèi wǎn。

壶公篇

王世贞

昔有汝南白头翁,手提玉壶称壶公。xī yǒu rǔ nán bái tóu wēng,shǒu tí yù hú chēng hú gōng。
壶中美酒十万斛,桃花树树骄春风。hú zhōng měi jiǔ shí wàn hú,táo huā shù shù jiāo chūn fēng。
长房小儿错狡狯,三试不过同沙虫。zhǎng fáng xiǎo ér cuò jiǎo kuài,sān shì bù guò tóng shā chóng。
我今但入不肯出,一醉天地无终穷。wǒ jīn dàn rù bù kěn chū,yī zuì tiān dì wú zhōng qióng。

放歌赠子相考功出参闽省

王世贞

自从上帝与富媪不相得,展鳌一足摧一极。zì cóng shàng dì yǔ fù ǎo bù xiāng dé,zhǎn áo yī zú cuī yī jí。
黄河漰■向西北,赤水妖株扫奎壁,天下文章夺颜色。huáng hé pēng xiàng xī běi,chì shuǐ yāo zhū sǎo kuí bì,tiān xià wén zhāng duó yán sè。
君不见历下生尔时,脱屣辞承明。jūn bù jiàn lì xià shēng ěr shí,tuō xǐ cí chéng míng。
道傍黄绶不肯跪,刺史刺促惭颜赪。dào bàng huáng shòu bù kěn guì,cì shǐ cì cù cán yán chēng。
吴郎楚狂人,凤歌往往嘲公卿。wú láng chǔ kuáng rén,fèng gē wǎng wǎng cháo gōng qīng。
朝来襆被门下省,交游顷刻藏其名。cháo lái fú bèi mén xià shěng,jiāo yóu qǐng kè cáng qí míng。
丈夫得失为龙蛇,精灵变化空咨嗟。zhàng fū dé shī wèi lóng shé,jīng líng biàn huà kōng zī jiē。
君不见王世贞,其人口吻俱烟霞。jūn bù jiàn wáng shì zhēn,qí rén kǒu wěn jù yān xiá。
令裤铁裲裆守东海,探丸杀吏纷如麻,绿沈枪头雪生花。lìng kù tiě liǎng dāng shǒu dōng hǎi,tàn wán shā lì fēn rú má,lǜ shěn qiāng tóu xuě shēng huā。
腰间有骨不自保,屈曲脂韦竟谁道。yāo jiān yǒu gǔ bù zì bǎo,qū qū zhī wéi jìng shuí dào。
欲诣扶桑数红日,可向中原照颠倒。yù yì fú sāng shù hóng rì,kě xiàng zhōng yuán zhào diān dào。
数子岂不甘沉沦,长安城中一宗臣。shù zi qǐ bù gān chén lún,zhǎng ān chéng zhōng yī zōng chén。
酒酣击筑气益振,高歌四座空无人。jiǔ hān jī zhù qì yì zhèn,gāo gē sì zuò kōng wú rén。
恍如玉山映秋旻,句成不知有鬼神。huǎng rú yù shān yìng qiū mín,jù chéng bù zhī yǒu guǐ shén。
翩然黄鹄离天津,要驱娲石绣七闽。piān rán huáng gǔ lí tiān jīn,yào qū wā shí xiù qī mǐn。
霓为车,风为马,张石帆,槌河鼓。ní wèi chē,fēng wèi mǎ,zhāng shí fān,chuí hé gǔ。
叱来武夷君,余与汝细数。chì lái wǔ yí jūn,yú yǔ rǔ xì shù。
崇峰三十六,一一峰尖凤凰舞。chóng fēng sān shí liù,yī yī fēng jiān fèng huáng wǔ。
只今西太华、东岱宗,两山壁立峙太古。zhǐ jīn xī tài huá dōng dài zōng,liǎng shān bì lì zhì tài gǔ。
不知南天竟何力,谁撑柱。bù zhī nán tiān jìng hé lì,shuí chēng zhù。
乃今知有武夷之颠高巉岩,使君为益千仞岩,不忧岳神上相谗。nǎi jīn zhī yǒu wǔ yí zhī diān gāo chán yán,shǐ jūn wèi yì qiān rèn yán,bù yōu yuè shén shàng xiāng chán。
世贞昔东迁,宗也遗之宝剑篇。shì zhēn xī dōng qiān,zōng yě yí zhī bǎo jiàn piān。
试弹蒯缑歌,歌曲未竟风冷然。shì dàn kuǎi gōu gē,gē qū wèi jìng fēng lěng rán。
玄商起眦眦尽裂,回光滔荡难识察。xuán shāng qǐ zì zì jǐn liè,huí guāng tāo dàng nán shí chá。
遂令人间三尺铁,夜夜星辰莽回列。suì lìng rén jiān sān chǐ tiě,yè yè xīng chén mǎng huí liè。
我欲还君剑、报君诗。wǒ yù hái jūn jiàn bào jūn shī。
恐君试过延津道,化作双龙乘雨飞。kǒng jūn shì guò yán jīn dào,huà zuò shuāng lóng chéng yǔ fēi。

游侠篇

王世贞

侧坐犁眉騧,双牵短尾刁。cè zuò lí méi guā,shuāng qiān duǎn wěi diāo。
豪鹰逐呼来,万里天风骄。háo yīng zhú hū lái,wàn lǐ tiān fēng jiāo。
平芜如裀杨柳绿,新丰酒美兔肩熟。píng wú rú yīn yáng liǔ lǜ,xīn fēng jiǔ měi tù jiān shú。
白日衔山不肯归,醉拥胡姬野中宿。bái rì xián shān bù kěn guī,zuì yōng hú jī yě zhōng sù。
归来唾谓文成侯,汝曹爨下不自羞。guī lái tuò wèi wén chéng hóu,rǔ cáo cuàn xià bù zì xiū。
斗大黄金何足问,独身西断郅支头。dòu dà huáng jīn hé zú wèn,dú shēn xī duàn zhì zhī tóu。