古诗词

闻京师诏下志喜

王世贞

闻道将军第,荆榛车马稀。wén dào jiāng jūn dì,jīng zhēn chē mǎ xī。
交游愁姓字,部曲掩光辉。jiāo yóu chóu xìng zì,bù qū yǎn guāng huī。
日月明何损,君亲计总非。rì yuè míng hé sǔn,jūn qīn jì zǒng fēi。
陇西羞李氏,敢道汉恩微。lǒng xī xiū lǐ shì,gǎn dào hàn ēn wēi。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

游侠篇

王世贞

碧眼昆仑奴,腰间双明月。bì yǎn kūn lún nú,yāo jiān shuāng míng yuè。
杯酒然诺间,寸心纵横发。bēi jiǔ rán nuò jiān,cùn xīn zòng héng fā。
三尺吴钩七尺身,为君一掷同秋尘。sān chǐ wú gōu qī chǐ shēn,wèi jūn yī zhì tóng qiū chén。
白虹射日日无色,咸阳道血波溅人。bái hóng shè rì rì wú sè,xián yáng dào xuè bō jiàn rén。
君不见平津邸车门,戟士夜如蚁,乾坤不平从此始。jūn bù jiàn píng jīn dǐ chē mén,jǐ shì yè rú yǐ,qián kūn bù píng cóng cǐ shǐ。
曷不一洗报天子,轵深里人安足拟。hé bù yī xǐ bào tiān zi,zhǐ shēn lǐ rén ān zú nǐ。

民兵行

王世贞

竹皮之冠双鹖尾,绣箙雕襕插弧矢。zhú pí zhī guān shuāng hé wěi,xiù fú diāo lán chā hú shǐ。
匣中濙濙三尺水,马蹄纵横雪花起。xiá zhōng yíng yíng sān chǐ shuǐ,mǎ tí zòng héng xuě huā qǐ。
鲸波如山荡南纪,壮士肯作寻常死。jīng bō rú shān dàng nán jì,zhuàng shì kěn zuò xún cháng sǐ。
使君扪腹千卷书,那能血掴黄金鱼。shǐ jūn mén fù qiān juǎn shū,nà néng xuè guāi huáng jīn yú。
去时拜跪何足道,回时使君应不如。qù shí bài guì hé zú dào,huí shí shǐ jūn yīng bù rú。

为俞使君赋紫云裘

王世贞

谁割五朵云,裁为使君裘。shuí gē wǔ duǒ yún,cái wèi shǐ jūn qiú。
使君自是补天手,天孙夺巧霓裳愁。shǐ jūn zì shì bǔ tiān shǒu,tiān sūn duó qiǎo ní shang chóu。
忆初裘敝西出秦,弃繻颇畏关头嗔。yì chū qiú bì xī chū qín,qì xū pǒ wèi guān tóu chēn。
苍皇五羖未称意,蹉跎一绨愁故人。cāng huáng wǔ gǔ wèi chēng yì,cuō tuó yī tí chóu gù rén。
风尘变化在反掌,双熊却抱殷朱轮。fēng chén biàn huà zài fǎn zhǎng,shuāng xióng què bào yīn zhū lún。
谁言汉家貂不足,翠羽明珰插晴陆。shuí yán hàn jiā diāo bù zú,cuì yǔ míng dāng chā qíng lù。
九重忽念东征寒,逡巡捧自黄金屋。jiǔ zhòng hū niàn dōng zhēng hán,qūn xún pěng zì huáng jīn wū。
玄菟雪花大于席,千嶂回飙咽哀角。xuán tú xuě huā dà yú xí,qiān zhàng huí biāo yàn āi jiǎo。
老上穷庐匿河渚,苏卿旄节凋沙漠。lǎo shàng qióng lú nì hé zhǔ,sū qīng máo jié diāo shā mò。
芙蓉秀涩铁如意,葡萄昼冰银凿落。fú róng xiù sè tiě rú yì,pú táo zhòu bīng yín záo luò。
使君披裘出按塞,恍若青阳照幽朔。shǐ jūn pī qiú chū àn sāi,huǎng ruò qīng yáng zhào yōu shuò。
珠羁玉控汗血肥,锦鞲络臂腰师比,降人偶立听指挥。zhū jī yù kòng hàn xuè féi,jǐn gōu luò bì yāo shī bǐ,jiàng rén ǒu lì tīng zhǐ huī。
三军顿其温挟纩,天子不废高垂衣。sān jūn dùn qí wēn xié kuàng,tiān zi bù fèi gāo chuí yī。
只今平明登紫微,如花笑拥如云归。zhǐ jīn píng míng dēng zǐ wēi,rú huā xiào yōng rú yún guī。
酌君酒,为君寿。zhuó jūn jiǔ,wèi jūn shòu。
周家翠凤竟何在,孟尝狐白那能守。zhōu jiā cuì fèng jìng hé zài,mèng cháng hú bái nà néng shǒu。
我有羊皮差胜君,桐江已落垂纶叟。wǒ yǒu yáng pí chà shèng jūn,tóng jiāng yǐ luò chuí lún sǒu。

醉后信口便成九韵

王世贞

王生劝汝一杯酒,自古英雄落人手。wáng shēng quàn rǔ yī bēi jiǔ,zì gǔ yīng xióng luò rén shǒu。
冠星饭露竟何限,马足车轮为谁久。guān xīng fàn lù jìng hé xiàn,mǎ zú chē lún wèi shuí jiǔ。
昨者磬折少年前,顾影俄然见老丑。zuó zhě qìng zhé shǎo nián qián,gù yǐng é rán jiàn lǎo chǒu。
枵腹晨昏不得谢,归来仓皇詈其妇。xiāo fù chén hūn bù dé xiè,guī lái cāng huáng lì qí fù。
新诗赋就掩关读,风雷为我排晴昼。xīn shī fù jiù yǎn guān dú,fēng léi wèi wǒ pái qíng zhòu。
千秋受驱万象役,曹刘失魄扬马走。qiān qiū shòu qū wàn xiàng yì,cáo liú shī pò yáng mǎ zǒu。
但使古人百不欺,笑任雌黄世间口。dàn shǐ gǔ rén bǎi bù qī,xiào rèn cí huáng shì jiān kǒu。
吴江莼鲈解秋熟,七尺尚属王生有。wú jiāng chún lú jiě qiū shú,qī chǐ shàng shǔ wáng shēng yǒu。

李于鳞罢官歌

王世贞

人间奇事竟何限,李生掉头西出关。rén jiān qí shì jìng hé xiàn,lǐ shēng diào tóu xī chū guān。
金鱼紫衫掷中道,曳耒长耕历下山。jīn yú zǐ shān zhì zhōng dào,yè lěi zhǎng gēng lì xià shān。
巨灵高掌摭不住,玉女噏呓愁云鬟。jù líng gāo zhǎng zhí bù zhù,yù nǚ xī yì chóu yún huán。
以东岳海奋生色,星河错落雄其间。yǐ dōng yuè hǎi fèn shēng sè,xīng hé cuò luò xióng qí jiān。
雕锼万象抉元气,从此天公不得闲。diāo sōu wàn xiàng jué yuán qì,cóng cǐ tiān gōng bù dé xián。
词场雁行忝王李,怅望逸翮胡由攀。cí chǎng yàn xíng tiǎn wáng lǐ,chàng wàng yì hé hú yóu pān。
燕京冠盖但巀嵲,狂夫往事犹能说。yàn jīng guān gài dàn jié niè,kuáng fū wǎng shì yóu néng shuō。
酒歌哀弦下风雨,剑舞急调排虹霓。jiǔ gē āi xián xià fēng yǔ,jiàn wǔ jí diào pái hóng ní。
谢榛十诗九不道,布衣吾侪甘折节。xiè zhēn shí shī jiǔ bù dào,bù yī wú chái gān zhé jié。
凤凰池头失傲吏,馀子散作中原别。fèng huáng chí tóu shī ào lì,yú zi sàn zuò zhōng yuán bié。
已许肮脏骄青云,复将飘零斗白雪。yǐ xǔ āng zàng jiāo qīng yún,fù jiāng piāo líng dòu bái xuě。
虽其远游足畅意,五斗往往摧余舌。suī qí yuǎn yóu zú chàng yì,wǔ dòu wǎng wǎng cuī yú shé。
呜呼李生太奇绝,赠生两丸弄千秋,骑一黄鹄览九州。wū hū lǐ shēng tài qí jué,zèng shēng liǎng wán nòng qiān qiū,qí yī huáng gǔ lǎn jiǔ zhōu。
君不见古来豪杰多自量,屈宋焉敢兼巢由。jūn bù jiàn gǔ lái háo jié duō zì liàng,qū sòng yān gǎn jiān cháo yóu。

大雨行

王世贞

祝融朱鞭骑赤兕,砾石蒸波汗欲死。zhù róng zhū biān qí chì sì,lì shí zhēng bō hàn yù sǐ。
谁令屏翳走天末,笞双骄龙立海水。shuí lìng píng yì zǒu tiān mò,chī shuāng jiāo lóng lì hǎi shuǐ。
鳌转翻平大陆颠,槎回倒见银河底。áo zhuǎn fān píng dà lù diān,chá huí dào jiàn yín hé dǐ。
先生此时映帘坐,絺衣悉窣凉飙起。xiān shēng cǐ shí yìng lián zuò,chī yī xī sū liáng biāo qǐ。
新篘嘈嘈泣相语,先生鲸吸从此始。xīn chōu cáo cáo qì xiāng yǔ,xiān shēng jīng xī cóng cǐ shǐ。
缶中湖目将破颜,道傍禾头渐生耳。fǒu zhōng hú mù jiāng pò yán,dào bàng hé tóu jiàn shēng ěr。
先生起为屏翳约,三日一来来即止。xiān shēng qǐ wèi píng yì yuē,sān rì yī lái lái jí zhǐ。
布谷罢唱催登场,莫遣耕夫怨秋耒。bù gǔ bà chàng cuī dēng chǎng,mò qiǎn gēng fū yuàn qiū lěi。

放歌答张助甫吏部

王世贞

宗生自出尚书省,嵇氏罢草绝交篇。zōng shēng zì chū shàng shū shěng,jī shì bà cǎo jué jiāo piān。
长安项领胜培塿,使君腰腹为杯棬。zhǎng ān xiàng lǐng shèng péi lǒu,shǐ jūn yāo fù wèi bēi quān。
青州之城如斗大,纵有微言谁为宣。qīng zhōu zhī chéng rú dòu dà,zòng yǒu wēi yán shuí wèi xuān。
乌声哑哑詈鸑鷟,谓尔枳棘不足怜。wū shēng yǎ yǎ lì yuè zhuó,wèi ěr zhǐ jí bù zú lián。
衣裳五色亦楚楚,吉凶岂与人间权。yī shang wǔ sè yì chǔ chǔ,jí xiōng qǐ yǔ rén jiān quán。
武昌不羞官长跪,历下但守妻儿眠。wǔ chāng bù xiū guān zhǎng guì,lì xià dàn shǒu qī ér mián。
此物居然在吾世,遇之不得空茫然。cǐ wù jū rán zài wú shì,yù zhī bù dé kōng máng rán。
何来青鸟衔一札,似是榖城黄石编。hé lái qīng niǎo xián yī zhá,shì shì gǔ chéng huáng shí biān。
虹电缭綟出其表,风雨却过龙蛇颠。hóng diàn liáo lì chū qí biǎo,fēng yǔ què guò lóng shé diān。
不道加飧长相忆,但道上下三千年。bù dào jiā sūn zhǎng xiāng yì,dàn dào shàng xià sān qiān nián。
顷从宗生骘王子,谓起腐令兼青莲。qǐng cóng zōng shēng zhì wáng zi,wèi qǐ fǔ lìng jiān qīng lián。
斯言太重吾岂敢,后生颇畏前人贤。sī yán tài zhòng wú qǐ gǎn,hòu shēng pǒ wèi qián rén xián。
君携琅玕坐斗柄,九关虎豹愁睊睊。jūn xié láng gān zuò dòu bǐng,jiǔ guān hǔ bào chóu juàn juàn。
世途反覆日千变,不信但看沧浪天。shì tú fǎn fù rì qiān biàn,bù xìn dàn kàn cāng làng tiān。
丈夫故有青云手,慎勿苦语众今传。zhàng fū gù yǒu qīng yún shǒu,shèn wù kǔ yǔ zhòng jīn chuán。
还君此札一大笑,野人早莫南山田。hái jūn cǐ zhá yī dà xiào,yě rén zǎo mò nán shān tián。

读胡侍鸿胪诗有感因遗其从子邑博叔才

王世贞

十年但耳胡鸿胪,鸿胪之墓三草枯。shí nián dàn ěr hú hóng lú,hóng lú zhī mù sān cǎo kū。
世人自失凤凰羽,此日满把骊龙珠。shì rén zì shī fèng huáng yǔ,cǐ rì mǎn bǎ lí lóng zhū。
虽于风雅未县合,往往时材骨格殊。suī yú fēng yǎ wèi xiàn hé,wǎng wǎng shí cái gǔ gé shū。
辞官著书欲何作,书成不换囊青蚨。cí guān zhù shū yù hé zuò,shū chéng bù huàn náng qīng fú。
床头一绨酒家共,缶中半菽时有无。chuáng tóu yī tí jiǔ jiā gòng,fǒu zhōng bàn shū shí yǒu wú。
齐名关西者谁子,肯放白雪骄巴歈。qí míng guān xī zhě shuí zi,kěn fàng bái xuě jiāo bā yú。
中丞冠峨铁獬豸,辽阳马被貂襜褕。zhōng chéng guān é tiě xiè zhì,liáo yáng mǎ bèi diāo chān yú。
胡家岂无双玉树,或摧秋霰今穷途。hú jiā qǐ wú shuāng yù shù,huò cuī qiū xiàn jīn qióng tú。
呜呼胡生慎莫学汝伯,汝伯文章老成癖。wū hū hú shēng shèn mò xué rǔ bó,rǔ bó wén zhāng lǎo chéng pǐ。
不见山鸡敢凤鸣,且向人间斗毛色。bù jiàn shān jī gǎn fèng míng,qiě xiàng rén jiān dòu máo sè。
封侯拜相在一言,枉杀书生万言策。fēng hóu bài xiāng zài yī yán,wǎng shā shū shēng wàn yán cè。

醉后信口劝客饮

王世贞

今日为客,挂却头上豸,解我腰间鱼。jīn rì wèi kè,guà què tóu shàng zhì,jiě wǒ yāo jiān yú。
簪缨缧绁不足道,形骸土木终何如。zān yīng léi xiè bù zú dào,xíng hái tǔ mù zhōng hé rú。
少年弹棋六博兼摴蒱,一一将置前庭除,与客递起为欢娱。shǎo nián dàn qí liù bó jiān chū pú,yī yī jiāng zhì qián tíng chú,yǔ kè dì qǐ wèi huān yú。
东流之水西上舻,世人自贤吾自愚。dōng liú zhī shuǐ xī shàng lú,shì rén zì xián wú zì yú。
客不见洛阳苏生恶少年,开口造化俱无权。kè bù jiàn luò yáng sū shēng è shǎo nián,kāi kǒu zào huà jù wú quán。
横六黄金五车裂,总为城南二顷田。héng liù huáng jīn wǔ chē liè,zǒng wèi chéng nán èr qǐng tián。
客不见魏齐声势同山丘,厕中死人断君头。kè bù jiàn wèi qí shēng shì tóng shān qiū,cè zhōng sǐ rén duàn jūn tóu。
黥徒马食相堂下,当时溺者秦应侯。qíng tú mǎ shí xiāng táng xià,dāng shí nì zhě qín yīng hóu。
人生反覆难预期,精灵一别千忧随。rén shēng fǎn fù nán yù qī,jīng líng yī bié qiān yōu suí。
请看草木有荣悴,荣者何恩怨者谁。qǐng kàn cǎo mù yǒu róng cuì,róng zhě hé ēn yuàn zhě shuí。
丈夫不能龌龊权门取荣贵,驱遣七尺供妻子。zhàng fū bù néng wò chuò quán mén qǔ róng guì,qū qiǎn qī chǐ gōng qī zi。
又不能仰面看屋梁,万岁千秋亦如此。yòu bù néng yǎng miàn kàn wū liáng,wàn suì qiān qiū yì rú cǐ。
浊泾清渭何能理,先生一言客记取,拍浮酒船吾足矣。zhuó jīng qīng wèi hé néng lǐ,xiān shēng yī yán kè jì qǔ,pāi fú jiǔ chuán wú zú yǐ。

走笔恼徐汀州入计

王世贞

尔时邢州侯,伏谒上帝前。ěr shí xíng zhōu hóu,fú yè shàng dì qián。
称友四五臣,各自操其权。chēng yǒu sì wǔ chén,gè zì cāo qí quán。
清狂在膏肓,一切不受痊。qīng kuáng zài gāo huāng,yī qiè bù shòu quán。
朝拥红鹔鹴,夕挂酒垆边。cháo yōng hóng sù shuāng,xī guà jiǔ lú biān。
北斗神浆竭,南斗为相延。běi dòu shén jiāng jié,nán dòu wèi xiāng yán。
大呼阳春倡,忽恼天公眠。dà hū yáng chūn chàng,hū nǎo tiān gōng mián。
擿令巨鳌走,漂沦众神仙。tī lìng jù áo zǒu,piāo lún zhòng shén xiān。
岳分太古色,海吐齐州烟。yuè fēn tài gǔ sè,hǎi tǔ qí zhōu yān。
君今五马去,亦自称朝天。jūn jīn wǔ mǎ qù,yì zì chēng cháo tiān。
回首阊阖空,其臣谁复然。huí shǒu chāng hé kōng,qí chén shuí fù rán。
乃知宇宙能作态,风雨一度三千年。nǎi zhī yǔ zhòu néng zuò tài,fēng yǔ yī dù sān qiān nián。

于鳞遗苦酒瓜酱夜醉放歌戏用为报

王世贞

朝对云门雪,隐如两玉山。cháo duì yún mén xuě,yǐn rú liǎng yù shān。
时无一杯饮,何以俱颓然。shí wú yī bēi yǐn,hé yǐ jù tuí rán。
平头大奴尺一书,戟之不得中庭趋。píng tóu dà nú chǐ yī shū,jǐ zhī bù dé zhōng tíng qū。
青丝提绳白玉壶,郁金香夺银酡酥。qīng sī tí shéng bái yù hú,yù jīn xiāng duó yín tuó sū。
沉瓜片片芍药酱,压来纤甲痕珊瑚。chén guā piàn piàn sháo yào jiàng,yā lái xiān jiǎ hén shān hú。
削瓜进酒咍不止,谓我卒当以乐死。xuē guā jìn jiǔ hāi bù zhǐ,wèi wǒ zú dāng yǐ lè sǐ。
雪花为茵不肯寒,夜半歌声剑波起。xuě huā wèi yīn bù kěn hán,yè bàn gē shēng jiàn bō qǐ。
兰缸茕茕漏丁丁,罢舞起看头上星。lán gāng qióng qióng lòu dīng dīng,bà wǔ qǐ kàn tóu shàng xīng。
南有匏瓜北有斗,碧霞之脯天公酒。nán yǒu páo guā běi yǒu dòu,bì xiá zhī pú tiān gōng jiǔ。
虚名误人竟何有,安期生,闭女口。xū míng wù rén jìng hé yǒu,ān qī shēng,bì nǚ kǒu。
瓜出蔡姬酒,李侯八千年来汝得否。guā chū cài jī jiǔ,lǐ hóu bā qiān nián lái rǔ dé fǒu。

送陈副使罢官还蜀

王世贞

陈侯不愿二千石,西望三巴鬓为白。chén hóu bù yuàn èr qiān shí,xī wàng sān bā bìn wèi bái。
台中解绶欲生还,御史下堂相苦迫。tái zhōng jiě shòu yù shēng hái,yù shǐ xià táng xiāng kǔ pò。
荐书空自满承明,紫马翩然辞帝京。jiàn shū kōng zì mǎn chéng míng,zǐ mǎ piān rán cí dì jīng。
河东股肱任尔毁,山人腰骨今殊轻。hé dōng gǔ gōng rèn ěr huǐ,shān rén yāo gǔ jīn shū qīng。
却过九折回车地,大笑当时叱驭生。què guò jiǔ zhé huí chē dì,dà xiào dāng shí chì yù shēng。
为问君恩竟多少,无烦令伯陈情表。wèi wèn jūn ēn jìng duō shǎo,wú fán lìng bó chén qíng biǎo。
郫筒酒底东风宽,邛竹杖头明月小。pí tǒng jiǔ dǐ dōng fēng kuān,qióng zhú zhàng tóu míng yuè xiǎo。
更羡春鸡问寝归,支颐坐对峨眉晓。gèng xiàn chūn jī wèn qǐn guī,zhī yí zuò duì é méi xiǎo。

过张吏部留题

王世贞

君家屏风五尺雪,上有颠蓑迹盘郁。jūn jiā píng fēng wǔ chǐ xuě,shàng yǒu diān suō jì pán yù。
麈尾蟏蛸半壁垂,胡床以外无长物。zhǔ wěi xiāo shāo bàn bì chuí,hú chuáng yǐ wài wú zhǎng wù。
使君酒圣谁当敌,新丰酽夺梨花色。shǐ jūn jiǔ shèng shuí dāng dí,xīn fēng yàn duó lí huā sè。
饮酣不识袁彦道,布帽已染吴兴墨。yǐn hān bù shí yuán yàn dào,bù mào yǐ rǎn wú xīng mò。
金壶丁丁水欲尽,临行掷杯意难忍。jīn hú dīng dīng shuǐ yù jǐn,lín xíng zhì bēi yì nán rěn。
安能三日不相过,令我真成轻薄尹。ān néng sān rì bù xiāng guò,lìng wǒ zhēn chéng qīng báo yǐn。

慰明卿再谪长短歌二章和李于鳞

王世贞

明堂堂成不见帝,十二牧伯朝逡巡。míng táng táng chéng bù jiàn dì,shí èr mù bó cháo qūn xún。
丞相肩舆入内殿,摇笔一扫三千人。chéng xiāng jiān yú rù nèi diàn,yáo bǐ yī sǎo sān qiān rén。
王生束装视黜籍,乃见武昌吴国伦。wáng shēng shù zhuāng shì chù jí,nǎi jiàn wǔ chāng wú guó lún。
无官可谪左已久,有地足徙恩仍新。wú guān kě zhé zuǒ yǐ jiǔ,yǒu dì zú xǐ ēn réng xīn。
甘泉诸贵气成云,吴也亦是甘泉臣。gān quán zhū guì qì chéng yún,wú yě yì shì gān quán chén。
小臣无状业万死,尚许短檄随风尘。xiǎo chén wú zhuàng yè wàn sǐ,shàng xǔ duǎn xí suí fēng chén。
长沙坐中止鵩鸟,鲁东门外悲麒麟。zhǎng shā zuò zhōng zhǐ fú niǎo,lǔ dōng mén wài bēi qí lín。
何方魑魅不抚掌,何处猿猱不鼓唇。hé fāng chī mèi bù fǔ zhǎng,hé chù yuán náo bù gǔ chún。
李侯杜门十月矣,唶女再黜奚其陈。lǐ hóu dù mén shí yuè yǐ,zé nǚ zài chù xī qí chén。
此时尺一驰南康,府主揶揄目吴郎。cǐ shí chǐ yī chí nán kāng,fǔ zhǔ yé yú mù wú láng。
卷衣大笑出府舍,一舸乘风上武昌。juǎn yī dà xiào chū fǔ shě,yī gě chéng fēng shàng wǔ chāng。
匡庐五老宛相揖,长江九派流飞觞。kuāng lú wǔ lǎo wǎn xiāng yī,zhǎng jiāng jiǔ pài liú fēi shāng。
归来萧条四壁立,大妇谇骂小妇伤。guī lái xiāo tiáo sì bì lì,dà fù suì mà xiǎo fù shāng。
女等徒称弦金石,岂无宗徐李与王。nǚ děng tú chēng xián jīn shí,qǐ wú zōng xú lǐ yǔ wáng。
时从处士夸鹦鹉,可救文君典鹔鹴。shí cóng chù shì kuā yīng wǔ,kě jiù wén jūn diǎn sù shuāng。
何物故人能见负,却令妻子徇文章。hé wù gù rén néng jiàn fù,què lìng qī zi xùn wén zhāng。
啼寒泣饥苦未已,东驰西窜穷遐荒。tí hán qì jī kǔ wèi yǐ,dōng chí xī cuàn qióng xiá huāng。
燕中炊米若炊玉,公田种秫不种粳。yàn zhōng chuī mǐ ruò chuī yù,gōng tián zhǒng shú bù zhǒng jīng。
贡家车马谁与买,季子貂裘胡计藏。gòng jiā chē mǎ shuí yǔ mǎi,jì zi diāo qiú hú jì cáng。
解道人间富官职,女岂不念头上霜。jiě dào rén jiān fù guān zhí,nǚ qǐ bù niàn tóu shàng shuāng。
吴郎欲答答不得,王生请为歌夙昔。wú láng yù dá dá bù dé,wáng shēng qǐng wèi gē sù xī。
日者岁之丙辰前,五星犹闻在奎壁。rì zhě suì zhī bǐng chén qián,wǔ xīng yóu wén zài kuí bì。
片语高呼白雪飞,寸心肯让青云色。piàn yǔ gāo hū bái xuě fēi,cùn xīn kěn ràng qīng yún sè。
吾宗少年强解事,吴郎目摄遗其舄。wú zōng shǎo nián qiáng jiě shì,wú láng mù shè yí qí xì。
岂唯吴郎众辟易,但语吾曹少坚敌。qǐ wéi wú láng zhòng pì yì,dàn yǔ wú cáo shǎo jiān dí。
司空挝鼓尽裸袒,武安行酒半膝席。sī kōng wō gǔ jǐn luǒ tǎn,wǔ ān xíng jiǔ bàn xī xí。
小儿仅呼杨德祖,一钱可拟程不识。xiǎo ér jǐn hū yáng dé zǔ,yī qián kě nǐ chéng bù shí。
倘闻曹中理公事,君其且看西山碧。tǎng wén cáo zhōng lǐ gōng shì,jūn qí qiě kàn xī shān bì。
故知万变同翻手,风雨青天昼能吼。gù zhī wàn biàn tóng fān shǒu,fēng yǔ qīng tiān zhòu néng hǒu。
遗舄少年坐上坐,谁哉捧案前奔走。yí xì shǎo nián zuò shàng zuò,shuí zāi pěng àn qián bēn zǒu。
世人荣辱强相制,吾辈行藏终自取。shì rén róng rǔ qiáng xiāng zhì,wú bèi xíng cáng zhōng zì qǔ。
妻子宁须饶远略,且用七尺饵其口。qī zi níng xū ráo yuǎn lüè,qiě yòng qī chǐ ěr qí kǒu。
即使女官更削尽,豫章男子得活不。jí shǐ nǚ guān gèng xuē jǐn,yù zhāng nán zi dé huó bù。
女乏江陵千树橘,来共吴门千畦韭。nǚ fá jiāng líng qiān shù jú,lái gòng wú mén qiān qí jiǔ。
耕尽要离墓上云,洗眼看他竟何有。gēng jǐn yào lí mù shàng yún,xǐ yǎn kàn tā jìng hé yǒu。

慰明卿再谪长短歌二章和李于鳞

王世贞

呜呼,吴郎似不欲女人间住,毕竟何方可容女。wū hū,wú láng shì bù yù nǚ rén jiān zhù,bì jìng hé fāng kě róng nǚ。
造物由来有深意,丈夫未必终穷苦。zào wù yóu lái yǒu shēn yì,zhàng fū wèi bì zhōng qióng kǔ。
屈家老翁错解事,强作区区不平语。qū jiā lǎo wēng cuò jiě shì,qiáng zuò qū qū bù píng yǔ。
迷魂大招招不得,鼪鼯对啼江上雨。mí hún dà zhāo zhāo bù dé,shēng wú duì tí jiāng shàng yǔ。
鱼腹脂消骨何在,海内文章竟归楚。yú fù zhī xiāo gǔ hé zài,hǎi nèi wén zhāng jìng guī chǔ。
湘山九疑江九派,天地为之尚吞吐。xiāng shān jiǔ yí jiāng jiǔ pài,tiān dì wèi zhī shàng tūn tǔ。
回首当时一子兰,澌流草没施荒烟。huí shǒu dāng shí yī zi lán,sī liú cǎo méi shī huāng yān。
英雄七尺本有托,断不俯受凡人怜。yīng xióng qī chǐ běn yǒu tuō,duàn bù fǔ shòu fán rén lián。
吴郎未买南山田,拂衣且登五岳颠。wú láng wèi mǎi nán shān tián,fú yī qiě dēng wǔ yuè diān。
倘有韩众授丹诀,入口白日升青天。tǎng yǒu hán zhòng shòu dān jué,rù kǒu bái rì shēng qīng tiān。
不然来访王与李,片语共作三千年。bù rán lái fǎng wáng yǔ lǐ,piàn yǔ gòng zuò sān qiān nián。
男儿死则有死耳,安能再辱咸阳之道边。nán ér sǐ zé yǒu sǐ ěr,ān néng zài rǔ xián yáng zhī dào biān。
噫嘻,劝君归去者谁子,其人折腰车马前。yī xī,quàn jūn guī qù zhě shuí zi,qí rén zhé yāo chē mǎ qián。