古诗词

闻京师诏下志喜

王世贞

闻道将军第,荆榛车马稀。wén dào jiāng jūn dì,jīng zhēn chē mǎ xī。
交游愁姓字,部曲掩光辉。jiāo yóu chóu xìng zì,bù qū yǎn guāng huī。
日月明何损,君亲计总非。rì yuè míng hé sǔn,jūn qīn jì zǒng fēi。
陇西羞李氏,敢道汉恩微。lǒng xī xiū lǐ shì,gǎn dào hàn ēn wēi。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

乙卯病后遇生日独酌至醉漫歌

王世贞

东风吹酒星,倏忽辞青天。dōng fēng chuī jiǔ xīng,shū hū cí qīng tiān。
自堕吴江湄,一住三十年。zì duò wú jiāng méi,yī zhù sān shí nián。
十年抱案尚书前,腰腹半已成杯棬。shí nián bào àn shàng shū qián,yāo fù bàn yǐ chéng bēi quān。
归来览镜忽大笑,笑汝低眉为俸钱。guī lái lǎn jìng hū dà xiào,xiào rǔ dī méi wèi fèng qián。
忽逢萧相营未央,虽有月请归朝堂。hū féng xiāo xiāng yíng wèi yāng,suī yǒu yuè qǐng guī cháo táng。
酒肠唧唧如欲诉,且向文君乞鹔鹴。jiǔ cháng jī jī rú yù sù,qiě xiàng wén jūn qǐ sù shuāng。
阳昌垆头春酒香,白眼瞪视天茫茫。yáng chāng lú tóu chūn jiǔ xiāng,bái yǎn dèng shì tiān máng máng。
杜曲梨花飞,灞陵杨花落。dù qū lí huā fēi,bà líng yáng huā luò。
不愁花落无处归,只恐长条坐萧索。bù chóu huā luò wú chù guī,zhǐ kǒng zhǎng tiáo zuò xiāo suǒ。
以兹日作烂漫游,妻嘲女谏安足酬。yǐ zī rì zuò làn màn yóu,qī cháo nǚ jiàn ān zú chóu。
汝曹骨肉偶相合,世间万事俱蜉蝣。rǔ cáo gǔ ròu ǒu xiāng hé,shì jiān wàn shì jù fú yóu。
君不见王元美,昨者病欲死。jūn bù jiàn wáng yuán měi,zuó zhě bìng yù sǐ。
眼前七尺无奈何,胸中万卷长已矣。yǎn qián qī chǐ wú nài hé,xiōng zhōng wàn juǎn zhǎng yǐ yǐ。
只今幸逐春阳苏,那不尽倒白玉壶。zhǐ jīn xìng zhú chūn yáng sū,nà bù jǐn dào bái yù hú。
当时倘便骑鲸去,北斗南箕未可沽。dāng shí tǎng biàn qí jīng qù,běi dòu nán jī wèi kě gū。

独酌

王世贞

懒癖如斗安吾胸,应门有刺勿复通。lǎn pǐ rú dòu ān wú xiōng,yīng mén yǒu cì wù fù tōng。
小妇行炙大妇酒,冁然不辞双颊红。xiǎo fù xíng zhì dà fù jiǔ,chǎn rán bù cí shuāng jiá hóng。
儿能跳地作虎子,汝乃赋橡随徂公,呜呼得不笑若翁。ér néng tiào dì zuò hǔ zi,rǔ nǎi fù xiàng suí cú gōng,wū hū dé bù xiào ruò wēng。

坐有石季伦金谷图事因与于鳞共赋新体一章

王世贞

石家金谷斗繁华,春风占尽河阳花。shí jiā jīn gǔ dòu fán huá,chūn fēng zhàn jǐn hé yáng huā。
连云锦帐五十里,压角流苏玉辟邪。lián yún jǐn zhàng wǔ shí lǐ,yā jiǎo liú sū yù pì xié。
莹蹄快犊夜光衔,平头小奴火浣衫。yíng tí kuài dú yè guāng xián,píng tóu xiǎo nú huǒ huàn shān。
君王珊瑚敌不得,七尺神柯产日南。jūn wáng shān hú dí bù dé,qī chǐ shén kē chǎn rì nán。
回峦别起清凉台,绮楯交疏面面开。huí luán bié qǐ qīng liáng tái,qǐ dùn jiāo shū miàn miàn kāi。
芙蕖千顷映朝日,日炙风掀香气来。fú qú qiān qǐng yìng cháo rì,rì zhì fēng xiān xiāng qì lái。
杨柳低纤姹女支,琵琶小按明君辞。yáng liǔ dī xiān chà nǚ zhī,pí pá xiǎo àn míng jūn cí。
九齐芳尘验履迹,舞罢珍珠第赏迟。jiǔ qí fāng chén yàn lǚ jì,wǔ bà zhēn zhū dì shǎng chí。
急管繁弦响清汉,酒阑金钿自凌乱。jí guǎn fán xián xiǎng qīng hàn,jiǔ lán jīn diàn zì líng luàn。
小婢收将处仲衣,胡姬解拾安仁弹。xiǎo bì shōu jiāng chù zhòng yī,hú jī jiě shí ān rén dàn。
翾风退房泣秋草,绿珠转眩青春好。xuān fēng tuì fáng qì qiū cǎo,lǜ zhū zhuǎn xuàn qīng chūn hǎo。
回眸一盼光彩生,八百蛾眉尽如扫。huí móu yī pàn guāng cǎi shēng,bā bǎi é méi jǐn rú sǎo。
长安使者白鼻騧,升堂左顾何矜夸。zhǎng ān shǐ zhě bái bí guā,shēng táng zuǒ gù hé jīn kuā。
连枝分折秋霜手,不入侯门映绛纱。lián zhī fēn zhé qiū shuāng shǒu,bù rù hóu mén yìng jiàng shā。
何人白首咏同归,倏忽豪华事已非。hé rén bái shǒu yǒng tóng guī,shū hū háo huá shì yǐ fēi。
唯有残霞零落处,至今犹是坠楼时。wéi yǒu cán xiá líng luò chù,zhì jīn yóu shì zhuì lóu shí。

题松赠沈大夫郎中科父

王世贞

沈大夫,与汝游兮,泰山登天门日观之高峰。shěn dà fū,yǔ rǔ yóu xī,tài shān dēng tiān mén rì guān zhī gāo fēng。
其上有五千年松,樛蟠挺屈撑虬龙。qí shàng yǒu wǔ qiān nián sōng,jiū pán tǐng qū chēng qiú lóng。
鳞文剥蚀自成理,白日变态涛汹汹,胡为强颜秦哉封。lín wén bō shí zì chéng lǐ,bái rì biàn tài tāo xiōng xiōng,hú wèi qiáng yán qín zāi fēng。
松根茯苓雪似脂,山灵下閟神不驰,奇者或臂为婴儿。sōng gēn fú líng xuě shì zhī,shān líng xià bì shén bù chí,qí zhě huò bì wèi yīng ér。
沈大夫烹食之,肌发鬒泽双瞳方。shěn dà fū pēng shí zhī,jī fā zhěn zé shuāng tóng fāng。
下招松间鹤,八极同遨翔。xià zhāo sōng jiān hè,bā jí tóng áo xiáng。
君不见秋霜夜飞摧万卉,香飘色堕俱泥滓。jūn bù jiàn qiū shuāng yè fēi cuī wàn huì,xiāng piāo sè duò jù ní zǐ。
七十二主犹眼前,泰山五株青不死。qī shí èr zhǔ yóu yǎn qián,tài shān wǔ zhū qīng bù sǐ。
大夫者何赤松子。dà fū zhě hé chì sōng zi。

送袁抑之给事监兵北伐

王世贞

双垂韎韐绣鸂鶒,金羁马头雪花白。shuāng chuí mèi gé xiù xī chì,jīn jī mǎ tóu xuě huā bái。
秋星乍稀承明庐,慷慨遗策长安陌。qiū xīng zhà xī chéng míng lú,kāng kǎi yí cè zhǎng ān mò。
城社已见狐鼠空,关山要令豺狼辟。chéng shè yǐ jiàn hú shǔ kōng,guān shān yào lìng chái láng pì。
今为颇牧出中禁,岂但汲卫夸揖客。jīn wèi pǒ mù chū zhōng jìn,qǐ dàn jí wèi kuā yī kè。
飞书再看鲁仲连,奏记不数崔亭伯。fēi shū zài kàn lǔ zhòng lián,zòu jì bù shù cuī tíng bó。
匈奴祭马秋欲动,连峰蔽天朔塞赤。xiōng nú jì mǎ qiū yù dòng,lián fēng bì tiān shuò sāi chì。
六郡材官三十万,一一翘关衽金革。liù jùn cái guān sān shí wàn,yī yī qiào guān rèn jīn gé。
期门募士身若飞,属国降番鬣如磔。qī mén mù shì shēn ruò fēi,shǔ guó jiàng fān liè rú zhé。
此辈自昔称英强,见敌虽多惯局蹐。cǐ bèi zì xī chēng yīng qiáng,jiàn dí suī duō guàn jú jí。
时时大官出银币,往往宿将甘巾帼。shí shí dà guān chū yín bì,wǎng wǎng sù jiāng gān jīn guó。
呜呼主上恩不薄,忍使骄敌犹充斥。wū hū zhǔ shàng ēn bù báo,rěn shǐ jiāo dí yóu chōng chì。
君行帅府青天高,挥檄霜寒净沙碛。jūn xíng shuài fǔ qīng tiān gāo,huī xí shuāng hán jìng shā qì。
安得一骑驰王庭,为君预扫燕然石。ān dé yī qí chí wáng tíng,wèi jūn yù sǎo yàn rán shí。

结交行寄赠于鳞诸子

王世贞

自从管鲍不复见,天下黄金斗胶漆。zì cóng guǎn bào bù fù jiàn,tiān xià huáng jīn dòu jiāo qī。
往者吾过翟公门,其雀可罗树萧瑟。wǎng zhě wú guò dí gōng mén,qí què kě luó shù xiāo sè。
时来肯怕贫贱讥,势去还将姓名失。shí lái kěn pà pín jiàn jī,shì qù hái jiāng xìng míng shī。
吾侪此聚若有神,骊珠荧荧夜光溢。wú chái cǐ jù ruò yǒu shén,lí zhū yíng yíng yè guāng yì。
但忆论文碣石空,宁知凿窍高天嫉。dàn yì lùn wén jié shí kōng,níng zhī záo qiào gāo tiān jí。
即今偪侧荒城畔,残月犹明梦回室。jí jīn bī cè huāng chéng pàn,cán yuè yóu míng mèng huí shì。
饥鸢冻鸱慰相语,丹凤哀呼问其匹。jī yuān dòng chī wèi xiāng yǔ,dān fèng āi hū wèn qí pǐ。
淮南万木迎风愁,浮云淡沲寒不收。huái nán wàn mù yíng fēng chóu,fú yún dàn tuó hán bù shōu。
凭高四顾乏羽翼,要使黄河西北流。píng gāo sì gù fá yǔ yì,yào shǐ huáng hé xī běi liú。

淮阴侯庙歌

王世贞

咸阳倾城葬祖龙,嫔嫱掩泣千花红。xián yáng qīng chéng zàng zǔ lóng,pín qiáng yǎn qì qiān huā hóng。
十二金人销不尽,揭竿斩木飘于风。shí èr jīn rén xiāo bù jǐn,jiē gān zhǎn mù piāo yú fēng。
是时韩生业钓者,其志固已无山东。shì shí hán shēng yè diào zhě,qí zhì gù yǐ wú shān dōng。
辕门执戟重瞳子,巴蜀为坛隆准公。yuán mén zhí jǐ zhòng tóng zi,bā shǔ wèi tán lóng zhǔn gōng。
白帝雄图久成灭,乌江独马非为功。bái dì xióng tú jiǔ chéng miè,wū jiāng dú mǎ fēi wèi gōng。
归来故乡高筑宫,黄金如山一日空。guī lái gù xiāng gāo zhù gōng,huáng jīn rú shān yī rì kōng。
齐赵诸侯在指掌,俯仰宇内无英雄。qí zhào zhū hóu zài zhǐ zhǎng,fǔ yǎng yǔ nèi wú yīng xióng。
三夺军权再被缚,束手不待如发蒙。sān duó jūn quán zài bèi fù,shù shǒu bù dài rú fā méng。
乃知天授岂人力,代相之约何匆匆,当时幸不烹蒯通。nǎi zhī tiān shòu qǐ rén lì,dài xiāng zhī yuē hé cōng cōng,dāng shí xìng bù pēng kuǎi tōng。
呜呼馀子焉足数,往往铁劵埋膏斧。wū hū yú zi yān zú shù,wǎng wǎng tiě juàn mái gāo fǔ。
骊山刑客布乎王,长安彻侯哙等伍。lí shān xíng kè bù hū wáng,zhǎng ān chè hóu kuài děng wǔ。
微时犹营万家墓,贵日翻悭一抔土。wēi shí yóu yíng wàn jiā mù,guì rì fān qiān yī póu tǔ。
尚令黄河羞汉带,日夜崩涛夺钲鼓。shàng lìng huáng hé xiū hàn dài,rì yè bēng tāo duó zhēng gǔ。
乍可吾徒设瓣香,莫令儿辈陈牲酤。zhà kě wú tú shè bàn xiāng,mò lìng ér bèi chén shēng gū。
荒阶突兀见老桧,乾坤荧荧日渐吐。huāng jiē tū wù jiàn lǎo guì,qián kūn yíng yíng rì jiàn tǔ。
五陵王气横亘天,亦复寂寞成今古。wǔ líng wáng qì héng gèn tiān,yì fù jì mò chéng jīn gǔ。

从军篇

王世贞

君不见匈奴游猎犯边疆,复从朝那入渔阳。jūn bù jiàn xiōng nú yóu liè fàn biān jiāng,fù cóng cháo nà rù yú yáng。
孤军惨淡秋看月,万马奔腾夜踏霜。gū jūn cǎn dàn qiū kàn yuè,wàn mǎ bēn téng yè tà shuāng。
促诏元戎屯细柳,还闻烽火接长杨。cù zhào yuán róng tún xì liǔ,hái wén fēng huǒ jiē zhǎng yáng。
金符电发徵车骑,玉剑星移下窒皇。jīn fú diàn fā zhēng chē qí,yù jiàn xīng yí xià zhì huáng。
博士持和令守障,牧儿助费拜为郎。bó shì chí hé lìng shǒu zhàng,mù ér zhù fèi bài wèi láng。
横行尽选六郡士,转饷俱赍百日粮。héng xíng jǐn xuǎn liù jùn shì,zhuǎn xiǎng jù jī bǎi rì liáng。
六郡良家侠少年,从来结客不论钱。liù jùn liáng jiā xiá shǎo nián,cóng lái jié kè bù lùn qián。
生将猿臂能穿叶,铸得龙泉独吐莲。shēng jiāng yuán bì néng chuān yè,zhù dé lóng quán dú tǔ lián。
去逐轻车驰騕袅,还要剧孟睹婵娟。qù zhú qīng chē chí yǎo niǎo,hái yào jù mèng dǔ chán juān。
双层铁锁桃花甲,三尺绒缘玛瑙鞭。shuāng céng tiě suǒ táo huā jiǎ,sān chǐ róng yuán mǎ nǎo biān。
自道青云能立上,复夸黄石有真传。zì dào qīng yún néng lì shàng,fù kuā huáng shí yǒu zhēn chuán。
机头少妇悲相向,亲党临岐重惆怅。jī tóu shǎo fù bēi xiāng xiàng,qīn dǎng lín qí zhòng chóu chàng。
太白三杯醉不辞,凉州一曲歌偏壮。tài bái sān bēi zuì bù cí,liáng zhōu yī qū gē piān zhuàng。
海内常埋甲胄尘,人间自少公侯相。hǎi nèi cháng mái jiǎ zhòu chén,rén jiān zì shǎo gōng hóu xiāng。
新投主帅霍嫖姚,长揖辕门意气饶。xīn tóu zhǔ shuài huò piáo yáo,zhǎng yī yuán mén yì qì ráo。
别将晨驱玄菟塞,奇兵多断白狼桥。bié jiāng chén qū xuán tú sāi,qí bīng duō duàn bái láng qiáo。
行逢使者曾书雁,捕着番儿惯射雕。xíng féng shǐ zhě céng shū yàn,bǔ zhe fān ér guàn shè diāo。
疏勒西来通帝朔,居延北望绝天骄。shū lēi xī lái tōng dì shuò,jū yán běi wàng jué tiān jiāo。
酡酥酒进阏氏捧,夷乐传教敕勒调。tuó sū jiǔ jìn è shì pěng,yí lè chuán jiào chì lēi diào。
燕然刻石名居首,汉殿颁恩世稀有。yàn rán kè shí míng jū shǒu,hàn diàn bān ēn shì xī yǒu。
已赐甲第高入云,更悬金印大如斗。yǐ cì jiǎ dì gāo rù yún,gèng xuán jīn yìn dà rú dòu。
功成莫傲机头妇,灯寒月沉君知否。gōng chéng mò ào jī tóu fù,dēng hán yuè chén jūn zhī fǒu。

送黎唯敬还南海因怀梁子

王世贞

海内自与黎生左,蹑履竟入罗浮山。hǎi nèi zì yǔ lí shēng zuǒ,niè lǚ jìng rù luó fú shān。
罗浮璇房七十二,往往仙迹非人寰。luó fú xuán fáng qī shí èr,wǎng wǎng xiān jì fēi rén huán。
天门上达勾曲领,石臼碓沫飞潺湲。tiān mén shàng dá gōu qū lǐng,shí jiù duì mò fēi chán yuán。
蒙晴零雨净峰色,一一麻姑呈翠鬟。méng qíng líng yǔ jìng fēng sè,yī yī má gū chéng cuì huán。
近者余与二三子,被发行歌燕市间。jìn zhě yú yǔ èr sān zi,bèi fā xíng gē yàn shì jiān。
黄金突兀差快意,那得久驻尘沙颜。huáng jīn tū wù chà kuài yì,nà dé jiǔ zhù chén shā yán。
众中闻生不相识,余亦夷门抱关卒。zhòng zhōng wén shēng bù xiāng shí,yú yì yí mén bào guān zú。
倘过石室采黄精,其畔或有梁公实。tǎng guò shí shì cǎi huáng jīng,qí pàn huò yǒu liáng gōng shí。

松楼歌

王世贞

金华真人列仙丈,叱石初成气愈王。jīn huá zhēn rén liè xiān zhàng,chì shí chū chéng qì yù wáng。
自云神仙好楼居,结巢百尺松之上。zì yún shén xiān hǎo lóu jū,jié cháo bǎi chǐ sōng zhī shàng。
黯淡曾回日月光,屈蟠尽作虬龙状。àn dàn céng huí rì yuè guāng,qū pán jǐn zuò qiú lóng zhuàng。
楼中之人鬓萧骚,岸帻独卧青天高。lóu zhōng zhī rén bìn xiāo sāo,àn zé dú wò qīng tiān gāo。
窗间数下千年鹤,障里常飞六月涛。chuāng jiān shù xià qiān nián hè,zhàng lǐ cháng fēi liù yuè tāo。
不学秦封污岳观,欲同庄社混蓬蒿。bù xué qín fēng wū yuè guān,yù tóng zhuāng shè hùn péng hāo。
松脂夜明茯苓白,手持长镵斸其侧。sōng zhī yè míng fú líng bái,shǒu chí zhǎng chán zhǔ qí cè。
饱吸清泉九咽寒,更倚栏干啸秋色。bǎo xī qīng quán jiǔ yàn hán,gèng yǐ lán gàn xiào qiū sè。

捣衣篇

王世贞

惊乌扑速起空林,辚辚雕轮过渐沉。jīng wū pū sù qǐ kōng lín,lín lín diāo lún guò jiàn chén。
此时何处青楼女,此际无限塞垣心。cǐ shí hé chù qīng lóu nǚ,cǐ jì wú xiàn sāi yuán xīn。
青楼小女字莫愁,织得流黄锦并头。qīng lóu xiǎo nǚ zì mò chóu,zhī dé liú huáng jǐn bìng tóu。
记别狂夫辞故里,昨传书信在凉州。jì bié kuáng fū cí gù lǐ,zuó chuán shū xìn zài liáng zhōu。
机头金剪三四转,灯下玉箸一双流。jī tóu jīn jiǎn sān sì zhuǎn,dēng xià yù zhù yī shuāng liú。
荧荧青灯轧轧机,还理狂夫箧中衣。yíng yíng qīng dēng yà yà jī,hái lǐ kuáng fū qiè zhōng yī。
宛转涕泪新痕积,约莫腰肢旧带非。wǎn zhuǎn tì lèi xīn hén jī,yuē mò yāo zhī jiù dài fēi。
杵影高低尚自双,茕然贱妾伴空房。chǔ yǐng gāo dī shàng zì shuāng,qióng rán jiàn qiè bàn kōng fáng。
捣成白练浑如雪,愁得蛾眉已似霜。dǎo chéng bái liàn hún rú xuě,chóu dé é méi yǐ shì shuāng。
规月苍黄低落雁,商飙悉律和鸣螗。guī yuè cāng huáng dī luò yàn,shāng biāo xī lǜ hé míng táng。
意怯腕弱夜还赊,谁能闻罢禁咨嗟。yì qiè wàn ruò yè hái shē,shuí néng wén bà jìn zī jiē。
疑是梁州砧响绝,十年零落不思家。yí shì liáng zhōu zhēn xiǎng jué,shí nián líng luò bù sī jiā。

梦游虞山拂水岩

王世贞

虞山近乡国,今隔二千里。yú shān jìn xiāng guó,jīn gé èr qiān lǐ。
我攀元气蹑恍忽,一夜飞度大江水。wǒ pān yuán qì niè huǎng hū,yī yè fēi dù dà jiāng shuǐ。
大江云渺弥,为我送置虞山侧。dà jiāng yún miǎo mí,wèi wǒ sòng zhì yú shān cè。
千林鸟啼尚不断,倏然已坐颠岩石。qiān lín niǎo tí shàng bù duàn,shū rán yǐ zuò diān yán shí。
下有阴壑流潺湲,罡风倒吹飞满山。xià yǒu yīn hè liú chán yuán,gāng fēng dào chuī fēi mǎn shān。
恍若神人散天花,喷流瑟瑟明秋霞。huǎng ruò shén rén sàn tiān huā,pēn liú sè sè míng qiū xiá。
中间一道或如练,上注银河星斗斜。zhōng jiān yī dào huò rú liàn,shàng zhù yín hé xīng dòu xié。
洪涛汹汹,溪谷谽谺。hóng tāo xiōng xiōng,xī gǔ hān xiā。
擘拆老桧,屈蟠龙蛇,鳞甲隐起紏纷拿。bāi chāi lǎo guì,qū pán lóng shé,lín jiǎ yǐn qǐ tǒu fēn ná。
蒙阴黯淡不辨色,西看茫茫大江碧。méng yīn àn dàn bù biàn sè,xī kàn máng máng dà jiāng bì。
欲招李白天姥颠,跋浪鲸鱼竟难测。yù zhāo lǐ bái tiān lǎo diān,bá làng jīng yú jìng nán cè。
谁?清泉洗余耳,下视浊世俱浮蚁。shuí qīng quán xǐ yú ěr,xià shì zhuó shì jù fú yǐ。
长啸归来始自惊,犹疑几席岚烟起。zhǎng xiào guī lái shǐ zì jīng,yóu yí jǐ xí lán yān qǐ。
往者王使君,邀余上客华阳巾。wǎng zhě wáng shǐ jūn,yāo yú shàng kè huá yáng jīn。
酒酣剑门峡,手弄兹山云。jiǔ hān jiàn mén xiá,shǒu nòng zī shān yún。
转头不见秋霏霏,但馀香雾沾人衣。zhuǎn tóu bù jiàn qiū fēi fēi,dàn yú xiāng wù zhān rén yī。
昨来梦境更奇绝,试问庄生谁是非。zuó lái mèng jìng gèng qí jué,shì wèn zhuāng shēng shuí shì fēi。

寄赠李顺德于鳞

王世贞

昨秋送我蓟门侧,天日黯作琉璃碧。zuó qiū sòng wǒ jì mén cè,tiān rì àn zuò liú lí bì。
强以雄心挥别泪,俯视万象俱堪掷。qiáng yǐ xióng xīn huī bié lèi,fǔ shì wàn xiàng jù kān zhì。
千言昵昵未肯尽,片语仓皇各深惜。qiān yán nì nì wèi kěn jǐn,piàn yǔ cāng huáng gè shēn xī。
高艑长驱不断风,被发悲歌向震泽。gāo biàn zhǎng qū bù duàn fēng,bèi fā bēi gē xiàng zhèn zé。
道逢北使行相问,生其果厌承明席。dào féng běi shǐ xíng xiāng wèn,shēng qí guǒ yàn chéng míng xí。
钜鹿西驰七百里,扶风秩中二千石。jù lù xī chí qī bǎi lǐ,fú fēng zhì zhōng èr qiān shí。
黄金横带历下过,里门高车排画戟。huáng jīn héng dài lì xià guò,lǐ mén gāo chē pái huà jǐ。
海内但不书生穷,大笑便出长安陌。hǎi nèi dàn bù shū shēng qióng,dà xiào biàn chū zhǎng ān mò。
何能毫末见文章,乍可沉沦就时格。hé néng háo mò jiàn wén zhāng,zhà kě chén lún jiù shí gé。
贞也高阳一狂客,英雄草莽成莫逆。zhēn yě gāo yáng yī kuáng kè,yīng xióng cǎo mǎng chéng mò nì。
杯酒浮沉到处非,寸心炯炯留生识。bēi jiǔ fú chén dào chù fēi,cùn xīn jiǒng jiǒng liú shēng shí。
昔者击鹿过徐卿,匕首忽奋珊瑚惊。xī zhě jī lù guò xú qīng,bǐ shǒu hū fèn shān hú jīng。
立谈秋风搏雕鹗,纵饮沧海吞鲵鲸。lì tán qiū fēng bó diāo è,zòng yǐn cāng hǎi tūn ní jīng。
生独嶷然摄神气,太华千叠云峥嵘。shēng dú yí rán shè shén qì,tài huá qiān dié yún zhēng róng。
须臾瞪目奇句发,独扫满座无留行。xū yú dèng mù qí jù fā,dú sǎo mǎn zuò wú liú xíng。
更为击筑变清羽,起视河汉西北倾。gèng wèi jī zhù biàn qīng yǔ,qǐ shì hé hàn xī běi qīng。
生骑羸马出秋曙,一榻已下相予迎。shēng qí léi mǎ chū qiū shǔ,yī tà yǐ xià xiāng yǔ yíng。
每寻知已必往古,倘示新篇非世名。měi xún zhī yǐ bì wǎng gǔ,tǎng shì xīn piān fēi shì míng。
今予北来更牢落,眼中徐卿渐有情。jīn yǔ běi lái gèng láo luò,yǎn zhōng xú qīng jiàn yǒu qíng。
拂袖低回望牛斗,掩耳刺促愁蝇声。fú xiù dī huí wàng niú dòu,yǎn ěr cì cù chóu yíng shēng。
勉㫋与生各自爱,胡为局蹐多哀鸣。miǎn yǔ shēng gè zì ài,hú wèi jú jí duō āi míng。
请看日月岂相比,万古不废东西明。qǐng kàn rì yuè qǐ xiāng bǐ,wàn gǔ bù fèi dōng xī míng。

谢许殿卿寄中山酒歌

王世贞

酒如金波腊不流,谁其赠余许赵州。jiǔ rú jīn bō là bù liú,shuí qí zèng yú xǔ zhào zhōu。
垆头一倾千日醉,顿扫抑塞磊磈之穷愁,且为莫脱青貂裘。lú tóu yī qīng qiān rì zuì,dùn sǎo yì sāi lěi wěi zhī qióng chóu,qiě wèi mò tuō qīng diāo qiú。
赵州生平未相见,英雄肝胆宁谋面。zhào zhōu shēng píng wèi xiāng jiàn,yīng xióng gān dǎn níng móu miàn。
古人不作今人稀,醉语苍黄斗谁健。gǔ rén bù zuò jīn rén xī,zuì yǔ cāng huáng dòu shuí jiàn。

人日同魏顺甫过子与分韵枣字

王世贞

蓟门车尘白浩浩,乍有馀青着荒草。jì mén chē chén bái hào hào,zhà yǒu yú qīng zhe huāng cǎo。
银灯渐烂明月高,光辉遍逐行人好。yín dēng jiàn làn míng yuè gāo,guāng huī biàn zhú xíng rén hǎo。
徐卿邀予中山酝,稚子烹葵妇剥枣。xú qīng yāo yǔ zhōng shān yùn,zhì zi pēng kuí fù bō zǎo。
箕踞高歌若有神,魏生击节为予道。jī jù gāo gē ruò yǒu shén,wèi shēng jī jié wèi yǔ dào。
去岁兹日过何门,相逢总握灵蛇宝。qù suì zī rì guò hé mén,xiāng féng zǒng wò líng shé bǎo。
虽无蜀州零落态,汝辈突兀峙穹昊。suī wú shǔ zhōu líng luò tài,rǔ bèi tū wù zhì qióng hào。
风涛微茫散倏忽,海内今看谁自保。fēng tāo wēi máng sàn shū hū,hǎi nèi jīn kàn shuí zì bǎo。
往事俱从酒阑得,孤怀转向清时抱。wǎng shì jù cóng jiǔ lán dé,gū huái zhuǎn xiàng qīng shí bào。
呜呼此语郁未伸,李守难呼谢榛老。wū hū cǐ yǔ yù wèi shēn,lǐ shǒu nán hū xiè zhēn lǎo。