古诗词

闻京师诏下志喜

王世贞

闻道将军第,荆榛车马稀。wén dào jiāng jūn dì,jīng zhēn chē mǎ xī。
交游愁姓字,部曲掩光辉。jiāo yóu chóu xìng zì,bù qū yǎn guāng huī。
日月明何损,君亲计总非。rì yuè míng hé sǔn,jūn qīn jì zǒng fēi。
陇西羞李氏,敢道汉恩微。lǒng xī xiū lǐ shì,gǎn dào hàn ēn wēi。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

送陆君仪部起废分赋得冶城

王世贞

谢公昔未达,与客登冶城。xiè gōng xī wèi dá,yǔ kè dēng yě chéng。
一为遗世言,口吻烟霞生。yī wèi yí shì yán,kǒu wěn yān xiá shēng。
东山高卧三十载,远志虽饶壮心在。dōng shān gāo wò sān shí zài,yuǎn zhì suī ráo zhuàng xīn zài。
蹑屐能开大桁烟,围棋直赌秦淮塞。niè jī néng kāi dà héng yān,wéi qí zhí dǔ qín huái sāi。
英标尔复冠人群,强为天书辞白云。yīng biāo ěr fù guān rén qún,qiáng wèi tiān shū cí bái yún。
谢公墩头初月上,千古风流并在君。xiè gōng dūn tóu chū yuè shàng,qiān gǔ fēng liú bìng zài jūn。
谁怜誓墓长耕者,曾是同游王右军。shuí lián shì mù zhǎng gēng zhě,céng shì tóng yóu wáng yòu jūn。

郡丞刘公子仁以直道由諌垣外补量移吴郡署后高斋黄菊翼之颜曰晚香亭诸生莫叔明要余作歌

王世贞

君不见阳春二三月,桃花李花参差发。jūn bù jiàn yáng chūn èr sān yuè,táo huā lǐ huā cān chà fā。
只知秾艳媚游蜂,宁信芳菲付啼鴂。zhǐ zhī nóng yàn mèi yóu fēng,níng xìn fāng fēi fù tí jué。
八月九月露为霜,金天司候律中商。bā yuè jiǔ yuè lù wèi shuāng,jīn tiān sī hòu lǜ zhōng shāng。
此时群荣尽摇落,此际庭菊独舒黄。cǐ shí qún róng jǐn yáo luò,cǐ jì tíng jú dú shū huáng。
堂上三秀垂欲朽,握中九畹寒相负。táng shàng sān xiù chuí yù xiǔ,wò zhōng jiǔ wǎn hán xiāng fù。
迟暮翻窥造物心,衰荣岂落东君手。chí mù fān kuī zào wù xīn,shuāi róng qǐ luò dōng jūn shǒu。
刘侯旧是含香客,一官流摈非所惜。liú hóu jiù shì hán xiāng kè,yī guān liú bìn fēi suǒ xī。
肯将憔悴傍灵均,自有风流胜彭泽。kěn jiāng qiáo cuì bàng líng jūn,zì yǒu fēng liú shèng péng zé。
白衣赠君酒一壶,亭亭秋色凌霜孤。bái yī zèng jūn jiǔ yī hú,tíng tíng qiū sè líng shuāng gū。
他时再入承明地,莫问玄都花有无。tā shí zài rù chéng míng dì,mò wèn xuán dōu huā yǒu wú。

虞山谣

王世贞

虞山山头日欲黄,谁家健儿出南塘。yú shān shān tóu rì yù huáng,shuí jiā jiàn ér chū nán táng。
白帻青韝绿沈枪,席卷百里装艅艎。bái zé qīng gōu lǜ shěn qiāng,xí juǎn bǎi lǐ zhuāng yú huáng。
客归来,坐大府。kè guī lái,zuò dà fǔ。
前门罗棨戟,后堂考钟复雷鼓。qián mén luó qǐ jǐ,hòu táng kǎo zhōng fù léi gǔ。
烹肥牛,湛清酤,我欲言之丞卿怒。pēng féi niú,zhàn qīng gū,wǒ yù yán zhī chéng qīng nù。

虞山谣

王世贞

西云障天东日出,安能舞风长不失。xī yún zhàng tiān dōng rì chū,ān néng wǔ fēng zhǎng bù shī。
铁劵自保前朝身,安能将身作后人。tiě juàn zì bǎo qián cháo shēn,ān néng jiāng shēn zuò hòu rén。
三千健儿尺一纸,倏忽随飙逐流水。sān qiān jiàn ér chǐ yī zhǐ,shū hū suí biāo zhú liú shuǐ。
君不见一虎伏,众虎死。jūn bù jiàn yī hǔ fú,zhòng hǔ sǐ。
黄头子,赤头子,汝曹胆落温御史。huáng tóu zi,chì tóu zi,rǔ cáo dǎn luò wēn yù shǐ。

闻袁鲁望登第志喜却寄

王世贞

虎丘池头与君别,片片寒霜走鸣铗。hǔ qiū chí tóu yǔ jūn bié,piàn piàn hán shuāng zǒu míng jiá。
十年仍上泣玉书,千里果至泥金帖。shí nián réng shàng qì yù shū,qiān lǐ guǒ zhì ní jīn tiē。
野夫欢叫四坐闻,忽忆少时慕终军。yě fū huān jiào sì zuò wén,hū yì shǎo shí mù zhōng jūn。
一言唾手取青紫,蹉跎归种南山云。yī yán tuò shǒu qǔ qīng zǐ,cuō tuó guī zhǒng nán shān yún。
要知晚成差有味,男儿有才岂终弃。yào zhī wǎn chéng chà yǒu wèi,nán ér yǒu cái qǐ zhōng qì。
君不见老骥剪拂时,踠足长鸣裂珠辔。jūn bù jiàn lǎo jì jiǎn fú shí,wǎn zú zhǎng míng liè zhū pèi。

再过曹甥子念饮畅作

王世贞

曹生顿复益数椽,门前柳色春风颠。cáo shēng dùn fù yì shù chuán,mén qián liǔ sè chūn fēng diān。
入门左顾壁四立,欲言不言但冁然。rù mén zuǒ gù bì sì lì,yù yán bù yán dàn chǎn rán。
松涛骤鼓豆香发,碧瓯错落真珠圆。sōng tāo zhòu gǔ dòu xiāng fā,bì ōu cuò luò zhēn zhū yuán。
江瑶含醉垂紫缬,鲟鼻吐腴如玉船。jiāng yáo hán zuì chuí zǐ xié,xún bí tǔ yú rú yù chuán。
人生醉饱差快意,馀者碌碌俱可怜。rén shēng zuì bǎo chà kuài yì,yú zhě lù lù jù kě lián。
主人送客欲就枕,东家酒胡索酒钱。zhǔ rén sòng kè yù jiù zhěn,dōng jiā jiǔ hú suǒ jiǔ qián。
安得负郭买二顷,为汝种秫消残年。ān dé fù guō mǎi èr qǐng,wèi rǔ zhǒng shú xiāo cán nián。

题鸟王啖龙图

王世贞

黑风吹海海水立,琉璃宫中老龙泣。hēi fēng chuī hǎi hǎi shuǐ lì,liú lí gōng zhōng lǎo lóng qì。
此时鼓翼天关摧,左足下蹴龙宫开。cǐ shí gǔ yì tiān guān cuī,zuǒ zú xià cù lóng gōng kāi。
海人明珠若明月,愿赎龙躯了无答。hǎi rén míng zhū ruò míng yuè,yuàn shú lóng qū le wú dá。
鼍参鼋史祈以身,天厨朝餔不尔珍。tuó cān yuán shǐ qí yǐ shēn,tiān chú cháo bù bù ěr zhēn。
老拳顿颡隆准坼,双角拉枯血中擘,败鳞飞空空欲赤。lǎo quán dùn sǎng lóng zhǔn chè,shuāng jiǎo lā kū xuè zhōng bāi,bài lín fēi kōng kōng yù chì。
馀噫尚足呼风霆,掷火波底流金铃,宛转骨尽神不灵。yú yī shàng zú hū fēng tíng,zhì huǒ bō dǐ liú jīn líng,wǎn zhuǎn gǔ jǐn shén bù líng。
我闻阎浮提,三千六百海,一龙一餐八万载。wǒ wén yán fú tí,sān qiān liù bǎi hǎi,yī lóng yī cān bā wàn zài。
须弥山倾劫福竭,鸟王与龙竟谁在。xū mí shān qīng jié fú jié,niǎo wáng yǔ lóng jìng shuí zài。
君不见龙儿一梦何其聪,可怜宫中群小龙,金翅乃是宣城公。jūn bù jiàn lóng ér yī mèng hé qí cōng,kě lián gōng zhōng qún xiǎo lóng,jīn chì nǎi shì xuān chéng gōng。

题狮子搏虎图

王世贞

山君夜啸山月迷,当其所遇无衡蹄。shān jūn yè xiào shān yuè mí,dāng qí suǒ yù wú héng tí。
何来斗尾青狻猊,万木草偃天为低,两雄相值其一雌。hé lái dòu wěi qīng suān ní,wàn mù cǎo yǎn tiān wèi dī,liǎng xióng xiāng zhí qí yī cí。
须臾力尽气亦夺,欲窜不窜足如绁。xū yú lì jǐn qì yì duó,yù cuàn bù cuàn zú rú xiè。
哀呼踣地地欲裂,金精沦光夜深发,身作狻猊掌中血。āi hū bó dì dì yù liè,jīn jīng lún guāng yè shēn fā,shēn zuò suān ní zhǎng zhōng xuè。
君不见赤豹慄,玄熊靡,狐兔走为麋鹿喜。jūn bù jiàn chì bào lì,xuán xióng mí,hú tù zǒu wèi mí lù xǐ。
尔曹肉余行及尔,风尘草昧人自奇。ěr cáo ròu yú xíng jí ěr,fēng chén cǎo mèi rén zì qí。
男儿堕地须知几,又不见李密未遇秦王时。nán ér duò dì xū zhī jǐ,yòu bù jiàn lǐ mì wèi yù qín wáng shí。

张生歌为应和作

王世贞

张公一生湖海客,少年任侠章台陌。zhāng gōng yī shēng hú hǎi kè,shǎo nián rèn xiá zhāng tái mò。
周家小史珠作歌,广武妖姬月为色。zhōu jiā xiǎo shǐ zhū zuò gē,guǎng wǔ yāo jī yuè wèi sè。
玉盘错落夺枭饮,金弹晶荧斗鸡得。yù pán cuò luò duó xiāo yǐn,jīn dàn jīng yíng dòu jī dé。
似留青眼俗外看,肯许红颜暗中掷。shì liú qīng yǎn sú wài kàn,kěn xǔ hóng yán àn zhōng zhì。
归来折节始为儒,得钱但买邺侯书。guī lái zhé jié shǐ wèi rú,dé qián dàn mǎi yè hóu shū。
门因留客翻长掩,径惜飞花故不除。mén yīn liú kè fān zhǎng yǎn,jìng xī fēi huā gù bù chú。
有时忽发春醪颠,虎丘山头雪放船。yǒu shí hū fā chūn láo diān,hǔ qiū shān tóu xuě fàng chuán。
狐裘银榼施僧去,却借一榻云房眠。hú qiú yín kē shī sēng qù,què jiè yī tà yún fáng mián。
踉跄顾抚三儿喜,大者风神剪秋水。liáng qiāng gù fǔ sān ér xǐ,dà zhě fēng shén jiǎn qiū shuǐ。
次儿霜蹄日千里,小儿跳地学虎子,若曹读父书足矣。cì ér shuāng tí rì qiān lǐ,xiǎo ér tiào dì xué hǔ zi,ruò cáo dú fù shū zú yǐ。

题王孟端画竹后

王世贞

老可醉吸潇湘色,吐出千枝万枝碧。lǎo kě zuì xī xiāo xiāng sè,tǔ chū qiān zhī wàn zhī bì。
彭城才守诧墨派,一扫枯篁一千尺。péng chéng cái shǒu chà mò pài,yī sǎo kū huáng yī qiān chǐ。
孟端自是琅玕裔,幅幅生绡露生气。mèng duān zì shì láng gān yì,fú fú shēng xiāo lù shēng qì。
漓漇残沈若有神,或秾或淡皆天真。lí xǐ cán shěn ruò yǒu shén,huò nóng huò dàn jiē tiān zhēn。
后来太常非其伦,自言远步湖州尘,但恨无过梅道人。hòu lái tài cháng fēi qí lún,zì yán yuǎn bù hú zhōu chén,dàn hèn wú guò méi dào rén。
声华积渐背时口,遗迹飘零落余手。shēng huá jī jiàn bèi shí kǒu,yí jì piāo líng luò yú shǒu。
高阁如聆鸾凤鸣,华堂瞥睹云烟走。gāo gé rú líng luán fèng míng,huá táng piē dǔ yún yān zǒu。
君不见黔宁假王金如山,乞君片纸君仍悭。jūn bù jiàn qián níng jiǎ wáng jīn rú shān,qǐ jūn piàn zhǐ jūn réng qiān。
野人手植三万个,落日清流相对闲。yě rén shǒu zhí sān wàn gè,luò rì qīng liú xiāng duì xián。

题叶母卷叶生少失母而育于庶母

王世贞

零夜玄霜绣枫树,上有卑乌泣秋雨。líng yè xuán shuāng xiù fēng shù,shàng yǒu bēi wū qì qiū yǔ。
东巢伏鷇西巢乳,喙血漓漇不辞苦。dōng cháo fú kòu xī cháo rǔ,huì xuè lí xǐ bù cí kǔ。
儿长成,尾毕逋,雄飞撇捩天风徂。ér zhǎng chéng,wěi bì bū,xióng fēi piē liè tiān fēng cú。
呕呕哑哑归慰乌,谁言汝乌非汝雏。ǒu ǒu yǎ yǎ guī wèi wū,shuí yán rǔ wū fēi rǔ chú。

短歌送盛氏谒选补府掾作

王世贞

盛君白晰好少年,用如快鹘抟秋天。shèng jūn bái xī hǎo shǎo nián,yòng rú kuài gǔ tuán qiū tiān。
赀郎业尽不得调,十载苦作吴江田。zī láng yè jǐn bù dé diào,shí zài kǔ zuò wú jiāng tián。
昨者尚书下尺一,欲请府职无剩员。zuó zhě shàng shū xià chǐ yī,yù qǐng fǔ zhí wú shèng yuán。
长安九门色熹微,青袍瘦马受署归。zhǎng ān jiǔ mén sè xī wēi,qīng páo shòu mǎ shòu shǔ guī。
仕宦岂必二千石,一官何处无光辉。shì huàn qǐ bì èr qiān shí,yī guān hé chù wú guāng huī。
君不见南阳太守岑公孝,弘农成瑨但坐啸。jūn bù jiàn nán yáng tài shǒu cén gōng xiào,hóng nóng chéng jìn dàn zuò xiào。

汾阳王单骑见番图歌为郭都督作

王世贞

中兴八叶唐成王,手挈太阿归权珰。zhōng xīng bā yè táng chéng wáng,shǒu qiè tài ā guī quán dāng。
是时吐蕃大披猖,河陇业已禠冠裳。shì shí tǔ fān dà pī chāng,hé lǒng yè yǐ sī guān shang。
回纥角之蕃益张,横毡浴铁霾大荒。huí gē jiǎo zhī fān yì zhāng,héng zhān yù tiě mái dà huāng。
其气似欲吞秦凉,令公七尺万众当。qí qì shì yù tūn qín liáng,lìng gōng qī chǐ wàn zhòng dāng。
亲捧红日腾扶桑,九花神虬超欲骧。qīn pěng hóng rì téng fú sāng,jiǔ huā shén qiú chāo yù xiāng。
?翿贝带青丝缰,令公眼底无豺狼。dào bèi dài qīng sī jiāng,lìng gōng yǎn dǐ wú chái láng。
免胄微见须髯苍,大酋咋指小酋僵。miǎn zhòu wēi jiàn xū rán cāng,dà qiú zǎ zhǐ xiǎo qiú jiāng。
两都香火当复长,乞公片语还毡乡。liǎng dōu xiāng huǒ dāng fù zhǎng,qǐ gōng piàn yǔ hái zhān xiāng。
举觞釂天天为黄,马毛猬缩喑不扬。jǔ shāng jiào tiān tiān wèi huáng,mǎ máo wèi suō yīn bù yáng。
万刃立卷三秋霜,先声一夜摧西羌。wàn rèn lì juǎn sān qiū shuāng,xiān shēng yī yè cuī xī qiāng。
穹庐倒卓赞普亡,俘儿解辫血洗创。qióng lú dào zhuó zàn pǔ wáng,fú ér jiě biàn xuè xǐ chuàng。
朔方以北仍称唐,归来钟鼓登明堂。shuò fāng yǐ běi réng chēng táng,guī lái zhōng gǔ dēng míng táng。
二十四考黄金方,临淮愧死军容忙。èr shí sì kǎo huáng jīn fāng,lín huái kuì sǐ jūn róng máng。
田家老奴跽道傍,何来枢密开同光。tián jiā lǎo nú jì dào bàng,hé lái shū mì kāi tóng guāng。
后人往往夸身强,将军少年铁裲裆。hòu rén wǎng wǎng kuā shēn qiáng,jiāng jūn shǎo nián tiě liǎng dāng。
连钱插羽梨花枪,用如电掣星流芒。lián qián chā yǔ lí huā qiāng,yòng rú diàn chè xīng liú máng。
巴蜑賨叟黄头郎,爱养死力同肝肠。bā dàn cóng sǒu huáng tóu láng,ài yǎng sǐ lì tóng gān cháng。
一苇坐扫千馀皇,为侯此图侯莫忘。yī wěi zuò sǎo qiān yú huáng,wèi hóu cǐ tú hóu mò wàng。
白茅虎竹出御床,还侯太尉邑汾阳。bái máo hǔ zhú chū yù chuáng,hái hóu tài wèi yì fén yáng。

为刘侍御题清举楼

王世贞

主人高楼号清举,主人卜筑今何所。zhǔ rén gāo lóu hào qīng jǔ,zhǔ rén bo zhù jīn hé suǒ。
桥畔船归虎丘寺,门前客散桃花坞。qiáo pàn chuán guī hǔ qiū sì,mén qián kè sàn táo huā wù。
为言尘市无所欢,聊从物外得奇观。wèi yán chén shì wú suǒ huān,liáo cóng wù wài dé qí guān。
习习兰芝缭户牖,纷纷虹雨挂阑干。xí xí lán zhī liáo hù yǒu,fēn fēn hóng yǔ guà lán gàn。
倦来独岸华阳帻,邺侯图书周四壁。juàn lái dú àn huá yáng zé,yè hóu tú shū zhōu sì bì。
卷帘忽舒东海霞,拄颊且看西山色。juǎn lián hū shū dōng hǎi xiá,zhǔ jiá qiě kàn xī shān sè。
风前胥口几叶帆,月下吴阊一声笛。fēng qián xū kǒu jǐ yè fān,yuè xià wú chāng yī shēng dí。
元龙之客不可留,东阳八咏谁能酬。yuán lóng zhī kè bù kě liú,dōng yáng bā yǒng shuí néng chóu。
鹤背翩然别君去,白云无尽五湖秋。hè bèi piān rán bié jūn qù,bái yún wú jǐn wǔ hú qiū。

永嘉行赠李冲

王世贞

永嘉鲍生弈者师,十七人间当国手。yǒng jiā bào shēng yì zhě shī,shí qī rén jiān dāng guó shǒu。
丁夘桥头遇杨相,籍甚文章呼小友。dīng mǎo qiáo tóu yù yáng xiāng,jí shén wén zhāng hū xiǎo yǒu。
吴中好事家请谒,往往巾屦罗其牖。wú zhōng hǎo shì jiā qǐng yè,wǎng wǎng jīn jù luó qí yǒu。
越机阿锡秦复陶,一酌叵罗并为寿。yuè jī ā xī qín fù táo,yī zhuó pǒ luó bìng wèi shòu。
其乡李子虽后出,别有神机暗中授。qí xiāng lǐ zi suī hòu chū,bié yǒu shén jī àn zhōng shòu。
便付建安难甲乙,晚似黄池互先后。biàn fù jiàn ān nán jiǎ yǐ,wǎn shì huáng chí hù xiān hòu。
十年落魄江湖间,刺上姓名垂欲朽。shí nián luò pò jiāng hú jiān,cì shàng xìng míng chuí yù xiǔ。
迩来冠盖颇尘俗,自挟朱门酒肉走。ěr lái guān gài pǒ chén sú,zì xié zhū mén jiǔ ròu zǒu。
野人罢锻铜池旁,落日柴荆许君扣。yě rén bà duàn tóng chí páng,luò rì chái jīng xǔ jūn kòu。
隐囊纱帽炯相照,小簟疏帘时所有。yǐn náng shā mào jiǒng xiāng zhào,xiǎo diàn shū lián shí suǒ yǒu。
欲行大白即苦辞,鲍生昨者死以酒。yù xíng dà bái jí kǔ cí,bào shēng zuó zhě sǐ yǐ jiǔ。
又言于世无所愿,愿得吾诗良不偶。yòu yán yú shì wú suǒ yuàn,yuàn dé wú shī liáng bù ǒu。
吾诗寂寂更类汝,纵奇岂入时人口。wú shī jì jì gèng lèi rǔ,zòng qí qǐ rù shí rén kǒu。
不龟未免洴澼絖,一赌也得宣城守。bù guī wèi miǎn píng pì kuàng,yī dǔ yě dé xuān chéng shǒu。
男儿有酒须饮棋且着,试问鲍生今在不。nán ér yǒu jiǔ xū yǐn qí qiě zhe,shì wèn bào shēng jīn zài bù。