古诗词

闻京师诏下志喜

王世贞

闻道将军第,荆榛车马稀。wén dào jiāng jūn dì,jīng zhēn chē mǎ xī。
交游愁姓字,部曲掩光辉。jiāo yóu chóu xìng zì,bù qū yǎn guāng huī。
日月明何损,君亲计总非。rì yuè míng hé sǔn,jūn qīn jì zǒng fēi。
陇西羞李氏,敢道汉恩微。lǒng xī xiū lǐ shì,gǎn dào hàn ēn wēi。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

游张公善权二洞歌寄孔嘉仲蔚淳父伯起幼于兄弟

王世贞

我昔攀天门,下视九土青。wǒ xī pān tiān mén,xià shì jiǔ tǔ qīng。
偶然咳唾忤风伯,吹落江湖成客星。ǒu rán ké tuò wǔ fēng bó,chuī luò jiāng hú chéng kè xīng。
男儿生不能学向子平,弃家游五岳。nán ér shēng bù néng xué xiàng zi píng,qì jiā yóu wǔ yuè。
又不能学袁夏甫,坐卧土室中步武,名山惜双脚。yòu bù néng xué yuán xià fǔ,zuò wò tǔ shì zhōng bù wǔ,míng shān xī shuāng jiǎo。
以兹欲作二洞游,跌宕不辞真宰愁。yǐ zī yù zuò èr dòng yóu,diē dàng bù cí zhēn zǎi chóu。
培塿张公,颓然土丘。péi lǒu zhāng gōng,tuí rán tǔ qiū。
一线乍启,万奇中抽。yī xiàn zhà qǐ,wàn qí zhōng chōu。
阴风冥森下无际,时见磔鹘仍惊虬。yīn fēng míng sēn xià wú jì,shí jiàn zhé gǔ réng jīng qiú。
嵯峨中堂耸玉柱,的皪两序悬鸣球。cuó é zhōng táng sǒng yù zhù,de lì liǎng xù xuán míng qiú。
白云一归不得出,石床眠云古时湿。bái yún yī guī bù dé chū,shí chuáng mián yún gǔ shí shī。
太始以来无日月,烛龙衔珠曜璇阙。tài shǐ yǐ lái wú rì yuè,zhú lóng xián zhū yào xuán quē。
野夫出兹山,两足已如膑。yě fū chū zī shān,liǎng zú yǐ rú bìn。
犹能贾馀勇,对客却篮笋。yóu néng jiǎ yú yǒng,duì kè què lán sǔn。
玉潭濯皎洁,琼树揽轮囷。yù tán zhuó jiǎo jié,qióng shù lǎn lún qūn。
秋风兴来骨欲颠,挂帆飞榜凌苍烟。qiū fēng xīng lái gǔ yù diān,guà fān fēi bǎng líng cāng yān。
荒鸡一鸣至善权,善权浮屠高插天。huāng jī yī míng zhì shàn quán,shàn quán fú tú gāo chā tiān。
高插天国山,山青不能锁。gāo chā tiān guó shān,shān qīng bù néng suǒ。
吴时碑,隋时殿,唐时松柏夹道左。wú shí bēi,suí shí diàn,táng shí sōng bǎi jiā dào zuǒ。
阴巘盘拿白龙迹,朱梁擘画雷神火。yīn yǎn pán ná bái lóng jì,zhū liáng bāi huà léi shén huǒ。
坤轴兮自摇,乾门兮陡开。kūn zhóu xī zì yáo,qián mén xī dǒu kāi。
上有谽谺蚴蟉之岩崖兮,搆飞空之楼阁,下有滭浡訇磕之流湍兮,殷坼地之风雷。shàng yǒu hān xiā yòu liú zhī yán yá xī,gòu fēi kōng zhī lóu gé,xià yǒu bì bó hōng kē zhī liú tuān xī,yīn chè dì zhī fēng léi。
接睫燕蝠,钩衣莓苔。jiē jié yàn fú,gōu yī méi tái。
空青乍明水碧闇,赤瑕驳荦黄金摧。kōng qīng zhà míng shuǐ bì àn,chì xiá bó luò huáng jīn cuī。
泠然仙乐奏其底,令我欲出仍徘徊。líng rán xiān lè zòu qí dǐ,lìng wǒ yù chū réng pái huái。
挥手谢山灵,裁书报彭俞。huī shǒu xiè shān líng,cái shū bào péng yú。
及示黄张二三子,搜奇擅秘须吾徒。jí shì huáng zhāng èr sān zi,sōu qí shàn mì xū wú tú。
自古名山在天地,珍重能容异人至。zì gǔ míng shān zài tiān dì,zhēn zhòng néng róng yì rén zhì。
宛委云藏轩帝书,祝融雨洗司空字。wǎn wěi yún cáng xuān dì shū,zhù róng yǔ xǐ sī kōng zì。
张公之名经颇传,善权泯泯殊堪怜。zhāng gōng zhī míng jīng pǒ chuán,shàn quán mǐn mǐn shū kān lián。
我歌二洞汝当和,烟霞吐色三千年。wǒ gē èr dòng rǔ dāng hé,yān xiá tǔ sè sān qiān nián。

周孝侯庙歌

王世贞

周侯庙貌江之干,中天五六苍松盘。zhōu hóu miào mào jiāng zhī gàn,zhōng tiān wǔ liù cāng sōng pán。
荒坟累累在其下,人云此地藏衣冠。huāng fén lèi lèi zài qí xià,rén yún cǐ dì cáng yī guān。
长桥瞥见湿云合,南山不散腥风寒。zhǎng qiáo piē jiàn shī yún hé,nán shān bù sàn xīng fēng hán。
只言蛟虎袪除易,谁道豺狼行路难。zhǐ yán jiāo hǔ qū chú yì,shuí dào chái láng xíng lù nán。
不独捐身报天子,亦要将心酬国士。bù dú juān shēn bào tiān zi,yì yào jiāng xīn chóu guó shì。
时危豸角何处容,事去龙泉傍谁洗。shí wēi zhì jiǎo hé chù róng,shì qù lóng quán bàng shuí xǐ。
白骨犹令老氐慑,赤囊翻助梁王喜。bái gǔ yóu lìng lǎo dī shè,chì náng fān zhù liáng wáng xǐ。
男儿一掷万事伸,惜哉典午天沈沦。nán ér yī zhì wàn shì shēn,xī zāi diǎn wǔ tiān shěn lún。
生吴死晋君莫问,千秋豫让为何人。shēng wú sǐ jìn jūn mò wèn,qiān qiū yù ràng wèi hé rén。

赠别燕山萧君之蕲州守

王世贞

萧郎自分百里权,青袍陆沈十四年。xiāo láng zì fēn bǎi lǐ quán,qīng páo lù shěn shí sì nián。
寸心只折吏民上,尺书不到公卿前。cùn xīn zhǐ zhé lì mín shàng,chǐ shū bù dào gōng qīng qián。
时时却过王生里,谓言磊落当如此。shí shí què guò wáng shēng lǐ,wèi yán lěi luò dāng rú cǐ。
纵然未得二千石,依旧杜陵一男子。zòng rán wèi dé èr qiān shí,yī jiù dù líng yī nán zi。
昨者忽骑五䯀骢,别我要我歌楚风。zuó zhě hū qí wǔ niè cōng,bié wǒ yào wǒ gē chǔ fēng。
皂盖透迤挂山月,玉壶旖旎酣江枫。zào gài tòu yí guà shān yuè,yù hú yǐ nǐ hān jiāng fēng。
看公一身俱意气,文苑仍须传循吏。kàn gōng yī shēn jù yì qì,wén yuàn réng xū chuán xún lì。
长茜于今饶政术,次君到底存交谊。zhǎng qiàn yú jīn ráo zhèng shù,cì jūn dào dǐ cún jiāo yì。
黄金铸身难铸心,临岐慷慨为知音。huáng jīn zhù shēn nán zhù xīn,lín qí kāng kǎi wèi zhī yīn。
大夫故有兰台思,欲问王生何处寻。dà fū gù yǒu lán tái sī,yù wèn wáng shēng hé chù xún。

梁长子自泰山归以百三十韵诗见夸因成俚歌奉嘲

王世贞

梁伯龙,真龙伯,自从钓鳌忤上帝,压之尚馀三百尺。liáng bó lóng,zhēn lóng bó,zì cóng diào áo wǔ shàng dì,yā zhī shàng yú sān bǎi chǐ。
笑语王先生,长者所苦为杯棬。xiào yǔ wáng xiān shēng,zhǎng zhě suǒ kǔ wèi bēi quān。
男儿失意则蓬累,焉能委身眉睫间。nán ér shī yì zé péng lèi,yān néng wěi shēn méi jié jiān。
北渡洪河,东游泰山。běi dù hóng hé,dōng yóu tài shān。
举头出天门,舒手扪日观。jǔ tóu chū tiān mén,shū shǒu mén rì guān。
白云封中起,袖欲割其半。bái yún fēng zhōng qǐ,xiù yù gē qí bàn。
岳帝不敢呵,玉女一笑粲。yuè dì bù gǎn hē,yù nǚ yī xiào càn。
是何魍魉来,令我山灵怖欲窜。shì hé wǎng liǎng lái,lìng wǒ shān líng bù yù cuàn。
梁伯龙,醉携金壶汁,倒翻玉女盆。liáng bó lóng,zuì xié jīn hú zhī,dào fān yù nǚ pén。
诗成一千三百言,千三百颗明珠圆。shī chéng yī qiān sān bǎi yán,qiān sān bǎi kē míng zhū yuán。
长吟短咏不肯眠,西风吹骨骨欲颠,其若囊中无一钱。zhǎng yín duǎn yǒng bù kěn mián,xī fēng chuī gǔ gǔ yù diān,qí ruò náng zhōng wú yī qián。
王先生为汝作诗劵,减之一字一匹绢。wáng xiān shēng wèi rǔ zuò shī juàn,jiǎn zhī yī zì yī pǐ juàn。
天公笼统无月旦,买者为谁复谁怨。tiān gōng lóng tǒng wú yuè dàn,mǎi zhě wèi shuí fù shuí yuàn。
梁伯龙,勿懊恼,归来从容问若姥。liáng bó lóng,wù ào nǎo,guī lái cóng róng wèn ruò lǎo。
东家侏儒日苦饱,长者不呆真是宝。dōng jiā zhū rú rì kǔ bǎo,zhǎng zhě bù dāi zhēn shì bǎo。

张伯起作怀贤行念予与彭孔嘉病中有日日礼医王语戏作俚句为答

王世贞

今者岁闰愁黄杨,又闻处士星无光。jīn zhě suì rùn chóu huáng yáng,yòu wén chù shì xīng wú guāng。
彭翁病消走病痏,张君日日延医王。péng wēng bìng xiāo zǒu bìng wěi,zhāng jūn rì rì yán yī wáng。
医王耳夺世人口,世人欲杀君独否。yī wáng ěr duó shì rén kǒu,shì rén yù shā jūn dú fǒu。
朅来揽镜忽大笑,髡黔剕劓无不有。qiè lái lǎn jìng hū dà xiào,kūn qián fèi yì wú bù yǒu。
朝供一菜粥一瓯,束书万卷从蠹谋。cháo gōng yī cài zhōu yī ōu,shù shū wàn juǎn cóng dù móu。
鲍家累句时触吻,肯共花鸟争春愁。bào jiā lèi jù shí chù wěn,kěn gòng huā niǎo zhēng chūn chóu。
世人视我赘疣耳,于中近得希夷理。shì rén shì wǒ zhuì yóu ěr,yú zhōng jìn dé xī yí lǐ。
八百年后君自知,断不相从老彭死。bā bǎi nián hòu jūn zì zhī,duàn bù xiāng cóng lǎo péng sǐ。

赠松墟上人

王世贞

阿兰小结长松边,松风吹鼎茶浪圆。ā lán xiǎo jié zhǎng sōng biān,sōng fēng chuī dǐng chá làng yuán。
朝签药裹时废食,夜诵莲经恒不眠。cháo qiān yào guǒ shí fèi shí,yè sòng lián jīng héng bù mián。
并刀筑顶碧香发,双瞳剪破面裁月。bìng dāo zhù dǐng bì xiāng fā,shuāng tóng jiǎn pò miàn cái yuè。
听将半偈了自知,会取西来向谁说。tīng jiāng bàn jì le zì zhī,huì qǔ xī lái xiàng shuí shuō。
鹔鹴贳酒春相过,生公石上好隗俄。sù shuāng shì jiǔ chūn xiāng guò,shēng gōng shí shàng hǎo kuí é。
莫言陶令生耽醉,自是禅机醉里多。mò yán táo lìng shēng dān zuì,zì shì chán jī zuì lǐ duō。

善果寺杏花下歌

王世贞

君不见杏花东风得意时,曲江千枝万枝雪。jūn bù jiàn xìng huā dōng fēng dé yì shí,qū jiāng qiān zhī wàn zhī xuě。
争如阿兰若边一株树,独立亭亭媚春月。zhēng rú ā lán ruò biān yī zhū shù,dú lì tíng tíng mèi chūn yuè。
欲言不言如有情,欲堕不堕态自生。yù yán bù yán rú yǒu qíng,yù duò bù duò tài zì shēng。
轻盈乍怯霓裳舞,阿娜疑惊玉笛声。qīng yíng zhà qiè ní shang wǔ,ā nà yí jīng yù dí shēng。
清尊绿酎催未已,翻遣穷愁醉中起。qīng zūn lǜ zhòu cuī wèi yǐ,fān qiǎn qióng chóu zuì zhōng qǐ。
万事玄都观里桃,一身安丰道傍李。wàn shì xuán dōu guān lǐ táo,yī shēn ān fēng dào bàng lǐ。
片片飞花点接䍦,墙阴覆井日平西。piàn piàn fēi huā diǎn jiē lí,qiáng yīn fù jǐng rì píng xī。
酣来一枕江南梦,莫遣流莺恰恰啼。hān lái yī zhěn jiāng nán mèng,mò qiǎn liú yīng qià qià tí。

支郎歌

王世贞

支郎逸气不可当,少年侠客荆佽装。zhī láng yì qì bù kě dāng,shǎo nián xiá kè jīng cì zhuāng。
千金岂惜结剑士,尺纸遂欲收扶桑。qiān jīn qǐ xī jié jiàn shì,chǐ zhǐ suì yù shōu fú sāng。
偶然失意去府主,卖药长安大道傍。ǒu rán shī yì qù fǔ zhǔ,mài yào zhǎng ān dà dào bàng。
为饮真人上池水,朅来供奉金门里。wèi yǐn zhēn rén shàng chí shuǐ,qiè lái gōng fèng jīn mén lǐ。
药囊手提燕庆卿,刀圭立起虢太子。yào náng shǒu tí yàn qìng qīng,dāo guī lì qǐ guó tài zi。
慷慨莫谓秦无人,邹侯吹律天下春。kāng kǎi mò wèi qín wú rén,zōu hóu chuī lǜ tiān xià chūn。
雕弧左射白额虎,明珠逆摘骊龙鳞。diāo hú zuǒ shè bái é hǔ,míng zhū nì zhāi lí lóng lín。
此时支郎参石画,男儿有心人不识。cǐ shí zhī láng cān shí huà,nán ér yǒu xīn rén bù shí。
一字能回日月光,片言坐致雷霆力。yī zì néng huí rì yuè guāng,piàn yán zuò zhì léi tíng lì。
我亦曾师沧海君,中年麋鹿更为群。wǒ yì céng shī cāng hǎi jūn,zhōng nián mí lù gèng wèi qún。
北风一夜吹我出,泪落平原原上云。běi fēng yī yè chuī wǒ chū,lèi luò píng yuán yuán shàng yún。
鹔鹴脱向阳昌肆,欲与支郎暂时醉。sù shuāng tuō xiàng yáng chāng sì,yù yǔ zhī láng zàn shí zuì。
眼前豪杰君自知,羞杀桃花五陵骑。yǎn qián háo jié jūn zì zhī,xiū shā táo huā wǔ líng qí。

野人歌自嘲

王世贞

鶢鶋畏钟鼓,鲁人不肯听。yuán jū wèi zhōng gǔ,lǔ rén bù kěn tīng。
三日飨东门,栖栖竟何营。sān rì xiǎng dōng mén,qī qī jìng hé yíng。
白鱼自称龙,豫且摇其手。bái yú zì chēng lóng,yù qiě yáo qí shǒu。
䘍尾短铁钩,胡为在若口。chài wěi duǎn tiě gōu,hú wèi zài ruò kǒu。
人道野人无所干,曾骑款段客长安。rén dào yě rén wú suǒ gàn,céng qí kuǎn duàn kè zhǎng ān。
人道野人有所求,白云高卧僧房幽。rén dào yě rén yǒu suǒ qiú,bái yún gāo wò sēng fáng yōu。
野人双足顿如绁,野人双鬓半成雪。yě rén shuāng zú dùn rú xiè,yě rén shuāng bìn bàn chéng xuě。
杖头沽酒钱欲尽,袖里投书字将灭。zhàng tóu gū jiǔ qián yù jǐn,xiù lǐ tóu shū zì jiāng miè。
红尘风吹大道间,若个不作红尘颜。hóng chén fēng chuī dà dào jiān,ruò gè bù zuò hóng chén yán。
老鸱啖尽腐鼠骨,始信鹓雏心自闲。lǎo chī dàn jǐn fǔ shǔ gǔ,shǐ xìn yuān chú xīn zì xián。

南岷山歌为御史大夫南充王公作

王世贞

君不见古皇鸿蒙时,参井星精夜堕地。jūn bù jiàn gǔ huáng hóng méng shí,cān jǐng xīng jīng yè duò dì。
化为南岷山,山高八千丈,力奠金维控西裔。huà wèi nán mín shān,shān gāo bā qiān zhàng,lì diàn jīn wéi kòng xī yì。
芙蓉片片青霞叠,中含太始以来雪。fú róng piàn piàn qīng xiá dié,zhōng hán tài shǐ yǐ lái xuě。
九井遥吞灌口烟,三峰倒映峨眉月。jiǔ jǐng yáo tūn guàn kǒu yān,sān fēng dào yìng é méi yuè。
鶱飞凤仪,蜿蜒回龙。xiān fēi fèng yí,wān yán huí lóng。
星斗夕亏,风雷昼封。xīng dòu xī kuī,fēng léi zhòu fēng。
挺孤碧之峭削,郁群苍以巃嵷。tǐng gū bì zhī qiào xuē,yù qún cāng yǐ lóng sǒng。
下有寒泉漱芳玉,谁云出山令泉浊。xià yǒu hán quán shù fāng yù,shuí yún chū shān lìng quán zhuó。
泻作嘉陵江水声,日夜潺湲映天绿。xiè zuò jiā líng jiāng shuǐ shēng,rì yè chán yuán yìng tiān lǜ。
山人少时此山居,薜萝裳壁云储胥。shān rén shǎo shí cǐ shān jū,bì luó shang bì yún chǔ xū。
时吟蜀肆君平易,不著临邛司马书。shí yín shǔ sì jūn píng yì,bù zhù lín qióng sī mǎ shū。
北山无猿鹤,东山有苍生。běi shān wú yuán hè,dōng shān yǒu cāng shēng。
以兹拂衣出,聊作应世行。yǐ zī fú yī chū,liáo zuò yīng shì xíng。
为雨为云润七泽,䇄然岂负兹山色。wèi yǔ wèi yún rùn qī zé,rán qǐ fù zī shān sè。
麟阁今标如砺功,龙门复表回澜力。lín gé jīn biāo rú lì gōng,lóng mén fù biǎo huí lán lì。
南岷山,何足拟,从兹以西二十四万里。nán mín shān,hé zú nǐ,cóng zī yǐ xī èr shí sì wàn lǐ。
昆仑中天作天柱,山人之名亦如此。kūn lún zhōng tiān zuò tiān zhù,shān rén zhī míng yì rú cǐ。

题仙岩文丞相祠

王世贞

丞相仓皇出虎穴,夜半真州鬓成雪。chéng xiāng cāng huáng chū hǔ xué,yè bàn zhēn zhōu bìn chéng xuě。
江南是处万马尘,海上堪挥一腔血。jiāng nán shì chù wàn mǎ chén,hǎi shàng kān huī yī qiāng xuè。
丈夫变名难变心,此心在宋不在身。zhàng fū biàn míng nán biàn xīn,cǐ xīn zài sòng bù zài shēn。
从行少年四五辈,倜傥千秋荆聂伦。cóng xíng shǎo nián sì wǔ bèi,tì tǎng qiān qiū jīng niè lún。
崖山波腥鼓欲死,柴市星寒碧初委。yá shān bō xīng gǔ yù sǐ,chái shì xīng hán bì chū wěi。
若使黄冠自北还,犹能赤帜从东起。ruò shǐ huáng guān zì běi hái,yóu néng chì zhì cóng dōng qǐ。
仙岩之山郁嶙峋,二百年来日月新。xiān yán zhī shān yù lín xún,èr bǎi nián lái rì yuè xīn。
毋论削迹勤王地,大有衣冠荐芷蘋。wú lùn xuē jì qín wáng dì,dà yǒu yī guān jiàn zhǐ píng。
君不见真人奋淮北,金戈立扫毡裘色。jūn bù jiàn zhēn rén fèn huái běi,jīn gē lì sǎo zhān qiú sè。
鄂国喑呜表后身,瀛公宛转留遗息。è guó yīn wū biǎo hòu shēn,yíng gōng wǎn zhuǎn liú yí xī。
解道狂胡运已微,只今白羽昼长飞。jiě dào kuáng hú yùn yǐ wēi,zhǐ jīn bái yǔ zhòu zhǎng fēi。
铁衣自风石马汗,一夕犁庭转战归。tiě yī zì fēng shí mǎ hàn,yī xī lí tíng zhuǎn zhàn guī。

昆溟歌赠楚人曾生麟兆

王世贞

我闻西有昆仑山,山高不可测,天地垂欲合。wǒ wén xī yǒu kūn lún shān,shān gāo bù kě cè,tiān dì chuí yù hé。
又闻东有大溟海,海深不可测,日月所出没。yòu wén dōng yǒu dà míng hǎi,hǎi shēn bù kě cè,rì yuè suǒ chū méi。
元始丈人窍鸿蒙,搏揣两气为两雄。yuán shǐ zhàng rén qiào hóng méng,bó chuāi liǎng qì wèi liǎng xióng。
上有玉京下三酆,真仙灵皇之所封。shàng yǒu yù jīng xià sān fēng,zhēn xiān líng huáng zhī suǒ fēng。
神鳌背负玫瑰柱,烛龙口作玻璃宫。shén áo bèi fù méi guī zhù,zhú lóng kǒu zuò bō lí gōng。
嗟嗟,丈夫乃在世间,龌龊那能言。jiē jiē,zhàng fū nǎi zài shì jiān,wò chuò nà néng yán。
我欲抗手如鸟奋笼,我欲振足如兽触藩。wǒ yù kàng shǒu rú niǎo fèn lóng,wǒ yù zhèn zú rú shòu chù fān。
飘然凌虚出紫垣,八景玉舆三素幡。piāo rán líng xū chū zǐ yuán,bā jǐng yù yú sān sù fān。
章亥为向导,造父为乘轩。zhāng hài wèi xiàng dǎo,zào fù wèi chéng xuān。
白鹄血腥岂足洗,苍虬翼在时腾翻。bái gǔ xuè xīng qǐ zú xǐ,cāng qiú yì zài shí téng fān。
焉知身所诣,但见历历千白榆,举头若可扪昆仑。yān zhī shēn suǒ yì,dàn jiàn lì lì qiān bái yú,jǔ tóu ruò kě mén kūn lún。
城何森切,光彩一何凌乱。chéng hé sēn qiè,guāng cǎi yī hé líng luàn。
时听嘈嘈声,天门漏银汉。shí tīng cáo cáo shēng,tiān mén lòu yín hàn。
玉女碧绡冠芙蓉,粲然半启含桃红。yù nǚ bì xiāo guān fú róng,càn rán bàn qǐ hán táo hóng。
为言此水既东逝,划作双带横寰中。wèi yán cǐ shuǐ jì dōng shì,huà zuò shuāng dài héng huán zhōng。
一月一书附赤鲤,但逝不返如秋蓬,咄哉恨杀扶桑公。yī yuè yī shū fù chì lǐ,dàn shì bù fǎn rú qiū péng,duō zāi hèn shā fú sāng gōng。
殷勤语王叟,掉头忽东去。yīn qín yǔ wáng sǒu,diào tóu hū dōng qù。
下见扶桑公,其居半云雾。xià jiàn fú sāng gōng,qí jū bàn yún wù。
醉我玄霞浆,三日不得语。zuì wǒ xuán xiá jiāng,sān rì bù dé yǔ。
一语一泪零,泪下如悬河。yī yǔ yī lèi líng,lèi xià rú xuán hé。
天老吝相假,遂无西逝波。tiān lǎo lìn xiāng jiǎ,suì wú xī shì bō。
扶桑公,可柰何,曷不学王叟,耿耿径寸间,挥霍宇宙若弹指。fú sāng gōng,kě nài hé,hé bù xué wáng sǒu,gěng gěng jìng cùn jiān,huī huò yǔ zhòu ruò dàn zhǐ。
五岳五拳石,四渎四杯水。wǔ yuè wǔ quán shí,sì dú sì bēi shuǐ。
道逢楚狂人,自称昆溟子。dào féng chǔ kuáng rén,zì chēng kūn míng zi。
问余何方来,又复问所以。wèn yú hé fāng lái,yòu fù wèn suǒ yǐ。
昆溟子,汝亦知南溟有鱼名曰鲲,鲲之大不知几千里。kūn míng zi,rǔ yì zhī nán míng yǒu yú míng yuē kūn,kūn zhī dà bù zhī jǐ qiān lǐ。
化为鹏,鹏之大亦不知几千里。huà wèi péng,péng zhī dà yì bù zhī jǐ qiān lǐ。
鲛宫水击白波立,羊角风抟黑云起。jiāo gōng shuǐ jī bái bō lì,yáng jiǎo fēng tuán hēi yún qǐ。
朝从南溟游,夕宿昆仑阯。cháo cóng nán míng yóu,xī sù kūn lún zhǐ。
噫吁戏,男儿变化竟如此。yī xū xì,nán ér biàn huà jìng rú cǐ。

雨中痛饮作

王世贞

长安城西一亩宫,尽可逃名藏白首。zhǎng ān chéng xī yī mǔ gōng,jǐn kě táo míng cáng bái shǒu。
鞋底风尘多自误,壶中天地何不有。xié dǐ fēng chén duō zì wù,hú zhōng tiān dì hé bù yǒu。
枝头淅浙扫郁蒸,云脚垂垂打清昼。zhī tóu xī zhè sǎo yù zhēng,yún jiǎo chuí chuí dǎ qīng zhòu。
但令吾党鲸鲵吸,任它大陆蛟龙走。dàn lìng wú dǎng jīng ní xī,rèn tā dà lù jiāo lóng zǒu。
竹林自昔未逢僧,莲社于今方纵酒。zhú lín zì xī wèi féng sēng,lián shè yú jīn fāng zòng jiǔ。
已满七人那用觅,即眠千日非云久。yǐ mǎn qī rén nà yòng mì,jí mián qiān rì fēi yún jiǔ。
才闻抱瓮便舒眉,除却传杯须袖手。cái wén bào wèng biàn shū méi,chú què chuán bēi xū xiù shǒu。
鹳垤声哀焉足听,鸱夷腹大唯堪受。guàn dié shēng āi yān zú tīng,chī yí fù dà wéi kān shòu。
仿佛似有辟书来,此物毋劳挂吾口。fǎng fú shì yǒu pì shū lái,cǐ wù wú láo guà wú kǒu。

梦中得语云百年那得更百年今日还须爱今日因戏成短歌

王世贞

化人宫中百事无,道书一卷酒一壶。huà rén gōng zhōng bǎi shì wú,dào shū yī juǎn jiǔ yī hú。
枝头黄鸟听作曲,西山白云看作图。zhī tóu huáng niǎo tīng zuò qū,xī shān bái yún kàn zuò tú。
朝爱朝暾上东岫,夕爱夕阳映东牖。cháo ài cháo tūn shàng dōng xiù,xī ài xī yáng yìng dōng yǒu。
任他故人不通谒,任它朝事不挂口。rèn tā gù rén bù tōng yè,rèn tā cháo shì bù guà kǒu。
偶然案头馀酒杯,偶然蹑屩山僧来。ǒu rán àn tóu yú jiǔ bēi,ǒu rán niè juē shān sēng lái。
自斟自醉当自去,礼岂能为我辈哉。zì zhēn zì zuì dāng zì qù,lǐ qǐ néng wèi wǒ bèi zāi。
昨夜懵腾意超忽,寱时得语醒时述。zuó yè měng téng yì chāo hū,yì shí dé yǔ xǐng shí shù。
百年那得更百年,今日还须爱今日。bǎi nián nà dé gèng bǎi nián,jīn rì hái xū ài jīn rì。
纵能拂衣归故山,农耕社剧亦不闻。zòng néng fú yī guī gù shān,nóng gēng shè jù yì bù wén。
何如且会此中趣,别有生涯天地间。hé rú qiě huì cǐ zhōng qù,bié yǒu shēng yá tiān dì jiān。

海岳壮游歌赠周子

王世贞

周郎一笠轻九州,拂衣自称海岳游。zhōu láng yī lì qīng jiǔ zhōu,fú yī zì chēng hǎi yuè yóu。
安期拍手子晋笑,洞府岂必非君流。ān qī pāi shǒu zi jìn xiào,dòng fǔ qǐ bì fēi jūn liú。
青精暂裹天上饭,黄金或散中原愁。qīng jīng zàn guǒ tiān shàng fàn,huáng jīn huò sàn zhōng yuán chóu。
总道乾坤少亲故,揖余欲得烟霞句。zǒng dào qián kūn shǎo qīn gù,yī yú yù dé yān xiá jù。
西出应题菡萏峰,东归好挂珊瑚树。xī chū yīng tí hàn dàn fēng,dōng guī hǎo guà shān hú shù。
君知梅尉有仙骨,当时只傍吴门住。jūn zhī méi wèi yǒu xiān gǔ,dāng shí zhǐ bàng wú mén zhù。