古诗词

闻京师诏下志喜

王世贞

闻道将军第,荆榛车马稀。wén dào jiāng jūn dì,jīng zhēn chē mǎ xī。
交游愁姓字,部曲掩光辉。jiāo yóu chóu xìng zì,bù qū yǎn guāng huī。
日月明何损,君亲计总非。rì yuè míng hé sǔn,jūn qīn jì zǒng fēi。
陇西羞李氏,敢道汉恩微。lǒng xī xiū lǐ shì,gǎn dào hàn ēn wēi。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

题萱寿太医邢生母

王世贞

橘井汲后绿,杏林种时红。jú jǐng jí hòu lǜ,xìng lín zhǒng shí hóng。
北萱复何忧,年年领春风。běi xuān fù hé yōu,nián nián lǐng chūn fēng。
珊瑚作枝叶作玉,海人添筹出海屋。shān hú zuò zhī yè zuò yù,hǎi rén tiān chóu chū hǎi wū。
八千遐算应已知,生儿自是邢和璞。bā qiān xiá suàn yīng yǐ zhī,shēng ér zì shì xíng hé pú。

赠李生言恭

王世贞

清扬少年美琼玖,盘躄风流眼前有。qīng yáng shǎo nián měi qióng jiǔ,pán bì fēng liú yǎn qián yǒu。
岂独生能读父书,吾辈新篇不离口。qǐ dú shēng néng dú fù shū,wú bèi xīn piān bù lí kǒu。
自言于世无所谋,能工五言穷亦休。zì yán yú shì wú suǒ móu,néng gōng wǔ yán qióng yì xiū。
近来此物太憔悴,汝不见五马秃尽吴高州。jìn lái cǐ wù tài qiáo cuì,rǔ bù jiàn wǔ mǎ tū jǐn wú gāo zhōu。

赵松雪重江叠嶂图歌

王世贞

昔登江上山,颇爱江上句。xī dēng jiāng shàng shān,pǒ ài jiāng shàng jù。
天际识归舟,云中辨烟树。tiān jì shí guī zhōu,yún zhōng biàn yān shù。
长风不起渔歌闲,大鹄小凫争往还。zhǎng fēng bù qǐ yú gē xián,dà gǔ xiǎo fú zhēng wǎng hái。
坐身突兀峭茜表,着眼莽苍熹微间。zuò shēn tū wù qiào qiàn biǎo,zhe yǎn mǎng cāng xī wēi jiān。
归来举头触四壁,但觉膏肓有泉石。guī lái jǔ tóu chù sì bì,dàn jué gāo huāng yǒu quán shí。
谁洗丹青开墨素,令我苍翠流裀席。shuí xǐ dān qīng kāi mò sù,lìng wǒ cāng cuì liú yīn xí。
摩挲旧游亦如此,仿佛烟霞指端起。mó sā jiù yóu yì rú cǐ,fǎng fú yān xiá zhǐ duān qǐ。
山凹那当别有云,天低不辨谁为水。shān āo nà dāng bié yǒu yún,tiān dī bù biàn shuí wèi shuǐ。
吴兴王孙妙自知,不讳前身为画师。wú xīng wáng sūn miào zì zhī,bù huì qián shēn wèi huà shī。
直将平远苕霅趣,写出滉瀁金焦奇。zhí jiāng píng yuǎn sháo zhà qù,xiě chū huàng yàng jīn jiāo qí。
老夫手挈卢敖杖,更办鸱夷五湖舫。lǎo fū shǒu qiè lú áo zhàng,gèng bàn chī yí wǔ hú fǎng。
欲作寰中汗漫游,即披此卷神先往。yù zuò huán zhōng hàn màn yóu,jí pī cǐ juǎn shén xiān wǎng。

董村小隐歌

王世贞

丈人卜筑董家村,村中风物宛可论。zhàng rén bo zhù dǒng jiā cūn,cūn zhōng fēng wù wǎn kě lùn。
董家犹称孝子里,丈人别作素侯门。dǒng jiā yóu chēng xiào zi lǐ,zhàng rén bié zuò sù hóu mén。
门前草没车马迹,邻父虽过不争席。mén qián cǎo méi chē mǎ jì,lín fù suī guò bù zhēng xí。
数枝慈竹溪上青,二月墙头杏花白。shù zhī cí zhú xī shàng qīng,èr yuè qiáng tóu xìng huā bái。
蚕子欲帖千芳齐,习习春风生杖藜。cán zi yù tiē qiān fāng qí,xí xí chūn fēng shēng zhàng lí。
人如畏垒无惊辙,业学尸乡不养鸡。rén rú wèi lěi wú jīng zhé,yè xué shī xiāng bù yǎng jī。
有田七百但种秫,酿得新醪如刺蜜。yǒu tián qī bǎi dàn zhǒng shú,niàng dé xīn láo rú cì mì。
榖在何须用虎防,杏成任自从人乞。gǔ zài hé xū yòng hǔ fáng,xìng chéng rèn zì cóng rén qǐ。
有子策奏天人奇,回头却笑昌黎诗。yǒu zi cè zòu tiān rén qí,huí tóu què xiào chāng lí shī。
男儿遇酒即快饮,人不识,安用天公知。nán ér yù jiǔ jí kuài yǐn,rén bù shí,ān yòng tiān gōng zhī。

吴孺子游人间仅一瓢后破书此慰之

王世贞

吴郎手携长生瓢,自云巢许同消摇。wú láng shǒu xié zhǎng shēng piáo,zì yún cháo xǔ tóng xiāo yáo。
偶然洗颍瓢破碎,赤手向余不得骄。ǒu rán xǐ yǐng piáo pò suì,chì shǒu xiàng yú bù dé jiāo。
男儿有身差足慰,况乃生无向平累。nán ér yǒu shēn chà zú wèi,kuàng nǎi shēng wú xiàng píng lèi。
揖予竟作汝南游,别有壶中贮天地。yī yǔ jìng zuò rǔ nán yóu,bié yǒu hú zhōng zhù tiān dì。

题大石联句卷后

王世贞

吴中大石一片石,岝崿穹窿俱辟易。wú zhōng dà shí yī piàn shí,zuò è qióng lóng jù pì yì。
芙蓉夕照千丈红,明镜朝吞五湖碧。fú róng xī zhào qiān zhàng hóng,míng jìng cháo tūn wǔ hú bì。
学士词场老供奉,四子讲德皆其匹。xué shì cí chǎng lǎo gōng fèng,sì zi jiǎng dé jiē qí pǐ。
苦吟石鼎听蝇似,豪气城南斗鸡敌。kǔ yín shí dǐng tīng yíng shì,háo qì chéng nán dòu jī dí。
欲将八百骊珠颗,夺取三千龙剑色。yù jiāng bā bǎi lí zhū kē,duó qǔ sān qiān lóng jiàn sè。
李甡太仆北海后,此书谓得兰亭脉。lǐ shēn tài pū běi hǎi hòu,cǐ shū wèi dé lán tíng mài。
题押人人满骞亚,褒评字字袁昂直。tí yā rén rén mǎn qiān yà,bāo píng zì zì yuán áng zhí。
钱郎画手真自好,三尺生绡拔山力。qián láng huà shǒu zhēn zì hǎo,sān chǐ shēng xiāo bá shān lì。
已令中郎见典刑,不作无盐难饰画。yǐ lìng zhōng láng jiàn diǎn xíng,bù zuò wú yán nán shì huà。
问谁购者复谁氏,凌君夙抱临池癖。wèn shuí gòu zhě fù shuí shì,líng jūn sù bào lín chí pǐ。
掣得吴兴白练裙,换来昙壤黄庭迹。chè dé wú xīng bái liàn qún,huàn lái tán rǎng huáng tíng jì。
我歌此卷一相赠,前辈风流宛如识。wǒ gē cǐ juǎn yī xiāng zèng,qián bèi fēng liú wǎn rú shí。
若到君乡莫轻展,恐压岘山游不得。ruò dào jūn xiāng mò qīng zhǎn,kǒng yā xiàn shān yóu bù dé。

歌赠程孟孺

王世贞

程郎少年雅好奇,万事不得胜临池。chéng láng shǎo nián yǎ hǎo qí,wàn shì bù dé shèng lín chí。
指端虹霓出钟鼎,眼底屃赑腾虬螭。zhǐ duān hóng ní chū zhōng dǐng,yǎn dǐ xì bì téng qiú chī。
有时屈笔作小隶,荐季直表麻姑祠。yǒu shí qū bǐ zuò xiǎo lì,jiàn jì zhí biǎo má gū cí。
东游吴会访八法,祝文逝矣不可追。dōng yóu wú huì fǎng bā fǎ,zhù wén shì yǐ bù kě zhuī。
担夫争道大娘舞,屋雨痕漏夏云垂。dān fū zhēng dào dà niáng wǔ,wū yǔ hén lòu xià yún chuí。
此曹端岂为书出,一触万解吾真师。cǐ cáo duān qǐ wèi shū chū,yī chù wàn jiě wú zhēn shī。
小舒大密有奇际,内擪外拓无专规。xiǎo shū dà mì yǒu qí jì,nèi yè wài tuò wú zhuān guī。
老夫强作解事语,腕中有鬼奚以为。lǎo fū qiáng zuò jiě shì yǔ,wàn zhōng yǒu guǐ xī yǐ wèi。
程郎书成复自疑,世途往往轻毛锥。chéng láng shū chéng fù zì yí,shì tú wǎng wǎng qīng máo zhuī。
纵然投笔要尔去,倘写百尺燕然碑。zòng rán tóu bǐ yào ěr qù,tǎng xiě bǎi chǐ yàn rán bēi。

崌崃歌题画赠张中丞肖甫

王世贞

帝遣鸿蒙奠西极,擘作崌崃两拳石。dì qiǎn hóng méng diàn xī jí,bāi zuò jū lái liǎng quán shí。
南含女几万叠青,下注岷江双练白。nán hán nǚ jǐ wàn dié qīng,xià zhù mín jiāng shuāng liàn bái。
峰顶平悬日月观,泉端对写烟霞色。fēng dǐng píng xuán rì yuè guān,quán duān duì xiě yān xiá sè。
严道之阳绝紫金,勾檷以往无白璧。yán dào zhī yáng jué zǐ jīn,gōu nǐ yǐ wǎng wú bái bì。
岂谓扶舆歇灵秀,固知真宰钟词伯。qǐ wèi fú yú xiē líng xiù,gù zhī zhēn zǎi zhōng cí bó。
中丞昔时此中居,羚㚟为友龙蛇俱。zhōng chéng xī shí cǐ zhōng jū,líng chuò wèi yǒu lóng shé jù。
空庭种药成书带,大鸟衔鳣非䲀鱼。kōng tíng zhǒng yào chéng shū dài,dà niǎo xián zhān fēi zhì yú。
铭就孟阳输剑阁,赋成得意荐相如。míng jiù mèng yáng shū jiàn gé,fù chéng dé yì jiàn xiāng rú。
南山猿呼北山鹤,九折驱车亦不恶。nán shān yuán hū běi shān hè,jiǔ zhé qū chē yì bù è。
二华星窥一帐褰,三江雪喷千帆落。èr huá xīng kuī yī zhàng qiān,sān jiāng xuě pēn qiān fān luò。
宾从如云拥朝暮,旌旗合遝横寥廓。bīn cóng rú yún yōng cháo mù,jīng qí hé tà héng liáo kuò。
犹自踟蹰思锦乡,莼鲈乍发步兵狂。yóu zì chí chú sī jǐn xiāng,chún lú zhà fā bù bīng kuáng。
东吴王孙画岝崿,西蜀公子神飞扬。dōng wú wáng sūn huà zuò è,xī shǔ gōng zi shén fēi yáng。
初疑笔作蛾眉妩,便欲身依白帝傍。chū yí bǐ zuò é méi wǔ,biàn yù shēn yī bái dì bàng。
野夫为挽中丞住,不作中丞意中句。yě fū wèi wǎn zhōng chéng zhù,bù zuò zhōng chéng yì zhōng jù。
文成赤松事已远,壮武青萍喜初遇。wén chéng chì sōng shì yǐ yuǎn,zhuàng wǔ qīng píng xǐ chū yù。
况乃潘舆处处安,何烦却返王阳驭。kuàng nǎi pān yú chù chù ān,hé fán què fǎn wáng yáng yù。

石公山观日没月出歌

王世贞

我登石公山,其颠据湖心。wǒ dēng shí gōng shān,qí diān jù hú xīn。
东西两轮对出没,东轮黄金西紫金。dōng xī liǎng lún duì chū méi,dōng lún huáng jīn xī zǐ jīn。
紫轮冉冉破天碧,羲和鞭挥六螭息。zǐ lún rǎn rǎn pò tiān bì,xī hé biān huī liù chī xī。
霞使云君俨犹扈,金支翠旗光艴奕。xiá shǐ yún jūn yǎn yóu hù,jīn zhī cuì qí guāng fú yì。
少选东轮际空起,万顷冲波波欲靡。shǎo xuǎn dōng lún jì kōng qǐ,wàn qǐng chōng bō bō yù mí。
稍出为钩渐为玦,馀光如练俄如绮。shāo chū wèi gōu jiàn wèi jué,yú guāng rú liàn é rú qǐ。
狂夫举觞觞不空,时有五彩行其中。kuáng fū jǔ shāng shāng bù kōng,shí yǒu wǔ cǎi xíng qí zhōng。
半岭初收火齐镜,千家仍浸水晶宫。bàn lǐng chū shōu huǒ qí jìng,qiān jiā réng jìn shuǐ jīng gōng。
笑谓此两轮,中藏赤乌白兔,搏弄千古万古。xiào wèi cǐ liǎng lún,zhōng cáng chì wū bái tù,bó nòng qiān gǔ wàn gǔ。
今夕落吾手,匹如宜僚能使丸上复丸下。jīn xī luò wú shǒu,pǐ rú yí liáo néng shǐ wán shàng fù wán xià。
此湖自称等溟渤,往往双眸际穷发。cǐ hú zì chēng děng míng bó,wǎng wǎng shuāng móu jì qióng fā。
那知若木与扶桑,只在三吴一杯阔。nà zhī ruò mù yǔ fú sāng,zhǐ zài sān wú yī bēi kuò。
若论邹衍大九州,更有诸天千日月。ruò lùn zōu yǎn dà jiǔ zhōu,gèng yǒu zhū tiān qiān rì yuè。
六合之外多可疑,君但快饮莫少稽。liù hé zhī wài duō kě yí,jūn dàn kuài yǐn mò shǎo jī。
侧耳徐听鸣天鸡,西轮欲东东亦西。cè ěr xú tīng míng tiān jī,xī lún yù dōng dōng yì xī。

泛湖风浪小横嘲诸同游者

王世贞

包山老人出山早,老去忘却包山道。bāo shān lǎo rén chū shān zǎo,lǎo qù wàng què bāo shān dào。
曹子须髯枉如戟,瞥见湖波惊欲倒。cáo zi xū rán wǎng rú jǐ,piē jiàn hú bō jīng yù dào。
乌衣从季酒不停,少停一卮面即青。wū yī cóng jì jiǔ bù tíng,shǎo tíng yī zhī miàn jí qīng。
张郎画手空自好,闭眼不敢酬山灵。zhāng láng huà shǒu kōng zì hǎo,bì yǎn bù gǎn chóu shān líng。
李生北客黄少年,倚醉强作东风颠。lǐ shēng běi kè huáng shǎo nián,yǐ zuì qiáng zuò dōng fēng diān。
谩道洮阳能破浪,从它安石也回船。mán dào táo yáng néng pò làng,cóng tā ān shí yě huí chuán。
野夫翛然神独往,吾弟酣歌气逾爽。yě fū xiāo rán shén dú wǎng,wú dì hān gē qì yú shuǎng。
但使人间无二王,何人狎作五湖长。dàn shǐ rén jiān wú èr wáng,hé rén xiá zuò wǔ hú zhǎng。

此翁篇再赠陆丈

王世贞

此翁杯勺不近口,种得秫田都酿酒。cǐ wēng bēi sháo bù jìn kǒu,zhǒng dé shú tián dōu niàng jiǔ。
此翁杜门时避席,每留王生竟日夕。cǐ wēng dù mén shí bì xí,měi liú wáng shēng jìng rì xī。
咄嗟水陆俄满筵,罢饮萧条仍立壁。duō jiē shuǐ lù é mǎn yán,bà yǐn xiāo tiáo réng lì bì。
自矜画理妙通神,肯挂侯门壁上尘。zì jīn huà lǐ miào tōng shén,kěn guà hóu mén bì shàng chén。
青山到处身为主,黄菊开时家不贫。qīng shān dào chù shēn wèi zhǔ,huáng jú kāi shí jiā bù pín。
王生夙缘真自好,携翁画归还醉饱。wáng shēng sù yuán zhēn zì hǎo,xié wēng huà guī hái zuì bǎo。
为问支硎地有无,买田筑室将从老。wèi wèn zhī xíng dì yǒu wú,mǎi tián zhù shì jiāng cóng lǎo。

况子行答吉甫参政

王世贞

况子高眠药湖干,九日散发一日冠。kuàng zi gāo mián yào hú gàn,jiǔ rì sàn fā yī rì guān。
眼前浮云富贵薄,笔底白雪交游寒。yǎn qián fú yún fù guì báo,bǐ dǐ bái xuě jiāo yóu hán。
二千里外飞尺素,十八年前论寸丹。èr qiān lǐ wài fēi chǐ sù,shí bā nián qián lùn cùn dān。
男儿意气当如此,区区得失那足齿。nán ér yì qì dāng rú cǐ,qū qū dé shī nà zú chǐ。
纵令骂坐灌将军,岂有酖人羊叔子。zòng lìng mà zuò guàn jiāng jūn,qǐ yǒu zhèn rén yáng shū zi。
世上流言穷自定,吾徒傲骨生难已。shì shàng liú yán qióng zì dìng,wú tú ào gǔ shēng nán yǐ。
君不能扬舲下建康,我不能张帆上豫章。jūn bù néng yáng líng xià jiàn kāng,wǒ bù néng zhāng fān shàng yù zhāng。
长江浮沉恨书驿,落月梦醒愁空梁。zhǎng jiāng fú chén hèn shū yì,luò yuè mèng xǐng chóu kōng liáng。
豫章宗人贫孟尝,余生少贵输柴桑。yù zhāng zōng rén pín mèng cháng,yú shēng shǎo guì shū chái sāng。
大儿文举小德祖,野鹜可似家鸡长。dà ér wén jǔ xiǎo dé zǔ,yě wù kě shì jiā jī zhǎng。
君知犯斗双龙剑,元是吴工冶后霜。jūn zhī fàn dòu shuāng lóng jiàn,yuán shì wú gōng yě hòu shuāng。

柳公权行书禊诗后序卷

王世贞

永和一叙笔神绝,遗刻居然走千古。yǒng hé yī xù bǐ shén jué,yí kè jū rán zǒu qiān gǔ。
兴公文是掷地声,安石诗为碎金语。xīng gōng wén shì zhì dì shēng,ān shí shī wèi suì jīn yǔ。
群贤尔时气争王,那应零落同尘土。qún xián ěr shí qì zhēng wáng,nà yīng líng luò tóng chén tǔ。
绢素风神出豪鸷,柳家新样畴能睹。juàn sù fēng shén chū háo zhì,liǔ jiā xīn yàng chóu néng dǔ。
锋距宁登由也堂,委蛇耻效邯郸步。fēng jù níng dēng yóu yě táng,wěi shé chǐ xiào hán dān bù。
呜呼开元以还骨格变,诚悬亦是书中虎。wū hū kāi yuán yǐ hái gǔ gé biàn,chéng xuán yì shì shū zhōng hǔ。
不辞倾橐为买将,欲傍墨池追定武。bù cí qīng tuó wèi mǎi jiāng,yù bàng mò chí zhuī dìng wǔ。
君不见鲁男子矻矻可畏哉,自云善学君之祖。jūn bù jiàn lǔ nán zi kū kū kě wèi zāi,zì yún shàn xué jūn zhī zǔ。

孙郎行赠云梦山人斯亿

王世贞

孙郎状如紫石棱,虎头传神谢不能。sūn láng zhuàng rú zǐ shí léng,hǔ tóu chuán shén xiè bù néng。
衿裾潦倒颇自厌,瓦砾往往从人憎。jīn jū lǎo dào pǒ zì yàn,wǎ lì wǎng wǎng cóng rén zēng。
胸中一寸贮全楚,下笔纵横破万古。xiōng zhōng yī cùn zhù quán chǔ,xià bǐ zòng héng pò wàn gǔ。
白雪寒从郢里偏,雄风高向兰台吐。bái xuě hán cóng yǐng lǐ piān,xióng fēng gāo xiàng lán tái tǔ。
乌纶折角屐齿倾,入门小儿呼自惊。wū lún zhé jiǎo jī chǐ qīng,rù mén xiǎo ér hū zì jīng。
少选长歌出其袖,虹霓缭绕天峥嵘。shǎo xuǎn zhǎng gē chū qí xiù,hóng ní liáo rào tiān zhēng róng。
若道孙郎不好名,何得千里寻王生。ruò dào sūn láng bù hǎo míng,hé dé qiān lǐ xún wáng shēng。
若道孙郎好名者,何不北走长安城。ruò dào sūn láng hǎo míng zhě,hé bù běi zǒu zhǎng ān chéng。
男儿有眼岂在面,世途耳观那足羡,眼中之人君自见。nán ér yǒu yǎn qǐ zài miàn,shì tú ěr guān nà zú xiàn,yǎn zhōng zhī rén jūn zì jiàn。

白石翁画赠吴文定山水歌

王世贞

君不见白石翁,墨花破万纸,散落世眼中。jūn bù jiàn bái shí wēng,mò huā pò wàn zhǐ,sàn luò shì yǎn zhōng。
其间方寸地,贮一太史公。qí jiān fāng cùn dì,zhù yī tài shǐ gōng。
是时太史称吴侬,三载磊块蟠翁胸。shì shí tài shǐ chēng wú nóng,sān zài lěi kuài pán wēng xiōng。
太史趣朝天,青雀凌春风。tài shǐ qù cháo tiān,qīng què líng chūn fēng。
有泪不作李都尉,有赋不拟江文通。yǒu lèi bù zuò lǐ dōu wèi,yǒu fù bù nǐ jiāng wén tōng。
直将三寸管、五丈素,写出江南千峰与万峰。zhí jiāng sān cùn guǎn wǔ zhàng sù,xiě chū jiāng nán qiān fēng yǔ wàn fēng。
尽收蜀锦囊,压倒太史之奚僮。jǐn shōu shǔ jǐn náng,yā dào tài shǐ zhī xī tóng。
绝壁直上高穹窿,呼吸似足开天聪。jué bì zhí shàng gāo qióng lóng,hū xī shì zú kāi tiān cōng。
忽复下坠数千尺,俯身欲入鼋鼍宫。hū fù xià zhuì shù qiān chǐ,fǔ shēn yù rù yuán tuó gōng。
意者径路绝,乃有云霞封。yì zhě jìng lù jué,nǎi yǒu yún xiá fēng。
万古不尽流,洗出玉玲珑。wàn gǔ bù jǐn liú,xǐ chū yù líng lóng。
侧耳将听之,疑是缣素间,迸作群靊霳。cè ěr jiāng tīng zhī,yí shì jiān sù jiān,bèng zuò qún fēng lóng。
长飙无形,百草庬茸。zhǎng biāo wú xíng,bǎi cǎo máng rōng。
列缺崩崖,吐出怪松。liè quē bēng yá,tǔ chū guài sōng。
历乱羽葆,屈蟠虬龙。lì luàn yǔ bǎo,qū pán qiú lóng。
将崩未崩石似舞,欲断不断桥飞虹。jiāng bēng wèi bēng shí shì wǔ,yù duàn bù duàn qiáo fēi hóng。
乃有词客酒人,樵青钓童。nǎi yǒu cí kè jiǔ rén,qiáo qīng diào tóng。
或骑蹇驴,或驾轻舼。huò qí jiǎn lǘ,huò jià qīng qióng。
或蹑䗶屐,或策短筇。huò niè là jī,huò cè duǎn qióng。
高者穿木,末若蜚鸿。gāo zhě chuān mù,mò ruò fēi hóng。
下者蹒跚,勃窣如孤豵。xià zhě pán shān,bó sū rú gū zōng。
两仪不能主,乍辟而乍蒙。liǎng yí bù néng zhǔ,zhà pì ér zhà méng。
二曜不定光,倏西而倏东。èr yào bù dìng guāng,shū xī ér shū dōng。
木栈与鸟争道,人家拟鹊开窗。mù zhàn yǔ niǎo zhēng dào,rén jiā nǐ què kāi chuāng。
渐穷至杳霭,但有去路无来踪。jiàn qióng zhì yǎo ǎi,dàn yǒu qù lù wú lái zōng。
犹云纸尽意未尽,乱石拳点波汹汹。yóu yún zhǐ jǐn yì wèi jǐn,luàn shí quán diǎn bō xiōng xiōng。
真宰泣诉神无功,太史不能长将向天去,流落人间成楚弓。zhēn zǎi qì sù shén wú gōng,tài shǐ bù néng zhǎng jiāng xiàng tiān qù,liú luò rén jiān chéng chǔ gōng。
翁亦召主城芙蓉,但令居士缃几上,秀色欲滴青蒙蒙。wēng yì zhào zhǔ chéng fú róng,dàn lìng jū shì xiāng jǐ shàng,xiù sè yù dī qīng méng méng。
击节董源,陨涕关仝,笔底一扫倾宗工。jī jié dǒng yuán,yǔn tì guān tóng,bǐ dǐ yī sǎo qīng zōng gōng。
沈翁豪翰何其雄,呜呼隆准之孙岂必隆。shěn wēng háo hàn hé qí xióng,wū hū lóng zhǔn zhī sūn qǐ bì lóng。