古诗词

闻京师诏下志喜

王世贞

闻道将军第,荆榛车马稀。wén dào jiāng jūn dì,jīng zhēn chē mǎ xī。
交游愁姓字,部曲掩光辉。jiāo yóu chóu xìng zì,bù qū yǎn guāng huī。
日月明何损,君亲计总非。rì yuè míng hé sǔn,jūn qīn jì zǒng fēi。
陇西羞李氏,敢道汉恩微。lǒng xī xiū lǐ shì,gǎn dào hàn ēn wēi。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

大中丞济南谷公家近沧海因署别号见志寻圣聪简眷开府吴越东南诸海复在四履故吏王生尝辱公国士之知乃属吴人钱叔宝为图而歌之

王世贞

海为百谷王,苍然带燕齐。hǎi wèi bǎi gǔ wáng,cāng rán dài yàn qí。
烛龙张眸七曜夺,巨鳌頫首三山低。zhú lóng zhāng móu qī yào duó,jù áo fǔ shǒu sān shān dī。
回风叠浪恒萧瑟,错落珠玑闪蛟室。huí fēng dié làng héng xiāo sè,cuò luò zhū jī shǎn jiāo shì。
蜃气晴嘘析木云,鸡声夜唤扶桑日。shèn qì qíng xū xī mù yún,jī shēng yè huàn fú sāng rì。
万古长容天地输,九秋不动鱼龙都。wàn gǔ zhǎng róng tiān dì shū,jiǔ qiū bù dòng yú lóng dōu。
明公弱冠傍海屋,已下铁网钩珊瑚。míng gōng ruò guān bàng hǎi wū,yǐ xià tiě wǎng gōu shān hú。
偶得浮槎名贯月,直泛银河叩星阙。ǒu dé fú chá míng guàn yuè,zhí fàn yín hé kòu xīng quē。
帝女坛前五白茅,天公诏底双黄钺。dì nǚ tán qián wǔ bái máo,tiān gōng zhào dǐ shuāng huáng yuè。
可但宗悫乘长风,东南自此戍烟空。kě dàn zōng què chéng zhǎng fēng,dōng nán zì cǐ shù yān kōng。
三千犀毗水组练,五百鱼丽云艨艟。sān qiān xī pí shuǐ zǔ liàn,wǔ bǎi yú lì yún méng chōng。
昨者明州大计吏,楼船捧觞伏波跽。zuó zhě míng zhōu dà jì lì,lóu chuán pěng shāng fú bō jì。
已传淮水缚长鲸,复道越裳来白雉。yǐ chuán huái shuǐ fù zhǎng jīng,fù dào yuè shang lái bái zhì。
如逢召写汉麒麟,中国须归有圣人。rú féng zhào xiě hàn qí lín,zhōng guó xū guī yǒu shèng rén。
借问谁谋渤海对,王生元是一波臣。jiè wèn shuí móu bó hǎi duì,wáng shēng yuán shì yī bō chén。

休承在湖学以此十五帧见寄潇洒冲澹故不易及因题其后而藏之

王世贞

湘笈秋山开,剡藤墨龙舞。xiāng jí qiū shān kāi,shàn téng mò lóng wǔ。
得君十五纸,可敌城十五。dé jūn shí wǔ zhǐ,kě dí chéng shí wǔ。
当其适意时,笔所未到意已酬。dāng qí shì yì shí,bǐ suǒ wèi dào yì yǐ chóu。
问谁图者复谁氏,十载重睹文湖州。wèn shuí tú zhě fù shuí shì,shí zài zhòng dǔ wén hú zhōu。

临江二王帖歌

王世贞

右军正行妙入神,大令破体皆天真。yòu jūn zhèng xíng miào rù shén,dà lìng pò tǐ jiē tiān zhēn。
墨池一派流不断,万古谁步琅琊尘。mò chí yī pài liú bù duàn,wàn gǔ shuí bù láng yá chén。
兰亭之胤何纷纷,片纸几尽江南珉。lán tíng zhī yìn hé fēn fēn,piàn zhǐ jǐ jǐn jiāng nán mín。
只今诸帖重淳化,奚家墨沈犹如新。zhǐ jīn zhū tiē zhòng chún huà,xī jiā mò shěn yóu rú xīn。
李怀琳手王着眼,珷玞遂混连城珍。lǐ huái lín shǒu wáng zhe yǎn,wǔ fū suì hùn lián chéng zhēn。
临江选石最精绝,二王以外知无人。lín jiāng xuǎn shí zuì jīng jué,èr wáng yǐ wài zhī wú rén。
麝煤轻拂薄蝉翅,苔文细晕生鱼鳞。shè méi qīng fú báo chán chì,tái wén xì yūn shēng yú lín。
高帝子孙尽隆准,坐使重儓那得伸。gāo dì zi sūn jǐn lóng zhǔn,zuò shǐ zhòng tái nà dé shēn。
宝船再堕野人手,贫里于今知不贫。bǎo chuán zài duò yě rén shǒu,pín lǐ yú jīn zhī bù pín。
牙签玉轴小贞观,雄飞雌逐家延津。yá qiān yù zhóu xiǎo zhēn guān,xióng fēi cí zhú jiā yán jīn。
明窗响拓日再过,纵拙肯作平原筋。míng chuāng xiǎng tuò rì zài guò,zòng zhuō kěn zuò píng yuán jīn。

定武兰亭真本歌

王世贞

髭龙蜕骨咸阳陌,玉匣千秋閟神迹。zī lóng tuì gǔ xián yáng mò,yù xiá qiān qiū bì shén jì。
天怜墨派不欲湮,为扫中山一片石。tiān lián mò pài bù yù yān,wèi sǎo zhōng shān yī piàn shí。
乐论黄庭总非故,褚临冯拓知难敌。lè lùn huáng tíng zǒng fēi gù,chǔ lín féng tuò zhī nán dí。
隆准虽称高帝裔,赤符自许真人获。lóng zhǔn suī chēng gāo dì yì,chì fú zì xǔ zhēn rén huò。
面面看来俱是态,头头勘罢无凡格。miàn miàn kàn lái jù shì tài,tóu tóu kān bà wú fán gé。
似从天骨见风流,小展骥群争辟易。shì cóng tiān gǔ jiàn fēng liú,xiǎo zhǎn jì qún zhēng pì yì。
世人耳观论肥瘦,飞燕阿环俱国色。shì rén ěr guān lùn féi shòu,fēi yàn ā huán jù guó sè。
一字能开八法先,分身立作诸家式。yī zì néng kāi bā fǎ xiān,fēn shēn lì zuò zhū jiā shì。
陈家老叟似北禅,赵吴兴乞不可得。chén jiā lǎo sǒu shì běi chán,zhào wú xīng qǐ bù kě dé。
几三百年落余手,更数千本谁其匹。jǐ sān bǎi nián luò yú shǒu,gèng shù qiān běn shuí qí pǐ。
玉躞金题岂增贵,连城照乘难为直。yù xiè jīn tí qǐ zēng guì,lián chéng zhào chéng nán wèi zhí。
野夫黯澹一办香,相携去访山阴宅。yě fū àn dàn yī bàn xiāng,xiāng xié qù fǎng shān yīn zhái。

经封丘记故尉高适诗有作

王世贞

我行长夏之封丘,红尘罨汗汗不流。wǒ xíng zhǎng xià zhī fēng qiū,hóng chén yǎn hàn hàn bù liú。
东邻苦酒苦于药,西舍浊醪浊似油。dōng lín kǔ jiǔ kǔ yú yào,xī shě zhuó láo zhuó shì yóu。
马头黄绶令勿跪,恐有当时高蜀州。mǎ tóu huáng shòu lìng wù guì,kǒng yǒu dāng shí gāo shǔ zhōu。
拜迎官长亦细事,鞭挞黎庶将何求。bài yíng guān zhǎng yì xì shì,biān tà lí shù jiāng hé qiú。
一官大小各有味,不置齿舌应即休。yī guān dà xiǎo gè yǒu wèi,bù zhì chǐ shé yīng jí xiū。
诸君异日但北首,看我归骑凌清秋。zhū jūn yì rì dàn běi shǒu,kàn wǒ guī qí líng qīng qiū。

过长平作长平行

王世贞

世间怪事那有此,四十万人同日死。shì jiān guài shì nà yǒu cǐ,sì shí wàn rén tóng rì sǐ。
白骨高于太行雪,血飞迸作汾流紫。bái gǔ gāo yú tài xíng xuě,xuè fēi bèng zuò fén liú zǐ。
锐头竖子何足云,汝曹自死平原君。ruì tóu shù zi hé zú yún,rǔ cáo zì sǐ píng yuán jūn。
乌鸦饱宿鬼车痛,至今此地多愁云。wū yā bǎo sù guǐ chē tòng,zhì jīn cǐ dì duō chóu yún。
耕农往往夸遗迹,战镞千年土花碧。gēng nóng wǎng wǎng kuā yí jì,zhàn zú qiān nián tǔ huā bì。
即令方朔浇岂散,总有巫咸招不得。jí lìng fāng shuò jiāo qǐ sàn,zǒng yǒu wū xián zhāo bù dé。
君不见新安一夜秦人愁,二十万鬼声啾啾。jūn bù jiàn xīn ān yī yè qín rén chóu,èr shí wàn guǐ shēng jiū jiū。
郭开卖赵赵高出,秦玺也送东诸侯。guō kāi mài zhào zhào gāo chū,qín xǐ yě sòng dōng zhū hóu。

张幼于惠临洮赐砚歌

王世贞

蒙将军扫中山敌,归向临洮斫地脉。méng jiāng jūn sǎo zhōng shān dí,guī xiàng lín táo zhuó dì mài。
刓出坚珉三尺碧,祖龙爪端五花黑。wán chū jiān mín sān chǐ bì,zǔ lóng zhǎo duān wǔ huā hēi。
一时漆合毛颖交,千古泓开墨君宅。yī shí qī hé máo yǐng jiāo,qiān gǔ hóng kāi mò jūn zhái。
临洮金人血中土,天画此石归沙碛。lín táo jīn rén xuè zhōng tǔ,tiān huà cǐ shí guī shā qì。
歙州龙尾近足致,端溪鹆眼新堪惜。shè zhōu lóng wěi jìn zú zhì,duān xī yù yǎn xīn kān xī。
淳熙主人眷西顾,玉堂昼草平番檄。chún xī zhǔ rén juàn xī gù,yù táng zhòu cǎo píng fān xí。
中涓但睹天颜喜,学士惊传百朋锡。zhōng juān dàn dǔ tiān yán xǐ,xué shì jīng chuán bǎi péng xī。
小击疑闻泗滨磬,捧来似剖蓝田璧。xiǎo jī yí wén sì bīn qìng,pěng lái shì pōu lán tián bì。
宸章姓字刻琬琰,烟霞不散乌皮席。chén zhāng xìng zì kè wǎn yǎn,yān xiá bù sàn wū pí xí。
后四百年竟谁在,楚人弃弓楚人得。hòu sì bǎi nián jìng shuí zài,chǔ rén qì gōng chǔ rén dé。
张生豁达烟过眼,王子贪馋咽生液。zhāng shēng huō dá yān guò yǎn,wáng zi tān chán yàn shēng yè。
呜呼右军风字世不见,令我青箱久无色。wū hū yòu jūn fēng zì shì bù jiàn,lìng wǒ qīng xiāng jiǔ wú sè。
珍重题诗一报张,夙生或结词林识。zhēn zhòng tí shī yī bào zhāng,sù shēng huò jié cí lín shí。

高克明溪山雪霁图歌

王世贞

丹青笔长意苦短,帝遣营丘写清远。dān qīng bǐ zhǎng yì kǔ duǎn,dì qiǎn yíng qiū xiě qīng yuǎn。
范宽老死克明在,与乞天公旧时腕。fàn kuān lǎo sǐ kè míng zài,yǔ qǐ tiān gōng jiù shí wàn。
三绝亲教圣人赞,七尺不吓侏儒饭。sān jué qīn jiào shèng rén zàn,qī chǐ bù xià zhū rú fàn。
玉堂供奉寒葳蕤,瑶花片片堕瑶池。yù táng gōng fèng hán wēi ruí,yáo huā piàn piàn duò yáo chí。
朝回小阁昼拄笏,却忆溪山初霁时。cháo huí xiǎo gé zhòu zhǔ hù,què yì xī shān chū jì shí。
羲和鞭轮逐滕六,飘瞥嵯峨压茅屋。xī hé biān lún zhú téng liù,piāo piē cuó é yā máo wū。
摆脱千枝万枝白,洗出三峰五峰绿。bǎi tuō qiān zhī wàn zhī bái,xǐ chū sān fēng wǔ fēng lǜ。
阴崖犹冒太古絮,阳壑争倾片时玉。yīn yá yóu mào tài gǔ xù,yáng hè zhēng qīng piàn shí yù。
枯槎顶秃瘦骨愁,小艇不蔽风飕飗。kū chá dǐng tū shòu gǔ chóu,xiǎo tǐng bù bì fēng sōu liú。
长年袖手唤不起,疑是兴阑王子猷。zhǎng nián xiù shǒu huàn bù qǐ,yí shì xīng lán wáng zi yóu。
狐帽蒙头看山坐,榾柮煨垆酒权大。hú mào méng tóu kàn shān zuò,gǔ duò wēi lú jiǔ quán dà。
纵无灞陵驴背诗,肯作长安被中饿。zòng wú bà líng lǘ bèi shī,kěn zuò zhǎng ān bèi zhōng è。
乾坤舄奕扬清辉,万象贾勇精神飞。qián kūn xì yì yáng qīng huī,wàn xiàng jiǎ yǒng jīng shén fēi。
兴来毛颖纵横出,一点一缀皆天机。xīng lái máo yǐng zòng héng chū,yī diǎn yī zhuì jiē tiān jī。
欲知真宰愁绝处,此翁盘礴初解衣。yù zhī zhēn zǎi chóu jué chù,cǐ wēng pán bó chū jiě yī。
吾家爱弟饶画癖,购得图看三叹息。wú jiā ài dì ráo huà pǐ,gòu dé tú kàn sān tàn xī。
毋论骨格超马夏,胜代何人办焦墨。wú lùn gǔ gé chāo mǎ xià,shèng dài hé rén bàn jiāo mò。
虚堂把玩六月寒,指端秀色来眉端。xū táng bǎ wán liù yuè hán,zhǐ duān xiù sè lái méi duān。
便欲移家此中住,遍踏琼瑶天地残。biàn yù yí jiā cǐ zhōng zhù,biàn tà qióng yáo tiān dì cán。

题王晋卿烟江叠嶂图苏子瞻歌后仍用苏韵

王世贞

千涛跃江千叠山,晴烟笼山山吐烟。qiān tāo yuè jiāng qiān dié shān,qíng yān lóng shān shān tǔ yān。
与君拄笏聊骋望,但见一气长苍然。yǔ jūn zhǔ hù liáo chěng wàng,dàn jiàn yī qì zhǎng cāng rán。
细看云腰出矮屋,复有木末奔寒泉。xì kàn yún yāo chū ǎi wū,fù yǒu mù mò bēn hán quán。
渔网迎阳罥小港,布帆吹籁弥平川。yú wǎng yíng yáng juàn xiǎo gǎng,bù fān chuī lài mí píng chuān。
王家禁脔得此景,骨格迥出荆关前。wáng jiā jìn luán dé cǐ jǐng,gǔ gé jiǒng chū jīng guān qián。
胸中八九小云梦,笔底万顷沧浪天。xiōng zhōng bā jiǔ xiǎo yún mèng,bǐ dǐ wàn qǐng cāng làng tiān。
眉山学士高兴发,秀句欲夺春江妍。méi shān xué shì gāo xīng fā,xiù jù yù duó chūn jiāng yán。
以兹不爱玉堂美,去买阳羡山中田。yǐ zī bù ài yù táng měi,qù mǎi yáng xiàn shān zhōng tián。
此图此歌有神护,小住人间四百年。cǐ tú cǐ gē yǒu shén hù,xiǎo zhù rén jiān sì bǎi nián。
摩挲绢素开黯淡,飞舞醉墨藏便娟。mó sā juàn sù kāi àn dàn,fēi wǔ zuì mò cáng biàn juān。
卧游斋头一展看,恍若身对湘巫眠。wò yóu zhāi tóu yī zhǎn kàn,huǎng ruò shēn duì xiāng wū mián。
鼎湖髯挂都尉去,学士亦作芙蓉城内仙。dǐng hú rán guà dōu wèi qù,xué shì yì zuò fú róng chéng nèi xiān。
邹阳后身薄自晓,舍我谁结三生缘。zōu yáng hòu shēn báo zì xiǎo,shě wǒ shuí jié sān shēng yuán。
呜呼江烟幻灭在俄顷,万古不废王苏篇。wū hū jiāng yān huàn miè zài é qǐng,wàn gǔ bù fèi wáng sū piān。

黄山歌题叔宝画赠新安吴孝父

王世贞

吴生方袍白纶巾,顾我自谓黄山人。wú shēng fāng páo bái lún jīn,gù wǒ zì wèi huáng shān rén。
彭城钱榖画绝伦,复与黄山传其神。péng chéng qián gǔ huà jué lún,fù yǔ huáng shān chuán qí shén。
此山虽小据地脊,根压天目排秋旻。cǐ shān suī xiǎo jù dì jí,gēn yā tiān mù pái qiū mín。
三十六峰玉突兀,千一百仞金嶙峋。sān shí liù fēng yù tū wù,qiān yī bǎi rèn jīn lín xún。
广成授丹轩辕炼,至今草木含阳春。guǎng chéng shòu dān xuān yuán liàn,zhì jīn cǎo mù hán yáng chūn。
病夫投袂见起色,拟踏青鞋寻隐沦。bìng fū tóu mèi jiàn qǐ sè,nǐ tà qīng xié xún yǐn lún。
人言吴生不复此山住,大艑峨舸五湖水。rén yán wú shēng bù fù cǐ shān zhù,dà biàn é gě wǔ hú shuǐ。
前者长干一醉归,橐装尽付金陵子。qián zhě zhǎng gàn yī zuì guī,tuó zhuāng jǐn fù jīn líng zi。
已同嘉宾令财尽,复慕琅琊为情死。yǐ tóng jiā bīn lìng cái jǐn,fù mù láng yá wèi qíng sǐ。
真州桥边酒似油,长卿去逐文君游。zhēn zhōu qiáo biān jiǔ shì yóu,zhǎng qīng qù zhú wén jūn yóu。
壁立犹存上林赋,衣单不典鹔鹴裘。bì lì yóu cún shàng lín fù,yī dān bù diǎn sù shuāng qiú。
此山猿鹤夜啼怨,其若吴生方掉头。cǐ shān yuán hè yè tí yuàn,qí ruò wú shēng fāng diào tóu。
呜呼人间奇事不易述,宗生欲挟众山归,吴生欲挟黄山出。wū hū rén jiān qí shì bù yì shù,zōng shēng yù xié zhòng shān guī,wú shēng yù xié huáng shān chū。
男儿有心复有足,安能兀兀穷岩守苓术。nán ér yǒu xīn fù yǒu zú,ān néng wù wù qióng yán shǒu líng shù。
要使兹山长属君,吾歌与榖丹青笔。yào shǐ zī shān zhǎng shǔ jūn,wú gē yǔ gǔ dān qīng bǐ。

戏题钱叔宝临钟馗移居图

王世贞

开元宫中鬼称母,丞相中丞恣为蛊。kāi yuán gōng zhōng guǐ chēng mǔ,chéng xiāng zhōng chéng zì wèi gǔ。
帝遣钟君嗣黄父,逐鬼无功谪荒土。dì qiǎn zhōng jūn sì huáng fù,zhú guǐ wú gōng zhé huāng tǔ。
山阿被萝者谁姥,携雏橐装横周路。shān ā bèi luó zhě shuí lǎo,xié chú tuó zhuāng héng zhōu lù。
髑髅啾啾泣相语,夜半应烦老桑煮。dú lóu jiū jiū qì xiāng yǔ,yè bàn yīng fán lǎo sāng zhǔ。
钟君好往一返顾,木客跳梁山魈舞。zhōng jūn hǎo wǎng yī fǎn gù,mù kè tiào liáng shān xiāo wǔ。
君不吾留稍安堵,与君传神叔宝甫,异日相逢莫相苦。jūn bù wú liú shāo ān dǔ,yǔ jūn chuán shén shū bǎo fǔ,yì rì xiāng féng mò xiāng kǔ。

楚游歌赠顾季狂

王世贞

季狂两脚健于鹘,踏遍中原头未雪。jì kuáng liǎng jiǎo jiàn yú gǔ,tà biàn zhōng yuán tóu wèi xuě。
归来细君席尚冷,揖予又作青山别。guī lái xì jūn xí shàng lěng,yī yǔ yòu zuò qīng shān bié。
人生好游可柰何,洞庭潇湘秋欲波。rén shēng hǎo yóu kě nài hé,dòng tíng xiāo xiāng qiū yù bō。
秋风萧萧楚游子,若为楚舞吾楚歌。qiū fēng xiāo xiāo chǔ yóu zi,ruò wèi chǔ wǔ wú chǔ gē。
峨舸大艑向荆州,铜鞮女儿踏不休。é gě dà biàn xiàng jīng zhōu,tóng dī nǚ ér tà bù xiū。
宜城酒满三百斛,烂醉来登黄鹤楼。yí chéng jiǔ mǎn sān bǎi hú,làn zuì lái dēng huáng hè lóu。
君莫问鹦鹉洲,滔天白浪谁能识。jūn mò wèn yīng wǔ zhōu,tāo tiān bái làng shuí néng shí。
君莫问太傅宅,过头青草无遗迹。jūn mò wèn tài fù zhái,guò tóu qīng cǎo wú yí jì。
武陵桃花纵自春,其人往往多沈沦。wǔ líng táo huā zòng zì chūn,qí rén wǎng wǎng duō shěn lún。
羊家开府汝府主,有足那令驱避秦。yáng jiā kāi fǔ rǔ fǔ zhǔ,yǒu zú nà lìng qū bì qín。
兰台大王风,倏忽无定向。lán tái dà wáng fēng,shū hū wú dìng xiàng。
巫峡神女云,却堕沧波上。wū xiá shén nǚ yún,què duò cāng bō shàng。
唯有衡岳赤,帝主祝融峰,太岳黑,帝主真武宫。wéi yǒu héng yuè chì,dì zhǔ zhù róng fēng,tài yuè hēi,dì zhǔ zhēn wǔ gōng。
呼吸神爽与天通,頫视尘世如蠛蠓。hū xī shén shuǎng yǔ tiān tōng,fǔ shì chén shì rú miè měng。
季狂子,遨游二帝间,其乐不可言。jì kuáng zi,áo yóu èr dì jiān,qí lè bù kě yán。
手持绿玉杖,夜叩黄金门。shǒu chí lǜ yù zhàng,yè kòu huáng jīn mén。
称渴求沆瀣,跪翻洗头盆。chēng kě qiú hàng xiè,guì fān xǐ tóu pén。
顾扫石壁,淋漓墨汁。gù sǎo shí bì,lín lí mò zhī。
搏弄元化,真宰为泣。bó nòng yuán huà,zhēn zǎi wèi qì。
季狂子,闻汝昔时游武夷,青鞋皂帽浓髭眉。jì kuáng zi,wén rǔ xī shí yóu wǔ yí,qīng xié zào mào nóng zī méi。
醉骂紫阳师,尽挥橐中赀。zuì mà zǐ yáng shī,jǐn huī tuó zhōng zī。
众谓鹤背公,或云狐父儿。zhòng wèi hè bèi gōng,huò yún hú fù ér。
季狂子,丈夫踪迹毋太奇,太奇往往来人疑。jì kuáng zi,zhàng fū zōng jì wú tài qí,tài qí wǎng wǎng lái rén yí。
何如还家共父老,看放黄犊春郊耔。hé rú hái jiā gòng fù lǎo,kàn fàng huáng dú chūn jiāo zǐ。

钱叔宝过余作浅色溪山深秀图长卷一时诸君皆有题咏居两月叔宝复作水墨一卷见遗且云平生能事尽此矣展览不胜穷儿之喜手笔此歌以谢

王世贞

钱翁五月踞余席,丈八桑皮写秋色。qián wēng wǔ yuè jù yú xí,zhàng bā sāng pí xiě qiū sè。
顿使窗头开翠微,复令箧里流缥碧。dùn shǐ chuāng tóu kāi cuì wēi,fù lìng qiè lǐ liú piāo bì。
归家逸兴殊未已,更泼苔文几番纸。guī jiā yì xīng shū wèi yǐ,gèng pō tái wén jǐ fān zhǐ。
摆脱骊黄见神骏,洗尽铅华出西子。bǎi tuō lí huáng jiàn shén jùn,xǐ jǐn qiān huá chū xī zi。
野夫那得不破颜,此身如坐清泠间。yě fū nà dé bù pò yán,cǐ shēn rú zuò qīng líng jiān。
未损嘉宾一日橐,买尽沃洲千万山。wèi sǔn jiā bīn yī rì tuó,mǎi jǐn wò zhōu qiān wàn shān。
吴中好事家相属,得陇何人堪望蜀。wú zhōng hǎo shì jiā xiāng shǔ,dé lǒng hé rén kān wàng shǔ。
断无双月映连城,或可昆冈矜片玉。duàn wú shuāng yuè yìng lián chéng,huò kě kūn gāng jīn piàn yù。
君不见先朝沈启南,胜国黄公望。jūn bù jiàn xiān cháo shěn qǐ nán,shèng guó huáng gōng wàng。
丹青一派流至今,前辈风神说犹王。dān qīng yī pài liú zhì jīn,qián bèi fēng shén shuō yóu wáng。
钱翁钱翁好自爱,野夫欲作祗园障。qián wēng qián wēng hǎo zì ài,yě fū yù zuò zhī yuán zhàng。

沈启南春山欲雨图歌

王世贞

千山坐失千巃嵷,似是帝遣云君封。qiān shān zuò shī qiān lóng sǒng,shì shì dì qiǎn yún jūn fēng。
巫鬟不辨青婀■,华掌难扑金芙蓉。wū huán bù biàn qīng ē,huá zhǎng nán pū jīn fú róng。
已应羲驭走骄日,或有雷门呼蛰龙。yǐ yīng xī yù zǒu jiāo rì,huò yǒu léi mén hū zhé lóng。
天阊元气漏不断,倏忽絪缊二仪满。tiān chāng yuán qì lòu bù duàn,shū hū yīn yūn èr yí mǎn。
远看陇树春欲无,近即庭花暝差缓。yuǎn kàn lǒng shù chūn yù wú,jìn jí tíng huā míng chà huǎn。
村村麦苗俱望幸,川川鱼子希休浣。cūn cūn mài miáo jù wàng xìng,chuān chuān yú zi xī xiū huàn。
欲雨不雨春山姿,欲吐未吐胸之奇。yù yǔ bù yǔ chūn shān zī,yù tǔ wèi tǔ xiōng zhī qí。
指端已觉气出没,眼底尚郁天淋漓。zhǐ duān yǐ jué qì chū méi,yǎn dǐ shàng yù tiān lín lí。
丹青洗尽太素显,仿佛乾坤垂辟时。dān qīng xǐ jǐn tài sù xiǎn,fǎng fú qián kūn chuí pì shí。
谁为展助虚堂色,恍有蛟螭蟠四壁。shuí wèi zhǎn zhù xū táng sè,huǎng yǒu jiāo chī pán sì bì。
摩挲纸素若未干,矫首长空俄泼墨。mó sā zhǐ sù ruò wèi gàn,jiǎo shǒu zhǎng kōng é pō mò。
野夫抱膝一沉吟,襄阳耕云云正深。yě fū bào xī yī chén yín,xiāng yáng gēng yún yún zhèng shēn。
亦知大旱为霖在,终是南山隐雾心。yì zhī dà hàn wèi lín zài,zhōng shì nán shān yǐn wù xīn。

殷司马平广西寇歌

王世贞

殷公文武邦之桢,不学渊源空有名。yīn gōng wén wǔ bāng zhī zhēn,bù xué yuān yuán kōng yǒu míng。
一岁再迁中执法,兼提六管岭南兵。yī suì zài qiān zhōng zhí fǎ,jiān tí liù guǎn lǐng nán bīng。
如云鹅鹳排千舰,五色神羊映百城。rú yún é guàn pái qiān jiàn,wǔ sè shén yáng yìng bǎi chéng。
征南将军不穿札,渡泸相公单白帢。zhēng nán jiāng jūn bù chuān zhá,dù lú xiāng gōng dān bái qià。
军声雷动细柳营,杀气霜凋大藤峡。jūn shēng léi dòng xì liǔ yíng,shā qì shuāng diāo dà téng xiá。
任是蛮烟开羽扇,还留汉雨浇金甲。rèn shì mán yān kāi yǔ shàn,hái liú hàn yǔ jiāo jīn jiǎ。
狼兵锦韝绣蝥弧,夺得生徭换酒沽。láng bīng jǐn gōu xiù máo hú,duó dé shēng yáo huàn jiǔ gū。
早知不杀称神武,悔自跳踉作后夫。zǎo zhī bù shā chēng shén wǔ,huǐ zì tiào liáng zuò hòu fū。
处处春田催布谷,朝朝列肆唤提壶。chù chù chūn tián cuī bù gǔ,cháo cháo liè sì huàn tí hú。
千秋获嘉县重睹,伏波不得骄铜柱。qiān qiū huò jiā xiàn zhòng dǔ,fú bō bù dé jiāo tóng zhù。
漓水滩和铙吹声,郁林花满旌旗路。lí shuǐ tān hé náo chuī shēng,yù lín huā mǎn jīng qí lù。
遥望苍梧云正苍,是公功成勒铭处。yáo wàng cāng wú yún zhèng cāng,shì gōng gōng chéng lēi míng chù。