古诗词

秣陵行

陶益

秣陵自昔称豪华,五侯七贵万人家。mò líng zì xī chēng háo huá,wǔ hóu qī guì wàn rén jiā。
通衢鳞集陈珠玉,纷纷游骑尽堪夸。tōng qú lín jí chén zhū yù,fēn fēn yóu qí jǐn kān kuā。
红粉楼头明媚色,偷眼凭阑娇无力。hóng fěn lóu tóu míng mèi sè,tōu yǎn píng lán jiāo wú lì。
清歌妙舞艳阳天,玳席琼筵欢无极。qīng gē miào wǔ yàn yáng tiān,dài xí qióng yán huān wú jí。
朱帘绣幕攒晴烟,银树瑶林花争妍。zhū lián xiù mù zǎn qíng yān,yín shù yáo lín huā zhēng yán。
拾翠涂黄日将午,金鸭香销春可怜。shí cuì tú huáng rì jiāng wǔ,jīn yā xiāng xiāo chūn kě lián。
燕子飞飞解秦苑,桃花片片笑刘阮。yàn zi fēi fēi jiě qín yuàn,táo huā piàn piàn xiào liú ruǎn。
时闻萧寺礼钟声,恍惚歈吟亦经卷。shí wén xiāo sì lǐ zhōng shēng,huǎng hū yú yín yì jīng juǎn。
幽轧移舟上新河,平市三山路转多。yōu yà yí zhōu shàng xīn hé,píng shì sān shān lù zhuǎn duō。
呼朋挈榼背驴去,流莺声滑薰风和。hū péng qiè kē bèi lǘ qù,liú yīng shēng huá xūn fēng hé。
我生性僻好奇古,牛首鸡鸣偏欲睹。wǒ shēng xìng pì hǎo qí gǔ,niú shǒu jī míng piān yù dǔ。
凌虚一望扬子江,鱼龙变化鼋鼍舞。líng xū yī wàng yáng zi jiāng,yú lóng biàn huà yuán tuó wǔ。
振衣回来向柳滨,柳滨蛾眉装束新。zhèn yī huí lái xiàng liǔ bīn,liǔ bīn é méi zhuāng shù xīn。
翠袖红裙拖白练,三三两两动香尘。cuì xiù hóng qún tuō bái liàn,sān sān liǎng liǎng dòng xiāng chén。
自言儿家好门户,夫婿前年作大贾。zì yán ér jiā hǎo mén hù,fū xù qián nián zuò dà jiǎ。
大贾射利久未归,口脂面药皆黄土。dà jiǎ shè lì jiǔ wèi guī,kǒu zhī miàn yào jiē huáng tǔ。
仙郎仙郎何处来,如曾相识无相猜。xiān láng xiān láng hé chù lái,rú céng xiāng shí wú xiāng cāi。
恐是十洲三岛客,翻疑泛海济川才。kǒng shì shí zhōu sān dǎo kè,fān yí fàn hǎi jì chuān cái。
世间争说奇男子,鞭霆逐电走千里。shì jiān zhēng shuō qí nán zi,biān tíng zhú diàn zǒu qiān lǐ。
骞翮远翥辞故乡,慷慨悲歌燕赵里。qiān hé yuǎn zhù cí gù xiāng,kāng kǎi bēi gē yàn zhào lǐ。
嗟我闻之不能声,千愁万恨难为情。jiē wǒ wén zhī bù néng shēng,qiān chóu wàn hèn nán wèi qíng。
只今感尔重离别,何况春风万里程。zhǐ jīn gǎn ěr zhòng lí bié,hé kuàng chūn fēng wàn lǐ chéng。
因思庄家有至乐,酒熟稻香坐田角。yīn sī zhuāng jiā yǒu zhì lè,jiǔ shú dào xiāng zuò tián jiǎo。
生平少读几行书,蚤眠晏起随意觉。shēng píng shǎo dú jǐ xíng shū,zǎo mián yàn qǐ suí yì jué。
因此回头语深闺,女儿莫作贾人妻。yīn cǐ huí tóu yǔ shēn guī,nǚ ér mò zuò jiǎ rén qī。
更推一语自相嘱,男儿莫与贾人齐。gèng tuī yī yǔ zì xiāng zhǔ,nán ér mò yǔ jiǎ rén qí。
富贵荣华何足道,古言在家贫亦好。fù guì róng huá hé zú dào,gǔ yán zài jiā pín yì hǎo。
囊琴笼鹤赋归与,笑杀王孙怨芳草。náng qín lóng hè fù guī yǔ,xiào shā wáng sūn yuàn fāng cǎo。

陶益

陶益,字允谦,号练江居士、江门迂客。其祖本为郁林人,附籍新会。明世宗嘉靖三十五年(一五五六)以明经授江西永新训导。读书博学强记,精易通理。尝日集诸生,讲白沙之学于明伦堂;又构樾墩书屋,读书其中。抚按交荐,以目疾辞归,年八十卒。著有《练江子樾墩集》。清顾嗣协《冈州遗稿》卷五、清温汝能《粤东诗海》卷二一有传。 陶益的作品>>

猜您喜欢

萧母陈节妇

陶益

誓从相国彦,节比共姜贤。shì cóng xiāng guó yàn,jié bǐ gòng jiāng xián。
束发怜中路,孤灯忆盛年。shù fā lián zhōng lù,gū dēng yì shèng nián。
一经劳自授,三徙岂徒然。yī jīng láo zì shòu,sān xǐ qǐ tú rán。
此母信难得,还应青史编。cǐ mǔ xìn nán dé,hái yīng qīng shǐ biān。

江中晓泛有怀二首

陶益

晴光浮野外,曙色满江中。qíng guāng fú yě wài,shǔ sè mǎn jiāng zhōng。
不见西方月,空瞻北斗鸿。bù jiàn xī fāng yuè,kōng zhān běi dòu hóng。
鱼龙迎伏浪,舟楫击长风。yú lóng yíng fú làng,zhōu jí jī zhǎng fēng。
有美家何在,弥茫一水通。yǒu měi jiā hé zài,mí máng yī shuǐ tōng。

江中晓泛有怀二首

陶益

已阅通津路,犹闻报曙钟。yǐ yuè tōng jīn lù,yóu wén bào shǔ zhōng。
闲情方欲遣,别兴转加浓。xián qíng fāng yù qiǎn,bié xīng zhuǎn jiā nóng。
鲛室潭涎敛,蜃楼海市重。jiāo shì tán xián liǎn,shèn lóu hǎi shì zhòng。
美人知不远,惆怅隔芙蓉。měi rén zhī bù yuǎn,chóu chàng gé fú róng。

过三忠祠

陶益

白浪浮孤国,青山托古祠。bái làng fú gū guó,qīng shān tuō gǔ cí。
英雄今尚尔,胡虏竟何之。yīng xióng jīn shàng ěr,hú lǔ jìng hé zhī。
残垒荒烟断,寒云野径垂。cán lěi huāng yān duàn,hán yún yě jìng chuí。
因思岳武穆,心事愈凄其。yīn sī yuè wǔ mù,xīn shì yù qī qí。

戊戌秋谭少铉与诸贤父兄为予祈嗣大雁山赋此奉谢时予受室几四载矣

陶益

酌酒风前祷,敷文壁上留。zhuó jiǔ fēng qián dǎo,fū wén bì shàng liú。
山灵如有识,玉燕定相投。shān líng rú yǒu shí,yù yàn dìng xiāng tóu。
桂菊香将发,云霞翠欲流。guì jú xiāng jiāng fā,yún xiá cuì yù liú。
辛勤谢使者,欣记此清秋。xīn qín xiè shǐ zhě,xīn jì cǐ qīng qiū。

闻雁

陶益

船上三更后,天边一雁过。chuán shàng sān gèng hòu,tiān biān yī yàn guò。
远声闻浦口,清影落渔蓑。yuǎn shēng wén pǔ kǒu,qīng yǐng luò yú suō。
故国犹怜汝,他乡更奈何。gù guó yóu lián rǔ,tā xiāng gèng nài hé。
因之感同气,惆怅向烟波。yīn zhī gǎn tóng qì,chóu chàng xiàng yān bō。

小金山风雨阻舟越二日喜晴

陶益

秋风掀野寺,秋雨暝山城。qiū fēng xiān yě sì,qiū yǔ míng shān chéng。
信宿舟仍滞,羁危梦亦惊。xìn sù zhōu réng zhì,jī wēi mèng yì jīng。
花魁红叶定,羽客缟衣明。huā kuí hóng yè dìng,yǔ kè gǎo yī míng。
天色今将好,江潮莫待平。tiān sè jīn jiāng hǎo,jiāng cháo mò dài píng。

雨霁接唐户部定江翰墨棋子汉文赋以答谢

陶益

殷勤来远翰,文采对红蕖。yīn qín lái yuǎn hàn,wén cǎi duì hóng qú。
水面浮烟敛,泉声积雨馀。shuǐ miàn fú yān liǎn,quán shēng jī yǔ yú。
观棋推子静,读赋忆相如。guān qí tuī zi jìng,dú fù yì xiāng rú。
三谢仙郎惠,离怀何以舒。sān xiè xiān láng huì,lí huái hé yǐ shū。

喜省中王秀才至

陶益

入港趋潮急,随风觉棹轻。rù gǎng qū cháo jí,suí fēng jué zhào qīng。
乍疑诸客舫,欣见一儒生。zhà yí zhū kè fǎng,xīn jiàn yī rú shēng。
剑气妆残雨,书囊推画城。jiàn qì zhuāng cán yǔ,shū náng tuī huà chéng。
岂徒通世务,还有下帷情。qǐ tú tōng shì wù,hái yǒu xià wéi qíng。

饮酒忆太白

陶益

昔年过采石,明烛拜先生。xī nián guò cǎi shí,míng zhú bài xiān shēng。
断岸空留月,长江不见鲸。duàn àn kōng liú yuè,zhǎng jiāng bù jiàn jīng。
怜才皆未已,学醉愧无成。lián cái jiē wèi yǐ,xué zuì kuì wú chéng。
何事金龟老,人间得并名。hé shì jīn guī lǎo,rén jiān dé bìng míng。

闻彭西桥投笔用兵席中有怀

陶益

漫道辞家久,因嗟报国勤。màn dào cí jiā jiǔ,yīn jiē bào guó qín。
兵麾云外见,战角夜中闻。bīng huī yún wài jiàn,zhàn jiǎo yè zhōng wén。
入幕推为客,封侯拟是君。rù mù tuī wèi kè,fēng hóu nǐ shì jūn。
谁怜张仲侣,对酒借离群。shuí lián zhāng zhòng lǚ,duì jiǔ jiè lí qún。

闻遣将南征属意期望

陶益

颦鼓连朝动,烽烟异路生。pín gǔ lián cháo dòng,fēng yān yì lù shēng。
立坛初拜将,横槊尽谈兵。lì tán chū bài jiāng,héng shuò jǐn tán bīng。
短剑挥霜出,长风破浪行。duǎn jiàn huī shuāng chū,zhǎng fēng pò làng xíng。
来归期不伐,大树更知名。lái guī qī bù fá,dà shù gèng zhī míng。

返城南见诏书至有感

陶益

去国留鸿迹,还家狎鹭群。qù guó liú hóng jì,hái jiā xiá lù qún。
城居无识令,畎亩不忘君。chéng jū wú shí lìng,quǎn mǔ bù wàng jūn。
玉郎开三殿,金函出五云。yù láng kāi sān diàn,jīn hán chū wǔ yún。
白头逢圣诏,感激复何云。bái tóu féng shèng zhào,gǎn jī fù hé yún。

会试回传容灵先物故为之怅然赋此

陶益

恶说东家少,成名不获年。è shuō dōng jiā shǎo,chéng míng bù huò nián。
去书犹望答,归意岂堪传。qù shū yóu wàng dá,guī yì qǐ kān chuán。
雁塔留春梦,麟台负夙缘。yàn tǎ liú chūn mèng,lín tái fù sù yuán。
呦呦闻野鹿,为尔泪潺湲。yōu yōu wén yě lù,wèi ěr lèi chán yuán。

秋夕见邑辅城新整完固肆笔以志喜

陶益

附郭一登临,峨然望不禁。fù guō yī dēng lín,é rán wàng bù jìn。
戍楼悬夜柝,驿路起寒砧。shù lóu xuán yè tuò,yì lù qǐ hán zhēn。
远堞风声树,长濠月色深。yuǎn dié fēng shēng shù,zhǎng háo yuè sè shēn。
何人重保障,思与结同心。hé rén zhòng bǎo zhàng,sī yǔ jié tóng xīn。
4461234567»