古诗词

秣陵行

陶益

秣陵自昔称豪华,五侯七贵万人家。mò líng zì xī chēng háo huá,wǔ hóu qī guì wàn rén jiā。
通衢鳞集陈珠玉,纷纷游骑尽堪夸。tōng qú lín jí chén zhū yù,fēn fēn yóu qí jǐn kān kuā。
红粉楼头明媚色,偷眼凭阑娇无力。hóng fěn lóu tóu míng mèi sè,tōu yǎn píng lán jiāo wú lì。
清歌妙舞艳阳天,玳席琼筵欢无极。qīng gē miào wǔ yàn yáng tiān,dài xí qióng yán huān wú jí。
朱帘绣幕攒晴烟,银树瑶林花争妍。zhū lián xiù mù zǎn qíng yān,yín shù yáo lín huā zhēng yán。
拾翠涂黄日将午,金鸭香销春可怜。shí cuì tú huáng rì jiāng wǔ,jīn yā xiāng xiāo chūn kě lián。
燕子飞飞解秦苑,桃花片片笑刘阮。yàn zi fēi fēi jiě qín yuàn,táo huā piàn piàn xiào liú ruǎn。
时闻萧寺礼钟声,恍惚歈吟亦经卷。shí wén xiāo sì lǐ zhōng shēng,huǎng hū yú yín yì jīng juǎn。
幽轧移舟上新河,平市三山路转多。yōu yà yí zhōu shàng xīn hé,píng shì sān shān lù zhuǎn duō。
呼朋挈榼背驴去,流莺声滑薰风和。hū péng qiè kē bèi lǘ qù,liú yīng shēng huá xūn fēng hé。
我生性僻好奇古,牛首鸡鸣偏欲睹。wǒ shēng xìng pì hǎo qí gǔ,niú shǒu jī míng piān yù dǔ。
凌虚一望扬子江,鱼龙变化鼋鼍舞。líng xū yī wàng yáng zi jiāng,yú lóng biàn huà yuán tuó wǔ。
振衣回来向柳滨,柳滨蛾眉装束新。zhèn yī huí lái xiàng liǔ bīn,liǔ bīn é méi zhuāng shù xīn。
翠袖红裙拖白练,三三两两动香尘。cuì xiù hóng qún tuō bái liàn,sān sān liǎng liǎng dòng xiāng chén。
自言儿家好门户,夫婿前年作大贾。zì yán ér jiā hǎo mén hù,fū xù qián nián zuò dà jiǎ。
大贾射利久未归,口脂面药皆黄土。dà jiǎ shè lì jiǔ wèi guī,kǒu zhī miàn yào jiē huáng tǔ。
仙郎仙郎何处来,如曾相识无相猜。xiān láng xiān láng hé chù lái,rú céng xiāng shí wú xiāng cāi。
恐是十洲三岛客,翻疑泛海济川才。kǒng shì shí zhōu sān dǎo kè,fān yí fàn hǎi jì chuān cái。
世间争说奇男子,鞭霆逐电走千里。shì jiān zhēng shuō qí nán zi,biān tíng zhú diàn zǒu qiān lǐ。
骞翮远翥辞故乡,慷慨悲歌燕赵里。qiān hé yuǎn zhù cí gù xiāng,kāng kǎi bēi gē yàn zhào lǐ。
嗟我闻之不能声,千愁万恨难为情。jiē wǒ wén zhī bù néng shēng,qiān chóu wàn hèn nán wèi qíng。
只今感尔重离别,何况春风万里程。zhǐ jīn gǎn ěr zhòng lí bié,hé kuàng chūn fēng wàn lǐ chéng。
因思庄家有至乐,酒熟稻香坐田角。yīn sī zhuāng jiā yǒu zhì lè,jiǔ shú dào xiāng zuò tián jiǎo。
生平少读几行书,蚤眠晏起随意觉。shēng píng shǎo dú jǐ xíng shū,zǎo mián yàn qǐ suí yì jué。
因此回头语深闺,女儿莫作贾人妻。yīn cǐ huí tóu yǔ shēn guī,nǚ ér mò zuò jiǎ rén qī。
更推一语自相嘱,男儿莫与贾人齐。gèng tuī yī yǔ zì xiāng zhǔ,nán ér mò yǔ jiǎ rén qí。
富贵荣华何足道,古言在家贫亦好。fù guì róng huá hé zú dào,gǔ yán zài jiā pín yì hǎo。
囊琴笼鹤赋归与,笑杀王孙怨芳草。náng qín lóng hè fù guī yǔ,xiào shā wáng sūn yuàn fāng cǎo。

陶益

陶益,字允谦,号练江居士、江门迂客。其祖本为郁林人,附籍新会。明世宗嘉靖三十五年(一五五六)以明经授江西永新训导。读书博学强记,精易通理。尝日集诸生,讲白沙之学于明伦堂;又构樾墩书屋,读书其中。抚按交荐,以目疾辞归,年八十卒。著有《练江子樾墩集》。清顾嗣协《冈州遗稿》卷五、清温汝能《粤东诗海》卷二一有传。 陶益的作品>>

猜您喜欢

中秋月下怀郁林诸侄

陶益

迹苦江山滞,心悬骨肉求。jì kǔ jiāng shān zhì,xīn xuán gǔ ròu qiú。
况当明月夜,又是白云秋。kuàng dāng míng yuè yè,yòu shì bái yún qiū。
不省袁宏艇,那知庾亮楼。bù shěng yuán hóng tǐng,nà zhī yǔ liàng lóu。
更携诸小阮,欢对一林幽。gèng xié zhū xiǎo ruǎn,huān duì yī lín yōu。

谭大夫挽词

陶益

使节催秋日,良朋哭暮年。shǐ jié cuī qiū rì,liáng péng kū mù nián。
功名知有待,泉石惜无缘。gōng míng zhī yǒu dài,quán shí xī wú yuán。
世隔鱼书绝,家藏豸服鲜。shì gé yú shū jué,jiā cáng zhì fú xiān。
束刍随执拂,为尔各凄然。shù chú suí zhí fú,wèi ěr gè qī rán。

夜酌问菊因忆方山人

陶益

木叶今萧瑟,霜花近若何。mù yè jīn xiāo sè,shuāng huā jìn ruò hé。
樽前留一醉,篱下拟重过。zūn qián liú yī zuì,lí xià nǐ zhòng guò。
剪烛幽怀切,敲棋逸兴多。jiǎn zhú yōu huái qiè,qiāo qí yì xīng duō。
招邀不相及,高士在岷峨。zhāo yāo bù xiāng jí,gāo shì zài mín é。

梦访白鹿洞道人

陶益

白鹿悬新梦,黄冠恋旧情。bái lù xuán xīn mèng,huáng guān liàn jiù qíng。
烟霞犹驻足,鸡犬若闻声。yān xiá yóu zhù zú,jī quǎn ruò wén shēng。
唤酒调山药,搜松煮栗羹。huàn jiǔ diào shān yào,sōu sōng zhǔ lì gēng。
微言今不忘,独是学无生。wēi yán jīn bù wàng,dú shì xué wú shēng。

仲冬九日友人惠菊次韵

陶益

隆冬逢异菊,竟日想高人。lóng dōng féng yì jú,jìng rì xiǎng gāo rén。
学泛忘忧物,从更折角巾。xué fàn wàng yōu wù,cóng gèng zhé jiǎo jīn。
狂吟方就错,兀傲已成真。kuáng yín fāng jiù cuò,wù ào yǐ chéng zhēn。
此意云谁解,浔阳旧有邻。cǐ yì yún shuí jiě,xún yáng jiù yǒu lín。

草堂漫述

陶益

居闲成惫懒,地僻寡交亲。jū xián chéng bèi lǎn,dì pì guǎ jiāo qīn。
著作难辞妄,模书易失真。zhù zuò nán cí wàng,mó shū yì shī zhēn。
苍苍苔叠砌,肃肃鸟窥人。cāng cāng tái dié qì,sù sù niǎo kuī rén。
门径榛方好,能消结驷尘。mén jìng zhēn fāng hǎo,néng xiāo jié sì chén。

郑社丈馆三江寄怀二首

陶益

别时言不得,别后望空频。bié shí yán bù dé,bié hòu wàng kōng pín。
最苦三江棹,来分一社人。zuì kǔ sān jiāng zhào,lái fēn yī shè rén。
春风谁独坐,夜雨底相亲。chūn fēng shuí dú zuò,yè yǔ dǐ xiāng qīn。
累月无音耗,摇摇忆子真。lèi yuè wú yīn hào,yáo yáo yì zi zhēn。

郑社丈馆三江寄怀二首

陶益

篇章难自遣,弃置不堪论。piān zhāng nán zì qiǎn,qì zhì bù kān lùn。
迹滞空城路,情通隔水村。jì zhì kōng chéng lù,qíng tōng gé shuǐ cūn。
故人常看竹,稚子数迎门。gù rén cháng kàn zhú,zhì zi shù yíng mén。
准拟闻归计,倾囊办绿樽。zhǔn nǐ wén guī jì,qīng náng bàn lǜ zūn。

送张处士归

陶益

果谁能脱俗,常自爱栖霞。guǒ shuí néng tuō sú,cháng zì ài qī xiá。
下榻留难久,回车望更赊。xià tà liú nán jiǔ,huí chē wàng gèng shē。
清歌贤宁戚,博识老张华。qīng gē xián níng qī,bó shí lǎo zhāng huá。
此后相思梦,知从处士家。cǐ hòu xiāng sī mèng,zhī cóng chù shì jiā。

夜直新草堂

陶益

小筑向山尖,旁村路已添。xiǎo zhù xiàng shān jiān,páng cūn lù yǐ tiān。
贤人常欲至,象纬不劳占。xián rén cháng yù zhì,xiàng wěi bù láo zhàn。
树杪云连榻,藤梢月度帘。shù miǎo yún lián tà,téng shāo yuè dù lián。
自惭惟偃仰,徒尔负书签。zì cán wéi yǎn yǎng,tú ěr fù shū qiān。

闻破虏道上有怀

陶益

十年曾结客,千里正飘蓬。shí nián céng jié kè,qiān lǐ zhèng piāo péng。
露布传将及,箜篌听未终。lù bù chuán jiāng jí,kōng hóu tīng wèi zhōng。
当垆留去马,倚剑望征鸿。dāng lú liú qù mǎ,yǐ jiàn wàng zhēng hóng。
中酒知狂甚,无端忆次公。zhōng jiǔ zhī kuáng shén,wú duān yì cì gōng。

赠诸父老

陶益

辱索群章后,虚延两月多。rǔ suǒ qún zhāng hòu,xū yán liǎng yuè duō。
自疑诗作祟,谁遣字为魔。zì yí shī zuò suì,shuí qiǎn zì wèi mó。
见说悲城市,悬知恋薜萝。jiàn shuō bēi chéng shì,xuán zhī liàn bì luó。
仓惶此相送,何日更能歌。cāng huáng cǐ xiāng sòng,hé rì gèng néng gē。

阅郁林州志有感

陶益

三复春秋义,遍求史氏真。sān fù chūn qiū yì,biàn qiú shǐ shì zhēn。
浮名惭小子,实录叹先人。fú míng cán xiǎo zi,shí lù tàn xiān rén。
瑞水涵虚碧,容山吐曜新。ruì shuǐ hán xū bì,róng shān tǔ yào xīn。
按图怀远道,涕泗欲沾巾。àn tú huái yuǎn dào,tì sì yù zhān jīn。

送别友人

陶益

出饯日将午,长途秋正清。chū jiàn rì jiāng wǔ,zhǎng tú qiū zhèng qīng。
山城临水见,野鸟向人鸣。shān chéng lín shuǐ jiàn,yě niǎo xiàng rén míng。
别泪双行下,去帆五两轻。bié lèi shuāng xíng xià,qù fān wǔ liǎng qīng。
赠言吾独拙,难悉故交情。zèng yán wú dú zhuō,nán xī gù jiāo qíng。

途次感秋

陶益

涛声齐碧落,曙色满沧江。tāo shēng qí bì luò,shǔ sè mǎn cāng jiāng。
鹰隼云间并,凫鹥水上双。yīng sǔn yún jiān bìng,fú yī shuǐ shàng shuāng。
行踪犹未定,褊性已难降。xíng zōng yóu wèi dìng,biǎn xìng yǐ nán jiàng。
欲缉悲秋赋,飘零就客窗。yù jī bēi qiū fù,piāo líng jiù kè chuāng。
4461234567»