古诗词

玉楼春·廿四,仍同云姜、纫兰、素安、金夫人、徐夫人过枣花寺看牡丹,因前日风雨、花已零落殆尽。

顾太清

扶头雾雨催春尽。fú tóu wù yǔ cuī chūn jǐn。
十日旧游花尚嫩。shí rì jiù yóu huā shàng nèn。
东风一夜损芳菲,满地落红深几寸。dōng fēng yī yè sǔn fāng fēi,mǎn dì luò hóng shēn jǐ cùn。
风前弱絮吹成阵。fēng qián ruò xù chuī chéng zhèn。
栏外绿阴经雨润。lán wài lǜ yīn jīng yǔ rùn。
回头一笑嘱花王,来岁花开仍过问。huí tóu yī xiào zhǔ huā wáng,lái suì huā kāi réng guò wèn。
顾太清

顾太清

顾太清(1799-1876),名春,字梅仙。原姓西林觉罗氏,满洲镶蓝旗人。嫁为贝勒奕绘的侧福晋。她为现代文学界公认为“清代第一女词人”。晚年以道号“云槎外史”之名著作小说《红楼梦影》,成为中国小说史上第一位女性小说家。其文采见识,非同凡响,因而八旗论词,有“男中成容若(纳兰性德),女中太清春(顾太清)”之语[1] 。顾太清不仅才华绝世,而且生得清秀,身量适中,温婉贤淑。令奕绘钟情十分。虽为侧福晋一生却诞育了四子三女,其中几位儿子都有很大作为。 顾太清的作品>>

猜您喜欢

暗香疏影·自题淡月疏梅

顾太清

昏黄淡月。hūn huáng dàn yuè。
浸水边篱下,缟衣莹洁。jìn shuǐ biān lí xià,gǎo yī yíng jié。
仙骨珊珊,占断小园风景别。xiān gǔ shān shān,zhàn duàn xiǎo yuán fēng jǐng bié。
认取朦胧影子,娴雅处、丰姿清绝。rèn qǔ méng lóng yǐng zi,xián yǎ chù fēng zī qīng jué。
恍又是、水面低窥,窗外一枝瞥。huǎng yòu shì shuǐ miàn dī kuī,chuāng wài yī zhī piē。
羞与众芳摇落,孤高竟不与、众芳争悦。xiū yǔ zhòng fāng yáo luò,gū gāo jìng bù yǔ zhòng fāng zhēng yuè。
冷淡生涯,冰玉精神,耐到东风时节。lěng dàn shēng yá,bīng yù jīng shén,nài dào dōng fēng shí jié。
巡檐写出罗浮稿,忍便共、凡花轻折。xún yán xiě chū luó fú gǎo,rěn biàn gòng fán huā qīng zhé。
任横斜、素壁移灯,印上半林香雪。rèn héng xié sù bì yí dēng,yìn shàng bàn lín xiāng xuě。

上升花自题画红梅

顾太清

门掩空庭,疏窗上、移来月明如画。mén yǎn kōng tíng,shū chuāng shàng yí lái yuè míng rú huà。
飞入暗香,知有梅花,早见影儿相凑。fēi rù àn xiāng,zhī yǒu méi huā,zǎo jiàn yǐng ér xiāng còu。
古欢自与幽人结,朦胧处、一枝低覆。gǔ huān zì yǔ yōu rén jié,méng lóng chù yī zhī dī fù。
问何事、依依倦倚,恁般清瘦。wèn hé shì yī yī juàn yǐ,nèn bān qīng shòu。
欲画偏难下手。yù huà piān nán xià shǒu。
看绛萼,琼英粉凝脂溜。kàn jiàng è,qióng yīng fěn níng zhī liū。
绮丽丰姿,淡泊精神,允称百花居首。qǐ lì fēng zī,dàn pō jīng shén,yǔn chēng bǎi huā jū shǒu。
想当微雪轻烟候,闲作个、胎禽厮守。xiǎng dāng wēi xuě qīng yān hòu,xián zuò gè tāi qín sī shǒu。
相许否。xiāng xǔ fǒu。
巡檐试开笑口。xún yán shì kāi xiào kǒu。

庭院深深杏庄婿属题络纬美人团扇

顾太清

开到黄花秋老,凉风吹过妆楼。kāi dào huáng huā qiū lǎo,liáng fēng chuī guò zhuāng lóu。
云鬟宫样罢梳头。yún huán gōng yàng bà shū tóu。
绮窗无个事,晓日上帘钩。qǐ chuāng wú gè shì,xiǎo rì shàng lián gōu。
细检瓜瓤菜叶,爱听络纬声幽。xì jiǎn guā ráng cài yè,ài tīng luò wěi shēng yōu。
持来素手慢凝眸。chí lái sù shǒu màn níng móu。
想因观物化,应不解悲秋。xiǎng yīn guān wù huà,yīng bù jiě bēi qiū。

醉太平·四女仲文索题戏婴图

顾太清

雕阑月明。diāo lán yuè míng。
梅花韵清。méi huā yùn qīng。
竹枝满地纵横。zhú zhī mǎn dì zòng héng。
听儿童笑声。tīng ér tóng xiào shēng。
风庭露庭。fēng tíng lù tíng。
谁家弟兄。shuí jiā dì xiōng。
人间至乐真情。rén jiān zhì lè zhēn qíng。
兆多男戏婴。zhào duō nán xì yīng。

醉春风

顾太清

趋造高人馆。qū zào gāo rén guǎn。
不避泥涂烂。bù bì ní tú làn。
多情留客具盘餐,劝。duō qíng liú kè jù pán cān,quàn。
劝。quàn。
劝。quàn。
酒泛金杯,菜香犀箸,瓜陈玉盘。jiǔ fàn jīn bēi,cài xiāng xī zhù,guā chén yù pán。
雨过闲庭院。yǔ guò xián tíng yuàn。
风引轻罗扇。fēng yǐn qīng luó shàn。
主人含笑嘱回头,看。zhǔ rén hán xiào zhǔ huí tóu,kàn。
看。kàn。
看。kàn。
窗外新栽,榴花一丈,绿阴遮满。chuāng wài xīn zāi,liú huā yī zhàng,lǜ yīn zhē mǎn。

桃园忆故人题纫兰妹兰风展卷小照

顾太清

故人寄到兰风卷,快睹画中人面。gù rén jì dào lán fēng juǎn,kuài dǔ huà zhōng rén miàn。
七载丰姿微变,不似当初见。qī zài fēng zī wēi biàn,bù shì dāng chū jiàn。
从新拭目从新看,转觉愁添恨满。cóng xīn shì mù cóng xīn kàn,zhuǎn jué chóu tiān hèn mǎn。
数字真情写遍,托付南归雁。shù zì zhēn qíng xiě biàn,tuō fù nán guī yàn。

惜黄花·题张孟缇夫人淡菊轩诗舍图

顾太清

秋容围屋,诗声谁读。qiū róng wéi wū,shī shēng shuí dú。
伴黄花,绕疏篱、几竿修竹。bàn huáng huā,rào shū lí jǐ gān xiū zhú。
插架秘图书,博览堪游目。chā jià mì tú shū,bó lǎn kān yóu mù。
好生活、古香充腹。hǎo shēng huó gǔ xiāng chōng fù。
丰神静肃。fēng shén jìng sù。
墨华芬馥。mò huá fēn fù。
羡伊人,羡伊人、享全清神,彤管振琳琅,闺阁知名宿。xiàn yī rén,xiàn yī rén xiǎng quán qīng shén,tóng guǎn zhèn lín láng,guī gé zhī míng sù。
雅称个、纫兰餐菊。yǎ chēng gè rèn lán cān jú。

多丽·题翁秀君女史群芳再会图

顾太清

众香国,问谁管领群芳。zhòng xiāng guó,wèn shuí guǎn lǐng qún fāng。
展冰绡、研朱滴粉,安排疏密停当。zhǎn bīng xiāo yán zhū dī fěn,ān pái shū mì tíng dāng。
借传神、散花妙手,环肥燕瘦几评量。jiè chuán shén sàn huā miào shǒu,huán féi yàn shòu jǐ píng liàng。
含露临风,拒霜擎雨,蕊宫仙子斗新妆。hán lù lín fēng,jù shuāng qíng yǔ,ruǐ gōng xiān zi dòu xīn zhuāng。
更看取、霓旌霞葆,掩映影苍茫。gèng kàn qǔ ní jīng xiá bǎo,yǎn yìng yǐng cāng máng。
应不许、天风吹损,离合神光。yīng bù xǔ tiān fēng chuī sǔn,lí hé shén guāng。
算前身、司花是惯,自然结习难忘。suàn qián shēn sī huā shì guàn,zì rán jié xí nán wàng。
拈霜毫、慢渲细染,花随腕底散天香。niān shuāng háo màn xuàn xì rǎn,huā suí wàn dǐ sàn tiān xiāng。
故向人间,流传神品,千年艳质好收藏。gù xiàng rén jiān,liú chuán shén pǐn,qiān nián yàn zhì hǎo shōu cáng。
看不足、陆离交错,颠倒费端详。kàn bù zú lù lí jiāo cuò,diān dào fèi duān xiáng。
端详处、花花叶叶,皆是文章。duān xiáng chù huā huā yè yè,jiē shì wén zhāng。

玉交枝上元屏山生日,过堪喜斋,滇生大司马属咏白牡丹

顾太清

天上人间,月明灯夕,蓦遇蕊宫仙子。tiān shàng rén jiān,yuè míng dēng xī,mò yù ruǐ gōng xiān zi。
帘卷东风春满座,众里谁能相比。lián juǎn dōng fēng chūn mǎn zuò,zhòng lǐ shuí néng xiāng bǐ。
霓裳金带,半拖烟雾朦胧,瑶池初下应如是。ní shang jīn dài,bàn tuō yān wù méng lóng,yáo chí chū xià yīng rú shì。
生怕夜寒料峭,微风斜倚。shēng pà yè hán liào qiào,wēi fēng xié yǐ。
天然素质端方,不须假借,淡妆翻称容止。tiān rán sù zhì duān fāng,bù xū jiǎ jiè,dàn zhuāng fān chēng róng zhǐ。
且留住、仙裾缟袂,莫轻举、乘鸾飞起。qiě liú zhù xiān jū gǎo mèi,mò qīng jǔ chéng luán fēi qǐ。
恰宜在、深深院里。qià yí zài shēn shēn yuàn lǐ。
锦堂香暖尚书第。jǐn táng xiāng nuǎn shàng shū dì。
素富贵长春,对花共醉红灯底。sù fù guì zhǎng chūn,duì huā gòng zuì hóng dēng dǐ。

愁春未醒梦题雕阑细草图,醒记其末二句,足成此阕

顾太清

雕阑细草,碧户红窗交荫。diāo lán xì cǎo,bì hù hóng chuāng jiāo yīn。
正轻暖轻寒时候,帘幕沈沈。zhèng qīng nuǎn qīng hán shí hòu,lián mù shěn shěn。
淡荡微烟,一天云影护芳林。dàn dàng wēi yān,yī tiān yún yǐng hù fāng lín。
几番风信,十分雨意,酿出花心。jǐ fān fēng xìn,shí fēn yǔ yì,niàng chū huā xīn。
恍惚旧游,依稀重到,曲径斜临。huǎng hū jiù yóu,yī xī zhòng dào,qū jìng xié lín。
最堪笑、披图觅句,谁索闲吟。zuì kān xiào pī tú mì jù,shuí suǒ xián yín。
梦乍回时,慢思量处杳难寻。mèng zhà huí shí,màn sī liàng chù yǎo nán xún。
谁家池馆,深深庭院,都是春阴。shuí jiā chí guǎn,shēn shēn tíng yuàn,dōu shì chūn yīn。

新雁过妆楼雪夜闻雁

顾太清

静掩重门。jìng yǎn zhòng mén。
春塞重、鸦栖又到黄昏。chūn sāi zhòng yā qī yòu dào huáng hūn。
乱飘琼蕊,堆满瓦陇墙根。luàn piāo qióng ruǐ,duī mǎn wǎ lǒng qiáng gēn。
好共梨花争素质,欲同柳絮斗轻魂。hǎo gòng lí huā zhēng sù zhì,yù tóng liǔ xù dòu qīng hún。
舞翩翻。wǔ piān fān。
小窗浙沥,乌鹊惊喧。xiǎo chuāng zhè lì,wū què jīng xuān。
有人摊书独坐,正炉添活火,茶熟香温。yǒu rén tān shū dú zuò,zhèng lú tiān huó huǒ,chá shú xiāng wēn。
夜冷风凄,东君锁住春痕。yè lěng fēng qī,dōng jūn suǒ zhù chūn hén。
铜壶三传漏永,照孤影、残灯一豆存。tóng hú sān chuán lòu yǒng,zhào gū yǐng cán dēng yī dòu cún。
更深也,听雁声嘹唳,飞过前轩。gèng shēn yě,tīng yàn shēng liáo lì,fēi guò qián xuān。

桃花水浴鹅

顾太清

东风细细柳丝丝。dōng fēng xì xì liǔ sī sī。
泥人春日迟。ní rén chūn rì chí。
微波动,碧参差,暗水涨新池。wēi bō dòng,bì cān chà,àn shuǐ zhǎng xīn chí。
独自倚栏时。dú zì yǐ lán shí。
对涟漪。duì lián yī。
清流何事最相宜。qīng liú hé shì zuì xiāng yí。
浴鹅儿。yù é ér。

风蝶令·春日游草桥,过菜花营看竹

顾太清

春水才平岸,蛙声已满塘。chūn shuǐ cái píng àn,wā shēng yǐ mǎn táng。
蘋丝分绿映垂杨。píng sī fēn lǜ yìng chuí yáng。
几处浣衣村妇、淡梳妆。jǐ chù huàn yī cūn fù dàn shū zhuāng。
看竹疏篱外,停车老树旁。kàn zhú shū lí wài,tíng chē lǎo shù páng。
李花零落杏花香。lǐ huā líng luò xìng huā xiāng。
一带小桃花底、菜花黄。yī dài xiǎo táo huā dǐ cài huā huáng。

南乡子·上巳前一日,同屏山、云林、云姜游可园,园为宗室崇文别墅

顾太清

郊外按呜驺。jiāo wài àn wū zōu。
行过城西二里沟。xíng guò chéng xī èr lǐ gōu。
老树长藤交映处,临流。lǎo shù zhǎng téng jiāo yìng chù,lín liú。
隐约王孙别墅楼。yǐn yuē wáng sūn bié shù lóu。
花坞曲通舟。huā wù qū tōng zhōu。
细水平堤绿更柔。xì shuǐ píng dī lǜ gèng róu。
开到海棠春正好,悠悠。kāi dào hǎi táng chūn zhèng hǎo,yōu yōu。
人在湖山画里游。rén zài hú shān huà lǐ yóu。

殢人娇题扇头簪花美人

顾太清

香袅金猊,恰恰兰衾梦醒。xiāng niǎo jīn ní,qià qià lán qīn mèng xǐng。
卖花声、催人临镜。mài huā shēng cuī rén lín jìng。
牡丹开矣,正燕巢初定。mǔ dān kāi yǐ,zhèng yàn cháo chū dìng。
妆台畔、慢把玉容重整。zhuāng tái pàn màn bǎ yù róng zhòng zhěng。
鬓影蝉轻,眉痕翠凝。bìn yǐng chán qīng,méi hén cuì níng。
天作就、爱花心性。tiān zuò jiù ài huā xīn xìng。
一枝斜插,与乌云相并。yī zhī xié chā,yǔ wū yún xiāng bìng。
添妩媚、信手簪来偏称。tiān wǔ mèi xìn shǒu zān lái piān chēng。