古诗词

玉楼春·廿四,仍同云姜、纫兰、素安、金夫人、徐夫人过枣花寺看牡丹,因前日风雨、花已零落殆尽。

顾太清

扶头雾雨催春尽。fú tóu wù yǔ cuī chūn jǐn。
十日旧游花尚嫩。shí rì jiù yóu huā shàng nèn。
东风一夜损芳菲,满地落红深几寸。dōng fēng yī yè sǔn fāng fēi,mǎn dì luò hóng shēn jǐ cùn。
风前弱絮吹成阵。fēng qián ruò xù chuī chéng zhèn。
栏外绿阴经雨润。lán wài lǜ yīn jīng yǔ rùn。
回头一笑嘱花王,来岁花开仍过问。huí tóu yī xiào zhǔ huā wáng,lái suì huā kāi réng guò wèn。
顾太清

顾太清

顾太清(1799-1876),名春,字梅仙。原姓西林觉罗氏,满洲镶蓝旗人。嫁为贝勒奕绘的侧福晋。她为现代文学界公认为“清代第一女词人”。晚年以道号“云槎外史”之名著作小说《红楼梦影》,成为中国小说史上第一位女性小说家。其文采见识,非同凡响,因而八旗论词,有“男中成容若(纳兰性德),女中太清春(顾太清)”之语[1] 。顾太清不仅才华绝世,而且生得清秀,身量适中,温婉贤淑。令奕绘钟情十分。虽为侧福晋一生却诞育了四子三女,其中几位儿子都有很大作为。 顾太清的作品>>

猜您喜欢

更漏子·忆云林

顾太清

雨丝丝,风细细。yǔ sī sī,fēng xì xì。
尽是消魂滋味。jǐn shì xiāo hún zī wèi。
风细细,雨丝丝。fēng xì xì,yǔ sī sī。
相思十二时。xiāng sī shí èr shí。
我忆君,君忆我。wǒ yì jūn,jūn yì wǒ。
两意一无不可。liǎng yì yī wú bù kě。
君忆我,我忆君。jūn yì wǒ,wǒ yì jūn。
愁肠似转轮。chóu cháng shì zhuǎn lún。

更漏子·忆云林

顾太清

柳烟柔,花影细。liǔ yān róu,huā yǐng xì。
谁解个中滋味。shuí jiě gè zhōng zī wèi。
乱愁绪,万千丝。luàn chóu xù,wàn qiān sī。
春光能几时。chūn guāng néng jǐ shí。
奈何君,惆怅我。nài hé jūn,chóu chàng wǒ。
有甚云为不可。yǒu shén yún wèi bù kě。
惆怅我,奈何君。chóu chàng wǒ,nài hé jūn。
流年快似轮。liú nián kuài shì lún。

南乡子·云林招游三官庙看海棠,不果行,用来韵答之

顾太清

正好看花天。zhèng hǎo kàn huā tiān。
漠漠轻阴扬柳烟。mò mò qīng yīn yáng liǔ yān。
最是海棠娇太甚,跹翩。zuì shì hǎi táng jiāo tài shén,xiān piān。
半要人怜半自怜。bàn yào rén lián bàn zì lián。

南乡子·云林招游三官庙看海棠,不果行,用来韵答之

顾太清

风信莫狂颠。fēng xìn mò kuáng diān。
艳色能留几日鲜。yàn sè néng liú jǐ rì xiān。
分付封姨休扫却,嫣然。fēn fù fēng yí xiū sǎo què,yān rán。
似带余酲晚更妍。shì dài yú chéng wǎn gèng yán。

南乡子·云林招游三官庙看海棠,不果行,用来韵答之

顾太清

小叶碧玲珑。xiǎo yè bì líng lóng。
十二栏干护几重。shí èr lán gàn hù jǐ zhòng。
不是不知春已去,随风。bù shì bù zhī chūn yǐ qù,suí fēng。
且向枝头逞艳红。qiě xiàng zhī tóu chěng yàn hóng。

南乡子·云林招游三官庙看海棠,不果行,用来韵答之

顾太清

花气霭房栊。huā qì ǎi fáng lóng。
芳意憨憨睡思浓。fāng yì hān hān shuì sī nóng。
倦态倩谁扶欲起,冥蒙。juàn tài qiàn shuí fú yù qǐ,míng méng。
和雨和烟入画中。hé yǔ hé yān rù huà zhōng。

南乡子·云林招游三官庙看海棠,不果行,用来韵答之

顾太清

首夏半晴天。shǒu xià bàn qíng tiān。
曲水无由系画船。qū shuǐ wú yóu xì huà chuán。
恨不共君同一醉,尊前。hèn bù gòng jūn tóng yī zuì,zūn qián。
饱听飞琼绿绮弦。bǎo tīng fēi qióng lǜ qǐ xián。

南乡子·云林招游三官庙看海棠,不果行,用来韵答之

顾太清

尘事惜萦牵。chén shì xī yíng qiān。
再到花时又一年。zài dào huā shí yòu yī nián。
佳会自应多韵事,相连。jiā huì zì yīng duō yùn shì,xiāng lián。
遮莫红妆绿柳边。zhē mò hóng zhuāng lǜ liǔ biān。

浣溪沙·四时闺词

顾太清

杨柳丝牵春日迟。yáng liǔ sī qiān chūn rì chí。
小楼人困落花时。xiǎo lóu rén kùn luò huā shí。
枕痕自向镜中窥。zhěn hén zì xiàng jìng zhōng kuī。
帘幕绿阴风荡荡,秋千红索影垂垂。lián mù lǜ yīn fēng dàng dàng,qiū qiān hóng suǒ yǐng chuí chuí。
一声轻脆啭黄鹏。yī shēng qīng cuì zhuàn huáng péng。

浣溪沙·四时闺词

顾太清

一局棋消夏日长。yī jú qí xiāo xià rì zhǎng。
林兰初放满盆香。lín lán chū fàng mǎn pén xiāng。
轻罗小扇引微凉。qīng luó xiǎo shàn yǐn wēi liáng。
花外斜阳蝶晒粉,帘前软语燕窥梁。huā wài xié yáng dié shài fěn,lián qián ruǎn yǔ yàn kuī liáng。
兰汤浴罢晚梳妆。lán tāng yù bà wǎn shū zhuāng。

浣溪沙·四时闺词

顾太清

爽气怡人秋日清。shuǎng qì yí rén qiū rì qīng。
银床落叶嫩凉生。yín chuáng luò yè nèn liáng shēng。
闲邀女伴试瓜灯。xián yāo nǚ bàn shì guā dēng。
灼灼流萤深院静,纤纤新月一钩明。zhuó zhuó liú yíng shēn yuàn jìng,xiān xiān xīn yuè yī gōu míng。
蛛丝乞巧祀双星。zhū sī qǐ qiǎo sì shuāng xīng。

浣溪沙·四时闺词

顾太清

六出花飞冬日寒。liù chū huā fēi dōng rì hán。
金炉拨火炷沉檀。jīn lú bō huǒ zhù chén tán。
一杯清茗啜龙团。yī bēi qīng míng chuài lóng tuán。
梅蕊迎风香细细,竹稍压雪叶攒攒。méi ruǐ yíng fēng xiāng xì xì,zhú shāo yā xuě yè zǎn zǎn。
阿谁忍冻卷帘看。ā shuí rěn dòng juǎn lián kàn。

柳枝词

顾太清

正月烧灯暖气融。zhèng yuè shāo dēng nuǎn qì róng。
天涯何处不春风。tiān yá hé chù bù chūn fēng。
请看八九沿河柳,尽在生机浩荡中。qǐng kàn bā jiǔ yán hé liǔ,jǐn zài shēng jī hào dàng zhōng。

柳枝词

顾太清

二月东风第几场。èr yuè dōng fēng dì jǐ chǎng。
狗儿才吐小鹅黄。gǒu ér cái tǔ xiǎo é huáng。
输他草色人先见,苦荬茵蔯挑满筐。shū tā cǎo sè rén xiān jiàn,kǔ mǎi yīn chén tiāo mǎn kuāng。

柳枝词

顾太清

三月清池结绿萍。sān yuè qīng chí jié lǜ píng。
杨花飞过杏花汀。yáng huā fēi guò xìng huā tīng。
流莺似惜春光尽,啼遍邮传长短亭。liú yīng shì xī chūn guāng jǐn,tí biàn yóu chuán zhǎng duǎn tíng。