古诗词

胡生行

何景明

近时逢人论术数,胡生相法称独步。jìn shí féng rén lùn shù shù,hú shēng xiāng fǎ chēng dú bù。
闭户时看人相篇,然灯夜读石室赋。bì hù shí kàn rén xiāng piān,rán dēng yè dú shí shì fù。
吾观此术非荒唐,异人历代各有长。wú guān cǐ shù fēi huāng táng,yì rén lì dài gè yǒu zhǎng。
我朝名家亦不少,神妙无过袁柳庄。wǒ cháo míng jiā yì bù shǎo,shén miào wú guò yuán liǔ zhuāng。
君学本从袁氏出,识鉴至今如画一。jūn xué běn cóng yuán shì chū,shí jiàn zhì jīn rú huà yī。
为客十年凡几更,阅人四海无一失。wèi kè shí nián fán jǐ gèng,yuè rén sì hǎi wú yī shī。
初从燕市度生涯,一日声誉传京华。chū cóng yàn shì dù shēng yá,yī rì shēng yù chuán jīng huá。
衣冠每动公卿座,车马争迎贵戚家。yī guān měi dòng gōng qīng zuò,chē mǎ zhēng yíng guì qī jiā。
自从仗剑离京域,当时朝士无相识。zì cóng zhàng jiàn lí jīng yù,dāng shí cháo shì wú xiāng shí。
已往豪华不可论,只今形貌犹能忆。yǐ wǎng háo huá bù kě lùn,zhǐ jīn xíng mào yóu néng yì。
漂泊江湖不自伸,袖中书在半埃尘。piāo pō jiāng hú bù zì shēn,xiù zhōng shū zài bàn āi chén。
穷途反遭俗眼士,末路难逢好事人。qióng tú fǎn zāo sú yǎn shì,mò lù nán féng hǎo shì rén。
昔闻燕邸招艺匠,袁生抱术金门上。xī wén yàn dǐ zhāo yì jiàng,yuán shēng bào shù jīn mén shàng。
文皇自有天子须,群臣尽是封侯相。wén huáng zì yǒu tiān zi xū,qún chén jǐn shì fēng hóu xiāng。
君臣千载当一时,雅鉴风神犹在兹。jūn chén qiān zài dāng yī shí,yǎ jiàn fēng shén yóu zài zī。
才殊未可寻常得,数偶还教际会奇。cái shū wèi kě xún cháng dé,shù ǒu hái jiào jì huì qí。
古来相心不相体,眼前贫贱那能拟。gǔ lái xiāng xīn bù xiāng tǐ,yǎn qián pín jiàn nà néng nǐ。
志士翻居草泽中,贵人多在尘埃里。zhì shì fān jū cǎo zé zhōng,guì rén duō zài chén āi lǐ。
胡生谓我颜色奇,顾我已是云壑姿。hú shēng wèi wǒ yán sè qí,gù wǒ yǐ shì yún hè zī。
希夷不识钱若水,麻衣道士应当知。xī yí bù shí qián ruò shuǐ,má yī dào shì yīng dāng zhī。
何景明

何景明

何景明(1483~1521)字仲默,号白坡,又号大复山人,信阳浉河区人。明弘治十五年(1502)进士,授中书舍人。正德初,宦官刘瑾擅权,何景明谢病归。刘瑾诛,官复原职。官至陕西提学副使。为“前七子”之一,与李梦阳并称文坛领袖。其诗取法汉唐,一些诗作颇有现实内容。有《大复集》。 何景明的作品>>

猜您喜欢

九月桃梨花

何景明

九月桃梨树,花开满故枝。jiǔ yuè táo lí shù,huā kāi mǎn gù zhī。
寄言车马客,不是艳阳时。jì yán chē mǎ kè,bù shì yàn yáng shí。

简赵雪舟乞菊二首

何景明

闻道君家菊,黄花烂熳开。wén dào jūn jiā jú,huáng huā làn màn kāi。
若能移赠我,端胜白衣来。ruò néng yí zèng wǒ,duān shèng bái yī lái。

简赵雪舟乞菊二首

何景明

我有白玉酒,君有黄金花。wǒ yǒu bái yù jiǔ,jūn yǒu huáng jīn huā。
相看九日到,分送野人家。xiāng kàn jiǔ rì dào,fēn sòng yě rén jiā。

寄刘东之宪副二首

何景明

百里山河外,孤城雨雪中。bǎi lǐ shān hé wài,gū chéng yǔ xuě zhōng。
迁莺犹未起,应是待春风。qiān yīng yóu wèi qǐ,yīng shì dài chūn fēng。

寄刘东之宪副二首

何景明

长安经岁别,日日望春归。zhǎng ān jīng suì bié,rì rì wàng chūn guī。
不及随阳鸟,双双又北飞。bù jí suí yáng niǎo,shuāng shuāng yòu běi fēi。

出寺

何景明

春游翠微里,晚下白莲台。chūn yóu cuì wēi lǐ,wǎn xià bái lián tái。
立马遥回首,青山暮雨来。lì mǎ yáo huí shǒu,qīng shān mù yǔ lái。

寄孙世其四首

何景明

騕袅如龙马,长鸣碧草萋。yǎo niǎo rú lóng mǎ,zhǎng míng bì cǎo qī。
莫将千里志,暂悔蹶霜蹄。mò jiāng qiān lǐ zhì,zàn huǐ jué shuāng tí。

寄孙世其四首

何景明

对书当为读,对食当为饱。duì shū dāng wèi dú,duì shí dāng wèi bǎo。
平生无限事,努力在远道。píng shēng wú xiàn shì,nǔ lì zài yuǎn dào。

寄孙世其四首

何景明

戴生北上日,吾吟宝剑篇。dài shēng běi shàng rì,wú yín bǎo jiàn piān。
相过若相见,高咏亦堪传。xiāng guò ruò xiāng jiàn,gāo yǒng yì kān chuán。

寄孙世其四首

何景明

旅食京华暮,那能不忆家。lǚ shí jīng huá mù,nà néng bù yì jiā。
封书何日至,塞雁一行斜。fēng shū hé rì zhì,sāi yàn yī xíng xié。

玺上人送茶

何景明

郁郁云中秀,山僧采相馈。yù yù yún zhōng xiù,shān sēng cǎi xiāng kuì。
我有毒热肠,此是清凉味。wǒ yǒu dú rè cháng,cǐ shì qīng liáng wèi。

白雪曲十首

何景明

美人朝玩雪,置酒临高台。měi rén cháo wán xuě,zhì jiǔ lín gāo tái。
只疑仲春月,风送落花来。zhǐ yí zhòng chūn yuè,fēng sòng luò huā lái。

白雪曲十首

何景明

舞雪流中堂,挥袖拂不去。wǔ xuě liú zhōng táng,huī xiù fú bù qù。
细看檐外花,半著庭中树。xì kàn yán wài huā,bàn zhù tíng zhōng shù。

白雪曲十首

何景明

暗逐梁尘起,潜随烛影流。àn zhú liáng chén qǐ,qián suí zhú yǐng liú。
似怜歌舞处,故故入高楼。shì lián gē wǔ chù,gù gù rù gāo lóu。

白雪曲十首

何景明

弱雪不到地,宛转高云里。ruò xuě bù dào dì,wǎn zhuǎn gāo yún lǐ。
时有飞花落,风巡更吹起。shí yǒu fēi huā luò,fēng xún gèng chuī qǐ。