古诗词

胡生行

何景明

近时逢人论术数,胡生相法称独步。jìn shí féng rén lùn shù shù,hú shēng xiāng fǎ chēng dú bù。
闭户时看人相篇,然灯夜读石室赋。bì hù shí kàn rén xiāng piān,rán dēng yè dú shí shì fù。
吾观此术非荒唐,异人历代各有长。wú guān cǐ shù fēi huāng táng,yì rén lì dài gè yǒu zhǎng。
我朝名家亦不少,神妙无过袁柳庄。wǒ cháo míng jiā yì bù shǎo,shén miào wú guò yuán liǔ zhuāng。
君学本从袁氏出,识鉴至今如画一。jūn xué běn cóng yuán shì chū,shí jiàn zhì jīn rú huà yī。
为客十年凡几更,阅人四海无一失。wèi kè shí nián fán jǐ gèng,yuè rén sì hǎi wú yī shī。
初从燕市度生涯,一日声誉传京华。chū cóng yàn shì dù shēng yá,yī rì shēng yù chuán jīng huá。
衣冠每动公卿座,车马争迎贵戚家。yī guān měi dòng gōng qīng zuò,chē mǎ zhēng yíng guì qī jiā。
自从仗剑离京域,当时朝士无相识。zì cóng zhàng jiàn lí jīng yù,dāng shí cháo shì wú xiāng shí。
已往豪华不可论,只今形貌犹能忆。yǐ wǎng háo huá bù kě lùn,zhǐ jīn xíng mào yóu néng yì。
漂泊江湖不自伸,袖中书在半埃尘。piāo pō jiāng hú bù zì shēn,xiù zhōng shū zài bàn āi chén。
穷途反遭俗眼士,末路难逢好事人。qióng tú fǎn zāo sú yǎn shì,mò lù nán féng hǎo shì rén。
昔闻燕邸招艺匠,袁生抱术金门上。xī wén yàn dǐ zhāo yì jiàng,yuán shēng bào shù jīn mén shàng。
文皇自有天子须,群臣尽是封侯相。wén huáng zì yǒu tiān zi xū,qún chén jǐn shì fēng hóu xiāng。
君臣千载当一时,雅鉴风神犹在兹。jūn chén qiān zài dāng yī shí,yǎ jiàn fēng shén yóu zài zī。
才殊未可寻常得,数偶还教际会奇。cái shū wèi kě xún cháng dé,shù ǒu hái jiào jì huì qí。
古来相心不相体,眼前贫贱那能拟。gǔ lái xiāng xīn bù xiāng tǐ,yǎn qián pín jiàn nà néng nǐ。
志士翻居草泽中,贵人多在尘埃里。zhì shì fān jū cǎo zé zhōng,guì rén duō zài chén āi lǐ。
胡生谓我颜色奇,顾我已是云壑姿。hú shēng wèi wǒ yán sè qí,gù wǒ yǐ shì yún hè zī。
希夷不识钱若水,麻衣道士应当知。xī yí bù shí qián ruò shuǐ,má yī dào shì yīng dāng zhī。
何景明

何景明

何景明(1483~1521)字仲默,号白坡,又号大复山人,信阳浉河区人。明弘治十五年(1502)进士,授中书舍人。正德初,宦官刘瑾擅权,何景明谢病归。刘瑾诛,官复原职。官至陕西提学副使。为“前七子”之一,与李梦阳并称文坛领袖。其诗取法汉唐,一些诗作颇有现实内容。有《大复集》。 何景明的作品>>

猜您喜欢

白雪曲十首

何景明

梅花开雪中,相看斗奇绝。méi huā kāi xuě zhōng,xiāng kàn dòu qí jué。
常教雪似花,莫遣花成雪。cháng jiào xuě shì huā,mò qiǎn huā chéng xuě。

白雪曲十首

何景明

袅袅罥城烟,皑皑积暮天。niǎo niǎo juàn chéng yān,ái ái jī mù tiān。
六花呈此日,三白兆新年。liù huā chéng cǐ rì,sān bái zhào xīn nián。

白雪曲十首

何景明

艳曲灯前啭,轻杯掌上挥。yàn qū dēng qián zhuàn,qīng bēi zhǎng shàng huī。
开帘炫积素,当户挹流辉。kāi lián xuàn jī sù,dāng hù yì liú huī。

白雪曲十首

何景明

骏马黄金镳,胡鹰赤绵绦。jùn mǎ huáng jīn biāo,hú yīng chì mián tāo。
风抟千里翮,雪点五花毛。fēng tuán qiān lǐ hé,xuě diǎn wǔ huā máo。

白雪曲十首

何景明

公子孤白裘,驰马城东陌。gōng zi gū bái qiú,chí mǎ chéng dōng mò。
不见马行影,但见雪花白。bù jiàn mǎ xíng yǐng,dàn jiàn xuě huā bái。

白雪曲十首

何景明

帘帏照明雪,美人起常早。lián wéi zhào míng xuě,měi rén qǐ cháng zǎo。
行看玉阶上,一夜长瑶草。xíng kàn yù jiē shàng,yī yè zhǎng yáo cǎo。

雨雪歌

何景明

千岩云电烈,万室风霆翻。qiān yán yún diàn liè,wàn shì fēng tíng fān。
中宵雨撼壁,平明雪满山。zhōng xiāo yǔ hàn bì,píng míng xuě mǎn shān。

题画

何景明

翠璧层层合,高松飒飒寒。cuì bì céng céng hé,gāo sōng sà sà hán。
白云昼不扫,常满石阑干。bái yún zhòu bù sǎo,cháng mǎn shí lán gàn。

小景四首

何景明

楼阁倚江滨,桃花照暮春。lóu gé yǐ jiāng bīn,táo huā zhào mù chūn。
安知看花者,不是武陵人。ān zhī kàn huā zhě,bù shì wǔ líng rén。

小景四首

何景明

草阁散晴烟,柴门竹树边。cǎo gé sàn qíng yān,chái mén zhú shù biān。
门前有江水,常过打鱼船。mén qián yǒu jiāng shuǐ,cháng guò dǎ yú chuán。

小景四首

何景明

煦日枫林赤,含风菊蕊黄。xù rì fēng lín chì,hán fēng jú ruǐ huáng。
家家白酒热,何处过重阳。jiā jiā bái jiǔ rè,hé chù guò zhòng yáng。

小景四首

何景明

远岸冻云落,高林寒日斜。yuǎn àn dòng yún luò,gāo lín hán rì xié。
前村昨夜雪,闻说有梅花。qián cūn zuó yè xuě,wén shuō yǒu méi huā。

空屋见桃花

何景明

山桃空屋里,转徙未还家。shān táo kōng wū lǐ,zhuǎn xǐ wèi hái jiā。
独有春风到,犹开满院花。dú yǒu chūn fēng dào,yóu kāi mǎn yuàn huā。

寄李献吉二首

何景明

君作梁园客,予登楚水台。jūn zuò liáng yuán kè,yǔ dēng chǔ shuǐ tái。
春风河上柳,不寄一枝来。chūn fēng hé shàng liǔ,bù jì yī zhī lái。

寄李献吉二首

何景明

渭水天边树,黄河日暮流。wèi shuǐ tiān biān shù,huáng hé rì mù liú。
春来千里外,知尔故乡愁。chūn lái qiān lǐ wài,zhī ěr gù xiāng chóu。