古诗词

述土木之难

李贤(原德)

正统己巳秋,敌骑忽寇边。zhèng tǒng jǐ sì qiū,dí qí hū kòu biān。
声息一何急,顷刻数十传。shēng xī yī hé jí,qǐng kè shù shí chuán。
当宁乃震惊,奸臣擅其权。dāng níng nǎi zhèn jīng,jiān chén shàn qí quán。
悍然挟天子,六师听周旋。hàn rán xié tiān zi,liù shī tīng zhōu xuán。
廷臣既失措,将士俱茫然。tíng chén jì shī cuò,jiāng shì jù máng rán。
乘舆不自御,疏留行愈坚。chéng yú bù zì yù,shū liú xíng yù jiān。
岂思帝王举,为谋出万全。qǐ sī dì wáng jǔ,wèi móu chū wàn quán。
奸心欲逞威,制胜当谁先。jiān xīn yù chěng wēi,zhì shèng dāng shuí xiān。
况彼承平久,斗志良已捐。kuàng bǐ chéng píng jiǔ,dòu zhì liáng yǐ juān。
战阵既不习,安能事戈鋋。zhàn zhèn jì bù xí,ān néng shì gē chán。
秋高朔马骄,敌势方控弦。qiū gāo shuò mǎ jiāo,dí shì fāng kòng xián。
我师虽百里,无异群羝联。wǒ shī suī bǎi lǐ,wú yì qún dī lián。
土木一以围,裸体相摩肩。tǔ mù yī yǐ wéi,luǒ tǐ xiāng mó jiān。
前途尽倒戈,甘心丧其元。qián tú jǐn dào gē,gān xīn sàng qí yuán。
人马积若山,营中如沸川。rén mǎ jī ruò shān,yíng zhōng rú fèi chuān。
微躯不可竞,颓然在人颠。wēi qū bù kě jìng,tuí rán zài rén diān。
幸能脱锋镝,万死复相连。xìng néng tuō fēng dī,wàn sǐ fù xiāng lián。
山深鸟道危,一命若丝悬。shān shēn niǎo dào wēi,yī mìng ruò sī xuán。
遥遥䀽绝顶,恨无羽翼鶱。yáo yáo yán jué dǐng,hèn wú yǔ yì xiān。
水浆不入口,喉吻生尘烟。shuǐ jiāng bù rù kǒu,hóu wěn shēng chén yān。
筋力既已疲,历险愁攀缘。jīn lì jì yǐ pí,lì xiǎn chóu pān yuán。
崎岖转崖壑,曾不遇微涓。qí qū zhuǎn yá hè,céng bù yù wēi juān。
纵有梅林想,何由见酸涎。zòng yǒu méi lín xiǎng,hé yóu jiàn suān xián。
昼夜历三周,山尽始得泉。zhòu yè lì sān zhōu,shān jǐn shǐ dé quán。
归来问城郭,哭声上青天。guī lái wèn chéng guō,kū shēng shàng qīng tiān。
当死乃不死,恍如再生年。dāng sǐ nǎi bù sǐ,huǎng rú zài shēng nián。
忽忽过半载,悸恙方获痊。hū hū guò bàn zài,jì yàng fāng huò quán。
敌志益奋发,深入践京廛。dí zhì yì fèn fā,shēn rù jiàn jīng chán。
岂无貔貅士,莫敢冲其前。qǐ wú pí xiū shì,mò gǎn chōng qí qián。
志满利已得,回首齐挥鞭。zhì mǎn lì yǐ dé,huí shǒu qí huī biān。
外兵祸中原,天意无乃偏。wài bīng huò zhōng yuán,tiān yì wú nǎi piān。
国耻未能雪,宁忍戴貂蝉。guó chǐ wèi néng xuě,níng rěn dài diāo chán。
壮志几时毕,雄肠何日牵。zhuàng zhì jǐ shí bì,xióng cháng hé rì qiān。
经略到穷发,燕然名可镌。jīng lüè dào qióng fā,yàn rán míng kě juān。
边烽从此息,黎庶始安便。biān fēng cóng cǐ xī,lí shù shǐ ān biàn。
一洗朔方功,万古垂青编。yī xǐ shuò fāng gōng,wàn gǔ chuí qīng biān。

李贤(原德)

明河南邓州人,字原德。宣德八年进士。授验封主事。少师杨士奇欲一见,贤竟不往。正统时为文选郎中,从英宗北征,师覆脱还。景泰初拜兵部侍郎,转户部,又转吏部。英宗复位,入直文渊阁,预机务。旋进尚书。曹钦叔侄反时,几被杀害。宪宗立,进少保,华盖殿大学士。以惜人才开贤路为急务,名臣多所识拔。卒谥文达。曾奉敕编《大明一统志》,有《古穰集》、《天顺日录》。 李贤(原德)的作品>>

猜您喜欢

和陶诗杂诗十二首其一

李贤(原德)

会稽褚先生,中山管城子。huì jī chǔ xiān shēng,zhōng shān guǎn chéng zi。
兼有陈玄辈,相亲复相倚。jiān yǒu chén xuán bèi,xiāng qīn fù xiāng yǐ。
各能尽所长,助我精文理。gè néng jǐn suǒ zhǎng,zhù wǒ jīng wén lǐ。

和陶诗咏三良

李贤(原德)

三良昔事君,志期补阙遗。sān liáng xī shì jūn,zhì qī bǔ quē yí。
所以各献忠,殷勤在防微。suǒ yǐ gè xiàn zhōng,yīn qín zài fáng wēi。
眷任日益隆,随君侍燕私。juàn rèn rì yì lóng,suí jūn shì yàn sī。
腹心既已托,谋谟入彤帷。fù xīn jì yǐ tuō,móu mó rù tóng wéi。
君恩有如此,臣职胡敢亏。jūn ēn yǒu rú cǐ,chén zhí hú gǎn kuī。
生死各有命,安能与同归。shēng sǐ gè yǒu mìng,ān néng yǔ tóng guī。
古无殉葬礼,斯事诚乖违。gǔ wú xùn zàng lǐ,sī shì chéng guāi wéi。
治命弗克遵,霸业何足希。zhì mìng fú kè zūn,bà yè hé zú xī。
伤哉黄鸟篇,深为斯人悲。shāng zāi huáng niǎo piān,shēn wèi sī rén bēi。
讽咏未终什,能不泪沾衣。fěng yǒng wèi zhōng shén,néng bù lèi zhān yī。

和陶诗咏贫士七首其一

李贤(原德)

托身在何所,茅屋聊相依。tuō shēn zài hé suǒ,máo wū liáo xiāng yī。
苔藓积行径,松萝带斜晖。tái xiǎn jī xíng jìng,sōng luó dài xié huī。
临流叹鱼跃,冲霄羡鸿飞。lín liú tàn yú yuè,chōng xiāo xiàn hóng fēi。
飞跃各有适,吾今岂无归。fēi yuè gè yǒu shì,wú jīn qǐ wú guī。
柰何拙生理,不免寒与饥。nài hé zhuō shēng lǐ,bù miǎn hán yǔ jī。
贫者士之常,此事安足悲。pín zhě shì zhī cháng,cǐ shì ān zú bēi。

和陶诗咏贫士七首其一

李贤(原德)

静观万物理,澄心坐南轩。jìng guān wàn wù lǐ,chéng xīn zuò nán xuān。
落英已满地,新蔬复盈园。luò yīng yǐ mǎn dì,xīn shū fù yíng yuán。
夜庭来明月,晓屋未炊烟。yè tíng lái míng yuè,xiǎo wū wèi chuī yān。
轮蹄寡来往,简编复穷研。lún tí guǎ lái wǎng,jiǎn biān fù qióng yán。
君子能固穷,吾遵宣父言。jūn zi néng gù qióng,wú zūn xuān fù yán。
请看七十子,谁如回宪贤。qǐng kàn qī shí zi,shuí rú huí xiàn xián。

和陶诗咏贫士七首其一

李贤(原德)

伯牙古贤士,高情寄孤琴。bó yá gǔ xián shì,gāo qíng jì gū qín。
子期匪常流,听之乃知音。zi qī fěi cháng liú,tīng zhī nǎi zhī yīn。
寥寥千载下,斯人安可寻。liáo liáo qiān zài xià,sī rén ān kě xún。
浊醪谁与共,偶尔成独斟。zhuó láo shuí yǔ gòng,ǒu ěr chéng dú zhēn。
夷齐去云久,清风良足钦。yí qí qù yún jiǔ,qīng fēng liáng zú qīn。
我今知所归,安此固穷心。wǒ jīn zhī suǒ guī,ān cǐ gù qióng xīn。

和陶诗咏贫士七首其一

李贤(原德)

百步见秋毫,自昔称离娄。bǎi bù jiàn qiū háo,zì xī chēng lí lóu。
未能若斯人,夙志那得酬。wèi néng ruò sī rén,sù zhì nà dé chóu。
酬志岂在目,心明万物周。chóu zhì qǐ zài mù,xīn míng wàn wù zhōu。
万物各有托,贫穷复何忧。wàn wù gè yǒu tuō,pín qióng fù hé yōu。
黔娄没已久,举世无与俦。qián lóu méi yǐ jiǔ,jǔ shì wú yǔ chóu。
九原如可作,吾心安所求。jiǔ yuán rú kě zuò,wú xīn ān suǒ qiú。

和陶诗咏贫士七首其一

李贤(原德)

中心嗜编简,外物非所干。zhōng xīn shì biān jiǎn,wài wù fēi suǒ gàn。
家贫欣有子,身轻喜无官。jiā pín xīn yǒu zi,shēn qīng xǐ wú guān。
咏彼伐檀什,不能安素餐。yǒng bǐ fá tán shén,bù néng ān sù cān。
所以辞禄归,甘此饥与寒。suǒ yǐ cí lù guī,gān cǐ jī yǔ hán。
仁义存我心,长有好容颜。rén yì cún wǒ xīn,zhǎng yǒu hǎo róng yán。
富贵如浮云,悠悠讵相关。fù guì rú fú yún,yōu yōu jù xiāng guān。

和陶诗咏贫士七首其一

李贤(原德)

人间利名场,纷纷如转蓬。rén jiān lì míng chǎng,fēn fēn rú zhuǎn péng。
卓哉张仲蔚,身窘文则工。zhuó zāi zhāng zhòng wèi,shēn jiǒng wén zé gōng。
闭户绝交往,相知独刘龚。bì hù jué jiāo wǎng,xiāng zhī dú liú gōng。
清谈夜忘寐,志意欣与同。qīng tán yè wàng mèi,zhì yì xīn yǔ tóng。
道腴有深味,何暇论穷通。dào yú yǒu shēn wèi,hé xiá lùn qióng tōng。
坚此平生好,旦夕期相从。jiān cǐ píng shēng hǎo,dàn xī qī xiāng cóng。

和陶诗咏贫士七首其一

李贤(原德)

昔闻徐孺子,高风擅南州。xī wén xú rú zi,gāo fēng shàn nán zhōu。
岂无倜傥士,邈焉无前俦。qǐ wú tì tǎng shì,miǎo yān wú qián chóu。
所以陈蕃榻,不肯下凡流。suǒ yǐ chén fān tà,bù kěn xià fán liú。
当时有高识,深为苍生忧。dāng shí yǒu gāo shí,shēn wèi cāng shēng yōu。
亦欲回狂澜,斯志竟难酬。yì yù huí kuáng lán,sī zhì jìng nán chóu。
吾生千载后,徒兹慕前修。wú shēng qiān zài hòu,tú zī mù qián xiū。

和陶诗咏荆轲

李贤(原德)

荆轲战国士,志欲摈秦嬴。jīng kē zhàn guó shì,zhì yù bìn qín yíng。
适逢燕太子,尊之位上卿。shì féng yàn tài zi,zūn zhī wèi shàng qīng。
欲报强秦雠,慷慨赴咸京。yù bào qiáng qín chóu,kāng kǎi fù xián jīng。
药淬匕首利,怀之乃西行。yào cuì bǐ shǒu lì,huái zhī nǎi xī xíng。
临岐惨将别,清吹飘华缨。lín qí cǎn jiāng bié,qīng chuī piāo huá yīng。
忽尔哀筑起,座上悲群英。hū ěr āi zhù qǐ,zuò shàng bēi qún yīng。
涕下不可遏,乃复为羽声。tì xià bù kě è,nǎi fù wèi yǔ shēng。
壮士志激烈,誓死不顾生。zhuàng shì zhì jī liè,shì sǐ bù gù shēng。
白虹忽贯日,见者心为惊。bái hóng hū guàn rì,jiàn zhě xīn wèi jīng。
挟彼秦舞阳,同取盖世名。xié bǐ qín wǔ yáng,tóng qǔ gài shì míng。
函封督亢图,拜献秦王庭。hán fēng dū kàng tú,bài xiàn qín wáng tíng。
利刃揕豪主,愁云压重城。lì rèn zhèn háo zhǔ,chóu yún yā zhòng chéng。
惜哉事莫济,徒然费经营。xī zāi shì mò jì,tú rán fèi jīng yíng。
白兹速燕亡,咄嗟何所成。bái zī sù yàn wáng,duō jiē hé suǒ chéng。
至今易水歌,徒伤千古情。zhì jīn yì shuǐ gē,tú shāng qiān gǔ qíng。

和陶诗联句

李贤(原德)

大鹏因风起,遨游隘八极。dà péng yīn fēng qǐ,áo yóu ài bā jí。
若非风歇时,健翮未能息。ruò fēi fēng xiē shí,jiàn hé wèi néng xī。
咄彼藩篱鴳,自谓有馀力。duō bǐ fān lí yàn,zì wèi yǒu yú lì。
一飞寻丈间,胡可妄夸饰。yī fēi xún zhàng jiān,hú kě wàng kuā shì。
骐骥困盐车,长鸣逵路侧。qí jì kùn yán chē,zhǎng míng kuí lù cè。
蛟龙既失水,何以生羽翼。jiāo lóng jì shī shuǐ,hé yǐ shēng yǔ yì。
我欲补衮衣,有线成五色。wǒ yù bǔ gǔn yī,yǒu xiàn chéng wǔ sè。
用舍姑伺时,素心谅无惑。yòng shě gū cì shí,sù xīn liàng wú huò。

和陶诗读山海经十三首其一

李贤(原德)

柴门掩晴昼,往来人迹疏。chái mén yǎn qíng zhòu,wǎng lái rén jì shū。
茅檐荫槐柳,鸣鸟近吾庐。máo yán yīn huái liǔ,míng niǎo jìn wú lú。
不为弹铗歌,奚愁出无车。bù wèi dàn jiá gē,xī chóu chū wú chē。
小圃时雨霁,提筐剪春蔬。xiǎo pǔ shí yǔ jì,tí kuāng jiǎn chūn shū。
有酒还自斟,心与天壤俱。yǒu jiǔ hái zì zhēn,xīn yǔ tiān rǎng jù。
览此山海篇,一一玩其图。lǎn cǐ shān hǎi piān,yī yī wán qí tú。
试问风月侣,知我意何如。shì wèn fēng yuè lǚ,zhī wǒ yì hé rú。

和陶诗读山海经十三首其一

李贤(原德)

王母居琼台,灵丹注童颜。wáng mǔ jū qióng tái,líng dān zhù tóng yán。
种桃瑶池曲,结实三千年。zhǒng táo yáo chí qū,jié shí sān qiān nián。
朝游蓬莱岛,暮住昆仑山。cháo yóu péng lái dǎo,mù zhù kūn lún shān。
方朔今安在,谁从问斯言。fāng shuò jīn ān zài,shuí cóng wèn sī yán。

和陶诗读山海经十三首其一

李贤(原德)

槐江在何许,琅玕遍山丘。huái jiāng zài hé xǔ,láng gān biàn shān qiū。
昆仑隔西南,邈矣难与俦。kūn lún gé xī nán,miǎo yǐ nán yǔ chóu。
嵬嵬瞻紫气,洛洛见瑶流。wéi wéi zhān zǐ qì,luò luò jiàn yáo liú。
荒哉穆天子,八骏曾此游。huāng zāi mù tiān zi,bā jùn céng cǐ yóu。

和陶诗读山海经十三首其一

李贤(原德)

峚山产丹木,益寿同昌阳。mì shān chǎn dān mù,yì shòu tóng chāng yáng。
丹泉出其下,汩汨源流长。dān quán chū qí xià,gǔ mì yuán liú zhǎng。
就中多瑜瑾,润泽生辉光。jiù zhōng duō yú jǐn,rùn zé shēng huī guāng。
玉膏可为馔,曾兹飨轩黄。yù gāo kě wèi zhuàn,céng zī xiǎng xuān huáng。