古诗词

述土木之难

李贤(原德)

正统己巳秋,敌骑忽寇边。zhèng tǒng jǐ sì qiū,dí qí hū kòu biān。
声息一何急,顷刻数十传。shēng xī yī hé jí,qǐng kè shù shí chuán。
当宁乃震惊,奸臣擅其权。dāng níng nǎi zhèn jīng,jiān chén shàn qí quán。
悍然挟天子,六师听周旋。hàn rán xié tiān zi,liù shī tīng zhōu xuán。
廷臣既失措,将士俱茫然。tíng chén jì shī cuò,jiāng shì jù máng rán。
乘舆不自御,疏留行愈坚。chéng yú bù zì yù,shū liú xíng yù jiān。
岂思帝王举,为谋出万全。qǐ sī dì wáng jǔ,wèi móu chū wàn quán。
奸心欲逞威,制胜当谁先。jiān xīn yù chěng wēi,zhì shèng dāng shuí xiān。
况彼承平久,斗志良已捐。kuàng bǐ chéng píng jiǔ,dòu zhì liáng yǐ juān。
战阵既不习,安能事戈鋋。zhàn zhèn jì bù xí,ān néng shì gē chán。
秋高朔马骄,敌势方控弦。qiū gāo shuò mǎ jiāo,dí shì fāng kòng xián。
我师虽百里,无异群羝联。wǒ shī suī bǎi lǐ,wú yì qún dī lián。
土木一以围,裸体相摩肩。tǔ mù yī yǐ wéi,luǒ tǐ xiāng mó jiān。
前途尽倒戈,甘心丧其元。qián tú jǐn dào gē,gān xīn sàng qí yuán。
人马积若山,营中如沸川。rén mǎ jī ruò shān,yíng zhōng rú fèi chuān。
微躯不可竞,颓然在人颠。wēi qū bù kě jìng,tuí rán zài rén diān。
幸能脱锋镝,万死复相连。xìng néng tuō fēng dī,wàn sǐ fù xiāng lián。
山深鸟道危,一命若丝悬。shān shēn niǎo dào wēi,yī mìng ruò sī xuán。
遥遥䀽绝顶,恨无羽翼鶱。yáo yáo yán jué dǐng,hèn wú yǔ yì xiān。
水浆不入口,喉吻生尘烟。shuǐ jiāng bù rù kǒu,hóu wěn shēng chén yān。
筋力既已疲,历险愁攀缘。jīn lì jì yǐ pí,lì xiǎn chóu pān yuán。
崎岖转崖壑,曾不遇微涓。qí qū zhuǎn yá hè,céng bù yù wēi juān。
纵有梅林想,何由见酸涎。zòng yǒu méi lín xiǎng,hé yóu jiàn suān xián。
昼夜历三周,山尽始得泉。zhòu yè lì sān zhōu,shān jǐn shǐ dé quán。
归来问城郭,哭声上青天。guī lái wèn chéng guō,kū shēng shàng qīng tiān。
当死乃不死,恍如再生年。dāng sǐ nǎi bù sǐ,huǎng rú zài shēng nián。
忽忽过半载,悸恙方获痊。hū hū guò bàn zài,jì yàng fāng huò quán。
敌志益奋发,深入践京廛。dí zhì yì fèn fā,shēn rù jiàn jīng chán。
岂无貔貅士,莫敢冲其前。qǐ wú pí xiū shì,mò gǎn chōng qí qián。
志满利已得,回首齐挥鞭。zhì mǎn lì yǐ dé,huí shǒu qí huī biān。
外兵祸中原,天意无乃偏。wài bīng huò zhōng yuán,tiān yì wú nǎi piān。
国耻未能雪,宁忍戴貂蝉。guó chǐ wèi néng xuě,níng rěn dài diāo chán。
壮志几时毕,雄肠何日牵。zhuàng zhì jǐ shí bì,xióng cháng hé rì qiān。
经略到穷发,燕然名可镌。jīng lüè dào qióng fā,yàn rán míng kě juān。
边烽从此息,黎庶始安便。biān fēng cóng cǐ xī,lí shù shǐ ān biàn。
一洗朔方功,万古垂青编。yī xǐ shuò fāng gōng,wàn gǔ chuí qīng biān。

李贤(原德)

明河南邓州人,字原德。宣德八年进士。授验封主事。少师杨士奇欲一见,贤竟不往。正统时为文选郎中,从英宗北征,师覆脱还。景泰初拜兵部侍郎,转户部,又转吏部。英宗复位,入直文渊阁,预机务。旋进尚书。曹钦叔侄反时,几被杀害。宪宗立,进少保,华盖殿大学士。以惜人才开贤路为急务,名臣多所识拔。卒谥文达。曾奉敕编《大明一统志》,有《古穰集》、《天顺日录》。 李贤(原德)的作品>>

猜您喜欢

过长安故城

李贤(原德)

长安千载故城荒,衰草寒烟满未央。zhǎng ān qiān zài gù chéng huāng,shuāi cǎo hán yān mǎn wèi yāng。
废宅总成芳草地,寝园一任野花香。fèi zhái zǒng chéng fāng cǎo dì,qǐn yuán yī rèn yě huā xiāng。
连村何处藏温室,啼鸟浑如觅建章。lián cūn hé chù cáng wēn shì,tí niǎo hún rú mì jiàn zhāng。
惟有当时原上墓,累累犹自对斜阳。wéi yǒu dāng shí yuán shàng mù,lèi lèi yóu zì duì xié yáng。

和许氏咸阳晚眺韵

李贤(原德)

咸阳回首暮云愁,烟锁芦花远近洲。xián yáng huí shǒu mù yún chóu,yān suǒ lú huā yuǎn jìn zhōu。
古渡驯鸥依短棹,夕阳归鸟过危楼。gǔ dù xùn ōu yī duǎn zhào,xī yáng guī niǎo guò wēi lóu。
道傍故苑风霜冷,原上诸陵草树秋。dào bàng gù yuàn fēng shuāng lěng,yuán shàng zhū líng cǎo shù qiū。
多少英雄俱寂寞,渭河依旧水东流。duō shǎo yīng xióng jù jì mò,wèi hé yī jiù shuǐ dōng liú。

题苏武墓

李贤(原德)

苏卿一去鬓成霜,赢得残躯入汉乡。sū qīng yī qù bìn chéng shuāng,yíng dé cán qū rù hàn xiāng。
旄落共怜坚使节,雪深犹忆牧羝羊。máo luò gòng lián jiān shǐ jié,xuě shēn yóu yì mù dī yáng。
荒坟草掩斜阳里,短碣苔封古道傍。huāng fén cǎo yǎn xié yáng lǐ,duǎn jié tái fēng gǔ dào bàng。
顾我远因王事过,匆匆不及奠椒浆。gù wǒ yuǎn yīn wáng shì guò,cōng cōng bù jí diàn jiāo jiāng。

宝鸡县怀古

李贤(原德)

闲来访古对清樽,暗度陈仓事可论。xián lái fǎng gǔ duì qīng zūn,àn dù chén cāng shì kě lùn。
尚父钓时磻石在,张仙游处道宫存。shàng fù diào shí pán shí zài,zhāng xiān yóu chù dào gōng cún。
玉鸡山上晨啼歇,紫草原头晚色昏。yù jī shān shàng chén tí xiē,zǐ cǎo yuán tóu wǎn sè hūn。
但喜居民农事毕,任教风叶护柴门。dàn xǐ jū mín nóng shì bì,rèn jiào fēng yè hù chái mén。

蜀道

李贤(原德)

峭壁嵯峨万仞高,乌江声急浪花飘。qiào bì cuó é wàn rèn gāo,wū jiāng shēng jí làng huā piāo。
悬崖栈阁穿云上,挂树猿猱带雨号。xuán yá zhàn gé chuān yún shàng,guà shù yuán náo dài yǔ hào。
绝顶振衣秋思远,长空回首帝乡遥。jué dǐng zhèn yī qiū sī yuǎn,zhǎng kōng huí shǒu dì xiāng yáo。
平生浪说登云路,今日身亲到碧霄。píng shēng làng shuō dēng yún lù,jīn rì shēn qīn dào bì xiāo。

过汉中

李贤(原德)

忆昔高皇王汉来,故城千载使人哀。yì xī gāo huáng wáng hàn lái,gù chéng qiān zài shǐ rén āi。
寒烟犹锁观星阁,芳草空铺拜将台。hán yān yóu suǒ guān xīng gé,fāng cǎo kōng pù bài jiāng tái。
席卷三秦传妙算,势摧西楚见奇才。xí juǎn sān qín chuán miào suàn,shì cuī xī chǔ jiàn qí cái。
当时不用萧何策,帝业焉能向此开。dāng shí bù yòng xiāo hé cè,dì yè yān néng xiàng cǐ kāi。

过五丁峡

李贤(原德)

五丁峡在汉江西,万仞高峰两面齐。wǔ dīng xiá zài hàn jiāng xī,wàn rèn gāo fēng liǎng miàn qí。
凿断石崖穿鸟道,疏通流水上云梯。záo duàn shí yá chuān niǎo dào,shū tōng liú shuǐ shàng yún tī。
马头惟见千山合,涧底都教万树迷。mǎ tóu wéi jiàn qiān shān hé,jiàn dǐ dōu jiào wàn shù mí。
路险不知天色暮,金牛岭畔听猿啼。lù xiǎn bù zhī tiān sè mù,jīn niú lǐng pàn tīng yuán tí。

保宁往剑州

李贤(原德)

保宁此去剑州程,曲折曾无半里平。bǎo níng cǐ qù jiàn zhōu chéng,qū zhé céng wú bàn lǐ píng。
曙色渐分村未远,鸟声忽散吏来迎。shǔ sè jiàn fēn cūn wèi yuǎn,niǎo shēng hū sàn lì lái yíng。
云从落木林中过,人在高山顶上行。yún cóng luò mù lín zhōng guò,rén zài gāo shān dǐng shàng xíng。
穷日到来双旆急,谯楼挝鼓报初更。qióng rì dào lái shuāng pèi jí,qiáo lóu wō gǔ bào chū gèng。

送勋部陈郎中使朝鲜

李贤(原德)

初立青宫告万方,金章玉节赐传扬。chū lì qīng gōng gào wàn fāng,jīn zhāng yù jié cì chuán yáng。
日边持遣皇华使,海外争迎粉署郎。rì biān chí qiǎn huáng huá shǐ,hǎi wài zhēng yíng fěn shǔ láng。
雨霁朝鲜征旆疾,天连辽海使星光。yǔ jì cháo xiān zhēng pèi jí,tiān lián liáo hǎi shǐ xīng guāng。
远人拜舞承恩后,愿效葵心向太阳。yuǎn rén bài wǔ chéng ēn hòu,yuàn xiào kuí xīn xiàng tài yáng。

秋日谩书

李贤(原德)

残暑秋来气尚炎,喜看微雨过疏帘。cán shǔ qiū lái qì shàng yán,xǐ kàn wēi yǔ guò shū lián。
午窗诗就归清淡,一枕公馀到黑甜。wǔ chuāng shī jiù guī qīng dàn,yī zhěn gōng yú dào hēi tián。
此日朝端知止足,何时林下笑掀髯。cǐ rì cháo duān zhī zhǐ zú,hé shí lín xià xiào xiān rán。
浮云富贵堪同视,道在行藏不用占。fú yún fù guì kān tóng shì,dào zài xíng cáng bù yòng zhàn。

秋晚

李贤(原德)

知已交游仕路稀,短檠灯火闭双扉。zhī yǐ jiāo yóu shì lù xī,duǎn qíng dēng huǒ bì shuāng fēi。
谁怜高节名长在,自许孤忠愿不违。shuí lián gāo jié míng zhǎng zài,zì xǔ gū zhōng yuàn bù wéi。
声远帘栊蛩唧唧,凉生庭院雨霏霏。shēng yuǎn lián lóng qióng jī jī,liáng shēng tíng yuàn yǔ fēi fēi。
光阴瞬息惊时换,千里乡园有梦归。guāng yīn shùn xī jīng shí huàn,qiān lǐ xiāng yuán yǒu mèng guī。

和人韵

李贤(原德)

事业蹉跎可奈何,时光转眼去如梭。shì yè cuō tuó kě nài hé,shí guāng zhuǎn yǎn qù rú suō。
仕能行义心无愧,年到知非鬓欲皤。shì néng xíng yì xīn wú kuì,nián dào zhī fēi bìn yù pó。
菊圃清霜凝细药,槐庭凉月上横柯。jú pǔ qīng shuāng níng xì yào,huái tíng liáng yuè shàng héng kē。
一帘秋兴凭谁遣,对酒掀髯发浩歌。yī lián qiū xīng píng shuí qiǎn,duì jiǔ xiān rán fā hào gē。

再和谩书韵

李贤(原德)

金令初行已退炎,一琴山水坐垂帘。jīn lìng chū xíng yǐ tuì yán,yī qín shān shuǐ zuò chuí lián。
竹林带雨枝还重,果实经霜味正甜。zhú lín dài yǔ zhī hái zhòng,guǒ shí jīng shuāng wèi zhèng tián。
灿灿黄花娱晚节,萧萧白发映修髯。càn càn huáng huā yú wǎn jié,xiāo xiāo bái fā yìng xiū rán。
人生出处何须虑,静对韦编独玩占。rén shēng chū chù hé xū lǜ,jìng duì wéi biān dú wán zhàn。

再和谩书韵

李贤(原德)

可畏无如夏日炎,凉风俄喜到疏帘。kě wèi wú rú xià rì yán,liáng fēng é xǐ dào shū lián。
烟松结翠寻常润,霜柿垂红分外甜。yān sōng jié cuì xún cháng rùn,shuāng shì chuí hóng fēn wài tián。
只向云途坚大节,肯缘诗句断长髯。zhǐ xiàng yún tú jiān dà jié,kěn yuán shī jù duàn zhǎng rán。
平生自信行无妄,睡觉还将吉梦占。píng shēng zì xìn xíng wú wàng,shuì jué hái jiāng jí mèng zhàn。

再和谩书韵

李贤(原德)

要路争趋气势炎,独凭书几静钩帘。yào lù zhēng qū qì shì yán,dú píng shū jǐ jìng gōu lián。
疏慵不较人情暖,淡薄非憎世味甜。shū yōng bù jiào rén qíng nuǎn,dàn báo fēi zēng shì wèi tián。
兴趣知浓尘外梦,形容看老镜中髯。xīng qù zhī nóng chén wài mèng,xíng róng kàn lǎo jìng zhōng rán。
立心肯似脂韦软,龟策何劳郑尹占。lì xīn kěn shì zhī wéi ruǎn,guī cè hé láo zhèng yǐn zhàn。