古诗词

述土木之难

李贤(原德)

正统己巳秋,敌骑忽寇边。zhèng tǒng jǐ sì qiū,dí qí hū kòu biān。
声息一何急,顷刻数十传。shēng xī yī hé jí,qǐng kè shù shí chuán。
当宁乃震惊,奸臣擅其权。dāng níng nǎi zhèn jīng,jiān chén shàn qí quán。
悍然挟天子,六师听周旋。hàn rán xié tiān zi,liù shī tīng zhōu xuán。
廷臣既失措,将士俱茫然。tíng chén jì shī cuò,jiāng shì jù máng rán。
乘舆不自御,疏留行愈坚。chéng yú bù zì yù,shū liú xíng yù jiān。
岂思帝王举,为谋出万全。qǐ sī dì wáng jǔ,wèi móu chū wàn quán。
奸心欲逞威,制胜当谁先。jiān xīn yù chěng wēi,zhì shèng dāng shuí xiān。
况彼承平久,斗志良已捐。kuàng bǐ chéng píng jiǔ,dòu zhì liáng yǐ juān。
战阵既不习,安能事戈鋋。zhàn zhèn jì bù xí,ān néng shì gē chán。
秋高朔马骄,敌势方控弦。qiū gāo shuò mǎ jiāo,dí shì fāng kòng xián。
我师虽百里,无异群羝联。wǒ shī suī bǎi lǐ,wú yì qún dī lián。
土木一以围,裸体相摩肩。tǔ mù yī yǐ wéi,luǒ tǐ xiāng mó jiān。
前途尽倒戈,甘心丧其元。qián tú jǐn dào gē,gān xīn sàng qí yuán。
人马积若山,营中如沸川。rén mǎ jī ruò shān,yíng zhōng rú fèi chuān。
微躯不可竞,颓然在人颠。wēi qū bù kě jìng,tuí rán zài rén diān。
幸能脱锋镝,万死复相连。xìng néng tuō fēng dī,wàn sǐ fù xiāng lián。
山深鸟道危,一命若丝悬。shān shēn niǎo dào wēi,yī mìng ruò sī xuán。
遥遥䀽绝顶,恨无羽翼鶱。yáo yáo yán jué dǐng,hèn wú yǔ yì xiān。
水浆不入口,喉吻生尘烟。shuǐ jiāng bù rù kǒu,hóu wěn shēng chén yān。
筋力既已疲,历险愁攀缘。jīn lì jì yǐ pí,lì xiǎn chóu pān yuán。
崎岖转崖壑,曾不遇微涓。qí qū zhuǎn yá hè,céng bù yù wēi juān。
纵有梅林想,何由见酸涎。zòng yǒu méi lín xiǎng,hé yóu jiàn suān xián。
昼夜历三周,山尽始得泉。zhòu yè lì sān zhōu,shān jǐn shǐ dé quán。
归来问城郭,哭声上青天。guī lái wèn chéng guō,kū shēng shàng qīng tiān。
当死乃不死,恍如再生年。dāng sǐ nǎi bù sǐ,huǎng rú zài shēng nián。
忽忽过半载,悸恙方获痊。hū hū guò bàn zài,jì yàng fāng huò quán。
敌志益奋发,深入践京廛。dí zhì yì fèn fā,shēn rù jiàn jīng chán。
岂无貔貅士,莫敢冲其前。qǐ wú pí xiū shì,mò gǎn chōng qí qián。
志满利已得,回首齐挥鞭。zhì mǎn lì yǐ dé,huí shǒu qí huī biān。
外兵祸中原,天意无乃偏。wài bīng huò zhōng yuán,tiān yì wú nǎi piān。
国耻未能雪,宁忍戴貂蝉。guó chǐ wèi néng xuě,níng rěn dài diāo chán。
壮志几时毕,雄肠何日牵。zhuàng zhì jǐ shí bì,xióng cháng hé rì qiān。
经略到穷发,燕然名可镌。jīng lüè dào qióng fā,yàn rán míng kě juān。
边烽从此息,黎庶始安便。biān fēng cóng cǐ xī,lí shù shǐ ān biàn。
一洗朔方功,万古垂青编。yī xǐ shuò fāng gōng,wàn gǔ chuí qīng biān。

李贤(原德)

明河南邓州人,字原德。宣德八年进士。授验封主事。少师杨士奇欲一见,贤竟不往。正统时为文选郎中,从英宗北征,师覆脱还。景泰初拜兵部侍郎,转户部,又转吏部。英宗复位,入直文渊阁,预机务。旋进尚书。曹钦叔侄反时,几被杀害。宪宗立,进少保,华盖殿大学士。以惜人才开贤路为急务,名臣多所识拔。卒谥文达。曾奉敕编《大明一统志》,有《古穰集》、《天顺日录》。 李贤(原德)的作品>>

猜您喜欢

简友人姜贵宪

李贤(原德)

一点葵心向太阳,知非时候鬓成霜。yī diǎn kuí xīn xiàng tài yáng,zhī fēi shí hòu bìn chéng shuāng。
独忧位重乖舆论,深愧才疏乏寸长。dú yōu wèi zhòng guāi yú lùn,shēn kuì cái shū fá cùn zhǎng。
止谤有方惟自省,避嫌无意但如常。zhǐ bàng yǒu fāng wéi zì shěng,bì xián wú yì dàn rú cháng。
试看涧畔苍松质,晚翠依然异众芳。shì kàn jiàn pàn cāng sōng zhì,wǎn cuì yī rán yì zhòng fāng。

偶书

李贤(原德)

玉堂清不寐,尽日作秋阴。yù táng qīng bù mèi,jǐn rì zuò qiū yīn。
阁吏传将晚,收笺罢细吟。gé lì chuán jiāng wǎn,shōu jiān bà xì yín。

玄妙观会同年次韵

李贤(原德)

宿雨初晴月漏光,琳宫桂子散秋香。sù yǔ chū qíng yuè lòu guāng,lín gōng guì zi sàn qiū xiāng。
相逢尽是他乡客,一举何妨累十觞。xiāng féng jǐn shì tā xiāng kè,yī jǔ hé fáng lèi shí shāng。

夷齐

李贤(原德)

父命天伦不忍违,弟兄辞国世应稀。fù mìng tiān lún bù rěn wéi,dì xiōng cí guó shì yīng xī。
能存大义惭周粟,万古清风重采薇。néng cún dà yì cán zhōu sù,wàn gǔ qīng fēng zhòng cǎi wēi。

晏婴

李贤(原德)

相齐三世显诸侯,危行危言霸业修。xiāng qí sān shì xiǎn zhū hóu,wēi xíng wēi yán bà yè xiū。
知友仲尼能久敬,论封何事沮君谋。zhī yǒu zhòng ní néng jiǔ jìng,lùn fēng hé shì jǔ jūn móu。

题张真人墨竹

李贤(原德)

数竿潇洒出蓬莱,共道仙人手自栽。shù gān xiāo sǎ chū péng lái,gòng dào xiān rén shǒu zì zāi。
凉月满庭闲玩处,翛翛疑有凤凰来。liáng yuè mǎn tíng xián wán chù,xiāo xiāo yí yǒu fèng huáng lái。

题张真人墨竹

李贤(原德)

貌得琅玕真妙绝,清阴恍若飞霜雪。mào dé láng gān zhēn miào jué,qīng yīn huǎng ruò fēi shuāng xuě。
谁能裁作紫鸾箫,吹碎凤凰台上月。shuí néng cái zuò zǐ luán xiāo,chuī suì fèng huáng tái shàng yuè。

卫鞅

李贤(原德)

变法初心只霸秦,却言王道信非真。biàn fǎ chū xīn zhǐ bà qín,què yán wáng dào xìn fēi zhēn。
贪商不悟羊狐喻,车裂方知祸此身。tān shāng bù wù yáng hú yù,chē liè fāng zhī huò cǐ shēn。

平原君

李贤(原德)

好士能诛笑躄人,士如毛遂更无伦。hǎo shì néng zhū xiào bì rén,shì rú máo suì gèng wú lún。
当时未解邯郸厄,门下谁知却帝秦。dāng shí wèi jiě hán dān è,mén xià shuí zhī què dì qín。

和杨教谕

李贤(原德)

园花灼灼总新奇,何事苍松发故迟。yuán huā zhuó zhuó zǒng xīn qí,hé shì cāng sōng fā gù chí。
不向东风斗颜色,此心惟许雪霜知。bù xiàng dōng fēng dòu yán sè,cǐ xīn wéi xǔ xuě shuāng zhī。

题宣庙画

李贤(原德)

芦叶萧萧两岸秋,渔翁垂网在寒流。lú yè xiāo xiāo liǎng àn qiū,yú wēng chuí wǎng zài hán liú。
挥毫自是天工妙,意似磻溪欲往游。huī háo zì shì tiān gōng miào,yì shì pán xī yù wǎng yóu。

题画

李贤(原德)

素花香绕翠玲珑,石锁苍苔隐绿丛。sù huā xiāng rào cuì líng lóng,shí suǒ cāng tái yǐn lǜ cóng。
枝上寒皋窥锦雉,羽毛惊动白蘋风。zhī shàng hán gāo kuī jǐn zhì,yǔ máo jīng dòng bái píng fēng。

题画

李贤(原德)

云岚深处数椽幽,松下柴门对碧流。yún lán shēn chù shù chuán yōu,sōng xià chái mén duì bì liú。
记得山窗清梦破,落花香里雨初收。jì dé shān chuāng qīng mèng pò,luò huā xiāng lǐ yǔ chū shōu。

寄延绥参戎曹少卿十六韵

李贤(原德)

豪俊当亨泰,云途早著鞭。háo jùn dāng hēng tài,yún tú zǎo zhù biān。
文章期显后,星凤睹争先。wén zhāng qī xiǎn hòu,xīng fèng dǔ zhēng xiān。
卿秩超迁美,戎权委任专。qīng zhì chāo qiān měi,róng quán wěi rèn zhuān。
嘉谋应出众,伟绩贵无前。jiā móu yīng chū zhòng,wěi jì guì wú qián。
定许忠输国,宁论雪上颠。dìng xǔ zhōng shū guó,níng lùn xuě shàng diān。
种公同妙算,范老共高鶱。zhǒng gōng tóng miào suàn,fàn lǎo gòng gāo xiān。
有志平沙漠,无心望酒泉。yǒu zhì píng shā mò,wú xīn wàng jiǔ quán。
三军威自振,千里寨相连。sān jūn wēi zì zhèn,qiān lǐ zhài xiāng lián。
骁骑时分阵,精兵每控弦。xiāo qí shí fēn zhèn,jīng bīng měi kòng xián。
旌旗铺远塞,笳鼓拥中坚。jīng qí pù yuǎn sāi,jiā gǔ yōng zhōng jiān。
帝顾忧全释,天骄慑自旋。dì gù yōu quán shì,tiān jiāo shè zì xuán。
横行闲将略,直上息狼烟。héng xíng xián jiāng lüè,zhí shàng xī láng yān。
汉道宜臻盛,兵尘不近边。hàn dào yí zhēn shèng,bīng chén bù jìn biān。
秋防严据险,生计课屯田。qiū fáng yán jù xiǎn,shēng jì kè tún tián。
障夏规千载,安疆策万全。zhàng xià guī qiān zài,ān jiāng cè wàn quán。
中兴推独步,歌颂寄长笺。zhōng xīng tuī dú bù,gē sòng jì zhǎng jiān。

拟古

李贤(原德)

嗟我少年士,其性非不聪。jiē wǒ shǎo nián shì,qí xìng fēi bù cōng。
明知为人学,仍复蹈其踪。míng zhī wèi rén xué,réng fù dǎo qí zōng。
纤毫未有得,孜孜伐其功。xiān háo wèi yǒu dé,zī zī fá qí gōng。
圣贤苦不出,吾道谁相宗。shèng xián kǔ bù chū,wú dào shuí xiāng zōng。