古诗词

从军行送王玉门之大梁

宋琬

有客有客髯而紫,左挟秦弓右吴矢。yǒu kè yǒu kè rán ér zǐ,zuǒ xié qín gōng yòu wú shǐ。
自言家本关中豪,黄金散尽来江沚。zì yán jiā běn guān zhōng háo,huáng jīn sàn jǐn lái jiāng zhǐ。
年来倦上仲宣楼,裹粮且访侯嬴里。nián lái juàn shàng zhòng xuān lóu,guǒ liáng qiě fǎng hóu yíng lǐ。
腰间匕首徐夫人,河上荒祠魏公子。yāo jiān bǐ shǒu xú fū rén,hé shàng huāng cí wèi gōng zi。
悬知吊古有深愁,慷慨登车不可止。xuán zhī diào gǔ yǒu shēn chóu,kāng kǎi dēng chē bù kě zhǐ。
自从盗决黄河奔,大梁未有千家村。zì cóng dào jué huáng hé bēn,dà liáng wèi yǒu qiān jiā cūn。
烽火但增新战垒,尘沙非复古夷门。fēng huǒ dàn zēng xīn zhàn lěi,chén shā fēi fù gǔ yí mén。
短衣聊向将军幕,长剑终酬国士恩。duǎn yī liáo xiàng jiāng jūn mù,zhǎng jiàn zhōng chóu guó shì ēn。
落日驱车临广武,春风试马出轘辕。luò rì qū chē lín guǎng wǔ,chūn fēng shì mǎ chū huán yuán。
丈夫佩印乃恒事,安能郁郁老丘樊。zhàng fū pèi yìn nǎi héng shì,ān néng yù yù lǎo qiū fán。
王郎顾我深叹息,一见欢如旧相识。wáng láng gù wǒ shēn tàn xī,yī jiàn huān rú jiù xiāng shí。
此行不但为封侯,人生贵在抒胸臆。cǐ xíng bù dàn wèi fēng hóu,rén shēng guì zài shū xiōng yì。
江上杨花白雪飞,梁园芳草青袍色。jiāng shàng yáng huā bái xuě fēi,liáng yuán fāng cǎo qīng páo sè。
盾鼻犹堪试彩毫,莺声聊为停珠勒。dùn bí yóu kān shì cǎi háo,yīng shēng liáo wèi tíng zhū lēi。
醉后狂歌气若云,军中教战容如墨。zuì hòu kuáng gē qì ruò yún,jūn zhōng jiào zhàn róng rú mò。
春风拂地车斑斑,起看明月览刀镮。chūn fēng fú dì chē bān bān,qǐ kàn míng yuè lǎn dāo huán。
平台宾客久零落,至今汴水空潺湲。píng tái bīn kè jiǔ líng luò,zhì jīn biàn shuǐ kōng chán yuán。
怜予偃蹇风尘际,年来磬折凋朱颜。lián yǔ yǎn jiǎn fēng chén jì,nián lái qìng zhé diāo zhū yán。
已知苦被雕虫误,强弩欲挽不可关。yǐ zhī kǔ bèi diāo chóng wù,qiáng nǔ yù wǎn bù kě guān。
待尔他年分虎竹,相从射雁终南山。dài ěr tā nián fēn hǔ zhú,xiāng cóng shè yàn zhōng nán shān。
宋琬

宋琬

宋琬(1614~1674)清初著名诗人,清八大诗家之一。字玉叔,号荔裳,汉族,莱阳(今属山东)人。顺治四年进士,授户部主事,累迁永平兵仆道、宁绍台道。族子因宿憾,诬其与闻逆谋,下狱三年。久之得白,流寓吴、越间,寻起四川按察使。琬诗入杜、韩之室,与施闰章齐名,有南施北宋之目,又与严沆、施闰章、丁澎等合称为燕台七子,著有《安雅堂集》及《二乡亭词》。 宋琬的作品>>

猜您喜欢

梦江南湖上春早二首

宋琬

郎有约,草草画双蛾。láng yǒu yuē,cǎo cǎo huà shuāng é。
行到西陵松柏下,游人争似蜜蜂多。xíng dào xī líng sōng bǎi xià,yóu rén zhēng shì mì fēng duō。
偷眼送春波。tōu yǎn sòng chūn bō。

梦江南湖上春早二首

宋琬

妆阁外,一带绿杨烟。zhuāng gé wài,yī dài lǜ yáng yān。
冶叶倡条今尽矣,春来那得到三眠。yě yè chàng tiáo jīn jǐn yǐ,chūn lái nà dé dào sān mián。
何处系郎船。hé chù xì láng chuán。

忆王孙·菊花有名二乔者一朵中紫白各半盖异种也

宋琬

前身曾喜嫁周郎。qián shēn céng xǐ jià zhōu láng。
近托柴桑处士庄。jìn tuō chái sāng chù shì zhuāng。
姊妹争如斗草强。zǐ mèi zhēng rú dòu cǎo qiáng。
效鸳鸯。xiào yuān yāng。
偷得徐娘半面妆。tōu dé xú niáng bàn miàn zhuāng。

忆王孙·闺怨四首

宋琬

丝丝娇柳逐风斜。sī sī jiāo liǔ zhú fēng xié。
晓日瞳胧掩碧纱。xiǎo rì tóng lóng yǎn bì shā。
强起还慵理鬓鸦。qiáng qǐ hái yōng lǐ bìn yā。
白杨花。bái yáng huā。
犹自多情入妾家。yóu zì duō qíng rù qiè jiā。

忆王孙·闺怨四首

宋琬

越来溪上采莲舟。yuè lái xī shàng cǎi lián zhōu。
偷照蛾眉向浅流。tōu zhào é méi xiàng qiǎn liú。
女伴相呼怕举头。nǚ bàn xiāng hū pà jǔ tóu。
羡沙鸥。xiàn shā ōu。
飞去飞来只自由。fēi qù fēi lái zhǐ zì yóu。

忆王孙·闺怨四首

宋琬

儿家门对白蘋洲。ér jiā mén duì bái píng zhōu。
夫婿经年事远游。fū xù jīng nián shì yuǎn yóu。
杨柳青青古渡头。yáng liǔ qīng qīng gǔ dù tóu。
恨轻舟。hèn qīng zhōu。
不载郎归载妾愁。bù zài láng guī zài qiè chóu。

忆王孙·闺怨四首

宋琬

空房胆怯梦多讹。kōng fáng dǎn qiè mèng duō é。
长向花前敛翠蛾。zhǎng xiàng huā qián liǎn cuì é。
幽恨诗成懒去歌。yōu hèn shī chéng lǎn qù gē。
背吟哦。bèi yín ó。
闷倚朱栏教八哥。mèn yǐ zhū lán jiào bā gē。

如梦令·离情四首

宋琬

刚到凤凰台上。gāng dào fèng huáng tái shàng。
无那骊驹三唱。wú nà lí jū sān chàng。
愿作博山炉,魂逐沈烟游扬。yuàn zuò bó shān lú,hún zhú shěn yān yóu yáng。
罗帐。luó zhàng。
罗帐。luó zhàng。
高筑愁城千丈。gāo zhù chóu chéng qiān zhàng。

如梦令·离情四首

宋琬

织女黄姑月月。zhī nǚ huáng gū yuè yuè。
偏受天公磨折。piān shòu tiān gōng mó zhé。
正尔拜双星,蓦地燕南越北。zhèng ěr bài shuāng xīng,mò dì yàn nán yuè běi。
新月。xīn yuè。
新月。xīn yuè。
乍缺乍圆似妾。zhà quē zhà yuán shì qiè。

如梦令·离情四首

宋琬

小胆空房多悸。xiǎo dǎn kōng fáng duō jì。
那更鸟啼蛩嚏。nà gèng niǎo tí qióng tì。
帘卷看银河,心与繁星俱碎。lián juǎn kàn yín hé,xīn yǔ fán xīng jù suì。
红泪。hóng lèi。
红泪。hóng lèi。
长浸合欢翠被。zhǎng jìn hé huān cuì bèi。

如梦令·离情四首

宋琬

别后云鬟慵整。bié hòu yún huán yōng zhěng。
蛛网鞶囊金镜。zhū wǎng pán náng jīn jìng。
罗袜步空阶,几曲雕栏独凭。luó wà bù kōng jiē,jǐ qū diāo lán dú píng。
花影。huā yǐng。
花影。huā yǐng。
满地月明清冷。mǎn dì yuè míng qīng lěng。

长相思·吴门夜泊

宋琬

大江东。dà jiāng dōng。
五湖东。wǔ hú dōng。
地主今无皋伯通。dì zhǔ jīn wú gāo bó tōng。
谁人许赁舂。shuí rén xǔ lìn chōng。
听来鸿。tīng lái hóng。
送归鸿。sòng guī hóng。
夜雨霏霏舴艋中。yè yǔ fēi fēi zé měng zhōng。
寒山寺里钟。hán shān sì lǐ zhōng。

生查子·春闺俱戏用药名

宋琬

明日杏初红,新来黄白瘦。míng rì xìng chū hóng,xīn lái huáng bái shòu。
栀子几时回,验取丁香扣。zhī zi jǐ shí huí,yàn qǔ dīng xiāng kòu。
兔丝蔓已长,枳壳花开又。tù sī màn yǐ zhǎng,zhǐ ké huā kāi yòu。
结哽画双蛾,青黛眉儿皱。jié gěng huà shuāng é,qīng dài méi ér zhòu。

生查子·夏闺

宋琬

二月算当归,于今将半夏。èr yuè suàn dāng guī,yú jīn jiāng bàn xià。
谁与醉菖蒲,芍药吹残也。shuí yǔ zuì chāng pú,sháo yào chuī cán yě。
啼鸟宿纱窗,清泪珍珠泻。tí niǎo sù shā chuāng,qīng lèi zhēn zhū xiè。
红豆尽抛残,笑把林禽打。hóng dòu jǐn pāo cán,xiào bǎ lín qín dǎ。

生查子·秋闺

宋琬

凉夜正悬参,贪看牵牛卧。liáng yè zhèng xuán cān,tān kàn qiān niú wò。
欲睡复防风,故纸窗棂破。yù shuì fù fáng fēng,gù zhǐ chuāng líng pò。
晓起郁金堂,篆里沉香盉。xiǎo qǐ yù jīn táng,zhuàn lǐ chén xiāng hé。
纤手泛茱萸,满地黄金涴。xiān shǒu fàn zhū yú,mǎn dì huáng jīn wò。
2031234567»