古诗词

沈闵

韩上桂

肆南阳之苗裔兮,暨弓高而始著。sì nán yáng zhī miáo yì xī,jì gōng gāo ér shǐ zhù。
历晋唐以有闻兮,迄相州而显遇。lì jìn táng yǐ yǒu wén xī,qì xiāng zhōu ér xiǎn yù。
余祖开基于魏国兮,派殷繁而四布。yú zǔ kāi jī yú wèi guó xī,pài yīn fán ér sì bù。
守幕职于岭南兮,遂贲禺乎卜处。shǒu mù zhí yú lǐng nán xī,suì bēn yú hū bo chù。
维三十官之隐修兮,对灞水而容与。wéi sān shí guān zhī yǐn xiū xī,duì bà shuǐ ér róng yǔ。
缵韦经以启佑兮,向青云而步武。zuǎn wéi jīng yǐ qǐ yòu xī,xiàng qīng yún ér bù wǔ。
伊安仁之闳伟兮,工锦制以扬声。yī ān rén zhī hóng wěi xī,gōng jǐn zhì yǐ yáng shēng。
武冈之佐刺秩兮,誉交注于贤明。wǔ gāng zhī zuǒ cì zhì xī,yù jiāo zhù yú xián míng。
位虽卑而未达兮,德并树以荣名。wèi suī bēi ér wèi dá xī,dé bìng shù yǐ róng míng。
余少服皇祖之训兮,吏期垂乎清白。yú shǎo fú huáng zǔ zhī xùn xī,lì qī chuí hū qīng bái。
于公之广厥门巷兮,福若兆乎龟策。yú gōng zhī guǎng jué mén xiàng xī,fú ruò zhào hū guī cè。
慝无隐而弗彰兮,诚无微而弗格。tè wú yǐn ér fú zhāng xī,chéng wú wēi ér fú gé。
虽轗轲其奚悔兮,仁独安其如宅。suī kǎn kē qí xī huǐ xī,rén dú ān qí rú zhái。
迨余考其勤率兮,道正融而靡隳。dài yú kǎo qí qín lǜ xī,dào zhèng róng ér mí huī。
考涧盘以自适兮,志弗习乎诡随。kǎo jiàn pán yǐ zì shì xī,zhì fú xí hū guǐ suí。
盛幽兰以独佩兮,屏萧艾而不携。shèng yōu lán yǐ dú pèi xī,píng xiāo ài ér bù xié。
璧在握而靡售兮,诲惟取乎式谷。bì zài wò ér mí shòu xī,huì wéi qǔ hū shì gǔ。
述先烈之可循兮,譬中原之有菽。shù xiān liè zhī kě xún xī,pì zhōng yuán zhī yǒu shū。
余幼惛而善病兮,诱之以舒徐。yú yòu hūn ér shàn bìng xī,yòu zhī yǐ shū xú。
执匕箸以谆复兮,虽饮食而罔虚。zhí bǐ zhù yǐ zhūn fù xī,suī yǐn shí ér wǎng xū。
心隐隐其如动兮,甫龆龀而知劝。xīn yǐn yǐn qí rú dòng xī,fǔ tiáo chèn ér zhī quàn。
观辟雍于童年兮,举孝廉于弱冠。guān pì yōng yú tóng nián xī,jǔ xiào lián yú ruò guān。
荷孙阳之特识兮,驹始跃而辄蹶。hé sūn yáng zhī tè shí xī,jū shǐ yuè ér zhé jué。
岂弱力之难前兮,将辔衔之窃诡。qǐ ruò lì zhī nán qián xī,jiāng pèi xián zhī qiè guǐ。
意飘荡以难束兮,遂徙业于他艺。yì piāo dàng yǐ nán shù xī,suì xǐ yè yú tā yì。
验药饵于仙经兮,习方技之琐细。yàn yào ěr yú xiān jīng xī,xí fāng jì zhī suǒ xì。
置灵根而弗沃兮,托繁枝以自翳。zhì líng gēn ér fú wò xī,tuō fán zhī yǐ zì yì。
逐汗漫于群编兮,田甫田轻滋秽。zhú hàn màn yú qún biān xī,tián fǔ tián qīng zī huì。
嗟居诸之易迈兮,年倏登乎四十。jiē jū zhū zhī yì mài xī,nián shū dēng hū sì shí。
无道德之可式兮,无勋业之可述。wú dào dé zhī kě shì xī,wú xūn yè zhī kě shù。
愿退处于林壑兮,奉吾亲以盘桓。yuàn tuì chù yú lín hè xī,fèng wú qīn yǐ pán huán。
制荷衣以明好兮,具菽水以承欢。zhì hé yī yǐ míng hǎo xī,jù shū shuǐ yǐ chéng huān。
时不吾知其已矣兮,祈天性之常完。shí bù wú zhī qí yǐ yǐ xī,qí tiān xìng zhī cháng wán。
委仕进于仲季兮,余岩居而川观。wěi shì jìn yú zhòng jì xī,yú yán jū ér chuān guān。
运崄巇其靡测兮,悼吾考之遽殒。yùn xiǎn xī qí mí cè xī,dào wú kǎo zhī jù yǔn。
由服义而蹠怨兮,屈修仁而椒愠。yóu fú yì ér zhí yuàn xī,qū xiū rén ér jiāo yùn。
伪结交以相狎兮,蒸鸩毒而致困。wěi jié jiāo yǐ xiāng xiá xī,zhēng zhèn dú ér zhì kùn。
赖良扁以少延兮,竟痞塞而成吝。lài liáng biǎn yǐ shǎo yán xī,jìng pǐ sāi ér chéng lìn。
伤郁邑其莫解兮,叹余罪乎通天。shāng yù yì qí mò jiě xī,tàn yú zuì hū tōng tiān。
乏蔡顺之精诚兮,同皋鱼之涕涟。fá cài shùn zhī jīng chéng xī,tóng gāo yú zhī tì lián。
进靡沾乎釜禄兮,退莫施乎莱彩。jìn mí zhān hū fǔ lù xī,tuì mò shī hū lái cǎi。
萱孤生而若瘁兮,桂被凋而将殆。xuān gū shēng ér ruò cuì xī,guì bèi diāo ér jiāng dài。
长饮血以自伤兮,觉馀生之已赘。zhǎng yǐn xuè yǐ zì shāng xī,jué yú shēng zhī yǐ zhuì。
魂渺渺其无定兮,余终不知其所税。hún miǎo miǎo qí wú dìng xī,yú zhōng bù zhī qí suǒ shuì。
哀累善之无徵兮,怨前志之竟虚。āi lèi shàn zhī wú zhēng xī,yuàn qián zhì zhī jìng xū。
招列缺之我察兮,藉丰霳以泛除。zhāo liè quē zhī wǒ chá xī,jí fēng lóng yǐ fàn chú。
苟夙恨之获消兮,吾何爱乎斯须。gǒu sù hèn zhī huò xiāo xī,wú hé ài hū sī xū。
乱曰:韩之为宗,末乃大兮。luàn yuē hán zhī wèi zōng,mò nǎi dà xī。
世服图史,靡有懈兮。shì fú tú shǐ,mí yǒu xiè xī。
修而获妒,众所怪兮。xiū ér huò dù,zhòng suǒ guài xī。
植莪得蒿,孰与慰兮。zhí é dé hāo,shú yǔ wèi xī。
天道茫茫,惜曚昧兮。tiān dào máng máng,xī méng mèi xī。

韩上桂

明广东番禺人,字孟郁,号月峰。幼时家贫,喜读书。向人借《二十一史》,浏览一月,即默识大略。万历二十二年中举。授国子监丞。转永平府通判。巡抚方一藻以其才荐。崇祯末闻帝死讯,愤恨死。 韩上桂的作品>>

猜您喜欢

悲秋十八咏效晚唐体和邓玄度给谏秋柳

韩上桂

饮露吟风性独清。yǐn lù yín fēng xìng dú qīng。
翳形无叶却心惊。yì xíng wú yè què xīn jīng。
序逢摇落怜孤影,人厌悲悽戒乱鸣。xù féng yáo luò lián gū yǐng,rén yàn bēi qī jiè luàn míng。
得势弹冠谁借便,防危写调讵知情。dé shì dàn guān shuí jiè biàn,fáng wēi xiě diào jù zhī qíng。
经行莫向陇头歇,恐有流泉学暮声。jīng xíng mò xiàng lǒng tóu xiē,kǒng yǒu liú quán xué mù shēng。

悲秋十八咏效晚唐体和邓玄度给谏秋柳

韩上桂

一点微光只自如,敢云腐质敌阳曦。yī diǎn wēi guāng zhǐ zì rú,gǎn yún fǔ zhì dí yáng xī。
照书比雪心防懒,入袖如珠众易疑。zhào shū bǐ xuě xīn fáng lǎn,rù xiù rú zhū zhòng yì yí。
隋苑繁华聊作戏,杜陵幽寂较相宜。suí yuàn fán huá liáo zuò xì,dù líng yōu jì jiào xiāng yí。
死灰亦复能燃否,得似青藜可待吹。sǐ huī yì fù néng rán fǒu,dé shì qīng lí kě dài chuī。

悲秋十八咏效晚唐体和邓玄度给谏秋柳

韩上桂

篱落幽情黯自伤,调将碎语动人肠。lí luò yōu qíng àn zì shāng,diào jiāng suì yǔ dòng rén cháng。
频年多病呻难禁,竟夕孤吟韵转长。pín nián duō bìng shēn nán jìn,jìng xī gū yín yùn zhuǎn zhǎng。
响切寒泉危咽石,怨深衰草冷凝霜。xiǎng qiè hán quán wēi yàn shí,yuàn shēn shuāi cǎo lěng níng shuāng。
空房更觉添寥寂,透见蟾光但满床。kōng fáng gèng jué tiān liáo jì,tòu jiàn chán guāng dàn mǎn chuáng。

悲秋十八咏效晚唐体和邓玄度给谏秋柳

韩上桂

一曲关山泪满衣,思乡游子欲何依。yī qū guān shān lèi mǎn yī,sī xiāng yóu zi yù hé yī。
波翻辄恐龙宫震,云暗偏怜月色微。bō fān zhé kǒng lóng gōng zhèn,yún àn piān lián yuè sè wēi。
谩说垂杨堪蚤折,惊看独鹤故南飞。mán shuō chuí yáng kān zǎo zhé,jīng kàn dú hè gù nán fēi。
胡床三弄谁相识,惆怅柯亭知者希。hú chuáng sān nòng shuí xiāng shí,chóu chàng kē tíng zhī zhě xī。

悲秋十八咏效晚唐体和邓玄度给谏秋柳

韩上桂

芦叶初长尚未齐,岂知哀怨使人凄。lú yè chū zhǎng shàng wèi qí,qǐ zhī āi yuàn shǐ rén qī。
边声一起黄云合,胡曲重翻白雪迷。biān shēng yī qǐ huáng yún hé,hú qū zhòng fān bái xuě mí。
颇似邻家新妇泣,又如幽室小儿啼。pǒ shì lín jiā xīn fù qì,yòu rú yōu shì xiǎo ér tí。
思归借汝围堪解,起舞何劳听晓鸡。sī guī jiè rǔ wéi kān jiě,qǐ wǔ hé láo tīng xiǎo jī。

悲秋十八咏效晚唐体和邓玄度给谏秋柳

韩上桂

火彻甘泉达汉宫,边书间道下云中。huǒ chè gān quán dá hàn gōng,biān shū jiān dào xià yún zhōng。
流星阵后仍摇剑,落月楼头欲引弓。liú xīng zhèn hòu réng yáo jiàn,luò yuè lóu tóu yù yǐn gōng。
贾谊少狂能系虏,谢安谈笑亦成功。jiǎ yì shǎo kuáng néng xì lǔ,xiè ān tán xiào yì chéng gōng。
十年上策嗟无用,枉杀丹心直贯虹。shí nián shàng cè jiē wú yòng,wǎng shā dān xīn zhí guàn hóng。

悲秋十八咏效晚唐体和邓玄度给谏秋柳

韩上桂

捣练谁家夜转频,不知墙外有行人。dǎo liàn shuí jiā yè zhuǎn pín,bù zhī qiáng wài yǒu xíng rén。
衣成欲寄何方客,带缓偷围讵称身。yī chéng yù jì hé fāng kè,dài huǎn tōu wéi jù chēng shēn。
素手屡挥霜复落,双题轻拂月还亲。sù shǒu lǚ huī shuāng fù luò,shuāng tí qīng fú yuè hái qīn。
遥思此夕鸣机妇,肯念貂裘尚滞秦。yáo sī cǐ xī míng jī fù,kěn niàn diāo qiú shàng zhì qín。

沈千秋虞部招饮净兰寺得平风二韵

韩上桂

路入荒堤景渐清,临流古寺晚钟鸣。lù rù huāng dī jǐng jiàn qīng,lín liú gǔ sì wǎn zhōng míng。
尊开荷叶香相袭,席接波光掌共平。zūn kāi hé yè xiāng xiāng xí,xí jiē bō guāng zhǎng gòng píng。
谈理剧时宁强胜,听歌婉处倍留情。tán lǐ jù shí níng qiáng shèng,tīng gē wǎn chù bèi liú qíng。
兴酣却悔来何后,为报林烟且慢生。xīng hān què huǐ lái hé hòu,wèi bào lín yān qiě màn shēng。

沈千秋虞部招饮净兰寺得平风二韵

韩上桂

芦荻萧萧弄晚风,江南胜事俨相同。lú dí xiāo xiāo nòng wǎn fēng,jiāng nán shèng shì yǎn xiāng tóng。
桥当断岸残霞外,人在寒流一镜中。qiáo dāng duàn àn cán xiá wài,rén zài hán liú yī jìng zhōng。
安国赋成聊避罚,沈郎诗瘦转能工。ān guó fù chéng liáo bì fá,shěn láng shī shòu zhuǎn néng gōng。
分题尽属名时彦,千载兰亭肯独雄。fēn tí jǐn shǔ míng shí yàn,qiān zài lán tíng kěn dú xióng。

同陶逸则闵景倩袁愿良马汉宗马仲信严可远社集许驸马宅得明字

韩上桂

主家台馆接蓬瀛,环佩珊然若有声。zhǔ jiā tái guǎn jiē péng yíng,huán pèi shān rán ruò yǒu shēng。
玉碗乍擎寒欲慄,石屏深照净如明。yù wǎn zhà qíng hán yù lì,shí píng shēn zhào jìng rú míng。
异材况集东南美,神剑未辨雌雄名。yì cái kuàng jí dōng nán měi,shén jiàn wèi biàn cí xióng míng。
盟坛藻思堪谁助,顾见锦云天汉生。méng tán zǎo sī kān shuí zhù,gù jiàn jǐn yún tiān hàn shēng。

丁未闰月望日社集呈诸君子

韩上桂

闰入初秋渐有霜,赤炎无力晚风凉。rùn rù chū qiū jiàn yǒu shuāng,chì yán wú lì wǎn fēng liáng。
当轩桐叶微凋翠,隔水荷衣尚带香。dāng xuān tóng yè wēi diāo cuì,gé shuǐ hé yī shàng dài xiāng。
越客苦吟声未变,仙郎高咏兴方长。yuè kè kǔ yín shēng wèi biàn,xiān láng gāo yǒng xīng fāng zhǎng。
共夸此月原馀日,纵酒闲游不惮狂。gòng kuā cǐ yuè yuán yú rì,zòng jiǔ xián yóu bù dàn kuáng。

丁未闰月望日社集呈诸君子

韩上桂

京城杂遝隔烟霞,幽赏多归贵从家。jīng chéng zá tà gé yān xiá,yōu shǎng duō guī guì cóng jiā。
兴每到时惟看竹,杯从密处为探花。xīng měi dào shí wéi kàn zhú,bēi cóng mì chù wèi tàn huā。
凉衣拟振凌风翼,曲沼思随历汉槎。liáng yī nǐ zhèn líng fēng yì,qū zhǎo sī suí lì hàn chá。
为报同游诸学士,朝参早罢莫归衙。wèi bào tóng yóu zhū xué shì,cháo cān zǎo bà mò guī yá。

丁未闰月望日社集呈诸君子

韩上桂

苦夏今怜夏早归,悲秋翻喜月全辉。kǔ xià jīn lián xià zǎo guī,bēi qiū fān xǐ yuè quán huī。
百年能见许多闰,一岁初惊欲授衣。bǎi nián néng jiàn xǔ duō rùn,yī suì chū jīng yù shòu yī。
光落银蟾亏复满,辨悬白马是耶非。guāng luò yín chán kuī fù mǎn,biàn xuán bái mǎ shì yé fēi。
浮生扰扰知难定,但得深杯好尽挥。fú shēng rǎo rǎo zhī nán dìng,dàn dé shēn bēi hǎo jǐn huī。

赠刘觐国助教

韩上桂

十年灯火共谈经,意气相亲不论形。shí nián dēng huǒ gòng tán jīng,yì qì xiāng qīn bù lùn xíng。
蝉蜕已看离浊界,鸴栖空自笑南溟。chán tuì yǐ kàn lí zhuó jiè,xué qī kōng zì xiào nán míng。
频移鳝席原推望,久挫铅刀且就硎。pín yí shàn xí yuán tuī wàng,jiǔ cuò qiān dāo qiě jiù xíng。
载酒问奇容任达,竹林今见草玄亭。zài jiǔ wèn qí róng rèn dá,zhú lín jīn jiàn cǎo xuán tíng。

同游李将军园订得桑字

韩上桂

别墅平开半夕阳,招携犹得续春光。bié shù píng kāi bàn xī yáng,zhāo xié yóu dé xù chūn guāng。
攀崖为觅山中桂,鼓瑟谁弹陌上桑。pān yá wèi mì shān zhōng guì,gǔ sè shuí dàn mò shàng sāng。
竟日雄谈挥茗碗,有时高卧据绳床。jìng rì xióng tán huī míng wǎn,yǒu shí gāo wò jù shéng chuáng。
预知裘马豪华地,纪胜兼夸翰墨场。yù zhī qiú mǎ háo huá dì,jì shèng jiān kuā hàn mò chǎng。