古诗词

沈闵

韩上桂

肆南阳之苗裔兮,暨弓高而始著。sì nán yáng zhī miáo yì xī,jì gōng gāo ér shǐ zhù。
历晋唐以有闻兮,迄相州而显遇。lì jìn táng yǐ yǒu wén xī,qì xiāng zhōu ér xiǎn yù。
余祖开基于魏国兮,派殷繁而四布。yú zǔ kāi jī yú wèi guó xī,pài yīn fán ér sì bù。
守幕职于岭南兮,遂贲禺乎卜处。shǒu mù zhí yú lǐng nán xī,suì bēn yú hū bo chù。
维三十官之隐修兮,对灞水而容与。wéi sān shí guān zhī yǐn xiū xī,duì bà shuǐ ér róng yǔ。
缵韦经以启佑兮,向青云而步武。zuǎn wéi jīng yǐ qǐ yòu xī,xiàng qīng yún ér bù wǔ。
伊安仁之闳伟兮,工锦制以扬声。yī ān rén zhī hóng wěi xī,gōng jǐn zhì yǐ yáng shēng。
武冈之佐刺秩兮,誉交注于贤明。wǔ gāng zhī zuǒ cì zhì xī,yù jiāo zhù yú xián míng。
位虽卑而未达兮,德并树以荣名。wèi suī bēi ér wèi dá xī,dé bìng shù yǐ róng míng。
余少服皇祖之训兮,吏期垂乎清白。yú shǎo fú huáng zǔ zhī xùn xī,lì qī chuí hū qīng bái。
于公之广厥门巷兮,福若兆乎龟策。yú gōng zhī guǎng jué mén xiàng xī,fú ruò zhào hū guī cè。
慝无隐而弗彰兮,诚无微而弗格。tè wú yǐn ér fú zhāng xī,chéng wú wēi ér fú gé。
虽轗轲其奚悔兮,仁独安其如宅。suī kǎn kē qí xī huǐ xī,rén dú ān qí rú zhái。
迨余考其勤率兮,道正融而靡隳。dài yú kǎo qí qín lǜ xī,dào zhèng róng ér mí huī。
考涧盘以自适兮,志弗习乎诡随。kǎo jiàn pán yǐ zì shì xī,zhì fú xí hū guǐ suí。
盛幽兰以独佩兮,屏萧艾而不携。shèng yōu lán yǐ dú pèi xī,píng xiāo ài ér bù xié。
璧在握而靡售兮,诲惟取乎式谷。bì zài wò ér mí shòu xī,huì wéi qǔ hū shì gǔ。
述先烈之可循兮,譬中原之有菽。shù xiān liè zhī kě xún xī,pì zhōng yuán zhī yǒu shū。
余幼惛而善病兮,诱之以舒徐。yú yòu hūn ér shàn bìng xī,yòu zhī yǐ shū xú。
执匕箸以谆复兮,虽饮食而罔虚。zhí bǐ zhù yǐ zhūn fù xī,suī yǐn shí ér wǎng xū。
心隐隐其如动兮,甫龆龀而知劝。xīn yǐn yǐn qí rú dòng xī,fǔ tiáo chèn ér zhī quàn。
观辟雍于童年兮,举孝廉于弱冠。guān pì yōng yú tóng nián xī,jǔ xiào lián yú ruò guān。
荷孙阳之特识兮,驹始跃而辄蹶。hé sūn yáng zhī tè shí xī,jū shǐ yuè ér zhé jué。
岂弱力之难前兮,将辔衔之窃诡。qǐ ruò lì zhī nán qián xī,jiāng pèi xián zhī qiè guǐ。
意飘荡以难束兮,遂徙业于他艺。yì piāo dàng yǐ nán shù xī,suì xǐ yè yú tā yì。
验药饵于仙经兮,习方技之琐细。yàn yào ěr yú xiān jīng xī,xí fāng jì zhī suǒ xì。
置灵根而弗沃兮,托繁枝以自翳。zhì líng gēn ér fú wò xī,tuō fán zhī yǐ zì yì。
逐汗漫于群编兮,田甫田轻滋秽。zhú hàn màn yú qún biān xī,tián fǔ tián qīng zī huì。
嗟居诸之易迈兮,年倏登乎四十。jiē jū zhū zhī yì mài xī,nián shū dēng hū sì shí。
无道德之可式兮,无勋业之可述。wú dào dé zhī kě shì xī,wú xūn yè zhī kě shù。
愿退处于林壑兮,奉吾亲以盘桓。yuàn tuì chù yú lín hè xī,fèng wú qīn yǐ pán huán。
制荷衣以明好兮,具菽水以承欢。zhì hé yī yǐ míng hǎo xī,jù shū shuǐ yǐ chéng huān。
时不吾知其已矣兮,祈天性之常完。shí bù wú zhī qí yǐ yǐ xī,qí tiān xìng zhī cháng wán。
委仕进于仲季兮,余岩居而川观。wěi shì jìn yú zhòng jì xī,yú yán jū ér chuān guān。
运崄巇其靡测兮,悼吾考之遽殒。yùn xiǎn xī qí mí cè xī,dào wú kǎo zhī jù yǔn。
由服义而蹠怨兮,屈修仁而椒愠。yóu fú yì ér zhí yuàn xī,qū xiū rén ér jiāo yùn。
伪结交以相狎兮,蒸鸩毒而致困。wěi jié jiāo yǐ xiāng xiá xī,zhēng zhèn dú ér zhì kùn。
赖良扁以少延兮,竟痞塞而成吝。lài liáng biǎn yǐ shǎo yán xī,jìng pǐ sāi ér chéng lìn。
伤郁邑其莫解兮,叹余罪乎通天。shāng yù yì qí mò jiě xī,tàn yú zuì hū tōng tiān。
乏蔡顺之精诚兮,同皋鱼之涕涟。fá cài shùn zhī jīng chéng xī,tóng gāo yú zhī tì lián。
进靡沾乎釜禄兮,退莫施乎莱彩。jìn mí zhān hū fǔ lù xī,tuì mò shī hū lái cǎi。
萱孤生而若瘁兮,桂被凋而将殆。xuān gū shēng ér ruò cuì xī,guì bèi diāo ér jiāng dài。
长饮血以自伤兮,觉馀生之已赘。zhǎng yǐn xuè yǐ zì shāng xī,jué yú shēng zhī yǐ zhuì。
魂渺渺其无定兮,余终不知其所税。hún miǎo miǎo qí wú dìng xī,yú zhōng bù zhī qí suǒ shuì。
哀累善之无徵兮,怨前志之竟虚。āi lèi shàn zhī wú zhēng xī,yuàn qián zhì zhī jìng xū。
招列缺之我察兮,藉丰霳以泛除。zhāo liè quē zhī wǒ chá xī,jí fēng lóng yǐ fàn chú。
苟夙恨之获消兮,吾何爱乎斯须。gǒu sù hèn zhī huò xiāo xī,wú hé ài hū sī xū。
乱曰:韩之为宗,末乃大兮。luàn yuē hán zhī wèi zōng,mò nǎi dà xī。
世服图史,靡有懈兮。shì fú tú shǐ,mí yǒu xiè xī。
修而获妒,众所怪兮。xiū ér huò dù,zhòng suǒ guài xī。
植莪得蒿,孰与慰兮。zhí é dé hāo,shú yǔ wèi xī。
天道茫茫,惜曚昧兮。tiān dào máng máng,xī méng mèi xī。

韩上桂

明广东番禺人,字孟郁,号月峰。幼时家贫,喜读书。向人借《二十一史》,浏览一月,即默识大略。万历二十二年中举。授国子监丞。转永平府通判。巡抚方一藻以其才荐。崇祯末闻帝死讯,愤恨死。 韩上桂的作品>>

猜您喜欢

送邓太素归豫章

韩上桂

豫章大木本奇材,古干原凭雨露栽。yù zhāng dà mù běn qí cái,gǔ gàn yuán píng yǔ lù zāi。
止可雕摩供栋柱,岂应剥蚀付莓苔。zhǐ kě diāo mó gōng dòng zhù,qǐ yīng bō shí fù méi tái。
梦随栎社谁相顾,爨比桐琴肯竟摧。mèng suí lì shè shuí xiāng gù,cuàn bǐ tóng qín kěn jìng cuī。
潮海上通银汉杳,仙槎一去几时来。cháo hǎi shàng tōng yín hàn yǎo,xiān chá yī qù jǐ shí lái。

罗幼良泊如斋成答寄

韩上桂

新斋颜取泊如名,珍重瑶笺几寄声。xīn zhāi yán qǔ pō rú míng,zhēn zhòng yáo jiān jǐ jì shēng。
茅屋定容巢燕乳,竹窗从听野鸠鸣。máo wū dìng róng cháo yàn rǔ,zhú chuāng cóng tīng yě jiū míng。
壁函五岳神俱远,草就玄经梦亦清。bì hán wǔ yuè shén jù yuǎn,cǎo jiù xuán jīng mèng yì qīng。
丛桂昔年期结社,岁寒重许顾芳盟。cóng guì xī nián qī jié shè,suì hán zhòng xǔ gù fāng méng。

赠督学潘完朴公二首

韩上桂

清朝礼乐几人优,间代文章属胜流。qīng cháo lǐ lè jǐ rén yōu,jiān dài wén zhāng shǔ shèng liú。
持鉴务题天下士,乘轺先到日南州。chí jiàn wù tí tiān xià shì,chéng yáo xiān dào rì nán zhōu。
一江春浪鱼从变,万里云罗鸟尽收。yī jiāng chūn làng yú cóng biàn,wàn lǐ yún luó niǎo jǐn shōu。
愚自不材无可见,但承郢琢复何求。yú zì bù cái wú kě jiàn,dàn chéng yǐng zuó fù hé qiú。

赠督学潘完朴公二首

韩上桂

一朵花开万国春,罗浮梅萼几枝新。yī duǒ huā kāi wàn guó chūn,luó fú méi è jǐ zhī xīn。
最宜交映惟仙品,敢望相投拟故人。zuì yí jiāo yìng wéi xiān pǐn,gǎn wàng xiāng tóu nǐ gù rén。
运去六朝销粉丽,文回当代振丰神。yùn qù liù cháo xiāo fěn lì,wén huí dāng dài zhèn fēng shén。
倚门桃李知无限,沾洒思分雨露匀。yǐ mén táo lǐ zhī wú xiàn,zhān sǎ sī fēn yǔ lù yún。

夜坐黄与东西堂

韩上桂

无数水光浸满堂,玉壶爽气连天荒。wú shù shuǐ guāng jìn mǎn táng,yù hú shuǎng qì lián tiān huāng。
一双白鸭听人语,百尺青棕似我长。yī shuāng bái yā tīng rén yǔ,bǎi chǐ qīng zōng shì wǒ zhǎng。
北斗下垂六七点,南华偶读两三行。běi dòu xià chuí liù qī diǎn,nán huá ǒu dú liǎng sān xíng。
此中啸傲翛然足,休问人间沧与桑。cǐ zhōng xiào ào xiāo rán zú,xiū wèn rén jiān cāng yǔ sāng。

柬余承采

韩上桂

千金缔结始为邻,片语殷勤遂见亲。qiān jīn dì jié shǐ wèi lín,piàn yǔ yīn qín suì jiàn qīn。
白水尚盟坛坫旧,青云翻接凤鸾新。bái shuǐ shàng méng tán diàn jiù,qīng yún fān jiē fèng luán xīn。
诗声暗彻从侵梦,烛影遥分任借贫。shī shēng àn chè cóng qīn mèng,zhú yǐng yáo fēn rèn jiè pín。
神物古来常作对,双龙今已会延津。shén wù gǔ lái cháng zuò duì,shuāng lóng jīn yǐ huì yán jīn。

思约山人释系过访

韩上桂

三城谁是鲁朱家,叹尔空乘广柳车。sān chéng shuí shì lǔ zhū jiā,tàn ěr kōng chéng guǎng liǔ chē。
去后怨深孤树鹤,归来闲杀满庭花。qù hòu yuàn shēn gū shù hè,guī lái xián shā mǎn tíng huā。
一杯浊酒情犹旧,几曲新声兴倍赊。yī bēi zhuó jiǔ qíng yóu jiù,jǐ qū xīn shēng xīng bèi shē。
何事缇萦能救父,阶前青桂已萌芽。hé shì tí yíng néng jiù fù,jiē qián qīng guì yǐ méng yá。

同梁元珍万伯文诸子社集粤秀山

韩上桂

钟声远出碧云间,千载荒台尽日闲。zhōng shēng yuǎn chū bì yún jiān,qiān zài huāng tái jǐn rì xián。
剩取酒杯浇白社,不妨词赋媚青山。shèng qǔ jiǔ bēi jiāo bái shè,bù fáng cí fù mèi qīng shān。
桂枝荏苒幽堪结,鹤羽飘飖逸可攀。guì zhī rěn rǎn yōu kān jié,hè yǔ piāo yáo yì kě pān。
平地丹梯怜咫尺,朝寻石磴暮能还。píng dì dān tī lián zhǐ chǐ,cháo xún shí dèng mù néng hái。

赠黄纯言

韩上桂

百代文章不可知,君今振足强争奇。bǎi dài wén zhāng bù kě zhī,jūn jīn zhèn zú qiáng zhēng qí。
北风雨雪声常满,大海波涛势似驰。běi fēng yǔ xuě shēng cháng mǎn,dà hǎi bō tāo shì shì chí。
对客但须酣美酒,逢人且勿说新诗。duì kè dàn xū hān měi jiǔ,féng rén qiě wù shuō xīn shī。
明珠径寸浮光怪,夜半相投恐博疑。míng zhū jìng cùn fú guāng guài,yè bàn xiāng tóu kǒng bó yí。

答李伯襄

韩上桂

把赠新诗带素秋,白云低向箑端流。bǎ zèng xīn shī dài sù qiū,bái yún dī xiàng shà duān liú。
十年朋好依坛末,一夕鸿声到枕头。shí nián péng hǎo yī tán mò,yī xī hóng shēng dào zhěn tóu。
面孔世人饶见妒,骚篇山鬼稔生愁。miàn kǒng shì rén ráo jiàn dù,sāo piān shān guǐ rěn shēng chóu。
丈夫剩有肝肠在,匣里孤龙吼未休。zhàng fū shèng yǒu gān cháng zài,xiá lǐ gū lóng hǒu wèi xiū。

寿张五岭丈人

韩上桂

丈人一石已陶然,更加五斗亦垂涎。zhàng rén yī shí yǐ táo rán,gèng jiā wǔ dòu yì chuí xián。
不须拔剑击曲士,便可即封拜酒泉。bù xū bá jiàn jī qū shì,biàn kě jí fēng bài jiǔ quán。
长柄鸬鹚堪度活,高丘糟檗好夤缘。zhǎng bǐng lú cí kān dù huó,gāo qiū zāo bò hǎo yín yuán。
人生要择几良友,清者圣人浊者贤。rén shēng yào zé jǐ liáng yǒu,qīng zhě shèng rén zhuó zhě xián。

戏赠玉卿

韩上桂

美人金屋自舒徐,何事忙乘广柳车。měi rén jīn wū zì shū xú,hé shì máng chéng guǎng liǔ chē。
义重绿珠宁怕死,奔随红拂未安居。yì zhòng lǜ zhū níng pà sǐ,bēn suí hóng fú wèi ān jū。
罗衣典尽惟沽酒,玉珥捐残但买鱼。luó yī diǎn jǐn wéi gū jiǔ,yù ěr juān cán dàn mǎi yú。
却笑堂前豪侠客,报仇谁得似专诸。què xiào táng qián háo xiá kè,bào chóu shuí dé shì zhuān zhū。

寄张绍和

韩上桂

千年碣石有高坛,爽气遥临易水寒。qiān nián jié shí yǒu gāo tán,shuǎng qì yáo lín yì shuǐ hán。
尔自只轮当大队,予从下厩佐雕鞍。ěr zì zhǐ lún dāng dà duì,yǔ cóng xià jiù zuǒ diāo ān。
尊前剑解龙声切,雪后书迟雁影单。zūn qián jiàn jiě lóng shēng qiè,xuě hòu shū chí yàn yǐng dān。
珍重斯文期砥砺,相思何独慰加餐。zhēn zhòng sī wén qī dǐ lì,xiāng sī hé dú wèi jiā cān。

送陈伯畴

韩上桂

落魄仍虚陆贾装,青山止剩老诗囊。luò pò réng xū lù jiǎ zhuāng,qīng shān zhǐ shèng lǎo shī náng。
天生彩笔人何负,霜逼貂裘客转忙。tiān shēng cǎi bǐ rén hé fù,shuāng bī diāo qiú kè zhuǎn máng。
眼下有权操黑白,舌端无力辍雌黄。yǎn xià yǒu quán cāo hēi bái,shé duān wú lì chuò cí huáng。
一竿钓艇悬新月,何处沧洲不奈狂。yī gān diào tǐng xuán xīn yuè,hé chù cāng zhōu bù nài kuáng。

读汪伯耳诗寄赠

韩上桂

新诗不减碧琅玕,案上常留气色寒。xīn shī bù jiǎn bì láng gān,àn shàng cháng liú qì sè hán。
响绝久无赓白雪,调高真许抗雄坛。xiǎng jué jiǔ wú gēng bái xuě,diào gāo zhēn xǔ kàng xióng tán。
来游八桂声名藉,旧入苍梧道路难。lái yóu bā guì shēng míng jí,jiù rù cāng wú dào lù nán。
何事彩毫能博妒,少陵终薄鵔鸃冠。hé shì cǎi háo néng bó dù,shǎo líng zhōng báo jùn yí guān。