古诗词

沈闵

韩上桂

肆南阳之苗裔兮,暨弓高而始著。sì nán yáng zhī miáo yì xī,jì gōng gāo ér shǐ zhù。
历晋唐以有闻兮,迄相州而显遇。lì jìn táng yǐ yǒu wén xī,qì xiāng zhōu ér xiǎn yù。
余祖开基于魏国兮,派殷繁而四布。yú zǔ kāi jī yú wèi guó xī,pài yīn fán ér sì bù。
守幕职于岭南兮,遂贲禺乎卜处。shǒu mù zhí yú lǐng nán xī,suì bēn yú hū bo chù。
维三十官之隐修兮,对灞水而容与。wéi sān shí guān zhī yǐn xiū xī,duì bà shuǐ ér róng yǔ。
缵韦经以启佑兮,向青云而步武。zuǎn wéi jīng yǐ qǐ yòu xī,xiàng qīng yún ér bù wǔ。
伊安仁之闳伟兮,工锦制以扬声。yī ān rén zhī hóng wěi xī,gōng jǐn zhì yǐ yáng shēng。
武冈之佐刺秩兮,誉交注于贤明。wǔ gāng zhī zuǒ cì zhì xī,yù jiāo zhù yú xián míng。
位虽卑而未达兮,德并树以荣名。wèi suī bēi ér wèi dá xī,dé bìng shù yǐ róng míng。
余少服皇祖之训兮,吏期垂乎清白。yú shǎo fú huáng zǔ zhī xùn xī,lì qī chuí hū qīng bái。
于公之广厥门巷兮,福若兆乎龟策。yú gōng zhī guǎng jué mén xiàng xī,fú ruò zhào hū guī cè。
慝无隐而弗彰兮,诚无微而弗格。tè wú yǐn ér fú zhāng xī,chéng wú wēi ér fú gé。
虽轗轲其奚悔兮,仁独安其如宅。suī kǎn kē qí xī huǐ xī,rén dú ān qí rú zhái。
迨余考其勤率兮,道正融而靡隳。dài yú kǎo qí qín lǜ xī,dào zhèng róng ér mí huī。
考涧盘以自适兮,志弗习乎诡随。kǎo jiàn pán yǐ zì shì xī,zhì fú xí hū guǐ suí。
盛幽兰以独佩兮,屏萧艾而不携。shèng yōu lán yǐ dú pèi xī,píng xiāo ài ér bù xié。
璧在握而靡售兮,诲惟取乎式谷。bì zài wò ér mí shòu xī,huì wéi qǔ hū shì gǔ。
述先烈之可循兮,譬中原之有菽。shù xiān liè zhī kě xún xī,pì zhōng yuán zhī yǒu shū。
余幼惛而善病兮,诱之以舒徐。yú yòu hūn ér shàn bìng xī,yòu zhī yǐ shū xú。
执匕箸以谆复兮,虽饮食而罔虚。zhí bǐ zhù yǐ zhūn fù xī,suī yǐn shí ér wǎng xū。
心隐隐其如动兮,甫龆龀而知劝。xīn yǐn yǐn qí rú dòng xī,fǔ tiáo chèn ér zhī quàn。
观辟雍于童年兮,举孝廉于弱冠。guān pì yōng yú tóng nián xī,jǔ xiào lián yú ruò guān。
荷孙阳之特识兮,驹始跃而辄蹶。hé sūn yáng zhī tè shí xī,jū shǐ yuè ér zhé jué。
岂弱力之难前兮,将辔衔之窃诡。qǐ ruò lì zhī nán qián xī,jiāng pèi xián zhī qiè guǐ。
意飘荡以难束兮,遂徙业于他艺。yì piāo dàng yǐ nán shù xī,suì xǐ yè yú tā yì。
验药饵于仙经兮,习方技之琐细。yàn yào ěr yú xiān jīng xī,xí fāng jì zhī suǒ xì。
置灵根而弗沃兮,托繁枝以自翳。zhì líng gēn ér fú wò xī,tuō fán zhī yǐ zì yì。
逐汗漫于群编兮,田甫田轻滋秽。zhú hàn màn yú qún biān xī,tián fǔ tián qīng zī huì。
嗟居诸之易迈兮,年倏登乎四十。jiē jū zhū zhī yì mài xī,nián shū dēng hū sì shí。
无道德之可式兮,无勋业之可述。wú dào dé zhī kě shì xī,wú xūn yè zhī kě shù。
愿退处于林壑兮,奉吾亲以盘桓。yuàn tuì chù yú lín hè xī,fèng wú qīn yǐ pán huán。
制荷衣以明好兮,具菽水以承欢。zhì hé yī yǐ míng hǎo xī,jù shū shuǐ yǐ chéng huān。
时不吾知其已矣兮,祈天性之常完。shí bù wú zhī qí yǐ yǐ xī,qí tiān xìng zhī cháng wán。
委仕进于仲季兮,余岩居而川观。wěi shì jìn yú zhòng jì xī,yú yán jū ér chuān guān。
运崄巇其靡测兮,悼吾考之遽殒。yùn xiǎn xī qí mí cè xī,dào wú kǎo zhī jù yǔn。
由服义而蹠怨兮,屈修仁而椒愠。yóu fú yì ér zhí yuàn xī,qū xiū rén ér jiāo yùn。
伪结交以相狎兮,蒸鸩毒而致困。wěi jié jiāo yǐ xiāng xiá xī,zhēng zhèn dú ér zhì kùn。
赖良扁以少延兮,竟痞塞而成吝。lài liáng biǎn yǐ shǎo yán xī,jìng pǐ sāi ér chéng lìn。
伤郁邑其莫解兮,叹余罪乎通天。shāng yù yì qí mò jiě xī,tàn yú zuì hū tōng tiān。
乏蔡顺之精诚兮,同皋鱼之涕涟。fá cài shùn zhī jīng chéng xī,tóng gāo yú zhī tì lián。
进靡沾乎釜禄兮,退莫施乎莱彩。jìn mí zhān hū fǔ lù xī,tuì mò shī hū lái cǎi。
萱孤生而若瘁兮,桂被凋而将殆。xuān gū shēng ér ruò cuì xī,guì bèi diāo ér jiāng dài。
长饮血以自伤兮,觉馀生之已赘。zhǎng yǐn xuè yǐ zì shāng xī,jué yú shēng zhī yǐ zhuì。
魂渺渺其无定兮,余终不知其所税。hún miǎo miǎo qí wú dìng xī,yú zhōng bù zhī qí suǒ shuì。
哀累善之无徵兮,怨前志之竟虚。āi lèi shàn zhī wú zhēng xī,yuàn qián zhì zhī jìng xū。
招列缺之我察兮,藉丰霳以泛除。zhāo liè quē zhī wǒ chá xī,jí fēng lóng yǐ fàn chú。
苟夙恨之获消兮,吾何爱乎斯须。gǒu sù hèn zhī huò xiāo xī,wú hé ài hū sī xū。
乱曰:韩之为宗,末乃大兮。luàn yuē hán zhī wèi zōng,mò nǎi dà xī。
世服图史,靡有懈兮。shì fú tú shǐ,mí yǒu xiè xī。
修而获妒,众所怪兮。xiū ér huò dù,zhòng suǒ guài xī。
植莪得蒿,孰与慰兮。zhí é dé hāo,shú yǔ wèi xī。
天道茫茫,惜曚昧兮。tiān dào máng máng,xī méng mèi xī。

韩上桂

明广东番禺人,字孟郁,号月峰。幼时家贫,喜读书。向人借《二十一史》,浏览一月,即默识大略。万历二十二年中举。授国子监丞。转永平府通判。巡抚方一藻以其才荐。崇祯末闻帝死讯,愤恨死。 韩上桂的作品>>

猜您喜欢

呈谢大方伯太蒙王公四首

韩上桂

访古今看到五羊,贲禺丛桂郁苍苍。fǎng gǔ jīn kàn dào wǔ yáng,bēn yú cóng guì yù cāng cāng。
寒枝自爱清霜苦,润叶翻沾湛露瀼。hán zhī zì ài qīng shuāng kǔ,rùn yè fān zhān zhàn lù ráng。
招似淮王能好士,佩同楚客独怜芳。zhāo shì huái wáng néng hǎo shì,pèi tóng chǔ kè dú lián fāng。
干旌岩穴无多见,分俸何劳借壁光。gàn jīng yán xué wú duō jiàn,fēn fèng hé láo jiè bì guāng。

五石斋听雨

韩上桂

雨声滴沥转淋铃,久旱枯条尽欲青。yǔ shēng dī lì zhuǎn lín líng,jiǔ hàn kū tiáo jǐn yù qīng。
五石恍攒云外出,半池疑杂涧中听。wǔ shí huǎng zǎn yún wài chū,bàn chí yí zá jiàn zhōng tīng。
间支藤枕聊高卧,静掩柴扉且密扃。jiān zhī téng zhěn liáo gāo wò,jìng yǎn chái fēi qiě mì jiōng。
世事纷纭都不管,床头止有太玄经。shì shì fēn yún dōu bù guǎn,chuáng tóu zhǐ yǒu tài xuán jīng。

夜过苏汝载

韩上桂

阁夜灯光接汉光,无端幽思挹清芳。gé yè dēng guāng jiē hàn guāng,wú duān yōu sī yì qīng fāng。
布帷欲动风旋透,竹簟初侵水并凉。bù wéi yù dòng fēng xuán tòu,zhú diàn chū qīn shuǐ bìng liáng。
满架残书宁久厌,一庭闲草未相妨。mǎn jià cán shū níng jiǔ yàn,yī tíng xián cǎo wèi xiāng fáng。
虚言万里能游目,不似高斋啸咏长。xū yán wàn lǐ néng yóu mù,bù shì gāo zhāi xiào yǒng zhǎng。

重阳前一日同汝载登城北台兼怀邓玄度给谏

韩上桂

炎岭秋迟菊未开,重阳先日此登台。yán lǐng qiū chí jú wèi kāi,zhòng yáng xiān rì cǐ dēng tái。
斗边剩有双龙在,蓟北曾无一字来。dòu biān shèng yǒu shuāng lóng zài,jì běi céng wú yī zì lái。
细雨微芜荒欲尽,高崖曲垒折犹回。xì yǔ wēi wú huāng yù jǐn,gāo yá qū lěi zhé yóu huí。
明朝胜事看如昨,点检萸囊映酒杯。míng cháo shèng shì kàn rú zuó,diǎn jiǎn yú náng yìng jiǔ bēi。

重阳日同苏汝载家大人季弟登白云峰

韩上桂

白云山畔白云飞,乔木浓阴幸可依。bái yún shān pàn bái yún fēi,qiáo mù nóng yīn xìng kě yī。
九日城头看雁字,百年膝下试莱衣。jiǔ rì chéng tóu kàn yàn zì,bǎi nián xī xià shì lái yī。
通家孔李情原契,入洛机云愿讵违。tōng jiā kǒng lǐ qíng yuán qì,rù luò jī yún yuàn jù wéi。
向夕定知烦史奏,德星南斗傍奇辉。xiàng xī dìng zhī fán shǐ zòu,dé xīng nán dòu bàng qí huī。

重阳日同提舶刘天虞公暨万伯文彭于兰游月溪寺饮文昌宫

韩上桂

绀宇琼扉敞独雄,谁人提举玉霄宫。gàn yǔ qióng fēi chǎng dú xióng,shuí rén tí jǔ yù xiāo gōng。
天文北斗遥堪接,地势南溟近可通。tiān wén běi dòu yáo kān jiē,dì shì nán míng jìn kě tōng。
宝勒闲调嘶五马,石桥高跨挹长虹。bǎo lēi xián diào sī wǔ mǎ,shí qiáo gāo kuà yì zhǎng hóng。
专城共羡犹青鬓,吹帽何妨任野风。zhuān chéng gòng xiàn yóu qīng bìn,chuī mào hé fáng rèn yě fēng。

饮月溪苏太尉墓

韩上桂

太尉坟前日未斜,黄花数遍酒杯赊。tài wèi fén qián rì wèi xié,huáng huā shù biàn jiǔ bēi shē。
千年华表疑归鹤,百尺枯藤似挂蛇。qiān nián huá biǎo yí guī hè,bǎi chǐ kū téng shì guà shé。
古寺毫光晴欲吐,轻阴云影递相遮。gǔ sì háo guāng qíng yù tǔ,qīng yīn yún yǐng dì xiāng zhē。
登临转悟无生理,还向诃林问鹿车。dēng lín zhuǎn wù wú shēng lǐ,hái xiàng hē lín wèn lù chē。

秋夜

韩上桂

秋风萧瑟洒寒衣,一枕空床百虑违。qiū fēng xiāo sè sǎ hán yī,yī zhěn kōng chuáng bǎi lǜ wéi。
瘦骨可禁霜雪冷,枯肠那取梦魂饥。shòu gǔ kě jìn shuāng xuě lěng,kū cháng nà qǔ mèng hún jī。
吟馀调苦虫声切,病后交疏雁影稀。yín yú diào kǔ chóng shēng qiè,bìng hòu jiāo shū yàn yǐng xī。
布被浣残轻着枲,半生与汝特相依。bù bèi huàn cán qīng zhe xǐ,bàn shēng yǔ rǔ tè xiāng yī。

韩上桂

愁思枯桐一样凄,秋来坠叶满庭西。chóu sī kū tóng yī yàng qī,qiū lái zhuì yè mǎn tíng xī。
霜袪络纬舒情唤,月落金鸡尽意啼。shuāng qū luò wěi shū qíng huàn,yuè luò jīn jī jǐn yì tí。
敝榻依墙眠未稳,残编扰案杂难齐。bì tà yī qiáng mián wèi wěn,cán biān rǎo àn zá nán qí。
频年病瘠腰仍瘦,靠取行囊药一剂。pín nián bìng jí yāo réng shòu,kào qǔ xíng náng yào yī jì。

赠谭公瑾

韩上桂

君之侠气少人知,口里长吟七字诗。jūn zhī xiá qì shǎo rén zhī,kǒu lǐ zhǎng yín qī zì shī。
不为萧疏那有致,将因放傲转成痴。bù wèi xiāo shū nà yǒu zhì,jiāng yīn fàng ào zhuǎn chéng chī。
一编芸草馀生计,数幅松笺泛古思。yī biān yún cǎo yú shēng jì,shù fú sōng jiān fàn gǔ sī。
无限里儿空赚事,葛巾徒步顾相欺。wú xiàn lǐ ér kōng zhuàn shì,gé jīn tú bù gù xiāng qī。

夜同苏汝载踏月

韩上桂

一天明月照城虚,有客同行步委闾。yī tiān míng yuè zhào chéng xū,yǒu kè tóng xíng bù wěi lǘ。
更寂悄无人笑语,林深潜见鸟踟蹰。gèng jì qiāo wú rén xiào yǔ,lín shēn qián jiàn niǎo chí chú。
轻谈舒卷终惟我,闲数升沉可问渠。qīng tán shū juǎn zhōng wéi wǒ,xián shù shēng chén kě wèn qú。
大地此时成落莫,好餐丹液跨蟾蜍。dà dì cǐ shí chéng luò mò,hǎo cān dān yè kuà chán chú。

陈心谦司理

韩上桂

廿载玄文只自娱,蘧庐作计一生孤。niàn zài xuán wén zhǐ zì yú,qú lú zuò jì yī shēng gū。
袖中几漫襧衡刺,壁上长悬宗炳图。xiù zhōng jǐ màn zhǐ héng cì,bì shàng zhǎng xuán zōng bǐng tú。
未许千金矜敝帚,却怜五石挟坚瓠。wèi xǔ qiān jīn jīn bì zhǒu,què lián wǔ shí xié jiān hù。
今朝喜迓同声应,云际苞鸾亦见呼。jīn cháo xǐ yà tóng shēng yīng,yún jì bāo luán yì jiàn hū。

题五羊驿壁

韩上桂

驿舍千年几阅人,恰同流水度行津。yì shě qiān nián jǐ yuè rén,qià tóng liú shuǐ dù xíng jīn。
谁家不作蘧庐梦,若个能消马足尘。shuí jiā bù zuò qú lú mèng,ruò gè néng xiāo mǎ zú chén。
地注贪泉饶异味,天开瘴海有晴春。dì zhù tān quán ráo yì wèi,tiān kāi zhàng hǎi yǒu qíng chūn。
空劳梅萼从先折,得似犀珠索寄频。kōng láo méi è cóng xiān zhé,dé shì xī zhū suǒ jì pín。

呈赠大观察汪云阳公二首

韩上桂

观风使者远乘轺,霜气遥令瘴热消。guān fēng shǐ zhě yuǎn chéng yáo,shuāng qì yáo lìng zhàng rè xiāo。
遂有神羊能奋触,伫看独鹗转横飘。suì yǒu shén yáng néng fèn chù,zhù kàn dú è zhuǎn héng piāo。
南蕃雨露心偏系,北极星辰首重翘。nán fān yǔ lù xīn piān xì,běi jí xīng chén shǒu zhòng qiào。
旧著一编盐铁论,可无收采及刍荛。jiù zhù yī biān yán tiě lùn,kě wú shōu cǎi jí chú ráo。

呈赠大观察汪云阳公二首

韩上桂

珠光南海旧昭回,何意翻投老蚌胎。zhū guāng nán hǎi jiù zhāo huí,hé yì fān tóu lǎo bàng tāi。
岂是长庚垂欲下,多因释氏送将来。qǐ shì zhǎng gēng chuí yù xià,duō yīn shì shì sòng jiāng lái。
甘泉远取三山注,瑞土重凭五色培。gān quán yuǎn qǔ sān shān zhù,ruì tǔ zhòng píng wǔ sè péi。
咫尺弧星连寿极,为公满酌紫霞杯。zhǐ chǐ hú xīng lián shòu jí,wèi gōng mǎn zhuó zǐ xiá bēi。