古诗词

沈闵

韩上桂

肆南阳之苗裔兮,暨弓高而始著。sì nán yáng zhī miáo yì xī,jì gōng gāo ér shǐ zhù。
历晋唐以有闻兮,迄相州而显遇。lì jìn táng yǐ yǒu wén xī,qì xiāng zhōu ér xiǎn yù。
余祖开基于魏国兮,派殷繁而四布。yú zǔ kāi jī yú wèi guó xī,pài yīn fán ér sì bù。
守幕职于岭南兮,遂贲禺乎卜处。shǒu mù zhí yú lǐng nán xī,suì bēn yú hū bo chù。
维三十官之隐修兮,对灞水而容与。wéi sān shí guān zhī yǐn xiū xī,duì bà shuǐ ér róng yǔ。
缵韦经以启佑兮,向青云而步武。zuǎn wéi jīng yǐ qǐ yòu xī,xiàng qīng yún ér bù wǔ。
伊安仁之闳伟兮,工锦制以扬声。yī ān rén zhī hóng wěi xī,gōng jǐn zhì yǐ yáng shēng。
武冈之佐刺秩兮,誉交注于贤明。wǔ gāng zhī zuǒ cì zhì xī,yù jiāo zhù yú xián míng。
位虽卑而未达兮,德并树以荣名。wèi suī bēi ér wèi dá xī,dé bìng shù yǐ róng míng。
余少服皇祖之训兮,吏期垂乎清白。yú shǎo fú huáng zǔ zhī xùn xī,lì qī chuí hū qīng bái。
于公之广厥门巷兮,福若兆乎龟策。yú gōng zhī guǎng jué mén xiàng xī,fú ruò zhào hū guī cè。
慝无隐而弗彰兮,诚无微而弗格。tè wú yǐn ér fú zhāng xī,chéng wú wēi ér fú gé。
虽轗轲其奚悔兮,仁独安其如宅。suī kǎn kē qí xī huǐ xī,rén dú ān qí rú zhái。
迨余考其勤率兮,道正融而靡隳。dài yú kǎo qí qín lǜ xī,dào zhèng róng ér mí huī。
考涧盘以自适兮,志弗习乎诡随。kǎo jiàn pán yǐ zì shì xī,zhì fú xí hū guǐ suí。
盛幽兰以独佩兮,屏萧艾而不携。shèng yōu lán yǐ dú pèi xī,píng xiāo ài ér bù xié。
璧在握而靡售兮,诲惟取乎式谷。bì zài wò ér mí shòu xī,huì wéi qǔ hū shì gǔ。
述先烈之可循兮,譬中原之有菽。shù xiān liè zhī kě xún xī,pì zhōng yuán zhī yǒu shū。
余幼惛而善病兮,诱之以舒徐。yú yòu hūn ér shàn bìng xī,yòu zhī yǐ shū xú。
执匕箸以谆复兮,虽饮食而罔虚。zhí bǐ zhù yǐ zhūn fù xī,suī yǐn shí ér wǎng xū。
心隐隐其如动兮,甫龆龀而知劝。xīn yǐn yǐn qí rú dòng xī,fǔ tiáo chèn ér zhī quàn。
观辟雍于童年兮,举孝廉于弱冠。guān pì yōng yú tóng nián xī,jǔ xiào lián yú ruò guān。
荷孙阳之特识兮,驹始跃而辄蹶。hé sūn yáng zhī tè shí xī,jū shǐ yuè ér zhé jué。
岂弱力之难前兮,将辔衔之窃诡。qǐ ruò lì zhī nán qián xī,jiāng pèi xián zhī qiè guǐ。
意飘荡以难束兮,遂徙业于他艺。yì piāo dàng yǐ nán shù xī,suì xǐ yè yú tā yì。
验药饵于仙经兮,习方技之琐细。yàn yào ěr yú xiān jīng xī,xí fāng jì zhī suǒ xì。
置灵根而弗沃兮,托繁枝以自翳。zhì líng gēn ér fú wò xī,tuō fán zhī yǐ zì yì。
逐汗漫于群编兮,田甫田轻滋秽。zhú hàn màn yú qún biān xī,tián fǔ tián qīng zī huì。
嗟居诸之易迈兮,年倏登乎四十。jiē jū zhū zhī yì mài xī,nián shū dēng hū sì shí。
无道德之可式兮,无勋业之可述。wú dào dé zhī kě shì xī,wú xūn yè zhī kě shù。
愿退处于林壑兮,奉吾亲以盘桓。yuàn tuì chù yú lín hè xī,fèng wú qīn yǐ pán huán。
制荷衣以明好兮,具菽水以承欢。zhì hé yī yǐ míng hǎo xī,jù shū shuǐ yǐ chéng huān。
时不吾知其已矣兮,祈天性之常完。shí bù wú zhī qí yǐ yǐ xī,qí tiān xìng zhī cháng wán。
委仕进于仲季兮,余岩居而川观。wěi shì jìn yú zhòng jì xī,yú yán jū ér chuān guān。
运崄巇其靡测兮,悼吾考之遽殒。yùn xiǎn xī qí mí cè xī,dào wú kǎo zhī jù yǔn。
由服义而蹠怨兮,屈修仁而椒愠。yóu fú yì ér zhí yuàn xī,qū xiū rén ér jiāo yùn。
伪结交以相狎兮,蒸鸩毒而致困。wěi jié jiāo yǐ xiāng xiá xī,zhēng zhèn dú ér zhì kùn。
赖良扁以少延兮,竟痞塞而成吝。lài liáng biǎn yǐ shǎo yán xī,jìng pǐ sāi ér chéng lìn。
伤郁邑其莫解兮,叹余罪乎通天。shāng yù yì qí mò jiě xī,tàn yú zuì hū tōng tiān。
乏蔡顺之精诚兮,同皋鱼之涕涟。fá cài shùn zhī jīng chéng xī,tóng gāo yú zhī tì lián。
进靡沾乎釜禄兮,退莫施乎莱彩。jìn mí zhān hū fǔ lù xī,tuì mò shī hū lái cǎi。
萱孤生而若瘁兮,桂被凋而将殆。xuān gū shēng ér ruò cuì xī,guì bèi diāo ér jiāng dài。
长饮血以自伤兮,觉馀生之已赘。zhǎng yǐn xuè yǐ zì shāng xī,jué yú shēng zhī yǐ zhuì。
魂渺渺其无定兮,余终不知其所税。hún miǎo miǎo qí wú dìng xī,yú zhōng bù zhī qí suǒ shuì。
哀累善之无徵兮,怨前志之竟虚。āi lèi shàn zhī wú zhēng xī,yuàn qián zhì zhī jìng xū。
招列缺之我察兮,藉丰霳以泛除。zhāo liè quē zhī wǒ chá xī,jí fēng lóng yǐ fàn chú。
苟夙恨之获消兮,吾何爱乎斯须。gǒu sù hèn zhī huò xiāo xī,wú hé ài hū sī xū。
乱曰:韩之为宗,末乃大兮。luàn yuē hán zhī wèi zōng,mò nǎi dà xī。
世服图史,靡有懈兮。shì fú tú shǐ,mí yǒu xiè xī。
修而获妒,众所怪兮。xiū ér huò dù,zhòng suǒ guài xī。
植莪得蒿,孰与慰兮。zhí é dé hāo,shú yǔ wèi xī。
天道茫茫,惜曚昧兮。tiān dào máng máng,xī méng mèi xī。

韩上桂

明广东番禺人,字孟郁,号月峰。幼时家贫,喜读书。向人借《二十一史》,浏览一月,即默识大略。万历二十二年中举。授国子监丞。转永平府通判。巡抚方一藻以其才荐。崇祯末闻帝死讯,愤恨死。 韩上桂的作品>>

猜您喜欢

赠康庄马太史游浮丘诗其五

韩上桂

浮丘门户本罗浮,海上仙翁一再游。fú qiū mén hù běn luó fú,hǎi shàng xiān wēng yī zài yóu。
藜杖俨从天外至,星槎真见汉边留。lí zhàng yǎn cóng tiān wài zhì,xīng chá zhēn jiàn hàn biān liú。
苔封古字谁能读,云护丹崖尚可求。tái fēng gǔ zì shuí néng dú,yún hù dān yá shàng kě qiú。
访胜几何逢弭节,新篇犹许万人酬。fǎng shèng jǐ hé féng mǐ jié,xīn piān yóu xǔ wàn rén chóu。

赠康庄马太史游浮丘诗其五

韩上桂

贤相瀔阳旧有名,搜来奇胜拟蓬瀛。xián xiāng gǔ yáng jiù yǒu míng,sōu lái qí shèng nǐ péng yíng。
蓁芜久叹山灵寂,吟望今看景色明。zhēn wú jiǔ tàn shān líng jì,yín wàng jīn kàn jǐng sè míng。
霞泛曲岑芝欲绚,风含幽壑桂犹荣。xiá fàn qū cén zhī yù xuàn,fēng hán yōu hè guì yóu róng。
侍臣素沐金门宠,双掌应思玉露盈。shì chén sù mù jīn mén chǒng,shuāng zhǎng yīng sī yù lù yíng。

将登白云峰听泉声

韩上桂

才听泉声意已清,向来滴溜为谁鸣。cái tīng quán shēng yì yǐ qīng,xiàng lái dī liū wèi shuí míng。
眼中尘绪飘然尽,杖底芒鞋飒欲轻。yǎn zhōng chén xù piāo rán jǐn,zhàng dǐ máng xié sà yù qīng。
商皓茹芝终入汉,箕由洗耳亦求名。shāng hào rú zhī zhōng rù hàn,jī yóu xǐ ěr yì qiú míng。
一杯淡水神仙福,不许时人僭濯缨。yī bēi dàn shuǐ shén xiān fú,bù xǔ shí rén jiàn zhuó yīng。

送李长度归古冈兼寄其弟九倩

韩上桂

古冈冈上老梧桐,翠凤含辉据碧丛。gǔ gāng gāng shàng lǎo wú tóng,cuì fèng hán huī jù bì cóng。
日出蓬宫从弄影,天清珠海任乘风。rì chū péng gōng cóng nòng yǐng,tiān qīng zhū hǎi rèn chéng fēng。
来时燕雀群争讶,归去埙篪调可同。lái shí yàn què qún zhēng yà,guī qù xūn chí diào kě tóng。
芳草自知多逸思,停云有咏托谁通。fāng cǎo zì zhī duō yì sī,tíng yún yǒu yǒng tuō shuí tōng。

秋夕宿苏汝载馆

韩上桂

一秋如水浸空床,布被相留固不妨。yī qiū rú shuǐ jìn kōng chuáng,bù bèi xiāng liú gù bù fáng。
万古有人惟见汝,半生无赖任亡羊。wàn gǔ yǒu rén wéi jiàn rǔ,bàn shēng wú lài rèn wáng yáng。
郁怀屡遣诗成癖,壮志常孤酒稔狂。yù huái lǚ qiǎn shī chéng pǐ,zhuàng zhì cháng gū jiǔ rěn kuáng。
数卷离骚三尺枕,可能消受此行囊。shù juǎn lí sāo sān chǐ zhěn,kě néng xiāo shòu cǐ xíng náng。

中秋夕招智公入社

韩上桂

尝时对月每思僧,君是僧家老惠能。cháng shí duì yuè měi sī sēng,jūn shì sēng jiā lǎo huì néng。
破衲补成花褐暖,芒鞋踏遍碧峰层。pò nà bǔ chéng huā hè nuǎn,máng xié tà biàn bì fēng céng。
弥天鸾鹤从栖树,大地琉璃不用灯。mí tiān luán hè cóng qī shù,dà dì liú lí bù yòng dēng。
驴背好诗今有几,啸声还记虎溪曾。lǘ bèi hǎo shī jīn yǒu jǐ,xiào shēng hái jì hǔ xī céng。

饮霍仲斌宅

韩上桂

高堂酒尽兴仍添,彩笔凭陵且竞尖。gāo táng jiǔ jǐn xīng réng tiān,cǎi bǐ píng líng qiě jìng jiān。
半壁藤萝萦作蔓,一庭花树亚相兼。bàn bì téng luó yíng zuò màn,yī tíng huā shù yà xiāng jiān。
囊馀将略谁遗剑,架有侯书尽着签。náng yú jiāng lüè shuí yí jiàn,jià yǒu hóu shū jǐn zhe qiān。
坐久不知更欲下,出门回首月纤纤。zuò jiǔ bù zhī gèng yù xià,chū mén huí shǒu yuè xiān xiān。

戏赠张约之

韩上桂

芙蓉叶底碧兰芳,君住人间独胜场。fú róng yè dǐ bì lán fāng,jūn zhù rén jiān dú shèng chǎng。
最好吟时秋月白,偏宜望处野云黄。zuì hǎo yín shí qiū yuè bái,piān yí wàng chù yě yún huáng。
闲将涧水调新茗,静读丹经爇宝香。xián jiāng jiàn shuǐ diào xīn míng,jìng dú dān jīng ruò bǎo xiāng。
彩笔近闻工刻画,有人梦里忆张郎。cǎi bǐ jìn wén gōng kè huà,yǒu rén mèng lǐ yì zhāng láng。

黄与东新筑

韩上桂

新开堂构近城东,短桷疏楹太古风。xīn kāi táng gòu jìn chéng dōng,duǎn jué shū yíng tài gǔ fēng。
郭内恍含丘野趣,宅边遥结桂林丛。guō nèi huǎng hán qiū yě qù,zhái biān yáo jié guì lín cóng。
如藏邺架签休着,若仿玄经易可通。rú cáng yè jià qiān xiū zhe,ruò fǎng xuán jīng yì kě tōng。
为报春来双白燕,依栖应许傍帘栊。wèi bào chūn lái shuāng bái yàn,yī qī yīng xǔ bàng lián lóng。

赠黎君选君献

韩上桂

岭峤文章万丈悬,君家占去已多年。lǐng jiào wén zhāng wàn zhàng xuán,jūn jiā zhàn qù yǐ duō nián。
偏嗔老凤争先起,犹怪双雏逐后翩。piān chēn lǎo fèng zhēng xiān qǐ,yóu guài shuāng chú zhú hòu piān。
灵运池塘知有梦,平原騑服几存篇。líng yùn chí táng zhī yǒu mèng,píng yuán fēi fú jǐ cún piān。
何因得与吟坛末,月照媸颜亦获妍。hé yīn dé yǔ yín tán mò,yuè zhào chī yán yì huò yán。

饮梁石楼明府西园

韩上桂

云去云来总不知,窗前列岫静难移。yún qù yún lái zǒng bù zhī,chuāng qián liè xiù jìng nán yí。
不须白眼骄人世,看取青丝映酒卮。bù xū bái yǎn jiāo rén shì,kàn qǔ qīng sī yìng jiǔ zhī。
百鸟可能供和曲,群花亦解助成诗。bǎi niǎo kě néng gōng hé qū,qún huā yì jiě zhù chéng shī。
同游上客俱名彦,幸订芳辰肯独迟。tóng yóu shàng kè jù míng yàn,xìng dìng fāng chén kěn dú chí。

同刘觐国民部过苏汝载芘隐楼五石斋

韩上桂

芘楼小隐旧相求,此日停车兴倍幽。pí lóu xiǎo yǐn jiù xiāng qiú,cǐ rì tíng chē xīng bèi yōu。
剩有一床容偃卧,更馀五石任迟留。shèng yǒu yī chuáng róng yǎn wò,gèng yú wǔ shí rèn chí liú。
壁间蠹简吾将老,海内苍生尔独忧。bì jiān dù jiǎn wú jiāng lǎo,hǎi nèi cāng shēng ěr dú yōu。
辛苦山涛能雅量,暂从嵇阮故林游。xīn kǔ shān tāo néng yǎ liàng,zàn cóng jī ruǎn gù lín yóu。

呈谢大方伯太蒙王公四首

韩上桂

方岳高临佐命悬,罗浮屹峙镇南天。fāng yuè gāo lín zuǒ mìng xuán,luó fú yì zhì zhèn nán tiān。
公从间气钟名世,人自雄藩识重贤。gōng cóng jiān qì zhōng míng shì,rén zì xióng fān shí zhòng xián。
一柱力回涛势急,寸心长映日华鲜。yī zhù lì huí tāo shì jí,cùn xīn zhǎng yìng rì huá xiān。
金瓯完好知无极,回首宸都颂圣年。jīn ōu wán hǎo zhī wú jí,huí shǒu chén dōu sòng shèng nián。

呈谢大方伯太蒙王公四首

韩上桂

民力东南亦已微,频年榷采事仍非。mín lì dōng nán yì yǐ wēi,pín nián què cǎi shì réng fēi。
幸逢轸辖能流照,会见棠阴有所依。xìng féng zhěn xiá néng liú zhào,huì jiàn táng yīn yǒu suǒ yī。
翠羽肯疲重驿贡,珠光从傍故池辉。cuì yǔ kěn pí zhòng yì gòng,zhū guāng cóng bàng gù chí huī。
膏苗转慰三农望,岭峤春深草木肥。gāo miáo zhuǎn wèi sān nóng wàng,lǐng jiào chūn shēn cǎo mù féi。

呈谢大方伯太蒙王公四首

韩上桂

石门流水自清泠。shí mén liú shuǐ zì qīng líng。
一酌令人意欲醒。yī zhuó lìng rén yì yù xǐng。
旧道先贤敦素洁,即今上佐式蕃屏。jiù dào xiān xián dūn sù jié,jí jīn shàng zuǒ shì fān píng。
鹿随毂转花从绚,鹤向阶鸣草尽青。lù suí gǔ zhuǎn huā cóng xuàn,hè xiàng jiē míng cǎo jǐn qīng。
千载羔羊重寄咏,高风端可树仪型。qiān zài gāo yáng zhòng jì yǒng,gāo fēng duān kě shù yí xíng。