古诗词

题傅泽民分桂轩

夏原吉

粤昔丹桂生蟾宫,天香散漫飘穹窿。yuè xī dān guì shēng chán gōng,tiān xiāng sàn màn piāo qióng lóng。
世人仰望莫能折,举头每欲排天风。shì rén yǎng wàng mò néng zhé,jǔ tóu měi yù pái tiān fēng。
后来仙子不自惜,呵吒银蟾鼓云翼。hòu lái xiān zi bù zì xī,hē zhā yín chán gǔ yún yì。
衔将桂子落天台,要使人间共培植。xián jiāng guì zi luò tiān tái,yào shǐ rén jiān gòng péi zhí。
天台一种三百年,鬼神隐护人莫传。tiān tái yī zhǒng sān bǎi nián,guǐ shén yǐn hù rén mò chuán。
史家先世积德厚,得从此地更移迁。shǐ jiā xiān shì jī dé hòu,dé cóng cǐ dì gèng yí qiān。
当时不敢自娱赏,持向金门献君长。dāng shí bù gǎn zì yú shǎng,chí xiàng jīn mén xiàn jūn zhǎng。
龙颜一笑栽殿前,更洒宸章为优奖。lóng yán yī xiào zāi diàn qián,gèng sǎ chén zhāng wèi yōu jiǎng。
宸章焕赫事实殊,史家桂泽当何如。chén zhāng huàn hè shì shí shū,shǐ jiā guì zé dāng hé rú。
敷荣发秀异他族,流芳奕叶生名儒。fū róng fā xiù yì tā zú,liú fāng yì yè shēng míng rú。
林林接踵为时起,事业功名咸足美。lín lín jiē zhǒng wèi shí qǐ,shì yè gōng míng xián zú měi。
迩来复有紫崖翁,硕德宏才古君子。ěr lái fù yǒu zǐ yá wēng,shuò dé hóng cái gǔ jūn zi。
承恩典教来罗湘,霏霏化雨菁莪芳。chéng ēn diǎn jiào lái luó xiāng,fēi fēi huà yǔ jīng é fāng。
只缘辽渺丹崖远,心县丹桂常彷徨。zhǐ yuán liáo miǎo dān yá yuǎn,xīn xiàn dān guì cháng páng huáng。
彷徨未易乘风去,日夕行吟泮池处。páng huáng wèi yì chéng fēng qù,rì xī xíng yín pàn chí chù。
彼苍又若阴相之,池上还存古桂树。bǐ cāng yòu ruò yīn xiāng zhī,chí shàng hái cún gǔ guì shù。
色香虽匪丹崖浓,根株却似丹崖丰。sè xiāng suī fěi dān yá nóng,gēn zhū què shì dān yá fēng。
丹崖桂泽裕厥后,泮池桂泽将谁同。dān yá guì zé yù jué hòu,pàn chí guì zé jiāng shuí tóng。
芹边弟子商崖裔,重义崇仁心靡替。qín biān dì zi shāng yá yì,zhòng yì chóng rén xīn mí tì。
稔知师意感师恩,爰辟书轩分此桂。rěn zhī shī yì gǎn shī ēn,yuán pì shū xuān fēn cǐ guì。
吁嗟史翁何贤哉,吁嗟傅君真奇才。xū jiē shǐ wēng hé xián zāi,xū jiē fù jūn zhēn qí cái。
史翁之桂由祖植,傅君之桂从师来。shǐ wēng zhī guì yóu zǔ zhí,fù jūn zhī guì cóng shī lái。
书轩况尔数椽小,桂树分来相映好。shū xuān kuàng ěr shù chuán xiǎo,guì shù fēn lái xiāng yìng hǎo。
秋风吹破丹砂堆,万斛清芬散龙脑。qiū fēng chuī pò dān shā duī,wàn hú qīng fēn sàn lóng nǎo。
傅君傅君日对兹,岂惟玩彼香色奇。fù jūn fù jūn rì duì zī,qǐ wéi wán bǐ xiāng sè qí。
是宜笃志励所业,光前振后期如师。shì yí dǔ zhì lì suǒ yè,guāng qián zhèn hòu qī rú shī。
清狂蹋雪寻梅叟,辛苦移家看竹友。qīng kuáng tà xuě xún méi sǒu,xīn kǔ yí jiā kàn zhú yǒu。
纵情矫物徒自疲,师友传承事何有。zòng qíng jiǎo wù tú zì pí,shī yǒu chuán chéng shì hé yǒu。
傅君傅君重勉旃,如今正是秋清天。fù jūn fù jūn zhòng miǎn zhān,rú jīn zhèng shì qiū qīng tiān。
及时吐华著芳誉,相期史氏同绵绵。jí shí tǔ huá zhù fāng yù,xiāng qī shǐ shì tóng mián mián。

夏原吉

明江西德兴人,迁湖广长沙府湘阴,字惟哲。洪武二十三年举人。入太学,擢户部主事。永乐初进尚书,主持浙西、苏、松治水事。布衣徒步,日夜经划。七年,兼摄行在礼部、兵部、都察院事。十九年,以谏帝北征沙漠,系狱。二十二年,成祖死,仁宗即位,获释。累进太子少保、兼少傅,尚书如故。宣宗即位后,以旧辅益亲重。汉王高煦反,原吉与杨荣劝帝亲征平叛。宣德五年,卒官。历事五朝,外掌度支,内预机务,为政能持大体。卒谥忠靖。有《夏忠靖公集》。 夏原吉的作品>>

猜您喜欢

谢乡友慕宗谅寄暮云春树图

夏原吉

寄来图画景何新,春树迢迢隔暮云。jì lái tú huà jǐng hé xīn,chūn shù tiáo tiáo gé mù yún。
安得好风吹健翮,洞庭湖上重寻君。ān dé hǎo fēng chuī jiàn hé,dòng tíng hú shàng zhòng xún jūn。

己卯春同中书舍人吴均入闽观风出京口占

夏原吉

晓驾轺车出凤城,柳花风暖绣衣轻。xiǎo jià yáo chē chū fèng chéng,liǔ huā fēng nuǎn xiù yī qīng。
入闽料得无多路,不向征徒问去程。rù mǐn liào dé wú duō lù,bù xiàng zhēng tú wèn qù chéng。

吴中谩兴

夏原吉

片帆二月过吴门,眼底相看物物新。piàn fān èr yuè guò wú mén,yǎn dǐ xiāng kàn wù wù xīn。
惟有溪桥桃与李,着花浑似故园春。wéi yǒu xī qiáo táo yǔ lǐ,zhe huā hún shì gù yuán chūn。

将赴华亭

夏原吉

踏遍姑苏水与山,又将拨棹向云间。tà biàn gū sū shuǐ yǔ shān,yòu jiāng bō zhào xiàng yún jiān。
岸花汀鸟休相笑,自是吾生不爱闲。àn huā tīng niǎo xiū xiāng xiào,zì shì wú shēng bù ài xián。

得家书

夏原吉

慈母书来三月初,书中教诫意何如。cí mǔ shū lái sān yuè chū,shū zhōng jiào jiè yì hé rú。
重言王事须勤慎,不必区区念倚闾。zhòng yán wáng shì xū qín shèn,bù bì qū qū niàn yǐ lǘ。

过湘城

夏原吉

茅屋参差似列星,晚风摇曳酒旗青。máo wū cān chà shì liè xīng,wǎn fēng yáo yè jiǔ qí qīng。
推篷借问此何处,舟子无言指故亭。tuī péng jiè wèn cǐ hé chù,zhōu zi wú yán zhǐ gù tíng。

过章练塘

夏原吉

塘名章练起何时,试问村翁尽不知。táng míng zhāng liàn qǐ hé shí,shì wèn cūn wēng jǐn bù zhī。
画舸乘风捶鼓过,落花飞絮谩相随。huà gě chéng fēng chuí gǔ guò,luò huā fēi xù mán xiāng suí。

渔牧二首渔

夏原吉

数口团栾舟作屋,四时温饱水为田。shù kǒu tuán luán zhōu zuò wū,sì shí wēn bǎo shuǐ wèi tián。
人来或问行藏事,不说桐江与渭川。rén lái huò wèn xíng cáng shì,bù shuō tóng jiāng yǔ wèi chuān。

渔牧二首渔

夏原吉

寒傍阳坡暖浴河,闷吹芦管倦眠蓑。hán bàng yáng pō nuǎn yù hé,mèn chuī lú guǎn juàn mián suō。
宁生当日何为者,车底区区扣角歌。níng shēng dāng rì hé wèi zhě,chē dǐ qū qū kòu jiǎo gē。

钦和御制重阳节赐糕酒诗

夏原吉

圣主龙飞抚四夷,万方鼓舞乐清时。shèng zhǔ lóng fēi fǔ sì yí,wàn fāng gǔ wǔ lè qīng shí。
兹维九日颁恩泽,皎皎天章著缉熙。zī wéi jiǔ rì bān ēn zé,jiǎo jiǎo tiān zhāng zhù jī xī。

怀故园竹

夏原吉

萧萧窗底多情竹,别后儿孙长若干。xiāo xiāo chuāng dǐ duō qíng zhú,bié hòu ér sūn zhǎng ruò gàn。
寄语家僮好看护,莫嫌日日报平安。jì yǔ jiā tóng hǎo kàn hù,mò xián rì rì bào píng ān。

到京忆乐理轩

夏原吉

乐理轩中万卷书,不知消息近何如。lè lǐ xuān zhōng wàn juǎn shū,bù zhī xiāo xī jìn hé rú。
料应此夕相思处,人在南窗月在虚。liào yīng cǐ xī xiāng sī chù,rén zài nán chuāng yuè zài xū。

梦先人二首

夏原吉

严尊违养屡经春,今夕俄从梦里亲。yán zūn wéi yǎng lǚ jīng chūn,jīn xī é cóng mèng lǐ qīn。
应念痴儿未了事,九原犹欲诲谆谆。yīng niàn chī ér wèi le shì,jiǔ yuán yóu yù huì zhūn zhūn。

梦先人二首

夏原吉

我梦严亲断我肠,揽衣起诵蓼莪章。wǒ mèng yán qīn duàn wǒ cháng,lǎn yī qǐ sòng liǎo é zhāng。
劬劳罔极无能报,谩洒淋浪泪几行。qú láo wǎng jí wú néng bào,mán sǎ lín làng lèi jǐ xíng。

赠鲁冕告老疾还湘

夏原吉

君家三径未全荒,何处匆匆促去装。jūn jiā sān jìng wèi quán huāng,hé chù cōng cōng cù qù zhuāng。
岂是老来腰懒折,归寻元亮学耕桑。qǐ shì lǎo lái yāo lǎn zhé,guī xún yuán liàng xué gēng sāng。