古诗词

题傅泽民分桂轩

夏原吉

粤昔丹桂生蟾宫,天香散漫飘穹窿。yuè xī dān guì shēng chán gōng,tiān xiāng sàn màn piāo qióng lóng。
世人仰望莫能折,举头每欲排天风。shì rén yǎng wàng mò néng zhé,jǔ tóu měi yù pái tiān fēng。
后来仙子不自惜,呵吒银蟾鼓云翼。hòu lái xiān zi bù zì xī,hē zhā yín chán gǔ yún yì。
衔将桂子落天台,要使人间共培植。xián jiāng guì zi luò tiān tái,yào shǐ rén jiān gòng péi zhí。
天台一种三百年,鬼神隐护人莫传。tiān tái yī zhǒng sān bǎi nián,guǐ shén yǐn hù rén mò chuán。
史家先世积德厚,得从此地更移迁。shǐ jiā xiān shì jī dé hòu,dé cóng cǐ dì gèng yí qiān。
当时不敢自娱赏,持向金门献君长。dāng shí bù gǎn zì yú shǎng,chí xiàng jīn mén xiàn jūn zhǎng。
龙颜一笑栽殿前,更洒宸章为优奖。lóng yán yī xiào zāi diàn qián,gèng sǎ chén zhāng wèi yōu jiǎng。
宸章焕赫事实殊,史家桂泽当何如。chén zhāng huàn hè shì shí shū,shǐ jiā guì zé dāng hé rú。
敷荣发秀异他族,流芳奕叶生名儒。fū róng fā xiù yì tā zú,liú fāng yì yè shēng míng rú。
林林接踵为时起,事业功名咸足美。lín lín jiē zhǒng wèi shí qǐ,shì yè gōng míng xián zú měi。
迩来复有紫崖翁,硕德宏才古君子。ěr lái fù yǒu zǐ yá wēng,shuò dé hóng cái gǔ jūn zi。
承恩典教来罗湘,霏霏化雨菁莪芳。chéng ēn diǎn jiào lái luó xiāng,fēi fēi huà yǔ jīng é fāng。
只缘辽渺丹崖远,心县丹桂常彷徨。zhǐ yuán liáo miǎo dān yá yuǎn,xīn xiàn dān guì cháng páng huáng。
彷徨未易乘风去,日夕行吟泮池处。páng huáng wèi yì chéng fēng qù,rì xī xíng yín pàn chí chù。
彼苍又若阴相之,池上还存古桂树。bǐ cāng yòu ruò yīn xiāng zhī,chí shàng hái cún gǔ guì shù。
色香虽匪丹崖浓,根株却似丹崖丰。sè xiāng suī fěi dān yá nóng,gēn zhū què shì dān yá fēng。
丹崖桂泽裕厥后,泮池桂泽将谁同。dān yá guì zé yù jué hòu,pàn chí guì zé jiāng shuí tóng。
芹边弟子商崖裔,重义崇仁心靡替。qín biān dì zi shāng yá yì,zhòng yì chóng rén xīn mí tì。
稔知师意感师恩,爰辟书轩分此桂。rěn zhī shī yì gǎn shī ēn,yuán pì shū xuān fēn cǐ guì。
吁嗟史翁何贤哉,吁嗟傅君真奇才。xū jiē shǐ wēng hé xián zāi,xū jiē fù jūn zhēn qí cái。
史翁之桂由祖植,傅君之桂从师来。shǐ wēng zhī guì yóu zǔ zhí,fù jūn zhī guì cóng shī lái。
书轩况尔数椽小,桂树分来相映好。shū xuān kuàng ěr shù chuán xiǎo,guì shù fēn lái xiāng yìng hǎo。
秋风吹破丹砂堆,万斛清芬散龙脑。qiū fēng chuī pò dān shā duī,wàn hú qīng fēn sàn lóng nǎo。
傅君傅君日对兹,岂惟玩彼香色奇。fù jūn fù jūn rì duì zī,qǐ wéi wán bǐ xiāng sè qí。
是宜笃志励所业,光前振后期如师。shì yí dǔ zhì lì suǒ yè,guāng qián zhèn hòu qī rú shī。
清狂蹋雪寻梅叟,辛苦移家看竹友。qīng kuáng tà xuě xún méi sǒu,xīn kǔ yí jiā kàn zhú yǒu。
纵情矫物徒自疲,师友传承事何有。zòng qíng jiǎo wù tú zì pí,shī yǒu chuán chéng shì hé yǒu。
傅君傅君重勉旃,如今正是秋清天。fù jūn fù jūn zhòng miǎn zhān,rú jīn zhèng shì qiū qīng tiān。
及时吐华著芳誉,相期史氏同绵绵。jí shí tǔ huá zhù fāng yù,xiāng qī shǐ shì tóng mián mián。

夏原吉

明江西德兴人,迁湖广长沙府湘阴,字惟哲。洪武二十三年举人。入太学,擢户部主事。永乐初进尚书,主持浙西、苏、松治水事。布衣徒步,日夜经划。七年,兼摄行在礼部、兵部、都察院事。十九年,以谏帝北征沙漠,系狱。二十二年,成祖死,仁宗即位,获释。累进太子少保、兼少傅,尚书如故。宣宗即位后,以旧辅益亲重。汉王高煦反,原吉与杨荣劝帝亲征平叛。宣德五年,卒官。历事五朝,外掌度支,内预机务,为政能持大体。卒谥忠靖。有《夏忠靖公集》。 夏原吉的作品>>

猜您喜欢

题宋徽宗所画墨竹

夏原吉

宝殿无心论治安,碧窗着意写琅玕。bǎo diàn wú xīn lùn zhì ān,bì chuāng zhe yì xiě láng gān。
枝枝叶叶真潇洒,争奈金人不爱看。zhī zhī yè yè zhēn xiāo sǎ,zhēng nài jīn rén bù ài kàn。

题许侍郎所藏许由弃瓢图

夏原吉

耳边方厌一瓢声,心外宁贪万乘荣。ěr biān fāng yàn yī piáo shēng,xīn wài níng tān wàn chéng róng。
可羡后来嘉遁客,谩欺林壑盗虚名。kě xiàn hòu lái jiā dùn kè,mán qī lín hè dào xū míng。

题元臣王熙端本堂所临宣和雪天芦雁图

夏原吉

宣和失驭宋纲堕,端本堂臣素所知。xuān hé shī yù sòng gāng duò,duān běn táng chén sù suǒ zhī。
何事不陈车覆戒,却临图画媚当时。hé shì bù chén chē fù jiè,què lín tú huà mèi dāng shí。

题元臣王熙端本堂所临宣和雪天芦雁图

夏原吉

图画临来笔颇精,小窗闲玩足娱情。tú huà lín lái bǐ pǒ jīng,xiǎo chuāng xián wán zú yú qíng。
只怜万里边城远,毳辇宵奔载不行。zhǐ lián wàn lǐ biān chéng yuǎn,cuì niǎn xiāo bēn zài bù xíng。

题虎石翁万玉图一首

夏原吉

长枝短枝不著地,千花万花都是春。zhǎng zhī duǎn zhī bù zhù dì,qiān huā wàn huā dōu shì chūn。
纷纷世上桃与李,何尔妖媚欺时人。fēn fēn shì shàng táo yǔ lǐ,hé ěr yāo mèi qī shí rén。

金陵春日书怀二首

夏原吉

凌晨惆怅日行云,目断行云更怆神。líng chén chóu chàng rì xíng yún,mù duàn xíng yún gèng chuàng shén。
万里一身归未得,高堂谁慰白头亲。wàn lǐ yī shēn guī wèi dé,gāo táng shuí wèi bái tóu qīn。

金陵春日书怀二首

夏原吉

飘飘书剑泊天涯,每到春来辄念家。piāo piāo shū jiàn pō tiān yá,měi dào chūn lái zhé niàn jiā。
料得故园桃李树,东风吹处一般花。liào dé gù yuán táo lǐ shù,dōng fēng chuī chù yī bān huā。

白茆港

夏原吉

图伯争雄浚白茆,万夫执役不胜劳。tú bó zhēng xióng jùn bái máo,wàn fū zhí yì bù shèng láo。
那知畚锸声初歇,已有真人著柘袍。nà zhī běn chā shēng chū xiē,yǐ yǒu zhēn rén zhù zhè páo。

孔明

夏原吉

八阵图成已绝伦,出师二表更忠勤。bā zhèn tú chéng yǐ jué lún,chū shī èr biǎo gèng zhōng qín。
可怜五丈星宵殒,后主含酸入魏军。kě lián wǔ zhàng xīng xiāo yǔn,hòu zhǔ hán suān rù wèi jūn。

潇湘夜雨

夏原吉

二女南来正断魂,那堪风雨又黄昏。èr nǚ nán lái zhèng duàn hún,nà kān fēng yǔ yòu huáng hūn。
潇潇无限相思泪,都作江边竹上痕。xiāo xiāo wú xiàn xiāng sī lèi,dōu zuò jiāng biān zhú shàng hén。

洞庭秋月

夏原吉

万籁无声玉宇清,君山推出一轮明。wàn lài wú shēng yù yǔ qīng,jūn shān tuī chū yī lún míng。
婵娟倒蘸寒波底,惊起鱼龙梦不成。chán juān dào zhàn hán bō dǐ,jīng qǐ yú lóng mèng bù chéng。

渔村夕照

夏原吉

罢钓分鱼各系船,家家晾网荻花边。bà diào fēn yú gè xì chuán,jiā jiā liàng wǎng dí huā biān。
数声欸乃炊烟尽,犹有馀晖在树巅。shù shēng āi nǎi chuī yān jǐn,yóu yǒu yú huī zài shù diān。

山市晴岚

夏原吉

翠微深处簇村廛,茅屋参差树色鲜。cuì wēi shēn chù cù cūn chán,máo wū cān chà shù sè xiān。
欲向个中沽一醉,冥蒙不见酒旗悬。yù xiàng gè zhōng gū yī zuì,míng méng bù jiàn jiǔ qí xuán。

随侍太孙殿下回南京途中观射雉

夏原吉

野雉惊飞入半空,皇孙驰马试雕弓。yě zhì jīng fēi rù bàn kōng,huáng sūn chí mǎ shì diāo gōng。
一声金镝云间响,五色离披堕晓风。yī shēng jīn dī yún jiān xiǎng,wǔ sè lí pī duò xiǎo fēng。

梦亲

夏原吉

梦里见亲亲色好,更能绕膝戏莱衣。mèng lǐ jiàn qīn qīn sè hǎo,gèng néng rào xī xì lái yī。
觉来依旧金陵馆,望断白云心欲飞。jué lái yī jiù jīn líng guǎn,wàng duàn bái yún xīn yù fēi。