古诗词

题傅泽民分桂轩

夏原吉

粤昔丹桂生蟾宫,天香散漫飘穹窿。yuè xī dān guì shēng chán gōng,tiān xiāng sàn màn piāo qióng lóng。
世人仰望莫能折,举头每欲排天风。shì rén yǎng wàng mò néng zhé,jǔ tóu měi yù pái tiān fēng。
后来仙子不自惜,呵吒银蟾鼓云翼。hòu lái xiān zi bù zì xī,hē zhā yín chán gǔ yún yì。
衔将桂子落天台,要使人间共培植。xián jiāng guì zi luò tiān tái,yào shǐ rén jiān gòng péi zhí。
天台一种三百年,鬼神隐护人莫传。tiān tái yī zhǒng sān bǎi nián,guǐ shén yǐn hù rén mò chuán。
史家先世积德厚,得从此地更移迁。shǐ jiā xiān shì jī dé hòu,dé cóng cǐ dì gèng yí qiān。
当时不敢自娱赏,持向金门献君长。dāng shí bù gǎn zì yú shǎng,chí xiàng jīn mén xiàn jūn zhǎng。
龙颜一笑栽殿前,更洒宸章为优奖。lóng yán yī xiào zāi diàn qián,gèng sǎ chén zhāng wèi yōu jiǎng。
宸章焕赫事实殊,史家桂泽当何如。chén zhāng huàn hè shì shí shū,shǐ jiā guì zé dāng hé rú。
敷荣发秀异他族,流芳奕叶生名儒。fū róng fā xiù yì tā zú,liú fāng yì yè shēng míng rú。
林林接踵为时起,事业功名咸足美。lín lín jiē zhǒng wèi shí qǐ,shì yè gōng míng xián zú měi。
迩来复有紫崖翁,硕德宏才古君子。ěr lái fù yǒu zǐ yá wēng,shuò dé hóng cái gǔ jūn zi。
承恩典教来罗湘,霏霏化雨菁莪芳。chéng ēn diǎn jiào lái luó xiāng,fēi fēi huà yǔ jīng é fāng。
只缘辽渺丹崖远,心县丹桂常彷徨。zhǐ yuán liáo miǎo dān yá yuǎn,xīn xiàn dān guì cháng páng huáng。
彷徨未易乘风去,日夕行吟泮池处。páng huáng wèi yì chéng fēng qù,rì xī xíng yín pàn chí chù。
彼苍又若阴相之,池上还存古桂树。bǐ cāng yòu ruò yīn xiāng zhī,chí shàng hái cún gǔ guì shù。
色香虽匪丹崖浓,根株却似丹崖丰。sè xiāng suī fěi dān yá nóng,gēn zhū què shì dān yá fēng。
丹崖桂泽裕厥后,泮池桂泽将谁同。dān yá guì zé yù jué hòu,pàn chí guì zé jiāng shuí tóng。
芹边弟子商崖裔,重义崇仁心靡替。qín biān dì zi shāng yá yì,zhòng yì chóng rén xīn mí tì。
稔知师意感师恩,爰辟书轩分此桂。rěn zhī shī yì gǎn shī ēn,yuán pì shū xuān fēn cǐ guì。
吁嗟史翁何贤哉,吁嗟傅君真奇才。xū jiē shǐ wēng hé xián zāi,xū jiē fù jūn zhēn qí cái。
史翁之桂由祖植,傅君之桂从师来。shǐ wēng zhī guì yóu zǔ zhí,fù jūn zhī guì cóng shī lái。
书轩况尔数椽小,桂树分来相映好。shū xuān kuàng ěr shù chuán xiǎo,guì shù fēn lái xiāng yìng hǎo。
秋风吹破丹砂堆,万斛清芬散龙脑。qiū fēng chuī pò dān shā duī,wàn hú qīng fēn sàn lóng nǎo。
傅君傅君日对兹,岂惟玩彼香色奇。fù jūn fù jūn rì duì zī,qǐ wéi wán bǐ xiāng sè qí。
是宜笃志励所业,光前振后期如师。shì yí dǔ zhì lì suǒ yè,guāng qián zhèn hòu qī rú shī。
清狂蹋雪寻梅叟,辛苦移家看竹友。qīng kuáng tà xuě xún méi sǒu,xīn kǔ yí jiā kàn zhú yǒu。
纵情矫物徒自疲,师友传承事何有。zòng qíng jiǎo wù tú zì pí,shī yǒu chuán chéng shì hé yǒu。
傅君傅君重勉旃,如今正是秋清天。fù jūn fù jūn zhòng miǎn zhān,rú jīn zhèng shì qiū qīng tiān。
及时吐华著芳誉,相期史氏同绵绵。jí shí tǔ huá zhù fāng yù,xiāng qī shǐ shì tóng mián mián。

夏原吉

明江西德兴人,迁湖广长沙府湘阴,字惟哲。洪武二十三年举人。入太学,擢户部主事。永乐初进尚书,主持浙西、苏、松治水事。布衣徒步,日夜经划。七年,兼摄行在礼部、兵部、都察院事。十九年,以谏帝北征沙漠,系狱。二十二年,成祖死,仁宗即位,获释。累进太子少保、兼少傅,尚书如故。宣宗即位后,以旧辅益亲重。汉王高煦反,原吉与杨荣劝帝亲征平叛。宣德五年,卒官。历事五朝,外掌度支,内预机务,为政能持大体。卒谥忠靖。有《夏忠靖公集》。 夏原吉的作品>>

猜您喜欢

看画

夏原吉

凉生白纻酒醒初,四辟筠窗看画图。liáng shēng bái zhù jiǔ xǐng chū,sì pì yún chuāng kàn huà tú。
烟水茫茫山叠叠,恍如身在洞庭湖。yān shuǐ máng máng shān dié dié,huǎng rú shēn zài dòng tíng hú。

题李教谕临清轩

夏原吉

屋下清流屋上山,红尘飞不到其间。wū xià qīng liú wū shàng shān,hóng chén fēi bù dào qí jiān。
晚凉月白酒初醒,一曲沧浪闲倚阑。wǎn liáng yuè bái jiǔ chū xǐng,yī qū cāng làng xián yǐ lán。

再题松风阁

夏原吉

神鳌掣断黄金索,化作髯龙立槛前。shén áo chè duàn huáng jīn suǒ,huà zuò rán lóng lì kǎn qián。
赑屃夜深相激搏,道人浑讶卧楼船。bì xì yè shēn xiāng jī bó,dào rén hún yà wò lóu chuán。

题画

夏原吉

短棹初移岳麓时,水光山色不胜奇。duǎn zhào chū yí yuè lù shí,shuǐ guāng shān sè bù shèng qí。
如今客里看图画,忍把霜毫写旧诗。rú jīn kè lǐ kàn tú huà,rěn bǎ shuāng háo xiě jiù shī。

题嫦娥奔月图

夏原吉

因贪不死偷灵药,遁迹蟾宫实异常。yīn tān bù sǐ tōu líng yào,dùn jì chán gōng shí yì cháng。
何事尘心未能已,重将新曲教三郎。hé shì chén xīn wèi néng yǐ,zhòng jiāng xīn qū jiào sān láng。

闲云二首

夏原吉

飘然出岫本无心,偶尔从龙学作霖。piāo rán chū xiù běn wú xīn,ǒu ěr cóng lóng xué zuò lín。
大地枯荄沾既足,好寻猿鹤故山深。dà dì kū gāi zhān jì zú,hǎo xún yuán hè gù shān shēn。

闲云二首

夏原吉

我爱闲云尽日闲,故来相对一怡颜。wǒ ài xián yún jǐn rì xián,gù lái xiāng duì yī yí yán。
无端天外微风起,吹过南山又北山。wú duān tiān wài wēi fēng qǐ,chuī guò nán shān yòu běi shān。

题吴志道所藏画竹

夏原吉

阶前十个徒夸美,渭曲千竿浪得名。jiē qián shí gè tú kuā měi,wèi qū qiān gān làng dé míng。
何似壁间三四叶,顿令庭际俗尘清。hé shì bì jiān sān sì yè,dùn lìng tíng jì sú chén qīng。

题画梅

夏原吉

三阳地底未全回,万玉枝头已占魁。sān yáng dì dǐ wèi quán huí,wàn yù zhī tóu yǐ zhàn kuí。
老我罗浮无复梦,谩怜香色坐莓苔。lǎo wǒ luó fú wú fù mèng,mán lián xiāng sè zuò méi tái。

秋暮蚊

夏原吉

白露瀼瀼水叶稀,痴蚊犹自闹窗扉。bái lù ráng ráng shuǐ yè xī,chī wén yóu zì nào chuāng fēi。
生来祇解趋炎热,未识行藏出处机。shēng lái qí jiě qū yán rè,wèi shí xíng cáng chū chù jī。

蜘蛛

夏原吉

东挂西牵结网罗,心心只欲网虫蛾。dōng guà xī qiān jié wǎng luó,xīn xīn zhǐ yù wǎng chóng é。
宁知一堕儿童手,心绪虽多奈若何。níng zhī yī duò ér tóng shǒu,xīn xù suī duō nài ruò hé。

题赵尚书所藏花鸟四首画眉

夏原吉

京兆多情世或羞,那知山鸟更风流。jīng zhào duō qíng shì huò xiū,nà zhī shān niǎo gèng fēng liú。
双眉画得天然美,肯向东风媚白头。shuāng méi huà dé tiān rán měi,kěn xiàng dōng fēng mèi bái tóu。

题赵尚书所藏花鸟四首画眉

夏原吉

琼枝花发雨晴初,林雀衔虫哺小雏。qióng zhī huā fā yǔ qíng chū,lín què xián chóng bǔ xiǎo chú。
食处饥肠虽暂饱,衔来物命肯怜无。shí chù jī cháng suī zàn bǎo,xián lái wù mìng kěn lián wú。

题赵尚书所藏花鸟四首画眉

夏原吉

缁衣轻拂桂香清,终日间关学巧声。zī yī qīng fú guì xiāng qīng,zhōng rì jiān guān xué qiǎo shēng。
不是趋时弄喉舌,朝阳要共凤和鸣。bù shì qū shí nòng hóu shé,cháo yáng yào gòng fèng hé míng。

题赵尚书所藏花鸟四首画眉

夏原吉

林木无声雪色残,一枝晴玉倚琅玕。lín mù wú shēng xuě sè cán,yī zhī qíng yù yǐ láng gān。
双禽何处栖来晚,重拂金衣度岁寒。shuāng qín hé chù qī lái wǎn,zhòng fú jīn yī dù suì hán。