古诗词

雪诗

郑真

江海元正夜,乾坤四望迷。jiāng hǎi yuán zhèng yè,qián kūn sì wàng mí。
燕娱传跋烛,归步怯扶藜。yàn yú chuán bá zhú,guī bù qiè fú lí。
妙造归天巧,神功挟气机。miào zào guī tiān qiǎo,shén gōng xié qì jī。
六霙劳剪刻,万象豁端倪。liù yīng láo jiǎn kè,wàn xiàng huō duān ní。
奔迸星流急,娉婷羽舞低。bēn bèng xīng liú jí,pīng tíng yǔ wǔ dī。
飘飘虫扑纸,飒飒蟹循堤。piāo piāo chóng pū zhǐ,sà sà xiè xún dī。
掠面真疑絮,沾衣错认梨。lüè miàn zhēn yí xù,zhān yī cuò rèn lí。
串珠纷度隙,急响密通闺。chuàn zhū fēn dù xì,jí xiǎng mì tōng guī。
高塔撑孤笋,长桥偃素蜺。gāo tǎ chēng gū sǔn,zhǎng qiáo yǎn sù ní。
曲阿团作阵,深坞不成蹊。qū ā tuán zuò zhèn,shēn wù bù chéng qī。
战罢龙飞甲,朝回马印蹄。zhàn bà lóng fēi jiǎ,cháo huí mǎ yìn tí。
门深频吠犬,巷狭强堆猊。mén shēn pín fèi quǎn,xiàng xiá qiáng duī ní。
似箸冰悬瓦,如绅瀑下溪。shì zhù bīng xuán wǎ,rú shēn pù xià xī。
月鸾随渺渺,霜鹄共凄凄。yuè luán suí miǎo miǎo,shuāng gǔ gòng qī qī。
锦鲤深宜蛰,玄猿禁莫啼。jǐn lǐ shēn yí zhé,xuán yuán jìn mò tí。
余蝗应入地,倦鸟不成栖。yú huáng yīng rù dì,juàn niǎo bù chéng qī。
路滑愁穿屐,烟消怪湿烓。lù huá chóu chuān jī,yān xiāo guài shī wēi。
猎围劳镇将,樵担讶山妻。liè wéi láo zhèn jiāng,qiáo dān yà shān qī。
花褪梅留片,茅抽麦遍畦。huā tuì méi liú piàn,máo chōu mài biàn qí。
丰年云已兆,宝牒若为乩。fēng nián yún yǐ zhào,bǎo dié ruò wèi jī。
焦寝清酣熟,袁门矮屋凄。jiāo qǐn qīng hān shú,yuán mén ǎi wū qī。
王猷归剡水,李愬捷淮西。wáng yóu guī shàn shuǐ,lǐ sù jié huái xī。
宠幸皇舆出,悲凉使节携。chǒng xìng huáng yú chū,bēi liáng shǐ jié xié。
谪怜韩刺史,乐问党家姬。zhé lián hán cì shǐ,lè wèn dǎng jiā jī。
郢曲宫商叶,吴讴律吕齐。yǐng qū gōng shāng yè,wú ōu lǜ lǚ qí。
敢因梁苑赋,欲儗杜陵题。gǎn yīn liáng yuàn fù,yù nǐ dù líng tí。
宝瓮羔为酒,珍庖鹿进臡。bǎo wèng gāo wèi jiǔ,zhēn páo lù jìn ní。
醉乡穷缅邈,仙界许攀跻。zuì xiāng qióng miǎn miǎo,xiān jiè xǔ pān jī。
炉冷频然炭,衾孤急索绨。lú lěng pín rán tàn,qīn gū jí suǒ tí。
三山穷海岛,百尺上云梯。sān shān qióng hǎi dǎo,bǎi chǐ shàng yún tī。
鹤氅身如画,鱼篮手自提。hè chǎng shēn rú huà,yú lán shǒu zì tí。
阻程空望远,闭粜厌闻饥。zǔ chéng kōng wàng yuǎn,bì tiào yàn wén jī。
骨透清初爽,神融老未黧。gǔ tòu qīng chū shuǎng,shén róng lǎo wèi lí。
化银须秘术,斸玉恨深泥。huà yín xū mì shù,zhǔ yù hèn shēn ní。
阳德群瞻日,文明拱候奎。yáng dé qún zhān rì,wén míng gǒng hòu kuí。
赐钱覃府库,挟纩慰军黎。cì qián tán fǔ kù,xié kuàng wèi jūn lí。
占奏闻丹陛,恩流浃近畿。zhàn zòu wén dān bì,ēn liú jiā jìn jī。
周诗歌霢霂,万亩及耕犁。zhōu shī gē mài mù,wàn mǔ jí gēng lí。

郑真

明浙江鄞县人,字千之。洪武四年举人。官广信教授。治经学长于《春秋》。与兄郑驹、弟郑凤并以文学擅名。尝取诸家格言,著为集传集说集论。有《荥阳外史集》等。 郑真的作品>>

猜您喜欢

次黄以斋韵寿吴方斋博士

郑真

日照扶桑海宇开,五云多处望三台。rì zhào fú sāng hǎi yǔ kāi,wǔ yún duō chù wàng sān tái。
且陪坐席春风乐,相约林泉晚节回。qiě péi zuò xí chūn fēng lè,xiāng yuē lín quán wǎn jié huí。
雅调谁歌青玉案,碧香同捧紫霞杯。yǎ diào shuí gē qīng yù àn,bì xiāng tóng pěng zǐ xiá bēi。
百年好为斯文寿,只恐天边使命催。bǎi nián hǎo wèi sī wén shòu,zhǐ kǒng tiān biān shǐ mìng cuī。

题松存斋

郑真

君家种德自先公,存得山中几树松。jūn jiā zhǒng dé zì xiān gōng,cún dé shān zhōng jǐ shù sōng。
仙籁满林搏化鹤,翠涛滚壑舞群龙。xiān lài mǎn lín bó huà hè,cuì tāo gǔn hè wǔ qún lóng。
九重路与云霄接,百岁恩承雨露浓。jiǔ zhòng lù yǔ yún xiāo jiē,bǎi suì ēn chéng yǔ lù nóng。
见说明堂求柱石,荣华何止大夫封。jiàn shuō míng táng qiú zhù shí,róng huá hé zhǐ dà fū fēng。

用五河县孙驿丞行简秋凉感怀诗韵

郑真

远碧亭前翠竹幽,多情谁为数诗筹。yuǎn bì tíng qián cuì zhú yōu,duō qíng shuí wèi shù shī chóu。
云霄指点无多路,淮海从容一半秋。yún xiāo zhǐ diǎn wú duō lù,huái hǎi cóng róng yī bàn qiū。
客骑鸣鸾行复止,官船挝鼓去如流。kè qí míng luán xíng fù zhǐ,guān chuán wō gǔ qù rú liú。
登高好寄孙公赋,消得吾生万斛愁。dēng gāo hǎo jì sūn gōng fù,xiāo dé wú shēng wàn hú chóu。

用五河县孙驿丞行简秋凉感怀诗韵

郑真

琪树西风枕簟幽,邮程百里报船筹。qí shù xī fēng zhěn diàn yōu,yóu chéng bǎi lǐ bào chuán chóu。
声传哀角孤城夜,梦断浮槎瀚海秋。shēng chuán āi jiǎo gū chéng yè,mèng duàn fú chá hàn hǎi qiū。
弹铗不禁歌激烈,操觚聊复寄风流。dàn jiá bù jìn gē jī liè,cāo gū liáo fù jì fēng liú。
河头见说鱼还贱,好寄樽前洗客愁。hé tóu jiàn shuō yú hái jiàn,hǎo jì zūn qián xǐ kè chóu。

用五河县孙驿丞行简秋凉感怀诗韵

郑真

汗简孤灯夜榻幽,老来无计借前筹。hàn jiǎn gū dēng yè tà yōu,lǎo lái wú jì jiè qián chóu。
丹枫影睇龙廷晓,玉桂香探兔窟秋。dān fēng yǐng dì lóng tíng xiǎo,yù guì xiāng tàn tù kū qiū。
河汉天高星北拱,瀛洲海阔水东流。hé hàn tiān gāo xīng běi gǒng,yíng zhōu hǎi kuò shuǐ dōng liú。
客怀浩荡凭谁写,清唱应须唤莫愁。kè huái hào dàng píng shuí xiě,qīng chàng yīng xū huàn mò chóu。

用五河县孙驿丞行简秋凉感怀诗韵

郑真

呼酒邻家隔竹幽,杯行到手不论筹。hū jiǔ lín jiā gé zhú yōu,bēi xíng dào shǒu bù lùn chóu。
蒹葭水阔汀洲暗,苜蓿凉生苑囿秋。jiān jiā shuǐ kuò tīng zhōu àn,mù xu liáng shēng yuàn yòu qiū。
解佩正须归旧隐,濯缨还许向中流。jiě pèi zhèng xū guī jiù yǐn,zhuó yīng hái xǔ xiàng zhōng liú。
相思坐对濠梁月,千里难禁宋玉愁。xiāng sī zuò duì háo liáng yuè,qiān lǐ nán jìn sòng yù chóu。

用五河县孙驿丞行简秋凉感怀诗韵

郑真

芹边自足寄清幽,机巧人间不用筹。qín biān zì zú jì qīng yōu,jī qiǎo rén jiān bù yòng chóu。
蓂荚周回尧甲子,简编笔削鲁春秋。míng jiá zhōu huí yáo jiǎ zi,jiǎn biān bǐ xuē lǔ chūn qiū。
月凉濠水清如靛,雨洗淮山翠欲流。yuè liáng háo shuǐ qīng rú diàn,yǔ xǐ huái shān cuì yù liú。
为问五河明博士,病中应恐不胜愁。wèi wèn wǔ hé míng bó shì,bìng zhōng yīng kǒng bù shèng chóu。

用五河县孙驿丞行简秋凉感怀诗韵

郑真

水郭人家处处幽,太平久已息边筹。shuǐ guō rén jiā chù chù yōu,tài píng jiǔ yǐ xī biān chóu。
箜篌曲奏虹桥月,刁斗声传雉堞秋。kōng hóu qū zòu hóng qiáo yuè,diāo dòu shēng chuán zhì dié qiū。
展席恍惊珠露滴,据床遥指玉绳流。zhǎn xí huǎng jīng zhū lù dī,jù chuáng yáo zhǐ yù shéng liú。
封书欲寄南飞雁,翠竹窗西人正愁。fēng shū yù jì nán fēi yàn,cuì zhú chuāng xī rén zhèng chóu。

次韵王文祥见寄

郑真

作客彭城又几春,煌煌庠序正兴文。zuò kè péng chéng yòu jǐ chūn,huáng huáng xiáng xù zhèng xīng wén。
光躔奎宿空中现,曲奏霓裳月里闻。guāng chán kuí sù kōng zhōng xiàn,qū zòu ní shang yuè lǐ wén。
眢井水枯怜宿草,萧关路杳盼行云。yuān jǐng shuǐ kū lián sù cǎo,xiāo guān lù yǎo pàn xíng yún。
遨游如过欧阳墓,拓得残碑幸见分。áo yóu rú guò ōu yáng mù,tuò dé cán bēi xìng jiàn fēn。

陟望轩

郑真

一片浮云伴落晖,望乡千里意多违。yī piàn fú yún bàn luò huī,wàng xiāng qiān lǐ yì duō wéi。
天高淮甸冥鸿度,海阔蓬莱独鹤飞。tiān gāo huái diān míng hóng dù,hǎi kuò péng lái dú hè fēi。
使幕敢辞毛义檄,亲庭谁舞老莱衣。shǐ mù gǎn cí máo yì xí,qīn tíng shuí wǔ lǎo lái yī。
百年已注长生箓,白发萧萧待汝归。bǎi nián yǐ zhù zhǎng shēng lù,bái fā xiāo xiāo dài rǔ guī。

送王敏文自宁夏还四明

郑真

同乡久矣识多才,淮海相逢一笑开。tóng xiāng jiǔ yǐ shí duō cái,huái hǎi xiāng féng yī xiào kāi。
世味真能甘淡汨,客情且复慰招徕。shì wèi zhēn néng gān dàn mì,kè qíng qiě fù wèi zhāo lái。
官槽正熟葡萄酿,塞曲新传鴳滥堆。guān cáo zhèng shú pú táo niàng,sāi qū xīn chuán yàn làn duī。
千里烦将家信寄,山中松竹问谁栽。qiān lǐ fán jiāng jiā xìn jì,shān zhōng sōng zhú wèn shuí zāi。

送王敏文自宁夏还四明

郑真

双亲两地思愔愔,万里难为一寸心。shuāng qīn liǎng dì sī yīn yīn,wàn lǐ nán wèi yī cùn xīn。
于越山川春树远,李王城郭暮云深。yú yuè shān chuān chūn shù yuǎn,lǐ wáng chéng guō mù yún shēn。
馔馐要待双鱼出,彩袖行随独鹤吟。zhuàn xiū yào dài shuāng yú chū,cǎi xiù xíng suí dú hè yín。
至孝往来应不惮,为传作赋儗词林。zhì xiào wǎng lái yīng bù dàn,wèi chuán zuò fù nǐ cí lín。

谢五河孙驿丞鱼酒之惠

郑真

买得河鱼不论钱,寄来羊续底须悬。mǎi dé hé yú bù lùn qián,jì lái yáng xù dǐ xū xuán。
烹鲜自可供朝饭,斫脍须当献午筵。pēng xiān zì kě gōng cháo fàn,zhuó kuài xū dāng xiàn wǔ yán。
家酝生香传宝瓮,声诗托兴写金笺。jiā yùn shēng xiāng chuán bǎo wèng,shēng shī tuō xīng xiě jīn jiān。
感君厚赐何能报,问讯云鸿若个边。gǎn jūn hòu cì hé néng bào,wèn xùn yún hóng ruò gè biān。

用沈茂玄大使录示令亲所寄诗韵就寄

郑真

风流人物奈君何,淮海从容客兴多。fēng liú rén wù nài jūn hé,huái hǎi cóng róng kè xīng duō。
夜月光开云母帐,春筵曲唤雪儿歌。yè yuè guāng kāi yún mǔ zhàng,chūn yán qū huàn xuě ér gē。
日穿林壑啼黄鸟,雨洗庭阶湿翠罗。rì chuān lín hè tí huáng niǎo,yǔ xǐ tíng jiē shī cuì luó。
正欲扣门同一笑,归来星斗看天河。zhèng yù kòu mén tóng yī xiào,guī lái xīng dòu kàn tiān hé。

用沈茂玄大使录示令亲所寄诗韵就寄

郑真

三月春深问若何,看花应怪落红多。sān yuè chūn shēn wèn ruò hé,kàn huā yīng guài luò hóng duō。
骚坛屡扫堂堂阵,仙馆频听踏踏歌。sāo tán lǚ sǎo táng táng zhèn,xiān guǎn pín tīng tà tà gē。
已见良材成杞梓,更闻嘉好叶松萝。yǐ jiàn liáng cái chéng qǐ zǐ,gèng wén jiā hǎo yè sōng luó。
天涯谁念瀛洲客,梦逐扁舟过浙河。tiān yá shuí niàn yíng zhōu kè,mèng zhú biǎn zhōu guò zhè hé。