古诗词

雪诗

郑真

江海元正夜,乾坤四望迷。jiāng hǎi yuán zhèng yè,qián kūn sì wàng mí。
燕娱传跋烛,归步怯扶藜。yàn yú chuán bá zhú,guī bù qiè fú lí。
妙造归天巧,神功挟气机。miào zào guī tiān qiǎo,shén gōng xié qì jī。
六霙劳剪刻,万象豁端倪。liù yīng láo jiǎn kè,wàn xiàng huō duān ní。
奔迸星流急,娉婷羽舞低。bēn bèng xīng liú jí,pīng tíng yǔ wǔ dī。
飘飘虫扑纸,飒飒蟹循堤。piāo piāo chóng pū zhǐ,sà sà xiè xún dī。
掠面真疑絮,沾衣错认梨。lüè miàn zhēn yí xù,zhān yī cuò rèn lí。
串珠纷度隙,急响密通闺。chuàn zhū fēn dù xì,jí xiǎng mì tōng guī。
高塔撑孤笋,长桥偃素蜺。gāo tǎ chēng gū sǔn,zhǎng qiáo yǎn sù ní。
曲阿团作阵,深坞不成蹊。qū ā tuán zuò zhèn,shēn wù bù chéng qī。
战罢龙飞甲,朝回马印蹄。zhàn bà lóng fēi jiǎ,cháo huí mǎ yìn tí。
门深频吠犬,巷狭强堆猊。mén shēn pín fèi quǎn,xiàng xiá qiáng duī ní。
似箸冰悬瓦,如绅瀑下溪。shì zhù bīng xuán wǎ,rú shēn pù xià xī。
月鸾随渺渺,霜鹄共凄凄。yuè luán suí miǎo miǎo,shuāng gǔ gòng qī qī。
锦鲤深宜蛰,玄猿禁莫啼。jǐn lǐ shēn yí zhé,xuán yuán jìn mò tí。
余蝗应入地,倦鸟不成栖。yú huáng yīng rù dì,juàn niǎo bù chéng qī。
路滑愁穿屐,烟消怪湿烓。lù huá chóu chuān jī,yān xiāo guài shī wēi。
猎围劳镇将,樵担讶山妻。liè wéi láo zhèn jiāng,qiáo dān yà shān qī。
花褪梅留片,茅抽麦遍畦。huā tuì méi liú piàn,máo chōu mài biàn qí。
丰年云已兆,宝牒若为乩。fēng nián yún yǐ zhào,bǎo dié ruò wèi jī。
焦寝清酣熟,袁门矮屋凄。jiāo qǐn qīng hān shú,yuán mén ǎi wū qī。
王猷归剡水,李愬捷淮西。wáng yóu guī shàn shuǐ,lǐ sù jié huái xī。
宠幸皇舆出,悲凉使节携。chǒng xìng huáng yú chū,bēi liáng shǐ jié xié。
谪怜韩刺史,乐问党家姬。zhé lián hán cì shǐ,lè wèn dǎng jiā jī。
郢曲宫商叶,吴讴律吕齐。yǐng qū gōng shāng yè,wú ōu lǜ lǚ qí。
敢因梁苑赋,欲儗杜陵题。gǎn yīn liáng yuàn fù,yù nǐ dù líng tí。
宝瓮羔为酒,珍庖鹿进臡。bǎo wèng gāo wèi jiǔ,zhēn páo lù jìn ní。
醉乡穷缅邈,仙界许攀跻。zuì xiāng qióng miǎn miǎo,xiān jiè xǔ pān jī。
炉冷频然炭,衾孤急索绨。lú lěng pín rán tàn,qīn gū jí suǒ tí。
三山穷海岛,百尺上云梯。sān shān qióng hǎi dǎo,bǎi chǐ shàng yún tī。
鹤氅身如画,鱼篮手自提。hè chǎng shēn rú huà,yú lán shǒu zì tí。
阻程空望远,闭粜厌闻饥。zǔ chéng kōng wàng yuǎn,bì tiào yàn wén jī。
骨透清初爽,神融老未黧。gǔ tòu qīng chū shuǎng,shén róng lǎo wèi lí。
化银须秘术,斸玉恨深泥。huà yín xū mì shù,zhǔ yù hèn shēn ní。
阳德群瞻日,文明拱候奎。yáng dé qún zhān rì,wén míng gǒng hòu kuí。
赐钱覃府库,挟纩慰军黎。cì qián tán fǔ kù,xié kuàng wèi jūn lí。
占奏闻丹陛,恩流浃近畿。zhàn zòu wén dān bì,ēn liú jiā jìn jī。
周诗歌霢霂,万亩及耕犁。zhōu shī gē mài mù,wàn mǔ jí gēng lí。

郑真

明浙江鄞县人,字千之。洪武四年举人。官广信教授。治经学长于《春秋》。与兄郑驹、弟郑凤并以文学擅名。尝取诸家格言,著为集传集说集论。有《荥阳外史集》等。 郑真的作品>>

猜您喜欢

题山水画

郑真

迭嶂密云深树,前溪流水长桥。dié zhàng mì yún shēn shù,qián xī liú shuǐ zhǎng qiáo。
天外鸟飞斜日,蹇驴归兴逍遥。tiān wài niǎo fēi xié rì,jiǎn lǘ guī xīng xiāo yáo。

题山水画

郑真

重重石径云林,洒洒竹窗松屋。zhòng zhòng shí jìng yún lín,sǎ sǎ zhú chuāng sōng wū。
隐君试问何如,高咏考槃在谷。yǐn jūn shì wèn hé rú,gāo yǒng kǎo pán zài gǔ。

山水画

郑真

远嶂白云天半,断桥流水村孤。yuǎn zhàng bái yún tiān bàn,duàn qiáo liú shuǐ cūn gū。
高树门前成列,人来试问吾庐。gāo shù mén qián chéng liè,rén lái shì wèn wú lú。

题东坡墨竹

郑真

湘水遥怜帝子,彭城恍遇坡翁。xiāng shuǐ yáo lián dì zi,péng chéng huǎng yù pō wēng。
看画不求形似,笔端自有清风。kàn huà bù qiú xíng shì,bǐ duān zì yǒu qīng fēng。

题东坡墨竹

郑真

飒飒凉声欲暮,萧萧劲气先秋。sà sà liáng shēng yù mù,xiāo xiāo jìn qì xiān qiū。
笑问黄茅冈上,谁知太守风流。xiào wèn huáng máo gāng shàng,shuí zhī tài shǒu fēng liú。

题画

郑真

六月炎州如火,只思林下清风。liù yuè yán zhōu rú huǒ,zhǐ sī lín xià qīng fēng。
千里湘江帝子,夜来遗佩玲珑。qiān lǐ xiāng jiāng dì zi,yè lái yí pèi líng lóng。

蕃邦进象二首

郑真

名应周诗五辂,耳闻舜韶八音。míng yīng zhōu shī wǔ lù,ěr wén shùn sháo bā yīn。
共向瑶阶率舞,九重喜动天心。gòng xiàng yáo jiē lǜ wǔ,jiǔ zhòng xǐ dòng tiān xīn。

蕃邦进象二首

郑真

广鼻深通两窍,长牙白耸双尖。guǎng bí shēn tōng liǎng qiào,zhǎng yá bái sǒng shuāng jiān。
沐浴天家雨露,贡来南海蕃暹。mù yù tiān jiā yǔ lù,gòng lái nán hǎi fān xiān。

题卓民吉画扇面贻叶太守

郑真

天外云霞欲曙,山中楼阁先秋。tiān wài yún xiá yù shǔ,shān zhōng lóu gé xiān qiū。
借问蹇驴双去,何如舴艋同游。jiè wèn jiǎn lǘ shuāng qù,hé rú zé měng tóng yóu。

题画

郑真

万仞苍崖璧立,双溪碧水环流。wàn rèn cāng yá bì lì,shuāng xī bì shuǐ huán liú。
过眼浮尘滚滚,山中好度春秋。guò yǎn fú chén gǔn gǔn,shān zhōng hǎo dù chūn qiū。