古诗词

雪诗

郑真

江海元正夜,乾坤四望迷。jiāng hǎi yuán zhèng yè,qián kūn sì wàng mí。
燕娱传跋烛,归步怯扶藜。yàn yú chuán bá zhú,guī bù qiè fú lí。
妙造归天巧,神功挟气机。miào zào guī tiān qiǎo,shén gōng xié qì jī。
六霙劳剪刻,万象豁端倪。liù yīng láo jiǎn kè,wàn xiàng huō duān ní。
奔迸星流急,娉婷羽舞低。bēn bèng xīng liú jí,pīng tíng yǔ wǔ dī。
飘飘虫扑纸,飒飒蟹循堤。piāo piāo chóng pū zhǐ,sà sà xiè xún dī。
掠面真疑絮,沾衣错认梨。lüè miàn zhēn yí xù,zhān yī cuò rèn lí。
串珠纷度隙,急响密通闺。chuàn zhū fēn dù xì,jí xiǎng mì tōng guī。
高塔撑孤笋,长桥偃素蜺。gāo tǎ chēng gū sǔn,zhǎng qiáo yǎn sù ní。
曲阿团作阵,深坞不成蹊。qū ā tuán zuò zhèn,shēn wù bù chéng qī。
战罢龙飞甲,朝回马印蹄。zhàn bà lóng fēi jiǎ,cháo huí mǎ yìn tí。
门深频吠犬,巷狭强堆猊。mén shēn pín fèi quǎn,xiàng xiá qiáng duī ní。
似箸冰悬瓦,如绅瀑下溪。shì zhù bīng xuán wǎ,rú shēn pù xià xī。
月鸾随渺渺,霜鹄共凄凄。yuè luán suí miǎo miǎo,shuāng gǔ gòng qī qī。
锦鲤深宜蛰,玄猿禁莫啼。jǐn lǐ shēn yí zhé,xuán yuán jìn mò tí。
余蝗应入地,倦鸟不成栖。yú huáng yīng rù dì,juàn niǎo bù chéng qī。
路滑愁穿屐,烟消怪湿烓。lù huá chóu chuān jī,yān xiāo guài shī wēi。
猎围劳镇将,樵担讶山妻。liè wéi láo zhèn jiāng,qiáo dān yà shān qī。
花褪梅留片,茅抽麦遍畦。huā tuì méi liú piàn,máo chōu mài biàn qí。
丰年云已兆,宝牒若为乩。fēng nián yún yǐ zhào,bǎo dié ruò wèi jī。
焦寝清酣熟,袁门矮屋凄。jiāo qǐn qīng hān shú,yuán mén ǎi wū qī。
王猷归剡水,李愬捷淮西。wáng yóu guī shàn shuǐ,lǐ sù jié huái xī。
宠幸皇舆出,悲凉使节携。chǒng xìng huáng yú chū,bēi liáng shǐ jié xié。
谪怜韩刺史,乐问党家姬。zhé lián hán cì shǐ,lè wèn dǎng jiā jī。
郢曲宫商叶,吴讴律吕齐。yǐng qū gōng shāng yè,wú ōu lǜ lǚ qí。
敢因梁苑赋,欲儗杜陵题。gǎn yīn liáng yuàn fù,yù nǐ dù líng tí。
宝瓮羔为酒,珍庖鹿进臡。bǎo wèng gāo wèi jiǔ,zhēn páo lù jìn ní。
醉乡穷缅邈,仙界许攀跻。zuì xiāng qióng miǎn miǎo,xiān jiè xǔ pān jī。
炉冷频然炭,衾孤急索绨。lú lěng pín rán tàn,qīn gū jí suǒ tí。
三山穷海岛,百尺上云梯。sān shān qióng hǎi dǎo,bǎi chǐ shàng yún tī。
鹤氅身如画,鱼篮手自提。hè chǎng shēn rú huà,yú lán shǒu zì tí。
阻程空望远,闭粜厌闻饥。zǔ chéng kōng wàng yuǎn,bì tiào yàn wén jī。
骨透清初爽,神融老未黧。gǔ tòu qīng chū shuǎng,shén róng lǎo wèi lí。
化银须秘术,斸玉恨深泥。huà yín xū mì shù,zhǔ yù hèn shēn ní。
阳德群瞻日,文明拱候奎。yáng dé qún zhān rì,wén míng gǒng hòu kuí。
赐钱覃府库,挟纩慰军黎。cì qián tán fǔ kù,xié kuàng wèi jūn lí。
占奏闻丹陛,恩流浃近畿。zhàn zòu wén dān bì,ēn liú jiā jìn jī。
周诗歌霢霂,万亩及耕犁。zhōu shī gē mài mù,wàn mǔ jí gēng lí。

郑真

明浙江鄞县人,字千之。洪武四年举人。官广信教授。治经学长于《春秋》。与兄郑驹、弟郑凤并以文学擅名。尝取诸家格言,著为集传集说集论。有《荥阳外史集》等。 郑真的作品>>

猜您喜欢

用韵与袁希曾

郑真

先正诸孙兴未涯,东风曾记理征槎。xiān zhèng zhū sūn xīng wèi yá,dōng fēng céng jì lǐ zhēng chá。
关河车骑三千里,京阙笙歌百万家。guān hé chē qí sān qiān lǐ,jīng quē shēng gē bǎi wàn jiā。
红日当天头上近,黄埃满路望中赊。hóng rì dāng tiān tóu shàng jìn,huáng āi mǎn lù wàng zhōng shē。
十年归住沧江水,犹忆金门拥翠华。shí nián guī zhù cāng jiāng shuǐ,yóu yì jīn mén yōng cuì huá。

用韵答史

郑真

丞相精忠贯白虹,曾□经日上层空。chéng xiāng jīng zhōng guàn bái hóng,céng jīng rì shàng céng kōng。
百年独着山河誓,三□□承社稷功。bǎi nián dú zhe shān hé shì,sān chéng shè jì gōng。
龙凤宸章华阁表,貂蝉画像彩帷中。lóng fèng chén zhāng huá gé biǎo,diāo chán huà xiàng cǎi wéi zhōng。
余芳□□□□□,制作翩翩锦绣工。yú fāng,zhì zuò piān piān jǐn xiù gōng。

用韵答史

郑真

太白楼高隔□虹,楼前流水带长空。tài bái lóu gāo gé hóng,lóu qián liú shuǐ dài zhǎng kōng。
枕床不作繁华梦,翰墨原归点染功。zhěn chuáng bù zuò fán huá mèng,hàn mò yuán guī diǎn rǎn gōng。
□□光寒明镜里,江山春暖画图中。guāng hán míng jìng lǐ,jiāng shān chūn nuǎn huà tú zhōng。
悬知蓑笠骑牛处,□意悠悠合化工。xuán zhī suō lì qí niú chù,yì yōu yōu hé huà gōng。

元宵江上观灯

郑真

牙樯锦缆簇华灯,上下乾坤破杳冥。yá qiáng jǐn lǎn cù huá dēng,shàng xià qián kūn pò yǎo míng。
飞影倒穿千尺水,流光远散一天星。fēi yǐng dào chuān qiān chǐ shuǐ,liú guāng yuǎn sàn yī tiān xīng。
警传炮石边军肃,曲奏笙歌海若听。jǐng chuán pào shí biān jūn sù,qū zòu shēng gē hǎi ruò tīng。
相国有恩民共乐,好将盛事写丹青。xiāng guó yǒu ēn mín gòng lè,hǎo jiāng shèng shì xiě dān qīng。

用韵答彦彬

郑真

烽火春城正荷戈,□□清隐奈君何。fēng huǒ chūn chéng zhèng hé gē,qīng yǐn nài jūn hé。
山深兴逐云霞远,天涧恩承雨露多。shān shēn xīng zhú yún xiá yuǎn,tiān jiàn ēn chéng yǔ lù duō。
尚使斯民跻泰域,未应吾道变颓波。shàng shǐ sī mín jī tài yù,wèi yīng wú dào biàn tuí bō。
百年且向东风里,酾酒当筵舞太阿。bǎi nián qiě xiàng dōng fēng lǐ,shāi jiǔ dāng yán wǔ tài ā。

用韵答彦彬

郑真

东风日日候鸣珂,为问山中近若何。dōng fēng rì rì hòu míng kē,wèi wèn shān zhōng jìn ruò hé。
坐对一庭桑梓合,笑看三径菊松多。zuò duì yī tíng sāng zǐ hé,xiào kàn sān jìng jú sōng duō。
前林日暖莺迁木,隔岸云深豕涉波。qián lín rì nuǎn yīng qiān mù,gé àn yún shēn shǐ shè bō。
尚想华堂春昼永,管弦杂沓间阳阿。shàng xiǎng huá táng chūn zhòu yǒng,guǎn xián zá dá jiān yáng ā。

用韵复阎至明

郑真

风外游丝着面轻,困人天气半阴晴。fēng wài yóu sī zhe miàn qīng,kùn rén tiān qì bàn yīn qíng。
董生早受春秋学,许劭新推月旦评。dǒng shēng zǎo shòu chūn qiū xué,xǔ shào xīn tuī yuè dàn píng。
阊阖日高天宇阔,蓬莱山近水云明。chāng hé rì gāo tiān yǔ kuò,péng lái shān jìn shuǐ yún míng。
看花看柳青春好,莫负东君万古情。kàn huā kàn liǔ qīng chūn hǎo,mò fù dōng jūn wàn gǔ qíng。

题邀月轩

郑真

嫦娥趣驾上青霄,公子开轩慰寂寥。cháng é qù jià shàng qīng xiāo,gōng zi kāi xuān wèi jì liáo。
露洗杯罂光濯濯,风生冠佩影飘飘。lù xǐ bēi yīng guāng zhuó zhuó,fēng shēng guān pèi yǐng piāo piāo。
九河垂浪秋情密,万境无尘世虑消。jiǔ hé chuí làng qiū qíng mì,wàn jìng wú chén shì lǜ xiāo。
斗转参横人未散,欲呼秦女更吹箫。dòu zhuǎn cān héng rén wèi sàn,yù hū qín nǚ gèng chuī xiāo。

岁暮写怀二首

郑真

书床斜傍竹溪虚,千古风流梦寐俱。shū chuáng xié bàng zhú xī xū,qiān gǔ fēng liú mèng mèi jù。
汉祖每资萧相国,齐人多赖管夷吾。hàn zǔ měi zī xiāo xiāng guó,qí rén duō lài guǎn yí wú。
林丛月落狐狸啸,水国天寒雁鹜呼。lín cóng yuè luò hú lí xiào,shuǐ guó tiān hán yàn wù hū。
岁暮故人寥落甚,抱琴只欲赋归欤。suì mù gù rén liáo luò shén,bào qín zhǐ yù fù guī yú。

岁暮写怀二首

郑真

故国山河战伐雄,新亭风景寂寥中。gù guó shān hé zhàn fá xióng,xīn tíng fēng jǐng jì liáo zhōng。
菁茅宁复供周祀,兰蕙谁能继楚风。jīng máo níng fù gōng zhōu sì,lán huì shuí néng jì chǔ fēng。
瀛海边防寒络马,辕门警肃夜櫜弓。yíng hǎi biān fáng hán luò mǎ,yuán mén jǐng sù yè gāo gōng。
人间总是经纶手,彝鼎重刊社稷功。rén jiān zǒng shì jīng lún shǒu,yí dǐng zhòng kān shè jì gōng。

题吴季璋松斋

郑真

石上高斋倚碧空,虚檐面面拂空蒙。shí shàng gāo zhāi yǐ bì kōng,xū yán miàn miàn fú kōng méng。
龙蛟影动三更月,猿鹤声传万壑风。lóng jiāo yǐng dòng sān gèng yuè,yuán hè shēng chuán wàn hè fēng。
飞翠雨余浮几席,轻花春暖洒帘栊。fēi cuì yǔ yú fú jǐ xí,qīng huā chūn nuǎn sǎ lián lóng。
先生莫自甘岩壑,廊庙终归造化功。xiān shēng mò zì gān yán hè,láng miào zhōng guī zào huà gōng。

和王子璋见贻

郑真

玉烛光浮海宇春,夹城花柳喜为邻。yù zhú guāng fú hǎi yǔ chūn,jiā chéng huā liǔ xǐ wèi lín。
长风早报林莺信,旭日寒迷苑骑尘。zhǎng fēng zǎo bào lín yīng xìn,xù rì hán mí yuàn qí chén。
圣主新耕农务急,燧人钻火爨庖新。shèng zhǔ xīn gēng nóng wù jí,suì rén zuān huǒ cuàn páo xīn。
书生不愿繁华乐,有待天恩及万民。shū shēng bù yuàn fán huá lè,yǒu dài tiān ēn jí wàn mín。

和王子璋见贻

郑真

海上人家叹扊扅,海边山壑遍藏尸。hǎi shàng rén jiā tàn yǎn yí,hǎi biān shān hè biàn cáng shī。
糠秕岂可供常爨,饘粥胡能疗积饥。kāng bǐ qǐ kě gōng cháng cuàn,zhān zhōu hú néng liáo jī jī。
鹄立形骸僵卧久,龙钟老病却行迟。gǔ lì xíng hái jiāng wò jiǔ,lóng zhōng lǎo bìng què xíng chí。
九重正有苍生念,清问应须待帝咨。jiǔ zhòng zhèng yǒu cāng shēng niàn,qīng wèn yīng xū dài dì zī。

高明楼

郑真

天光云影画图开,河汉星辰接上台。tiān guāng yún yǐng huà tú kāi,hé hàn xīng chén jiē shàng tái。
沧海忽惊龙变化,青山常见鹤飞来。cāng hǎi hū jīng lóng biàn huà,qīng shān cháng jiàn hè fēi lái。
秋风凉动牙签架,夜雪声传鴳■堆。qiū fēng liáng dòng yá qiān jià,yè xuě shēng chuán yàn duī。
自笑浮生尘满眼,登高作赋愧无才。zì xiào fú shēng chén mǎn yǎn,dēng gāo zuò fù kuì wú cái。

送杜元昌除国子学正

郑真

丞相家传百岁余,日临斋馆看云储。chéng xiāng jiā chuán bǎi suì yú,rì lín zhāi guǎn kàn yún chǔ。
绫花尚宝宸章赐,袍褐亲看省檄除。líng huā shàng bǎo chén zhāng cì,páo hè qīn kàn shěng xí chú。
藻泮晴香琼液动,杏坛春暖锦云舒。zǎo pàn qíng xiāng qióng yè dòng,xìng tán chūn nuǎn jǐn yún shū。
谁怜樗散空山客,一卷青灯夜屋虚。shuí lián chū sàn kōng shān kè,yī juǎn qīng dēng yè wū xū。
7151234567»