古诗词

雪诗

郑真

江海元正夜,乾坤四望迷。jiāng hǎi yuán zhèng yè,qián kūn sì wàng mí。
燕娱传跋烛,归步怯扶藜。yàn yú chuán bá zhú,guī bù qiè fú lí。
妙造归天巧,神功挟气机。miào zào guī tiān qiǎo,shén gōng xié qì jī。
六霙劳剪刻,万象豁端倪。liù yīng láo jiǎn kè,wàn xiàng huō duān ní。
奔迸星流急,娉婷羽舞低。bēn bèng xīng liú jí,pīng tíng yǔ wǔ dī。
飘飘虫扑纸,飒飒蟹循堤。piāo piāo chóng pū zhǐ,sà sà xiè xún dī。
掠面真疑絮,沾衣错认梨。lüè miàn zhēn yí xù,zhān yī cuò rèn lí。
串珠纷度隙,急响密通闺。chuàn zhū fēn dù xì,jí xiǎng mì tōng guī。
高塔撑孤笋,长桥偃素蜺。gāo tǎ chēng gū sǔn,zhǎng qiáo yǎn sù ní。
曲阿团作阵,深坞不成蹊。qū ā tuán zuò zhèn,shēn wù bù chéng qī。
战罢龙飞甲,朝回马印蹄。zhàn bà lóng fēi jiǎ,cháo huí mǎ yìn tí。
门深频吠犬,巷狭强堆猊。mén shēn pín fèi quǎn,xiàng xiá qiáng duī ní。
似箸冰悬瓦,如绅瀑下溪。shì zhù bīng xuán wǎ,rú shēn pù xià xī。
月鸾随渺渺,霜鹄共凄凄。yuè luán suí miǎo miǎo,shuāng gǔ gòng qī qī。
锦鲤深宜蛰,玄猿禁莫啼。jǐn lǐ shēn yí zhé,xuán yuán jìn mò tí。
余蝗应入地,倦鸟不成栖。yú huáng yīng rù dì,juàn niǎo bù chéng qī。
路滑愁穿屐,烟消怪湿烓。lù huá chóu chuān jī,yān xiāo guài shī wēi。
猎围劳镇将,樵担讶山妻。liè wéi láo zhèn jiāng,qiáo dān yà shān qī。
花褪梅留片,茅抽麦遍畦。huā tuì méi liú piàn,máo chōu mài biàn qí。
丰年云已兆,宝牒若为乩。fēng nián yún yǐ zhào,bǎo dié ruò wèi jī。
焦寝清酣熟,袁门矮屋凄。jiāo qǐn qīng hān shú,yuán mén ǎi wū qī。
王猷归剡水,李愬捷淮西。wáng yóu guī shàn shuǐ,lǐ sù jié huái xī。
宠幸皇舆出,悲凉使节携。chǒng xìng huáng yú chū,bēi liáng shǐ jié xié。
谪怜韩刺史,乐问党家姬。zhé lián hán cì shǐ,lè wèn dǎng jiā jī。
郢曲宫商叶,吴讴律吕齐。yǐng qū gōng shāng yè,wú ōu lǜ lǚ qí。
敢因梁苑赋,欲儗杜陵题。gǎn yīn liáng yuàn fù,yù nǐ dù líng tí。
宝瓮羔为酒,珍庖鹿进臡。bǎo wèng gāo wèi jiǔ,zhēn páo lù jìn ní。
醉乡穷缅邈,仙界许攀跻。zuì xiāng qióng miǎn miǎo,xiān jiè xǔ pān jī。
炉冷频然炭,衾孤急索绨。lú lěng pín rán tàn,qīn gū jí suǒ tí。
三山穷海岛,百尺上云梯。sān shān qióng hǎi dǎo,bǎi chǐ shàng yún tī。
鹤氅身如画,鱼篮手自提。hè chǎng shēn rú huà,yú lán shǒu zì tí。
阻程空望远,闭粜厌闻饥。zǔ chéng kōng wàng yuǎn,bì tiào yàn wén jī。
骨透清初爽,神融老未黧。gǔ tòu qīng chū shuǎng,shén róng lǎo wèi lí。
化银须秘术,斸玉恨深泥。huà yín xū mì shù,zhǔ yù hèn shēn ní。
阳德群瞻日,文明拱候奎。yáng dé qún zhān rì,wén míng gǒng hòu kuí。
赐钱覃府库,挟纩慰军黎。cì qián tán fǔ kù,xié kuàng wèi jūn lí。
占奏闻丹陛,恩流浃近畿。zhàn zòu wén dān bì,ēn liú jiā jìn jī。
周诗歌霢霂,万亩及耕犁。zhōu shī gē mài mù,wàn mǔ jí gēng lí。

郑真

明浙江鄞县人,字千之。洪武四年举人。官广信教授。治经学长于《春秋》。与兄郑驹、弟郑凤并以文学擅名。尝取诸家格言,著为集传集说集论。有《荥阳外史集》等。 郑真的作品>>

猜您喜欢

再用韵五首

郑真

雅志由来丘壑间,逢人谈笑强形颜。yǎ zhì yóu lái qiū hè jiān,féng rén tán xiào qiáng xíng yán。
江山路远愁千里,河汉云深怅九关。jiāng shān lù yuǎn chóu qiān lǐ,hé hàn yún shēn chàng jiǔ guān。
汉署冯唐宁老去,羌村杜甫定生还。hàn shǔ féng táng níng lǎo qù,qiāng cūn dù fǔ dìng shēng hái。
故园消息西风暮,望断瀛洲海上山。gù yuán xiāo xī xī fēng mù,wàng duàn yíng zhōu hǎi shàng shān。

再用韵五首

郑真

落日沧茫海气浮,多情只欲赋登楼。luò rì cāng máng hǎi qì fú,duō qíng zhǐ yù fù dēng lóu。
陶潜久有归田兴,吴札宁忘上国游。táo qián jiǔ yǒu guī tián xīng,wú zhá níng wàng shàng guó yóu。
玉室金堂夸福地,丹山赤水记明州。yù shì jīn táng kuā fú dì,dān shān chì shuǐ jì míng zhōu。
同乡漫忆同年友,冠佩锵锵侍主旒。tóng xiāng màn yì tóng nián yǒu,guān pèi qiāng qiāng shì zhǔ liú。

再用韵五首

郑真

晴山空翠削芙蓉,迤逦长淮百万重。qíng shān kōng cuì xuē fú róng,yí lǐ zhǎng huái bǎi wàn zhòng。
周礼职方烦载牍,汉家汤沐趣行封。zhōu lǐ zhí fāng fán zài dú,hàn jiā tāng mù qù xíng fēng。
文明广被闻弦诵,礼化旁流咏穆雍。wén míng guǎng bèi wén xián sòng,lǐ huà páng liú yǒng mù yōng。
亦有沧江千里客,夜看剑气拂苍龙。yì yǒu cāng jiāng qiān lǐ kè,yè kàn jiàn qì fú cāng lóng。

再用韵五首

郑真

编年二百鲁春秋,舒卷宁忘楚客愁。biān nián èr bǎi lǔ chūn qiū,shū juǎn níng wàng chǔ kè chóu。
圣意可能参笔削,师承聊复记源流。shèng yì kě néng cān bǐ xuē,shī chéng liáo fù jì yuán liú。
草窗短褐风声透,土屋孤灯雨气浮。cǎo chuāng duǎn hè fēng shēng tòu,tǔ wū gū dēng yǔ qì fú。
富贵自行天所付,珥簪敢望立螭头。fù guì zì xíng tiān suǒ fù,ěr zān gǎn wàng lì chī tóu。

和刘太守纪怀

郑真

龙杓光照上元初,燕处从容视篆余。lóng biāo guāng zhào shàng yuán chū,yàn chù cóng róng shì zhuàn yú。
五马春风晴簇仗,九重晓色瑞充闾。wǔ mǎ chūn fēng qíng cù zhàng,jiǔ zhòng xiǎo sè ruì chōng lǘ。
藜灯高照青云步,鸿宝犹传素箧书。lí dēng gāo zhào qīng yún bù,hóng bǎo yóu chuán sù qiè shū。
自笑孟尝门下客,弹歌宁叹食无鱼。zì xiào mèng cháng mén xià kè,dàn gē níng tàn shí wú yú。

用韵夏原威述怀七言六首

郑真

雉堞煌煌壮国都,移家住近月明湖。zhì dié huáng huáng zhuàng guó dōu,yí jiā zhù jìn yuè míng hú。
秋风篱落花长好,夜雪庭阶草不枯。qiū fēng lí luò huā zhǎng hǎo,yè xuě tíng jiē cǎo bù kū。
烟远山庖供晚爨,云舂野碓急秋租。yān yuǎn shān páo gōng wǎn cuàn,yún chōng yě duì jí qiū zū。
浮生已付形骸外,何羡商岩隐者徒。fú shēng yǐ fù xíng hái wài,hé xiàn shāng yán yǐn zhě tú。

用韵夏原威述怀七言六首

郑真

山气巃嵷旦夕佳,万年形胜览河淮。shān qì lóng sǒng dàn xī jiā,wàn nián xíng shèng lǎn hé huái。
云开画幛尊罍列,日近晴窗砚席排。yún kāi huà zhàng zūn léi liè,rì jìn qíng chuāng yàn xí pái。
吴郡张翰频发兴,荆州王粲独伤怀。wú jùn zhāng hàn pín fā xīng,jīng zhōu wáng càn dú shāng huái。
太平久已边声息,笑指台缠近泰阶。tài píng jiǔ yǐ biān shēng xī,xiào zhǐ tái chán jìn tài jiē。

用韵夏原威述怀七言六首

郑真

霜寒碧落晓鸿鸣,久客何堪梦底听。shuāng hán bì luò xiǎo hóng míng,jiǔ kè hé kān mèng dǐ tīng。
淮海雪晴拖练白,荆山云暖送螺青。huái hǎi xuě qíng tuō liàn bái,jīng shān yún nuǎn sòng luó qīng。
长卿多病愁仍在,阮籍穷途醉不醒。zhǎng qīng duō bìng chóu réng zài,ruǎn jí qióng tú zuì bù xǐng。
何似隐君松竹里,焚香阅世了残经。hé shì yǐn jūn sōng zhú lǐ,fén xiāng yuè shì le cán jīng。

用韵夏原威述怀七言六首

郑真

滚滚浮尘上客衣,登临只欲赋将归。gǔn gǔn fú chén shàng kè yī,dēng lín zhǐ yù fù jiāng guī。
黄钟大吕遗音邈,白雪阳春和者稀。huáng zhōng dà lǚ yí yīn miǎo,bái xuě yáng chūn hé zhě xī。
山木寒声风满壑,渚苹晚色水浮矶。shān mù hán shēng fēng mǎn hè,zhǔ píng wǎn sè shuǐ fú jī。
采芝应念青云客,谈舌纷纭总见几。cǎi zhī yīng niàn qīng yún kè,tán shé fēn yún zǒng jiàn jǐ。

用韵夏原威述怀七言六首

郑真

制草须曾儗玉堂,乐歌亦复用霓裳。zhì cǎo xū céng nǐ yù táng,lè gē yì fù yòng ní shang。
马良谩说眉纯白,韩子多怜鬓已苍。mǎ liáng mán shuō méi chún bái,hán zi duō lián bìn yǐ cāng。
霄汉沾濡欣雨露,关河涉历怕风霜。xiāo hàn zhān rú xīn yǔ lù,guān hé shè lì pà fēng shuāng。
相逢青眼谁知已,欲吐平生锦绣肠。xiāng féng qīng yǎn shuí zhī yǐ,yù tǔ píng shēng jǐn xiù cháng。

用韵夏原威述怀七言六首

郑真

山川远作子长游,风雨难忘宋玉愁。shān chuān yuǎn zuò zi zhǎng yóu,fēng yǔ nán wàng sòng yù chóu。
旧日封疆夸芈楚,盛时礼乐睹姬周。jiù rì fēng jiāng kuā mǐ chǔ,shèng shí lǐ lè dǔ jī zhōu。
晓庖每笑尘生甑,夜榻空怜月满瓯。xiǎo páo měi xiào chén shēng zèng,yè tà kōng lián yuè mǎn ōu。
沧海东头波浪阔,依依清梦绕瀛洲。cāng hǎi dōng tóu bō làng kuò,yī yī qīng mèng rào yíng zhōu。

送应德中上任

郑真

家住天台第几峰,年来为□□□容。jiā zhù tiān tái dì jǐ fēng,nián lái wèi róng。
郭熙每说丹青手,李白仍夸锦绣胸。guō xī měi shuō dān qīng shǒu,lǐ bái réng kuā jǐn xiù xiōng。
晓榻尘编挥玉麈,夜床宝剑拂苍龙。xiǎo tà chén biān huī yù zhǔ,yè chuáng bǎo jiàn fú cāng lóng。
幕官掌故非轻授,定有声名动九重。mù guān zhǎng gù fēi qīng shòu,dìng yǒu shēng míng dòng jiǔ zhòng。

送朱元助上任高唐典史

郑真

蓬莱东望海天隅,千里淮山赋卜居。péng lái dōng wàng hǎi tiān yú,qiān lǐ huái shān fù bo jū。
夜月蚁香芸屋静,春风蝶梦竹园虚。yè yuè yǐ xiāng yún wū jìng,chūn fēng dié mèng zhú yuán xū。
公车宠赴京都召,宾幕恩承省部除。gōng chē chǒng fù jīng dōu zhào,bīn mù ēn chéng shěng bù chú。
形胜中原夸自古,浮云苍野览青徐。xíng shèng zhōng yuán kuā zì gǔ,fú yún cāng yě lǎn qīng xú。

学中与诸公饮酒分韵得晴字

郑真

藻頖波光漾午晴,煌煌庠序蔼簪缨。zǎo pàn bō guāng yàng wǔ qíng,huáng huáng xiáng xù ǎi zān yīng。
樽前未觉刘伶醉,席上还推许劭评。zūn qián wèi jué liú líng zuì,xí shàng hái tuī xǔ shào píng。
翠釜传庖夸禁脔,银刀斫鲙胜侯鲭。cuì fǔ chuán páo kuā jìn luán,yín dāo zhuó kuài shèng hóu qīng。
斯文共际千年运,儗咏菁莪乐太平。sī wén gòng jì qiān nián yùn,nǐ yǒng jīng é lè tài píng。

送胡彦通乃常往西京大同府

郑真

雁门西望是云州,风雪飘飘万里游。yàn mén xī wàng shì yún zhōu,fēng xuě piāo piāo wàn lǐ yóu。
蕃汉封疆空旧垒,辽金冠盖总荒丘。fān hàn fēng jiāng kōng jiù lěi,liáo jīn guān gài zǒng huāng qiū。
边声暮走兹曲,日色寒欺季子裘。biān shēng mù zǒu zī qū,rì sè hán qī jì zi qiú。
堂上乃翁如问讯,为言衰老盼瀛洲。táng shàng nǎi wēng rú wèn xùn,wèi yán shuāi lǎo pàn yíng zhōu。