古诗词

日食诗

郑真

辛丑四月朔,日有食之既。xīn chǒu sì yuè shuò,rì yǒu shí zhī jì。
氛祲烟云相荡摩,天地山川忽蒙翳。fēn jìn yān yún xiāng dàng mó,tiān dì shān chuān hū méng yì。
省垣大臣威令传,从官车马成纷然。shěng yuán dà chén wēi lìng chuán,cóng guān chē mǎ chéng fēn rán。
正笏峨冠向玉阙,瓣香百拜哀吁天。zhèng hù é guān xiàng yù quē,bàn xiāng bǎi bài āi xū tiān。
啬夫奔驰庶人走,叫啸讴呼亦良久。sè fū bēn chí shù rén zǒu,jiào xiào ōu hū yì liáng jiǔ。
路途错莫若半夜,仰见明星大于斗。lù tú cuò mò ruò bàn yè,yǎng jiàn míng xīng dà yú dòu。
城中编户百万家,喧阗金鼓纷相挝。chéng zhōng biān hù bǎi wàn jiā,xuān tián jīn gǔ fēn xiāng wō。
何物妖虫肆吞啮,奋戈我欲凌云霞。hé wù yāo chóng sì tūn niè,fèn gē wǒ yù líng yún xiá。
人言七政失躔度,历家推演错昏暮。rén yán qī zhèng shī chán dù,lì jiā tuī yǎn cuò hūn mù。
清台路阻兵革深,万里不闻传救护。qīng tái lù zǔ bīng gé shēn,wàn lǐ bù wén chuán jiù hù。
须臾争讶红光还,将相公侯开笑颜。xū yú zhēng yà hóng guāng hái,jiāng xiāng gōng hóu kāi xiào yán。
羲和重整六龙辔,夕阳倒景明西山。xī hé zhòng zhěng liù lóng pèi,xī yáng dào jǐng míng xī shān。
我年三十诚罕见,忧国忧家心恋恋。wǒ nián sān shí chéng hǎn jiàn,yōu guó yōu jiā xīn liàn liàn。
九重神圣正当阳,天象何为召斯变。jiǔ zhòng shén shèng zhèng dāng yáng,tiān xiàng hé wèi zhào sī biàn。
举头问天天不言,人事只今殊可怜。jǔ tóu wèn tiān tiān bù yán,rén shì zhǐ jīn shū kě lián。
圣笔昭然示训戒,春秋二百四十年。shèng bǐ zhāo rán shì xùn jiè,chūn qiū èr bǎi sì shí nián。

郑真

明浙江鄞县人,字千之。洪武四年举人。官广信教授。治经学长于《春秋》。与兄郑驹、弟郑凤并以文学擅名。尝取诸家格言,著为集传集说集论。有《荥阳外史集》等。 郑真的作品>>

猜您喜欢

挽王廷采

郑真

西风槎上儗张骞,留得南行第一编。xī fēng chá shàng nǐ zhāng qiān,liú dé nán xíng dì yī biān。
共叹栖鸾空棘枳,却怜化鹤渺云烟。gòng tàn qī luán kōng jí zhǐ,què lián huà hè miǎo yún yān。
江湖泪洒丹旌湿,广海魂归画翣悬。jiāng hú lèi sǎ dān jīng shī,guǎng hǎi hún guī huà shà xuán。
慈母九原如不识,遗容须忆画中传。cí mǔ jiǔ yuán rú bù shí,yí róng xū yì huà zhōng chuán。

挽黄仲埙先生

郑真

三度科名蔼缙绅,老来八十际昌辰。sān dù kē míng ǎi jìn shēn,lǎo lái bā shí jì chāng chén。
祼将自许从周祀,羽翼终烦列汉臣。guàn jiāng zì xǔ cóng zhōu sì,yǔ yì zhōng fán liè hàn chén。
淮海传经应有子,云南作志属何人。huái hǎi chuán jīng yīng yǒu zi,yún nán zuò zhì shǔ hé rén。
英魂不返华亭鹤,愁绝天涯泪湿巾。yīng hún bù fǎn huá tíng hè,chóu jué tiān yá lèi shī jīn。

哭崔孝子

郑真

两渡南溟万里游,春晖欲报思悠悠。liǎng dù nán míng wàn lǐ yóu,chūn huī yù bào sī yōu yōu。
储宫上启恩仍浃,慈母同归志竟酬。chǔ gōng shàng qǐ ēn réng jiā,cí mǔ tóng guī zhì jìng chóu。
至孝不闻来福寿,大招忽复些冥幽。zhì xiào bù wén lái fú shòu,dà zhāo hū fù xiē míng yōu。
九重阊阖何由诉,执笔空烦涕泗流。jiǔ zhòng chāng hé hé yóu sù,zhí bǐ kōng fán tì sì liú。

挽陈惟学

郑真

恋主依依盼玉除,遗编忽复启青乌。liàn zhǔ yī yī pàn yù chú,yí biān hū fù qǐ qīng wū。
伤心过客空临穴,茹素慈亲正倚闾。shāng xīn guò kè kōng lín xué,rú sù cí qīn zhèng yǐ lǘ。
月透虚囊应有剑,尘荒故榻尚留锄。yuè tòu xū náng yīng yǒu jiàn,chén huāng gù tà shàng liú chú。
淮南九日年年到,惆怅黄花酒满壶。huái nán jiǔ rì nián nián dào,chóu chàng huáng huā jiǔ mǎn hú。

挽陈惟学

郑真

少时江海望南游,三十年来过涿州。shǎo shí jiāng hǎi wàng nán yóu,sān shí nián lái guò zhuō zhōu。
诸父相逢心独苦,老姑一见涕横流。zhū fù xiāng féng xīn dú kǔ,lǎo gū yī jiàn tì héng liú。
枌榆日薄林泉暮,松柏风生涧壑秋。fén yú rì báo lín quán mù,sōng bǎi fēng shēng jiàn hè qiū。
千里英魂浑欲返,云霄鹤唳不胜愁。qiān lǐ yīng hún hún yù fǎn,yún xiāo hè lì bù shèng chóu。

悼罗舜言

郑真

闻君缧绁不归来,猿鹤声传夜壑哀。wén jūn léi xiè bù guī lái,yuán hè shēng chuán yè hè āi。
自信书生无死罪,谁知狱吏陷多才。zì xìn shū shēng wú sǐ zuì,shuí zhī yù lì xiàn duō cái。
弹歌有剑尘藏匣,展卷无灯月上台。dàn gē yǒu jiàn chén cáng xiá,zhǎn juǎn wú dēng yuè shàng tái。
谩道府君灵庙在,枉教嗣续罹凶灾。mán dào fǔ jūn líng miào zài,wǎng jiào sì xù lí xiōng zāi。

咏薛涛笺

郑真

粉白朱红点点描,蛮笺认得女娼妖。fěn bái zhū hóng diǎn diǎn miáo,mán jiān rèn dé nǚ chāng yāo。
巴山蜀水花如海,杜宇春风恨未消。bā shān shǔ shuǐ huā rú hǎi,dù yǔ chūn fēng hèn wèi xiāo。

题庾岭图

郑真

夹道凉生涧壑秋,曲江祠下思悠悠。jiā dào liáng shēng jiàn hè qiū,qū jiāng cí xià sī yōu yōu。
倚栏人在空中语,南去东南可自休。yǐ lán rén zài kōng zhōng yǔ,nán qù dōng nán kě zì xiū。

题庾岭图

郑真

两崖天倚画图开,万里风高猿啸哀。liǎng yá tiān yǐ huà tú kāi,wàn lǐ fēng gāo yuán xiào āi。
闻道万年崔相国,白头也复赐归来。wén dào wàn nián cuī xiāng guó,bái tóu yě fù cì guī lái。

题秋江举网图

郑真

西风波浪刮鱼腥,何处幽人独下罾。xī fēng bō làng guā yú xīng,hé chù yōu rén dú xià zēng。
百岁想甘清节守,桐江不必问严陵。bǎi suì xiǎng gān qīng jié shǒu,tóng jiāng bù bì wèn yán líng。

题苏武握节图

郑真

啮雪餐毡使节孤,老来不肯困穷途。niè xuě cān zhān shǐ jié gū,lǎo lái bù kěn kùn qióng tú。
如何娶妇为姬妾,教得生儿也姓苏。rú hé qǔ fù wèi jī qiè,jiào dé shēng ér yě xìng sū。

题苏武握节图

郑真

草冻沙干又乳羝,天寒大窖雪成围。cǎo dòng shā gàn yòu rǔ dī,tiān hán dà jiào xuě chéng wéi。
节毛落尽空头白,忍死边廷未得归。jié máo luò jǐn kōng tóu bái,rěn sǐ biān tíng wèi dé guī。

题季璋梅花

郑真

三年为客海东涯,万里罗浮一梦赊。sān nián wèi kè hǎi dōng yá,wàn lǐ luó fú yī mèng shē。
霜月夜寒天地合,开门曾忆看梅花。shuāng yuè yè hán tiān dì hé,kāi mén céng yì kàn méi huā。

题蔡琰归汉图

郑真

玉颜没入左贤王,万里天高恨雪霜。yù yán méi rù zuǒ xián wáng,wàn lǐ tiān gāo hèn xuě shuāng。
名父不应儿失节,九泉羞杀蔡中郎。míng fù bù yīng ér shī jié,jiǔ quán xiū shā cài zhōng láng。

题蔡琰归汉图

郑真

呜咽胡笳曲未终,秋风马上路匆匆。wū yàn hú jiā qū wèi zhōng,qiū fēng mǎ shàng lù cōng cōng。
梦回暗忆恩情重,毡帐寒深雪满空。mèng huí àn yì ēn qíng zhòng,zhān zhàng hán shēn xuě mǎn kōng。