古诗词

日食诗

郑真

辛丑四月朔,日有食之既。xīn chǒu sì yuè shuò,rì yǒu shí zhī jì。
氛祲烟云相荡摩,天地山川忽蒙翳。fēn jìn yān yún xiāng dàng mó,tiān dì shān chuān hū méng yì。
省垣大臣威令传,从官车马成纷然。shěng yuán dà chén wēi lìng chuán,cóng guān chē mǎ chéng fēn rán。
正笏峨冠向玉阙,瓣香百拜哀吁天。zhèng hù é guān xiàng yù quē,bàn xiāng bǎi bài āi xū tiān。
啬夫奔驰庶人走,叫啸讴呼亦良久。sè fū bēn chí shù rén zǒu,jiào xiào ōu hū yì liáng jiǔ。
路途错莫若半夜,仰见明星大于斗。lù tú cuò mò ruò bàn yè,yǎng jiàn míng xīng dà yú dòu。
城中编户百万家,喧阗金鼓纷相挝。chéng zhōng biān hù bǎi wàn jiā,xuān tián jīn gǔ fēn xiāng wō。
何物妖虫肆吞啮,奋戈我欲凌云霞。hé wù yāo chóng sì tūn niè,fèn gē wǒ yù líng yún xiá。
人言七政失躔度,历家推演错昏暮。rén yán qī zhèng shī chán dù,lì jiā tuī yǎn cuò hūn mù。
清台路阻兵革深,万里不闻传救护。qīng tái lù zǔ bīng gé shēn,wàn lǐ bù wén chuán jiù hù。
须臾争讶红光还,将相公侯开笑颜。xū yú zhēng yà hóng guāng hái,jiāng xiāng gōng hóu kāi xiào yán。
羲和重整六龙辔,夕阳倒景明西山。xī hé zhòng zhěng liù lóng pèi,xī yáng dào jǐng míng xī shān。
我年三十诚罕见,忧国忧家心恋恋。wǒ nián sān shí chéng hǎn jiàn,yōu guó yōu jiā xīn liàn liàn。
九重神圣正当阳,天象何为召斯变。jiǔ zhòng shén shèng zhèng dāng yáng,tiān xiàng hé wèi zhào sī biàn。
举头问天天不言,人事只今殊可怜。jǔ tóu wèn tiān tiān bù yán,rén shì zhǐ jīn shū kě lián。
圣笔昭然示训戒,春秋二百四十年。shèng bǐ zhāo rán shì xùn jiè,chūn qiū èr bǎi sì shí nián。

郑真

明浙江鄞县人,字千之。洪武四年举人。官广信教授。治经学长于《春秋》。与兄郑驹、弟郑凤并以文学擅名。尝取诸家格言,著为集传集说集论。有《荥阳外史集》等。 郑真的作品>>

猜您喜欢

题蔡琰归汉图

郑真

銮车处处看春花,又过陈留董祀家。luán chē chù chù kàn chūn huā,yòu guò chén liú dǒng sì jiā。
不是戎王荒塞夜,夜深何事咽悲笳。bù shì róng wáng huāng sāi yè,yè shēn hé shì yàn bēi jiā。

题蔡琰归汉图

郑真

历历风沙貌得真,两雏牵挽意逡巡。lì lì fēng shā mào dé zhēn,liǎng chú qiān wǎn yì qūn xún。
不知野店黄昏后,谁画当年断臂人。bù zhī yě diàn huáng hūn hòu,shuí huà dāng nián duàn bì rén。

答任彦舜送香橙

郑真

皇都传说上元春,罗帕包封赐近臣。huáng dōu chuán shuō shàng yuán chūn,luó pà bāo fēng cì jìn chén。
海角未沾天宠洽,却怜霜颗特分珍。hǎi jiǎo wèi zhān tiān chǒng qià,què lián shuāng kē tè fēn zhēn。

答任彦舜送香橙

郑真

红盘擎到碧窗纱,三寸黄柑擘永嘉。hóng pán qíng dào bì chuāng shā,sān cùn huáng gān bāi yǒng jiā。
亲老正思甜舌本,蜡封谁为寄吾家。qīn lǎo zhèng sī tián shé běn,là fēng shuí wèi jì wú jiā。

题画竹

郑真

轩居曾种碧琅玕,满目秋声白昼寒。xuān jū céng zhǒng bì láng gān,mǎn mù qiū shēng bái zhòu hán。
旧日林泉今总废,画图空向醉中看。jiù rì lín quán jīn zǒng fèi,huà tú kōng xiàng zuì zhōng kàn。

题渔樵问答图

郑真

百年生计近如何,霜雪萧萧鬓未皤。bǎi nián shēng jì jìn rú hé,shuāng xuě xiāo xiāo bìn wèi pó。
我志在山君在水,负薪何似得鱼多。wǒ zhì zài shān jūn zài shuǐ,fù xīn hé shì dé yú duō。

题渔樵问答图

郑真

山中应许暂逍遥,滚滚尘埃远市朝。shān zhōng yīng xǔ zàn xiāo yáo,gǔn gǔn chén āi yuǎn shì cháo。
见说朝廷正招隐,吾侬未必老渔樵。jiàn shuō cháo tíng zhèng zhāo yǐn,wú nóng wèi bì lǎo yú qiáo。

长江落雁图

郑真

联翩羽翼映秋波,芦荻飘萧已厌多。lián piān yǔ yì yìng qiū bō,lú dí piāo xiāo yǐ yàn duō。
长笛一声归棹晚,江天目断奈渠何。zhǎng dí yī shēng guī zhào wǎn,jiāng tiān mù duàn nài qú hé。

谢丁相公惠牡丹

郑真

青春正绽洛阳花,千里东风一梦赊。qīng chūn zhèng zhàn luò yáng huā,qiān lǐ dōng fēng yī mèng shē。
多谢公侯珍重意,甔瓶分到碧窗纱。duō xiè gōng hóu zhēn zhòng yì,dān píng fēn dào bì chuāng shā。

谢丁相公惠牡丹

郑真

几年作客向蓬莱,一捻胭脂笑口开。jǐ nián zuò kè xiàng péng lái,yī niǎn yān zhī xiào kǒu kāi。
想见故园春满眼,淡妆浓抹待归来。xiǎng jiàn gù yuán chūn mǎn yǎn,dàn zhuāng nóng mǒ dài guī lái。

题马图

郑真

天厩骅骝汗血身,沙堤滚滚不惊尘。tiān jiù huá liú hàn xuè shēn,shā dī gǔn gǔn bù jīng chén。
春深谁奉明廷对,许赐当头第一人。chūn shēn shuí fèng míng tíng duì,xǔ cì dāng tóu dì yī rén。

题鲛川赠别图

郑真

鲛门海阔蜃楼低,仙子乘空一鹤飞。jiāo mén hǎi kuò shèn lóu dī,xiān zi chéng kōng yī hè fēi。
想见故园春正好,归来乔梓映清辉。xiǎng jiàn gù yuán chūn zhèng hǎo,guī lái qiáo zǐ yìng qīng huī。

题鲛川赠别图

郑真

彭泽归来尚有田,莺花三月醉琼筵。péng zé guī lái shàng yǒu tián,yīng huā sān yuè zuì qióng yán。
故人矫首沧江上,万里东风浪拍天。gù rén jiǎo shǒu cāng jiāng shàng,wàn lǐ dōng fēng làng pāi tiān。

题瘦马图

郑真

万里沙场踏雪还,凌然病骨箭痕斑。wàn lǐ shā chǎng tà xuě hái,líng rán bìng gǔ jiàn hén bān。
内官有意勤刍牧,置在春风十二闲。nèi guān yǒu yì qín chú mù,zhì zài chūn fēng shí èr xián。

寄汴韩豫斋

郑真

往岁曾看艮岳图,还夸形胜帝王都。wǎng suì céng kàn gěn yuè tú,hái kuā xíng shèng dì wáng dōu。
风流有客今三载,千里相望夜月孤。fēng liú yǒu kè jīn sān zài,qiān lǐ xiāng wàng yè yuè gū。