古诗词

九月十二日儿孙扶侍登狮峰醉归放笔

张萱

老人觔力济胜难,老脚却欲常登山。lǎo rén jīn lì jì shèng nán,lǎo jiǎo què yù cháng dēng shān。
寻幽独往不挂杖,振衣竟日穷跻攀。xún yōu dú wǎng bù guà zhàng,zhèn yī jìng rì qióng jī pān。
天南一峰立江面,嵂崒万仞云霞间。tiān nán yī fēng lì jiāng miàn,lǜ zú wàn rèn yún xiá jiān。
人言此峰是狮子,云霞若缀拳毛斑。rén yán cǐ fēng shì shī zi,yún xiá ruò zhuì quán máo bān。
百兽惟狮雄且武,钩瓜锯牙能食虎。bǎi shòu wéi shī xióng qiě wǔ,gōu guā jù yá néng shí hǔ。
城中有虎已择人,白骨支撑莽如堵。chéng zhōng yǒu hǔ yǐ zé rén,bái gǔ zhī chēng mǎng rú dǔ。
狗亦学虎殊咆哮,嗟狮垂头不回顾。gǒu yì xué hǔ shū páo xiāo,jiē shī chuí tóu bù huí gù。
更闻上有古灵湫,勺水曾将神物贮。gèng wén shàng yǒu gǔ líng jiǎo,sháo shuǐ céng jiāng shén wù zhù。
三年一吐颔中珠,能为科名卜其数。sān nián yī tǔ hàn zhōng zhū,néng wèi kē míng bo qí shù。
探渊久欲撄其鳞,底事蹄涔数杯土。tàn yuān jiǔ yù yīng qí lín,dǐ shì tí cén shù bēi tǔ。
天飞岂亦常泥蟠,穴处能无鳅鳝侮。tiān fēi qǐ yì cháng ní pán,xué chù néng wú qiū shàn wǔ。
骊兮狮兮奈若何,孤青顽碧空嵯峨。lí xī shī xī nài ruò hé,gū qīng wán bì kōng cuó é。
羊肠诘曲驾灌木,鸟道偪侧盘云萝。yáng cháng jí qū jià guàn mù,niǎo dào bī cè pán yún luó。
呼儿且扫一拳石,覆掌幸有双仙螺。hū ér qiě sǎo yī quán shí,fù zhǎng xìng yǒu shuāng xiān luó。
燮台拾薪炊不托,炳焯敲石烹酥陀。xiè tái shí xīn chuī bù tuō,bǐng chāo qiāo shí pēng sū tuó。
侧弁光莹跪进酒,稚尧绕膝歌傞傞。cè biàn guāng yíng guì jìn jiǔ,zhì yáo rào xī gē suō suō。
东来两水皆西注,跳波却送斜阳去。dōng lái liǎng shuǐ jiē xī zhù,tiào bō què sòng xié yáng qù。
两点东西未了青,羊城烟翠鹅城树。liǎng diǎn dōng xī wèi le qīng,yáng chéng yān cuì é chéng shù。
扶胥海口罗浮西,孤刹亭亭屹天柱。fú xū hǎi kǒu luó fú xī,gū shā tíng tíng yì tiān zhù。
我曾梦草新宫铭,西望蓬莱杳何许。wǒ céng mèng cǎo xīn gōng míng,xī wàng péng lái yǎo hé xǔ。
六鳌已驾三山来,树拥云归不知处。liù áo yǐ jià sān shān lái,shù yōng yún guī bù zhī chù。
归云酿雨雨不飞,扑衣云片疑春絮。guī yún niàng yǔ yǔ bù fēi,pū yī yún piàn yí chūn xù。
前山雨过后山晴,雨逐云归人逐雨。qián shān yǔ guò hòu shān qíng,yǔ zhú yún guī rén zhú yǔ。
眼力却笑脚力慵,酒魔转苦诗魔攻。yǎn lì què xiào jiǎo lì yōng,jiǔ mó zhuǎn kǔ shī mó gōng。
重阳昨日妒风雨,今来我欲乘蜺虹。zhòng yáng zuó rì dù fēng yǔ,jīn lái wǒ yù chéng ní hóng。
屐痕已破螺子绿,雪鬓笑插萸房红。jī hén yǐ pò luó zi lǜ,xuě bìn xiào chā yú fáng hóng。
谁云登山灾可避,我却局地途终穷。shuí yún dēng shān zāi kě bì,wǒ què jú dì tú zhōng qióng。
自怜数遇择人虎,凭谁唤起蟠泥龙。zì lián shù yù zé rén hǔ,píng shuí huàn qǐ pán ní lóng。
吁嗟乎,东华尘土北窗风,草露石火将无同。xū jiē hū,dōng huá chén tǔ běi chuāng fēng,cǎo lù shí huǒ jiāng wú tóng。
儿曹慎莫负老脚,得酒便把金芙蓉。ér cáo shèn mò fù lǎo jiǎo,dé jiǔ biàn bǎ jīn fú róng。
相期岁岁千秋日,日日同登狮子峰。xiāng qī suì suì qiān qiū rì,rì rì tóng dēng shī zi fēng。

张萱

明松江府上海人,字德晖,号颐拙。弘治十五年进士。官至湖广布政司参议,主粮储。立法禁处侵尅等积弊,忤巡抚意,遂引疾致仕。 张萱的作品>>

猜您喜欢

秋夕与韩伯举寅仲泛月得山字

张萱

清秋尊酒一开颜,荡漾孤舟杳霭间。qīng qiū zūn jiǔ yī kāi yán,dàng yàng gū zhōu yǎo ǎi jiān。
浦口好风斜卷席,城头新月半含山。pǔ kǒu hǎo fēng xié juǎn xí,chéng tóu xīn yuè bàn hán shān。
蒹葭远水伤心剧,岛屿浮青向客闲。jiān jiā yuǎn shuǐ shāng xīn jù,dǎo yǔ fú qīng xiàng kè xián。
但得流光能共对,渔竿长此弄潺湲。dàn dé liú guāng néng gòng duì,yú gān zhǎng cǐ nòng chán yuán。

九日槎江

张萱

清秋百丈正牵江,十里蒹葭一夜霜。qīng qiū bǎi zhàng zhèng qiān jiāng,shí lǐ jiān jiā yī yè shuāng。
挂席微风生远渚,冲人独鸟背斜阳。guà xí wēi fēng shēng yuǎn zhǔ,chōng rén dú niǎo bèi xié yáng。
不须黄菊频簪鬓,何事青山负举觞。bù xū huáng jú pín zān bìn,hé shì qīng shān fù jǔ shāng。
酩酊未酬佳节去,秋光空满芰荷裳。mǐng dīng wèi chóu jiā jié qù,qiū guāng kōng mǎn jì hé shang。

留题平山驿

张萱

经春作客涉冬还,千里轮蹄此暂闲。jīng chūn zuò kè shè dōng hái,qiān lǐ lún tí cǐ zàn xián。
戍角为谁偏呜咽,松涛依旧送湲潺。shù jiǎo wèi shuí piān wū yàn,sōng tāo yī jiù sòng yuán chán。
难逢竹下如渑酒,更认垆头似画山。nán féng zhú xià rú miǎn jiǔ,gèng rèn lú tóu shì huà shān。
好语庭前今夜月,不须重照大刀环。hǎo yǔ tíng qián jīn yè yuè,bù xū zhòng zhào dà dāo huán。

己酉冬夜泊海珠寺书怀时有出守之报计当投劾故稍及之

张萱

一江晴色满蒹葭,水寺寻僧系客槎。yī jiāng qíng sè mǎn jiān jiā,shuǐ sì xún sēng xì kè chá。
谩说新恩荣五马,且从老衲问三车。mán shuō xīn ēn róng wǔ mǎ,qiě cóng lǎo nà wèn sān chē。
戈船斫岸潮初上,海客收帆日正斜。gē chuán zhuó àn cháo chū shàng,hǎi kè shōu fān rì zhèng xié。
暂向空门分半榻,香炉茗碗足生涯。zàn xiàng kōng mén fēn bàn tà,xiāng lú míng wǎn zú shēng yá。

己酉冬夜泊海珠寺书怀时有出守之报计当投劾故稍及之

张萱

琳宫醮水影层层,客夜危栏笑独凭。lín gōng jiào shuǐ yǐng céng céng,kè yè wēi lán xiào dú píng。
乞法喜逢钟后饭,摊书时借佛前灯。qǐ fǎ xǐ féng zhōng hòu fàn,tān shū shí jiè fú qián dēng。
吹风潮送城头角,载月船呼渡口僧。chuī fēng cháo sòng chéng tóu jiǎo,zài yuè chuán hū dù kǒu sēng。
为问鲛人何事泣,泪珠迸作石崚嶒。wèi wèn jiāo rén hé shì qì,lèi zhū bèng zuò shí léng céng。

己酉冬夜泊海珠寺书怀时有出守之报计当投劾故稍及之

张萱

篝灯襆被宿招提,莫向风尘问路岐。gōu dēng fú bèi sù zhāo tí,mò xiàng fēng chén wèn lù qí。
去国尚留三尺铁,回头竟是一枰棋。qù guó shàng liú sān chǐ tiě,huí tóu jìng shì yī píng qí。
深宵露洗尊前月,未晓钟催枕上诗。shēn xiāo lù xǐ zūn qián yuè,wèi xiǎo zhōng cuī zhěn shàng shī。
最喜投闲身尚健,肯将清恨赋江蓠。zuì xǐ tóu xián shēn shàng jiàn,kěn jiāng qīng hèn fù jiāng lí。

己酉冬夜泊海珠寺书怀时有出守之报计当投劾故稍及之

张萱

篇舟何事到禅关,曾向三生石上还。piān zhōu hé shì dào chán guān,céng xiàng sān shēng shí shàng hái。
蜃气迎风幡不动,鼍更叠浪月初弯。shèn qì yíng fēng fān bù dòng,tuó gèng dié làng yuè chū wān。
敲灯得句唯招隐,卖赋馀钱好买山。qiāo dēng dé jù wéi zhāo yǐn,mài fù yú qián hǎo mǎi shān。
从此江边清梦稳,不须迢递绕朝班。cóng cǐ jiāng biān qīng mèng wěn,bù xū tiáo dì rào cháo bān。

寿史纬瞻观察

张萱

三春已半日迟迟,寿域初开鳄水湄。sān chūn yǐ bàn rì chí chí,shòu yù chū kāi è shuǐ méi。
放鸽喜逢鹰化候,凭熊况是蛰惊时。fàng gē xǐ féng yīng huà hòu,píng xióng kuàng shì zhé jīng shí。
璇霄卿月当铃阁,紫极台星傍戟枝。xuán xiāo qīng yuè dāng líng gé,zǐ jí tái xīng bàng jǐ zhī。
为问华封何所祝,讴歌曾奏九如诗。wèi wèn huá fēng hé suǒ zhù,ōu gē céng zòu jiǔ rú shī。

寿史纬瞻观察

张萱

仲阳佳气满罗浮,坐拟麟符控上游。zhòng yáng jiā qì mǎn luó fú,zuò nǐ lín fú kòng shàng yóu。
南粤已瞻新宪节,东方今摄古诸侯。nán yuè yǐ zhān xīn xiàn jié,dōng fāng jīn shè gǔ zhū hóu。
如椽彩笔应千古,破柱雄名擅九州。rú chuán cǎi bǐ yīng qiān gǔ,pò zhù xióng míng shàn jiǔ zhōu。
大业共称三不朽,何须海屋更添筹。dà yè gòng chēng sān bù xiǔ,hé xū hǎi wū gèng tiān chóu。

去秋窜迹五羊史纬瞻观察先施折节岁杪按部破格分俸贻诗索和遂用来韵情见乎词

张萱

归来欲拟采真游,半幅蒲帆九月秋。guī lái yù nǐ cǎi zhēn yóu,bàn fú pú fān jiǔ yuè qiū。
敢谓埋名吴市卒,自怜去国范生舟。gǎn wèi mái míng wú shì zú,zì lián qù guó fàn shēng zhōu。
彩毫远挟清霜坠,画戟初临紫气浮。cǎi háo yuǎn xié qīng shuāng zhuì,huà jǐ chū lín zǐ qì fú。
正喜依刘今有地,使君高谊恐难酬。zhèng xǐ yī liú jīn yǒu dì,shǐ jūn gāo yì kǒng nán chóu。

人日入郡谒谢史观察

张萱

去年人日欲焚鱼,人日今年却曳裾。qù nián rén rì yù fén yú,rén rì jīn nián què yè jū。
客舍不弹冯氏铗,夷门先驻信陵车。kè shě bù dàn féng shì jiá,yí mén xiān zhù xìn líng chē。
风和万井花争发,日暖双旌柳乍舒。fēng hé wàn jǐng huā zhēng fā,rì nuǎn shuāng jīng liǔ zhà shū。
共道阳春真有脚,曾从幽谷到枯株。gòng dào yáng chūn zhēn yǒu jiǎo,céng cóng yōu gǔ dào kū zhū。

和平孙仲瞻明府急足分俸便面贻诗四体方勤一介未报窃用来韵附布谢私情见乎词工拙勿论

张萱

老去已寻长乐赋,玄成谁问子云奇。lǎo qù yǐ xún zhǎng lè fù,xuán chéng shuí wèn zi yún qí。
一函不惜来重趼,千古相期契独知。yī hán bù xī lái zhòng jiǎn,qiān gǔ xiāng qī qì dú zhī。
引剑灯前龙气合,停云江上雁行迟。yǐn jiàn dēng qián lóng qì hé,tíng yún jiāng shàng yàn xíng chí。
遥闻彩笔飞腾甚,多在看山拄颊时。yáo wén cǎi bǐ fēi téng shén,duō zài kàn shān zhǔ jiá shí。

和平孙仲瞻明府急足分俸便面贻诗四体方勤一介未报窃用来韵附布谢私情见乎词工拙勿论

张萱

雄名藉藉少年场,入彀曾穿百步杨。xióng míng jí jí shǎo nián chǎng,rù gòu céng chuān bǎi bù yáng。
为绾铜章传旧谱,不辞黑子署新疆。wèi wǎn tóng zhāng chuán jiù pǔ,bù cí hēi zi shǔ xīn jiāng。
政成南国仙为吏,象逼中台宿是郎。zhèng chéng nán guó xiān wèi lì,xiàng bī zhōng tái sù shì láng。
衰拙不堪歌乐职,愧从邻壁借馀光。shuāi zhuō bù kān gē lè zhí,kuì cóng lín bì jiè yú guāng。

送曾元陟应明经试

张萱

河桥尊酒共歌骊,彩笔翩翩对赤墀。hé qiáo zūn jiǔ gòng gē lí,cǎi bǐ piān piān duì chì chí。
奏赋不妨前主席,说诗慎勿解人颐。zòu fù bù fáng qián zhǔ xí,shuō shī shèn wù jiě rén yí。
征途日暖花如锦,御苑风和柳欲丝。zhēng tú rì nuǎn huā rú jǐn,yù yuàn fēng hé liǔ yù sī。
若上金台须一醉,天涯芳草正离离。ruò shàng jīn tái xū yī zuì,tiān yá fāng cǎo zhèng lí lí。

辛亥守岁

张萱

三径萧条两鬓皤,尊开柏叶老颜酡。sān jìng xiāo tiáo liǎng bìn pó,zūn kāi bǎi yè lǎo yán tuó。
驱除虚耗何须尽,货买痴呆莫厌多。qū chú xū hào hé xū jǐn,huò mǎi chī dāi mò yàn duō。
却笑儿童争媚灶,欲呼乡里共迎傩。què xiào ér tóng zhēng mèi zào,yù hū xiāng lǐ gòng yíng nuó。
焚香细祝神荼辈,为护蓬蒿旧雀罗。fén xiāng xì zhù shén tú bèi,wèi hù péng hāo jiù què luó。