古诗词

九月十二日儿孙扶侍登狮峰醉归放笔

张萱

老人觔力济胜难,老脚却欲常登山。lǎo rén jīn lì jì shèng nán,lǎo jiǎo què yù cháng dēng shān。
寻幽独往不挂杖,振衣竟日穷跻攀。xún yōu dú wǎng bù guà zhàng,zhèn yī jìng rì qióng jī pān。
天南一峰立江面,嵂崒万仞云霞间。tiān nán yī fēng lì jiāng miàn,lǜ zú wàn rèn yún xiá jiān。
人言此峰是狮子,云霞若缀拳毛斑。rén yán cǐ fēng shì shī zi,yún xiá ruò zhuì quán máo bān。
百兽惟狮雄且武,钩瓜锯牙能食虎。bǎi shòu wéi shī xióng qiě wǔ,gōu guā jù yá néng shí hǔ。
城中有虎已择人,白骨支撑莽如堵。chéng zhōng yǒu hǔ yǐ zé rén,bái gǔ zhī chēng mǎng rú dǔ。
狗亦学虎殊咆哮,嗟狮垂头不回顾。gǒu yì xué hǔ shū páo xiāo,jiē shī chuí tóu bù huí gù。
更闻上有古灵湫,勺水曾将神物贮。gèng wén shàng yǒu gǔ líng jiǎo,sháo shuǐ céng jiāng shén wù zhù。
三年一吐颔中珠,能为科名卜其数。sān nián yī tǔ hàn zhōng zhū,néng wèi kē míng bo qí shù。
探渊久欲撄其鳞,底事蹄涔数杯土。tàn yuān jiǔ yù yīng qí lín,dǐ shì tí cén shù bēi tǔ。
天飞岂亦常泥蟠,穴处能无鳅鳝侮。tiān fēi qǐ yì cháng ní pán,xué chù néng wú qiū shàn wǔ。
骊兮狮兮奈若何,孤青顽碧空嵯峨。lí xī shī xī nài ruò hé,gū qīng wán bì kōng cuó é。
羊肠诘曲驾灌木,鸟道偪侧盘云萝。yáng cháng jí qū jià guàn mù,niǎo dào bī cè pán yún luó。
呼儿且扫一拳石,覆掌幸有双仙螺。hū ér qiě sǎo yī quán shí,fù zhǎng xìng yǒu shuāng xiān luó。
燮台拾薪炊不托,炳焯敲石烹酥陀。xiè tái shí xīn chuī bù tuō,bǐng chāo qiāo shí pēng sū tuó。
侧弁光莹跪进酒,稚尧绕膝歌傞傞。cè biàn guāng yíng guì jìn jiǔ,zhì yáo rào xī gē suō suō。
东来两水皆西注,跳波却送斜阳去。dōng lái liǎng shuǐ jiē xī zhù,tiào bō què sòng xié yáng qù。
两点东西未了青,羊城烟翠鹅城树。liǎng diǎn dōng xī wèi le qīng,yáng chéng yān cuì é chéng shù。
扶胥海口罗浮西,孤刹亭亭屹天柱。fú xū hǎi kǒu luó fú xī,gū shā tíng tíng yì tiān zhù。
我曾梦草新宫铭,西望蓬莱杳何许。wǒ céng mèng cǎo xīn gōng míng,xī wàng péng lái yǎo hé xǔ。
六鳌已驾三山来,树拥云归不知处。liù áo yǐ jià sān shān lái,shù yōng yún guī bù zhī chù。
归云酿雨雨不飞,扑衣云片疑春絮。guī yún niàng yǔ yǔ bù fēi,pū yī yún piàn yí chūn xù。
前山雨过后山晴,雨逐云归人逐雨。qián shān yǔ guò hòu shān qíng,yǔ zhú yún guī rén zhú yǔ。
眼力却笑脚力慵,酒魔转苦诗魔攻。yǎn lì què xiào jiǎo lì yōng,jiǔ mó zhuǎn kǔ shī mó gōng。
重阳昨日妒风雨,今来我欲乘蜺虹。zhòng yáng zuó rì dù fēng yǔ,jīn lái wǒ yù chéng ní hóng。
屐痕已破螺子绿,雪鬓笑插萸房红。jī hén yǐ pò luó zi lǜ,xuě bìn xiào chā yú fáng hóng。
谁云登山灾可避,我却局地途终穷。shuí yún dēng shān zāi kě bì,wǒ què jú dì tú zhōng qióng。
自怜数遇择人虎,凭谁唤起蟠泥龙。zì lián shù yù zé rén hǔ,píng shuí huàn qǐ pán ní lóng。
吁嗟乎,东华尘土北窗风,草露石火将无同。xū jiē hū,dōng huá chén tǔ běi chuāng fēng,cǎo lù shí huǒ jiāng wú tóng。
儿曹慎莫负老脚,得酒便把金芙蓉。ér cáo shèn mò fù lǎo jiǎo,dé jiǔ biàn bǎ jīn fú róng。
相期岁岁千秋日,日日同登狮子峰。xiāng qī suì suì qiān qiū rì,rì rì tóng dēng shī zi fēng。

张萱

明松江府上海人,字德晖,号颐拙。弘治十五年进士。官至湖广布政司参议,主粮储。立法禁处侵尅等积弊,忤巡抚意,遂引疾致仕。 张萱的作品>>

猜您喜欢

壬子元日赋闲园试笔呈同会诸君子

张萱

晴旭芳林散晓烟,甘分膝绕板舆前。qíng xù fāng lín sàn xiǎo yān,gān fēn xī rào bǎn yú qián。
百年已半今馀五,一日能闲即大千。bǎi nián yǐ bàn jīn yú wǔ,yī rì néng xián jí dà qiān。
造次林花浑欲放,菁葱庭树喜争妍。zào cì lín huā hún yù fàng,jīng cōng tíng shù xǐ zhēng yán。
长开酒社从今日,莫掷韶光似去年。zhǎng kāi jiǔ shè cóng jīn rì,mò zhì sháo guāng shì qù nián。

壬子元日赋闲园试笔呈同会诸君子

张萱

玉历初开淑气新,今年犹似去年身。yù lì chū kāi shū qì xīn,jīn nián yóu shì qù nián shēn。
已成项领从时辈,能老烟霞有几人。yǐ chéng xiàng lǐng cóng shí bèi,néng lǎo yān xiá yǒu jǐ rén。
往事总销棋一局,壮怀须付酒千巡。wǎng shì zǒng xiāo qí yī jú,zhuàng huái xū fù jiǔ qiān xún。
入林把臂身同健,剩水残山日日春。rù lín bǎ bì shēn tóng jiàn,shèng shuǐ cán shān rì rì chūn。

韩绪仲太史以岁杪乔迁新第而宁馨弥月则壬子立春之日也盖在斯干之章矣颂考室而祷吉梦君子善之余世讲式好庆幸有加因节取其语韵为近体以附大人之末□善颂善祷非曰能之愿学焉

张萱

薇垣紫气满芳辰,共说迁莺更绂麟。wēi yuán zǐ qì mǎn fāng chén,gòng shuō qiān yīng gèng fú lín。
哙哙宁居□送腊,喤喤弥月喜当春。kuài kuài níng jū sòng là,huáng huáng mí yuè xǐ dāng chūn。
香凝莞簟花争丽,吉叶熊罴梦正频。xiāng níng guǎn diàn huā zhēng lì,jí yè xióng pí mèng zhèng pín。
为语大人占已叶,斯□□芾日振振。wèi yǔ dà rén zhàn yǐ yè,sī fèi rì zhèn zhèn。

奉和韩伯声元日有感之作用来韵却答

张萱

林涧年来免愧惭,一瓢双屐径三三。lín jiàn nián lái miǎn kuì cán,yī piáo shuāng jī jìng sān sān。
幽怀自觉闲中剧,世态都从拙处谙。yōu huái zì jué xián zhōng jù,shì tài dōu cóng zhuō chù ān。
花柳一春应共醉,阴晴明日不须谈。huā liǔ yī chūn yīng gòng zuì,yīn qíng míng rì bù xū tán。
问君何事伤春早,可是稽康七不堪。wèn jūn hé shì shāng chūn zǎo,kě shì jī kāng qī bù kān。

邑侯姚公宾馆落成招同韩参知叔捷曾侍御泽卿宴集赋谢

张萱

肆筵缉御醉深宵,欲颂斯干兴转饶。sì yán jī yù zuì shēn xiāo,yù sòng sī gàn xīng zhuǎn ráo。
正喜乐郊无硕鼠,更闻私谒绝阳鱎。zhèng xǐ lè jiāo wú shuò shǔ,gèng wén sī yè jué yáng jiǎo。
莎庭昼静琴声古,竹阁霜寒鹤梦遥。shā tíng zhòu jìng qín shēng gǔ,zhú gé shuāng hán hè mèng yáo。
耕凿已堪长鼓腹,赋成莫向桂丛招。gēng záo yǐ kān zhǎng gǔ fù,fù chéng mò xiàng guì cóng zhāo。

邑侯姚公宾馆落成招同韩参知叔捷曾侍御泽卿宴集赋谢

张萱

华馆初开辍簿书,一帘秋色满阶除。huá guǎn chū kāi chuò bù shū,yī lián qiū sè mǎn jiē chú。
芳尊卜夜频烧烛,蹇足因人亦曳裾。fāng zūn bo yè pín shāo zhú,jiǎn zú yīn rén yì yè jū。
好客榻缘徐孺下,□言席为盖公虚。hǎo kè tà yuán xú rú xià,yán xí wèi gài gōng xū。
榕溪县舍清如水,更说官清水不如。róng xī xiàn shě qīng rú shuǐ,gèng shuō guān qīng shuǐ bù rú。

甲寅生日李康侯广文以诗见寿对使走笔用来韵

张萱

萧萧短径雨斑斑,何事投珠满竹关。xiāo xiāo duǎn jìng yǔ bān bān,hé shì tóu zhū mǎn zhú guān。
雌甲自怜同犬马,馀年只合付溪山。cí jiǎ zì lián tóng quǎn mǎ,yú nián zhǐ hé fù xī shān。
惊看苜蓿惭分饷,欲办茅柴共破颜。jīng kàn mù xu cán fēn xiǎng,yù bàn máo chái gòng pò yán。
珍重新晴堪把臂,入林休羡鸟知还。zhēn zhòng xīn qíng kān bǎ bì,rù lín xiū xiàn niǎo zhī hái。

诸亲朋小园宴集赋此奉谢

张萱

茅斋客满酒频挥,竹下新晴驻晚晖。máo zhāi kè mǎn jiǔ pín huī,zhú xià xīn qíng zhù wǎn huī。
却笑杜陵仍远客,最怜白傅叹迟归。què xiào dù líng réng yuǎn kè,zuì lián bái fù tàn chí guī。
先秋未必摧蒲柳,晏岁犹能饱蕨薇。xiān qiū wèi bì cuī pú liǔ,yàn suì yóu néng bǎo jué wēi。
我已一枝堪自老,尊前休唱鹤南飞。wǒ yǐ yī zhī kān zì lǎo,zūn qián xiū chàng hè nán fēi。

韩寅仲以诗见寿对使走笔用来韵赋谢

张萱

年来习静欲韬真,却笑婆娑两鬓新。nián lái xí jìng yù tāo zhēn,què xiào pó suō liǎng bìn xīn。
齿及但知常爱日,生还谁谓不逢辰。chǐ jí dàn zhī cháng ài rì,shēng hái shuí wèi bù féng chén。
休从镜里怜衰态,且向尊前数旧人。xiū cóng jìng lǐ lián shuāi tài,qiě xiàng zūn qián shù jiù rén。
此日因君恋松竹,肯随桃李复争春。cǐ rì yīn jūn liàn sōng zhú,kěn suí táo lǐ fù zhēng chūn。

黄见河陈惺白两广文见寿用前韵赋谢

张萱

年过半百鬓毛斑,高枕空林独闭关。nián guò bàn bǎi bìn máo bān,gāo zhěn kōng lín dú bì guān。
自信小人宜学圃,谁云好鸟不归山。zì xìn xiǎo rén yí xué pǔ,shuí yún hǎo niǎo bù guī shān。
桑蓬却负人间世,桃李应嗤镜里颜。sāng péng què fù rén jiān shì,táo lǐ yīng chī jìng lǐ yán。
且向澄江看新涨,与君同棹酒船还。qiě xiàng chéng jiāng kàn xīn zhǎng,yǔ jūn tóng zhào jiǔ chuán hái。

闲居咏怀奉寄黄士明黄亮垣韩绪仲三太史

张萱

老向明时幸戮馀,遥缄天上故人书。lǎo xiàng míng shí xìng lù yú,yáo jiān tiān shàng gù rén shū。
杖头欲问青藜火,鼎足谁分白玉除。zhàng tóu yù wèn qīng lí huǒ,dǐng zú shuí fēn bái yù chú。
毕世云泥空臭味,半生丘壑任居诸。bì shì yún ní kōng chòu wèi,bàn shēng qiū hè rèn jū zhū。
行吟泽畔身犹健,剩作人间老蠹鱼。xíng yín zé pàn shēn yóu jiàn,shèng zuò rén jiān lǎo dù yú。

寄怀梁斗华同人

张萱

闭门高柳日丝丝,风雨怀人独立时。bì mén gāo liǔ rì sī sī,fēng yǔ huái rén dú lì shí。
半偈曾参黄面叟,一官犹卧白云司。bàn jì céng cān huáng miàn sǒu,yī guān yóu wò bái yún sī。
几回踏月趋金漏,莫厌看花醉王羁。jǐ huí tà yuè qū jīn lòu,mò yàn kàn huā zuì wáng jī。
若向天南问遗老,年来衡泌足栖迟。ruò xiàng tiān nán wèn yí lǎo,nián lái héng mì zú qī chí。

伏日招同李康侯黄见河陈惺白三广文榕溪泛集

张萱

宿涨平添蘸碧空,一尊容与水云中。sù zhǎng píng tiān zhàn bì kōng,yī zūn róng yǔ shuǐ yún zhōng。
非关避暑逢袁绍,却喜谈经尽马融。fēi guān bì shǔ féng yuán shào,què xǐ tán jīng jǐn mǎ róng。
雨过溪花浑媚客,晴吹汀树远含风。yǔ guò xī huā hún mèi kè,qíng chuī tīng shù yuǎn hán fēng。
浮沉莫论人间世,共向中流问织荭。fú chén mò lùn rén jiān shì,gòng xiàng zhōng liú wèn zhī hóng。

韩叔捷同人六十有一以诗见贻对使走笔用来韵却赠

张萱

海屋筹添喜及辰,江花江柳正鲜新。hǎi wū chóu tiān xǐ jí chén,jiāng huā jiāng liǔ zhèng xiān xīn。
携来度索千年实,赢得蓬莱九斛尘。xié lái dù suǒ qiān nián shí,yíng dé péng lái jiǔ hú chén。
环赐共瞻名岳伯,尊开长对老同人。huán cì gòng zhān míng yuè bó,zūn kāi zhǎng duì lǎo tóng rén。
清朝已遣追锋驾,不用天南望紫宸。qīng cháo yǐ qiǎn zhuī fēng jià,bù yòng tiān nán wàng zǐ chén。

唐明府过小园留酌赋谢

张萱

鸣琴多暇喜徜徉,结轸园林日正长。míng qín duō xiá xǐ cháng yáng,jié zhěn yuán lín rì zhèng zhǎng。
为爱疏狂宽礼法,每令颠倒着衣裳。wèi ài shū kuáng kuān lǐ fǎ,měi lìng diān dào zhe yī shang。
倾尊细按花间曲,候月频飞竹下觞。qīng zūn xì àn huā jiān qū,hòu yuè pín fēi zhú xià shāng。
草木亦知同领略,芬芳长惹令公香。cǎo mù yì zhī tóng lǐng lüè,fēn fāng zhǎng rě lìng gōng xiāng。