古诗词

九月十二日儿孙扶侍登狮峰醉归放笔

张萱

老人觔力济胜难,老脚却欲常登山。lǎo rén jīn lì jì shèng nán,lǎo jiǎo què yù cháng dēng shān。
寻幽独往不挂杖,振衣竟日穷跻攀。xún yōu dú wǎng bù guà zhàng,zhèn yī jìng rì qióng jī pān。
天南一峰立江面,嵂崒万仞云霞间。tiān nán yī fēng lì jiāng miàn,lǜ zú wàn rèn yún xiá jiān。
人言此峰是狮子,云霞若缀拳毛斑。rén yán cǐ fēng shì shī zi,yún xiá ruò zhuì quán máo bān。
百兽惟狮雄且武,钩瓜锯牙能食虎。bǎi shòu wéi shī xióng qiě wǔ,gōu guā jù yá néng shí hǔ。
城中有虎已择人,白骨支撑莽如堵。chéng zhōng yǒu hǔ yǐ zé rén,bái gǔ zhī chēng mǎng rú dǔ。
狗亦学虎殊咆哮,嗟狮垂头不回顾。gǒu yì xué hǔ shū páo xiāo,jiē shī chuí tóu bù huí gù。
更闻上有古灵湫,勺水曾将神物贮。gèng wén shàng yǒu gǔ líng jiǎo,sháo shuǐ céng jiāng shén wù zhù。
三年一吐颔中珠,能为科名卜其数。sān nián yī tǔ hàn zhōng zhū,néng wèi kē míng bo qí shù。
探渊久欲撄其鳞,底事蹄涔数杯土。tàn yuān jiǔ yù yīng qí lín,dǐ shì tí cén shù bēi tǔ。
天飞岂亦常泥蟠,穴处能无鳅鳝侮。tiān fēi qǐ yì cháng ní pán,xué chù néng wú qiū shàn wǔ。
骊兮狮兮奈若何,孤青顽碧空嵯峨。lí xī shī xī nài ruò hé,gū qīng wán bì kōng cuó é。
羊肠诘曲驾灌木,鸟道偪侧盘云萝。yáng cháng jí qū jià guàn mù,niǎo dào bī cè pán yún luó。
呼儿且扫一拳石,覆掌幸有双仙螺。hū ér qiě sǎo yī quán shí,fù zhǎng xìng yǒu shuāng xiān luó。
燮台拾薪炊不托,炳焯敲石烹酥陀。xiè tái shí xīn chuī bù tuō,bǐng chāo qiāo shí pēng sū tuó。
侧弁光莹跪进酒,稚尧绕膝歌傞傞。cè biàn guāng yíng guì jìn jiǔ,zhì yáo rào xī gē suō suō。
东来两水皆西注,跳波却送斜阳去。dōng lái liǎng shuǐ jiē xī zhù,tiào bō què sòng xié yáng qù。
两点东西未了青,羊城烟翠鹅城树。liǎng diǎn dōng xī wèi le qīng,yáng chéng yān cuì é chéng shù。
扶胥海口罗浮西,孤刹亭亭屹天柱。fú xū hǎi kǒu luó fú xī,gū shā tíng tíng yì tiān zhù。
我曾梦草新宫铭,西望蓬莱杳何许。wǒ céng mèng cǎo xīn gōng míng,xī wàng péng lái yǎo hé xǔ。
六鳌已驾三山来,树拥云归不知处。liù áo yǐ jià sān shān lái,shù yōng yún guī bù zhī chù。
归云酿雨雨不飞,扑衣云片疑春絮。guī yún niàng yǔ yǔ bù fēi,pū yī yún piàn yí chūn xù。
前山雨过后山晴,雨逐云归人逐雨。qián shān yǔ guò hòu shān qíng,yǔ zhú yún guī rén zhú yǔ。
眼力却笑脚力慵,酒魔转苦诗魔攻。yǎn lì què xiào jiǎo lì yōng,jiǔ mó zhuǎn kǔ shī mó gōng。
重阳昨日妒风雨,今来我欲乘蜺虹。zhòng yáng zuó rì dù fēng yǔ,jīn lái wǒ yù chéng ní hóng。
屐痕已破螺子绿,雪鬓笑插萸房红。jī hén yǐ pò luó zi lǜ,xuě bìn xiào chā yú fáng hóng。
谁云登山灾可避,我却局地途终穷。shuí yún dēng shān zāi kě bì,wǒ què jú dì tú zhōng qióng。
自怜数遇择人虎,凭谁唤起蟠泥龙。zì lián shù yù zé rén hǔ,píng shuí huàn qǐ pán ní lóng。
吁嗟乎,东华尘土北窗风,草露石火将无同。xū jiē hū,dōng huá chén tǔ běi chuāng fēng,cǎo lù shí huǒ jiāng wú tóng。
儿曹慎莫负老脚,得酒便把金芙蓉。ér cáo shèn mò fù lǎo jiǎo,dé jiǔ biàn bǎ jīn fú róng。
相期岁岁千秋日,日日同登狮子峰。xiāng qī suì suì qiān qiū rì,rì rì tóng dēng shī zi fēng。

张萱

明松江府上海人,字德晖,号颐拙。弘治十五年进士。官至湖广布政司参议,主粮储。立法禁处侵尅等积弊,忤巡抚意,遂引疾致仕。 张萱的作品>>

猜您喜欢

得报中考功令

张萱

拙宦应宜早乞身,何因十载狎风尘。zhuō huàn yīng yí zǎo qǐ shēn,hé yīn shí zài xiá fēng chén。
闲居已遂陈情疏,吏议唯求避世人。xián jū yǐ suì chén qíng shū,lì yì wéi qiú bì shì rén。
远岫无心云片片,长林有伴鹿甡甡。yuǎn xiù wú xīn yún piàn piàn,zhǎng lín yǒu bàn lù shēn shēn。
莫言积毁堪销骨,自信孤臣是逐臣。mò yán jī huǐ kān xiāo gǔ,zì xìn gū chén shì zhú chén。

得报中考功令

张萱

落日溪头独杖藜,行吟何事鬓丝丝。luò rì xī tóu dú zhàng lí,xíng yín hé shì bìn sī sī。
输它唤作沟中木,赢得长称膝下儿。shū tā huàn zuò gōu zhōng mù,yíng dé zhǎng chēng xī xià ér。
塞马不须论得失,海鸥从此莫猜疑。sāi mǎ bù xū lùn dé shī,hǎi ōu cóng cǐ mò cāi yí。
闲来更喜身犹健,且醉村醪读楚词。xián lái gèng xǐ shēn yóu jiàn,qiě zuì cūn láo dú chǔ cí。

寿鲍瞻鲁郡丞

张萱

半刺天南拥十城,铨衡奕叶羡难兄。bàn cì tiān nán yōng shí chéng,quán héng yì yè xiàn nán xiōng。
戈船浪静长驱鳄,海气潜销遍筑鲸。gē chuán làng jìng zhǎng qū è,hǎi qì qián xiāo biàn zhù jīng。
五世冠裳趋北阙,一时恩泽擅西京。wǔ shì guān shang qū běi quē,yī shí ēn zé shàn xī jīng。
口碑自是华封祝,不用尊前卜太横。kǒu bēi zì shì huá fēng zhù,bù yòng zūn qián bo tài héng。

往余家金陵获交于萧昆阳民部今二十有七年远矣民部健饭难老彼此音问阙然甲寅冬其介弟萧还拙还泰和赋此往讯

张萱

当年结袜石头城,倾盖空惭国士名。dāng nián jié wà shí tóu chéng,qīng gài kōng cán guó shì míng。
老我孤生投世网,多君壮岁解尘缨。lǎo wǒ gū shēng tóu shì wǎng,duō jūn zhuàng suì jiě chén yīng。
山川已间丘中赏,臭味遥同物外情。shān chuān yǐ jiān qiū zhōng shǎng,chòu wèi yáo tóng wù wài qíng。
念别忽惊三十载,空瞻南极一星明。niàn bié hū jīng sān shí zài,kōng zhān nán jí yī xīng míng。

癸丑守岁

张萱

爆烬帘前满碧苔,辛盘荐罢斗杓回。bào jìn lián qián mǎn bì tái,xīn pán jiàn bà dòu biāo huí。
清尊已解驱寒去,画角何须送暖来。qīng zūn yǐ jiě qū hán qù,huà jiǎo hé xū sòng nuǎn lái。
腊尽一旬惟酿雨,春前三日已闻雷。là jǐn yī xún wéi niàng yǔ,chūn qián sān rì yǐ wén léi。
今宵再按今年历,为数阴晴有几回。jīn xiāo zài àn jīn nián lì,wèi shù yīn qíng yǒu jǐ huí。

甲寅元日试笔

张萱

献岁慈闱喜不禁,儿孙罗列酒频斟。xiàn suì cí wéi xǐ bù jìn,ér sūn luó liè jiǔ pín zhēn。
春光欲换蟠桃面,雨色先催寸草心。chūn guāng yù huàn pán táo miàn,yǔ sè xiān cuī cùn cǎo xīn。
避世数年犹觉晚,入山今岁更须深。bì shì shù nián yóu jué wǎn,rù shān jīn suì gèng xū shēn。
怜春尚有江淹笔,独对梅花一醉吟。lián chūn shàng yǒu jiāng yān bǐ,dú duì méi huā yī zuì yín。

甲寅春兴十章

张萱

宛委桥横旧钓台,疏篱短竹少城隈。wǎn wěi qiáo héng jiù diào tái,shū lí duǎn zhú shǎo chéng wēi。
阳和一日不虚掷,花信几时才放来。yáng hé yī rì bù xū zhì,huā xìn jǐ shí cái fàng lái。
已办芳尊倾北海,闲携彩笔赋南陔。yǐ bàn fāng zūn qīng běi hǎi,xián xié cǎi bǐ fù nán gāi。
今春身较前春健,日日斑衣舞十回。jīn chūn shēn jiào qián chūn jiàn,rì rì bān yī wǔ shí huí。

甲寅春兴十章

张萱

丽日秾阴入绮窗,门前闲卧竹根厖。lì rì nóng yīn rù qǐ chuāng,mén qián xián wò zhú gēn páng。
绿移苔阵侵琴榻,香簇花魂护酒缸。lǜ yí tái zhèn qīn qín tà,xiāng cù huā hún hù jiǔ gāng。
隔岸送晴山点点,窥帘啼梦鸟双双。gé àn sòng qíng shān diǎn diǎn,kuī lián tí mèng niǎo shuāng shuāng。
春情已懒春光老,何事诗魔不肯降。chūn qíng yǐ lǎn chūn guāng lǎo,hé shì shī mó bù kěn jiàng。

甲寅春兴十章

张萱

竹坞松关一径通,萧萧两鬓卖花翁。zhú wù sōng guān yī jìng tōng,xiāo xiāo liǎng bìn mài huā wēng。
半生已种青铜海,数口今随白兔公。bàn shēng yǐ zhǒng qīng tóng hǎi,shù kǒu jīn suí bái tù gōng。
嫁树和烟分密叶,移栽带雨补疏丛。jià shù hé yān fēn mì yè,yí zāi dài yǔ bǔ shū cóng。
东皇莫讶人衰老,花国曾书第一功。dōng huáng mò yà rén shuāi lǎo,huā guó céng shū dì yī gōng。

甲寅春兴十章

张萱

数亩为园榕水边,半农半牧半渔船。shù mǔ wèi yuán róng shuǐ biān,bàn nóng bàn mù bàn yú chuán。
跛驴已熟寻梅路,健犊能耕养鹤田。bǒ lǘ yǐ shú xún méi lù,jiàn dú néng gēng yǎng hè tián。
得酒但招莲社客,看花长共竹林贤。dé jiǔ dàn zhāo lián shè kè,kàn huā zhǎng gòng zhú lín xián。
莫言闲处春偏闹,春到人闲更值钱。mò yán xián chù chūn piān nào,chūn dào rén xián gèng zhí qián。

甲寅春兴十章

张萱

今年别是一番春,野色晴曛草色匀。jīn nián bié shì yī fān chūn,yě sè qíng xūn cǎo sè yún。
何处提壶迎社鼓,从教反舌恼花神。hé chù tí hú yíng shè gǔ,cóng jiào fǎn shé nǎo huā shén。
山林长物衰慵日,耕凿馀年暖活身。shān lín zhǎng wù shuāi yōng rì,gēng záo yú nián nuǎn huó shēn。
却笑春风亦随俗,人人吹得白头新。què xiào chūn fēng yì suí sú,rén rén chuī dé bái tóu xīn。

甲寅春兴十章

张萱

残山剩水日婆娑,谁送春光到薜萝。cán shān shèng shuǐ rì pó suō,shuí sòng chūn guāng dào bì luó。
地僻自宜佳客少,花疏偏觉暗香多。dì pì zì yí jiā kè shǎo,huā shū piān jué àn xiāng duō。
林坳草嫩鹿游牝,蓐薄桑柔茧作蛾。lín ào cǎo nèn lù yóu pìn,rù báo sāng róu jiǎn zuò é。
浊酒一壶琴一曲,春声翻入紫芝歌。zhuó jiǔ yī hú qín yī qū,chūn shēng fān rù zǐ zhī gē。

甲寅春兴十章

张萱

年衰自合痼烟霞,赢得身闲岁月赊。nián shuāi zì hé gù yān xiá,yíng dé shēn xián suì yuè shē。
竹下抱孙看斗鸭,篱边呼鹤捕惊蛇。zhú xià bào sūn kàn dòu yā,lí biān hū hè bǔ jīng shé。
游丝不绾漫天絮,密叶能藏刺眼花。yóu sī bù wǎn màn tiān xù,mì yè néng cáng cì yǎn huā。
野老一尊同坐石,商晴较雨话桑麻。yě lǎo yī zūn tóng zuò shí,shāng qíng jiào yǔ huà sāng má。

甲寅春兴十章

张萱

十日柴扉九日关,兰阶苔老石纹斑。shí rì chái fēi jiǔ rì guān,lán jiē tái lǎo shí wén bān。
昼长散帙惟摊饭,雨过抛锄且看山。zhòu zhǎng sàn zhì wéi tān fàn,yǔ guò pāo chú qiě kàn shān。
数亩老荒䤥锸健,一沟新水桔槔闲。shù mǔ lǎo huāng guǐ chā jiàn,yī gōu xīn shuǐ jú gāo xián。
相逢莫问春多少,衰拙心情木石顽。xiāng féng mò wèn chūn duō shǎo,shuāi zhuō xīn qíng mù shí wán。

甲寅春兴十章

张萱

春衫寒褪试开襟,竹气穿花润壁琴。chūn shān hán tuì shì kāi jīn,zhú qì chuān huā rùn bì qín。
林密渐多交让树,巢疏不复有争禽。lín mì jiàn duō jiāo ràng shù,cháo shū bù fù yǒu zhēng qín。
调饥挑菜防伤指,小摘芼羹戒食心。diào jī tiāo cài fáng shāng zhǐ,xiǎo zhāi mào gēng jiè shí xīn。
老去诗肠堪辟谷,赤松黄石许相寻。lǎo qù shī cháng kān pì gǔ,chì sōng huáng shí xǔ xiāng xún。