古诗词

吴江雪舟三山进士林谨夫父子微时所作图也

王佐

冻云阁空寒滴滴,玉龙阴受玄冥檄。dòng yún gé kōng hán dī dī,yù lóng yīn shòu xuán míng xí。
天门剪水散六花,点缀山河作琼碧。tiān mén jiǎn shuǐ sàn liù huā,diǎn zhuì shān hé zuò qióng bì。
随风片片大如掌,飞入林稍窣窣响。suí fēng piàn piàn dà rú zhǎng,fēi rù lín shāo sū sū xiǎng。
饥鸟冻鹊蹲不飞,江天短日黄滉漭。jī niǎo dòng què dūn bù fēi,jiāng tiān duǎn rì huáng huàng mǎng。
吴侬牵舟絙綷绝,天寒指直不得结。wú nóng qiān zhōu huán cuì jué,tiān hán zhǐ zhí bù dé jié。
乾坤惨淡风凄凄,此时愁心千万折。qián kūn cǎn dàn fēng qī qī,cǐ shí chóu xīn qiān wàn zhé。
三山客子将雏远,日恒苦寒衣带缓。sān shān kè zi jiāng chú yuǎn,rì héng kǔ hán yī dài huǎn。
雏年十三解父意,强作欢娱诉情款。chú nián shí sān jiě fù yì,qiáng zuò huān yú sù qíng kuǎn。
所诉夫何如,若云此景那可无。suǒ sù fū hé rú,ruò yún cǐ jǐng nà kě wú。
人披王恭鹤羽氅,天开滕王蝴蝶图。rén pī wáng gōng hè yǔ chǎng,tiān kāi téng wáng hú dié tú。
乘兴泛剡溪,寻梅游西湖。chéng xīng fàn shàn xī,xún méi yóu xī hú。
海岛饥牧羊,灞桥寒骑驴。hǎi dǎo jī mù yáng,bà qiáo hán qí lǘ。
谁知白屋有隐士,闭门僵卧饥欲死,守宰不呼终不起。shuí zhī bái wū yǒu yǐn shì,bì mén jiāng wò jī yù sǐ,shǒu zǎi bù hū zhōng bù qǐ。
此时饥寒且莫忧,古来贫贱皆如此。cǐ shí jī hán qiě mò yōu,gǔ lái pín jiàn jiē rú cǐ。
纥千山头岂生处,冻雀忍死不飞去。gē qiān shān tóu qǐ shēng chù,dòng què rěn sǐ bù fēi qù。
将降大任先苦之,此时舜说初基绪。jiāng jiàng dà rèn xiān kǔ zhī,cǐ shí shùn shuō chū jī xù。
父闻此语翻然起,击节叹赏三不已。fù wén cǐ yǔ fān rán qǐ,jī jié tàn shǎng sān bù yǐ。

王佐

明广东海丰人。永乐中举人。入国子监,以学行闻。擢吏科给事中。器宇凝重,奏对详雅,为宣宗所知,超拜户部侍郎,巡视太仓、临清、德州诸仓积弊。正统七年进尚书,调剂国用,节缩有方。死于土木之变。 王佐的作品>>

猜您喜欢

闻鹊二首

王佐

朝闻喜鹊噪,为报乡关喜。cháo wén xǐ què zào,wèi bào xiāng guān xǐ。
乡关久无书,相望六千里。xiāng guān jiǔ wú shū,xiāng wàng liù qiān lǐ。

和陈汝谐感怀二首

王佐

白发偏怜早,乌纱每恨迟。bái fā piān lián zǎo,wū shā měi hèn chí。
中年如满月,已近渐亏时。zhōng nián rú mǎn yuè,yǐ jìn jiàn kuī shí。

和陈汝谐感怀二首

王佐

浮云世事改,孤月此心明。fú yún shì shì gǎi,gū yuè cǐ xīn míng。
咏叹坡公句,凄然百感生。yǒng tàn pō gōng jù,qī rán bǎi gǎn shēng。

戏柬同寅廖节推

王佐

客来打秋风,我赠秋声集。kè lái dǎ qiū fēng,wǒ zèng qiū shēng jí。
要知此书名,预先为我立。yào zhī cǐ shū míng,yù xiān wèi wǒ lì。

题何叟卷

王佐

放散一万年,羲皇莫能补。fàng sàn yī wàn nián,xī huáng mò néng bǔ。
忽逢何老人,仿佛见太古。hū féng hé lǎo rén,fǎng fú jiàn tài gǔ。

东园八景东山砌石

王佐

谁聚东海石,筑作青嶙峋。shuí jù dōng hǎi shí,zhù zuò qīng lín xún。
欲袖东海归,时恐主人嗔。yù xiù dōng hǎi guī,shí kǒng zhǔ rén chēn。

东园八景东山砌石

王佐

旭日出旸谷,曈曈曙色佳。xù rì chū yáng gǔ,tóng tóng shǔ sè jiā。
重门浑未到,先到读书斋。zhòng mén hún wèi dào,xiān dào dú shū zhāi。

东园八景东山砌石

王佐

小搆静沉沉,偏宜清俗襟。xiǎo gòu jìng chén chén,piān yí qīng sú jīn。
此中何所似,明月到天心。cǐ zhōng hé suǒ shì,míng yuè dào tiān xīn。

东园八景东山砌石

王佐

周君凭小榻,自说懒无疋。zhōu jūn píng xiǎo tà,zì shuō lǎn wú pǐ。
要学陈希夷,一睡四十日。yào xué chén xī yí,yī shuì sì shí rì。

东园八景东山砌石

王佐

虽无十杖花,不让玉井水。suī wú shí zhàng huā,bù ràng yù jǐng shuǐ。
主人似濂溪,霁月光风底。zhǔ rén shì lián xī,jì yuè guāng fēng dǐ。

东园八景东山砌石

王佐

曲曲抱寒绿,萧萧趁隐身。qū qū bào hán lǜ,xiāo xiāo chèn yǐn shēn。
频年无俗客,有时来故人。pín nián wú sú kè,yǒu shí lái gù rén。

东园八景东山砌石

王佐

尝怀橘中叟,无忘六斛尘。cháng huái jú zhōng sǒu,wú wàng liù hú chén。
输赢同一梦,当局是何人。shū yíng tóng yī mèng,dāng jú shì hé rén。

东园八景东山砌石

王佐

薄采潇湘骨,寒天障物华。báo cǎi xiāo xiāng gǔ,hán tiān zhàng wù huá。
世珍云母石,我爱款冬花。shì zhēn yún mǔ shí,wǒ ài kuǎn dōng huā。

桐乡八小景大蘋洲

王佐

光风泛州渚,草暖花乱开。guāng fēng fàn zhōu zhǔ,cǎo nuǎn huā luàn kāi。
归田无别业,此是种花台。guī tián wú bié yè,cǐ shì zhǒng huā tái。

东皋古木

王佐

老树三百年,郁郁含风雨。lǎo shù sān bǎi nián,yù yù hán fēng yǔ。
巨蠹穴其心,对此伤南渡。jù dù xué qí xīn,duì cǐ shāng nán dù。