古诗词

吴江雪舟三山进士林谨夫父子微时所作图也

王佐

冻云阁空寒滴滴,玉龙阴受玄冥檄。dòng yún gé kōng hán dī dī,yù lóng yīn shòu xuán míng xí。
天门剪水散六花,点缀山河作琼碧。tiān mén jiǎn shuǐ sàn liù huā,diǎn zhuì shān hé zuò qióng bì。
随风片片大如掌,飞入林稍窣窣响。suí fēng piàn piàn dà rú zhǎng,fēi rù lín shāo sū sū xiǎng。
饥鸟冻鹊蹲不飞,江天短日黄滉漭。jī niǎo dòng què dūn bù fēi,jiāng tiān duǎn rì huáng huàng mǎng。
吴侬牵舟絙綷绝,天寒指直不得结。wú nóng qiān zhōu huán cuì jué,tiān hán zhǐ zhí bù dé jié。
乾坤惨淡风凄凄,此时愁心千万折。qián kūn cǎn dàn fēng qī qī,cǐ shí chóu xīn qiān wàn zhé。
三山客子将雏远,日恒苦寒衣带缓。sān shān kè zi jiāng chú yuǎn,rì héng kǔ hán yī dài huǎn。
雏年十三解父意,强作欢娱诉情款。chú nián shí sān jiě fù yì,qiáng zuò huān yú sù qíng kuǎn。
所诉夫何如,若云此景那可无。suǒ sù fū hé rú,ruò yún cǐ jǐng nà kě wú。
人披王恭鹤羽氅,天开滕王蝴蝶图。rén pī wáng gōng hè yǔ chǎng,tiān kāi téng wáng hú dié tú。
乘兴泛剡溪,寻梅游西湖。chéng xīng fàn shàn xī,xún méi yóu xī hú。
海岛饥牧羊,灞桥寒骑驴。hǎi dǎo jī mù yáng,bà qiáo hán qí lǘ。
谁知白屋有隐士,闭门僵卧饥欲死,守宰不呼终不起。shuí zhī bái wū yǒu yǐn shì,bì mén jiāng wò jī yù sǐ,shǒu zǎi bù hū zhōng bù qǐ。
此时饥寒且莫忧,古来贫贱皆如此。cǐ shí jī hán qiě mò yōu,gǔ lái pín jiàn jiē rú cǐ。
纥千山头岂生处,冻雀忍死不飞去。gē qiān shān tóu qǐ shēng chù,dòng què rěn sǐ bù fēi qù。
将降大任先苦之,此时舜说初基绪。jiāng jiàng dà rèn xiān kǔ zhī,cǐ shí shùn shuō chū jī xù。
父闻此语翻然起,击节叹赏三不已。fù wén cǐ yǔ fān rán qǐ,jī jié tàn shǎng sān bù yǐ。

王佐

明广东海丰人。永乐中举人。入国子监,以学行闻。擢吏科给事中。器宇凝重,奏对详雅,为宣宗所知,超拜户部侍郎,巡视太仓、临清、德州诸仓积弊。正统七年进尚书,调剂国用,节缩有方。死于土木之变。 王佐的作品>>

猜您喜欢

冯甥雁图

王佐

岁暮江烟洲渚非,水寒沙冷稻粱微。suì mù jiāng yān zhōu zhǔ fēi,shuǐ hán shā lěng dào liáng wēi。
绝胜饱地多矰缴,的的高情已见几。jué shèng bǎo dì duō zēng jiǎo,de de gāo qíng yǐ jiàn jǐ。

冯甥雁图

王佐

水国微茫岛屿宽,夜深渔火到应难。shuǐ guó wēi máng dǎo yǔ kuān,yè shēn yú huǒ dào yīng nán。
奚奴不警沉沉睡,满地芦花月影寒。xī nú bù jǐng chén chén shuì,mǎn dì lú huā yuè yǐng hán。

王承德四时花鸟图

王佐

杏花疏雨枌香深,朵朵迎风艳不任。xìng huā shū yǔ fén xiāng shēn,duǒ duǒ yíng fēng yàn bù rèn。
老眼不谙花态度,从教春色付山禽。lǎo yǎn bù ān huā tài dù,cóng jiào chūn sè fù shān qín。

王承德四时花鸟图

王佐

汉武初开西北堧,石榴分种至中原。hàn wǔ chū kāi xī běi ruán,shí liú fēn zhǒng zhì zhōng yuán。
幽禽亦有兴亡恨,相对枝头寂不喧。yōu qín yì yǒu xīng wáng hèn,xiāng duì zhī tóu jì bù xuān。

王承德四时花鸟图

王佐

西风吹老木犀花,上有幽禽玩物华。xī fēng chuī lǎo mù xī huā,shàng yǒu yōu qín wán wù huá。
底事千岩摇落后,一岩光景在人家。dǐ shì qiān yán yáo luò hòu,yī yán guāng jǐng zài rén jiā。

王承德四时花鸟图

王佐

默默青禽瞰玉妃,泠云寒月淡相宜。mò mò qīng qín kàn yù fēi,líng yún hán yuè dàn xiāng yí。
香魂不到青宫里,那得轻扬粉蝶知。xiāng hún bù dào qīng gōng lǐ,nà dé qīng yáng fěn dié zhī。

唐得光墨竹

王佐

相逢一笑尽迟留,为爱潇湘片景幽。xiāng féng yī xiào jǐn chí liú,wèi ài xiāo xiāng piàn jǐng yōu。
坐到夜深天籁响,乍疑鸾尾送清秋。zuò dào yè shēn tiān lài xiǎng,zhà yí luán wěi sòng qīng qiū。

唐得光墨竹

王佐

辋川烟景昔曾闻,今向天涯见此君。wǎng chuān yān jǐng xī céng wén,jīn xiàng tiān yá jiàn cǐ jūn。
诗画王维应不远,稻花香里一家村。shī huà wáng wéi yīng bù yuǎn,dào huā xiāng lǐ yī jiā cūn。

无题

王佐

壮士挥刀白日倾,难将人力与天争。zhuàng shì huī dāo bái rì qīng,nán jiāng rén lì yǔ tiān zhēng。
王孙已识汾阳面,未出王师自有征。wáng sūn yǐ shí fén yáng miàn,wèi chū wáng shī zì yǒu zhēng。

周挥使勋成三绝岭南安进

王佐

千年孤剑倚皇天,青草黄茅万仞烟。qiān nián gū jiàn yǐ huáng tiān,qīng cǎo huáng máo wàn rèn yān。
今日将军劳苦地,几家春雨艾畬田。jīn rì jiāng jūn láo kǔ dì,jǐ jiā chūn yǔ ài shē tián。

周挥使勋成三绝岭南安进

王佐

局面山河未是真,几番变故几番新。jú miàn shān hé wèi shì zhēn,jǐ fān biàn gù jǐ fān xīn。
偶因过客留情款,不为瀛洲六斛尘。ǒu yīn guò kè liú qíng kuǎn,bù wèi yíng zhōu liù hú chén。

周挥使勋成三绝岭南安进

王佐

晋楚霸辙杳难寻,鲁薛交情世亦深。jìn chǔ bà zhé yǎo nán xún,lǔ xuē jiāo qíng shì yì shēn。
自有云台三十六,至今唯见两人心。zì yǒu yún tái sān shí liù,zhì jīn wéi jiàn liǎng rén xīn。

寄雷州戴德光通判二绝

王佐

高凉东枕万山斜,西望雷州路不赊。gāo liáng dōng zhěn wàn shān xié,xī wàng léi zhōu lù bù shē。
底事故人成久别,隔年应不寄梅花。dǐ shì gù rén chéng jiǔ bié,gé nián yīng bù jì méi huā。

寄雷州戴德光通判二绝

王佐

闻寄梅花春信遥,故人应不忘贫交。wén jì méi huā chūn xìn yáo,gù rén yīng bù wàng pín jiāo。
可怜身谒征西府,笑说当年殷仲乔。kě lián shēn yè zhēng xī fǔ,xiào shuō dāng nián yīn zhòng qiáo。

寄内

王佐

滩水桥东小路支,莫栽杨柳赠分离。tān shuǐ qiáo dōng xiǎo lù zhī,mò zāi yáng liǔ zèng fēn lí。
内园只可载红豆,每岁相思寄一枝。nèi yuán zhǐ kě zài hóng dòu,měi suì xiāng sī jì yī zhī。