古诗词

写竹赠李长公歌

徐渭

山人写竹略形似,只取叶底潇潇意。shān rén xiě zhú lüè xíng shì,zhǐ qǔ yè dǐ xiāo xiāo yì。
譬如影里看丛梢,那得分明成个字。pì rú yǐng lǐ kàn cóng shāo,nà dé fēn míng chéng gè zì。
公子远从辽东来,宝刀向人拔不开。gōng zi yuǎn cóng liáo dōng lái,bǎo dāo xiàng rén bá bù kāi。
昨朝大战平虏堡,血冷辘轳连鞘埋。zuó cháo dà zhàn píng lǔ bǎo,xuè lěng lù lú lián qiào mái。
平虏之战非常敌,御史几为胡马及。píng lǔ zhī zhàn fēi cháng dí,yù shǐ jǐ wèi hú mǎ jí。
有如大酋之首不落公子刀,带胄诸君便是去秋阮游击。yǒu rú dà qiú zhī shǒu bù luò gōng zi dāo,dài zhòu zhū jūn biàn shì qù qiū ruǎn yóu jī。
不死虏手死汉法,败者合死胜合优。bù sǐ lǔ shǒu sǐ hàn fǎ,bài zhě hé sǐ shèng hé yōu。
公子何事常忧愁,一言未了一叹息,双袖那禁双泪流。gōng zi hé shì cháng yōu chóu,yī yán wèi le yī tàn xī,shuāng xiù nà jìn shuāng lèi liú。
却言阿翁经百战,箭镞刀锋密如霰。què yán ā wēng jīng bǎi zhàn,jiàn zú dāo fēng mì rú xiàn。
幸余兄弟两三人,眼见家丁百无半。xìng yú xiōng dì liǎng sān rén,yǎn jiàn jiā dīng bǎi wú bàn。
往往弯弓上马鞍,但有生去无生还。wǎng wǎng wān gōng shàng mǎ ān,dàn yǒu shēng qù wú shēng hái。
只今金玉光腰带,终是铜瓶坠井干。zhǐ jīn jīn yù guāng yāo dài,zhōng shì tóng píng zhuì jǐng gàn。
兼之阿翁不敢说,曾经千里空胡穴。jiān zhī ā wēng bù gǎn shuō,céng jīng qiān lǐ kōng hú xué。
武人谁是百足虫,世事全凭三寸笔。wǔ rén shuí shì bǎi zú chóng,shì shì quán píng sān cùn bǐ。
山人听罢公子言,一虱攻腰手漫扪。shān rén tīng bà gōng zi yán,yī shī gōng yāo shǒu màn mén。
欲答一言无可答,只写寒梢卷赠君。yù dá yī yán wú kě dá,zhǐ xiě hán shāo juǎn zèng jūn。
徐渭

徐渭

徐渭(1521—1593),汉族,绍兴府山阴(今浙江绍兴)人。初字文清,后改字文长,号天池山人,或署田水月、田丹水,青藤老人、青藤道人、青藤居士、天池渔隐、金垒、金回山人、山阴布衣、白鹇山人、鹅鼻山侬等别号。中国明代文学家、书画家、军事家。民间也普遍流传他的故事传说,关于他年轻时如何聪明,后来如何捉弄官宦等。 徐渭的作品>>

猜您喜欢

过沈明石宅

徐渭

城南湖水接三山,片棹相过雪未残。chéng nán hú shuǐ jiē sān shān,piàn zhào xiāng guò xuě wèi cán。
看了图书三百卷,暮鸦数点落溪湾。kàn le tú shū sān bǎi juǎn,mù yā shù diǎn luò xī wān。

送某上虞

徐渭

别处一江梅蕊纤,行从万里粤山尖。bié chù yī jiāng méi ruǐ xiān,xíng cóng wàn lǐ yuè shān jiān。
已知作尉盘无肉,何必参军颊有髯。yǐ zhī zuò wèi pán wú ròu,hé bì cān jūn jiá yǒu rán。

题雪压梅竹图

徐渭

云间老桧与天齐,腾六寒威一手提。yún jiān lǎo guì yǔ tiān qí,téng liù hán wēi yī shǒu tí。
折竹折梅因底事,不留一叶与山溪。zhé zhú zhé méi yīn dǐ shì,bù liú yī yè yǔ shān xī。

题陟圯遐思册

徐渭

孝子行游江水浔,千年陟圯与同情。xiào zi xíng yóu jiāng shuǐ xún,qiān nián zhì yí yǔ tóng qíng。
一航正泛输公棹,百里难酬负米心。yī háng zhèng fàn shū gōng zhào,bǎi lǐ nán chóu fù mǐ xīn。

老子骑牛度关图

徐渭

化人西来化穆满,渠又西行化恁人。huà rén xī lái huà mù mǎn,qú yòu xī xíng huà nèn rén。
枉杀周廷闲柱史,肯如汉女嫁乌孙。wǎng shā zhōu tíng xián zhù shǐ,kěn rú hàn nǚ jià wū sūn。

掏耳图

徐渭

做哑妆聋苦未能,关心都犯痒和疼。zuò yǎ zhuāng lóng kǔ wèi néng,guān xīn dōu fàn yǎng hé téng。
仙人何用闲掏耳,事事人间不耐听。xiān rén hé yòng xián tāo ěr,shì shì rén jiān bù nài tīng。

马舜举放鹇留鹿郭清狂饲雉引猿二图联卷

徐渭

喂雉看猿挂白云,放鹇留鹿立斜矄。wèi zhì kàn yuán guà bái yún,fàng xián liú lù lì xié xūn。
同群鸟兽何不可,七十二番于国君。tóng qún niǎo shòu hé bù kě,qī shí èr fān yú guó jūn。

天河

徐渭

天河下看匡瀑垂,桑蛾蚕口一丝飞。tiān hé xià kàn kuāng pù chuí,sāng é cán kǒu yī sī fēi。
昨宵杀虱三十个,亦报将军破月支。zuó xiāo shā shī sān shí gè,yì bào jiāng jūn pò yuè zhī。

观碑

徐渭

曹瞒元不到东关,立马扪碑本稗官。cáo mán yuán bù dào dōng guān,lì mǎ mén bēi běn bài guān。
只好漫供图画手,若修正史即须删。zhǐ hǎo màn gōng tú huà shǒu,ruò xiū zhèng shǐ jí xū shān。

奕樵立观

徐渭

朅来诗思何低迷,欲向邻家稍乞醯。qiè lái shī sī hé dī mí,yù xiàng lín jiā shāo qǐ xī。
世间甲子须臾事,逢著仙人莫看棋。shì jiān jiǎ zi xū yú shì,féng zhù xiān rén mò kàn qí。

马坐营索咏

徐渭

五对牙旗十马排,军中争羡坐营回。wǔ duì yá qí shí mǎ pái,jūn zhōng zhēng xiàn zuò yíng huí。
侬今富贵何由得,解背胡庭入汉来。nóng jīn fù guì hé yóu dé,jiě bèi hú tíng rù hàn lái。

咏降龙画一首

徐渭

首下居高来自东,不偕箕帚独飞雄。shǒu xià jū gāo lái zì dōng,bù xié jī zhǒu dú fēi xióng。
物情自古浑宜假,莫向人间恼叶公。wù qíng zì gǔ hún yí jiǎ,mò xiàng rén jiān nǎo yè gōng。

石壁观音

徐渭

结趺一似嵌金山,霎向金沙卖鲤还。jié fū yī shì qiàn jīn shān,shà xiàng jīn shā mài lǐ hái。
总付裱工牢著糨,有时跳下在人间。zǒng fù biǎo gōng láo zhù jiàng,yǒu shí tiào xià zài rén jiān。

钮给事中花园藏陈山人所画水仙花次王子韵一首而陈文学示我五首故我亦如数

徐渭

西子当年浣苎罗,山樊阿姊亦凌波。xī zi dāng nián huàn zhù luó,shān fán ā zǐ yì líng bō。
一丛挂向黄门壁,二美容颜若个过。yī cóng guà xiàng huáng mén bì,èr měi róng yán ruò gè guò。

钮给事中花园藏陈山人所画水仙花次王子韵一首而陈文学示我五首故我亦如数

徐渭

秦楼有女身姓罗,使君立马待回波。qín lóu yǒu nǚ shēn xìng luó,shǐ jūn lì mǎ dài huí bō。
正侣水仙初放雪,二十未足十五过。zhèng lǚ shuǐ xiān chū fàng xuě,èr shí wèi zú shí wǔ guò。