古诗词

写竹赠李长公歌

徐渭

山人写竹略形似,只取叶底潇潇意。shān rén xiě zhú lüè xíng shì,zhǐ qǔ yè dǐ xiāo xiāo yì。
譬如影里看丛梢,那得分明成个字。pì rú yǐng lǐ kàn cóng shāo,nà dé fēn míng chéng gè zì。
公子远从辽东来,宝刀向人拔不开。gōng zi yuǎn cóng liáo dōng lái,bǎo dāo xiàng rén bá bù kāi。
昨朝大战平虏堡,血冷辘轳连鞘埋。zuó cháo dà zhàn píng lǔ bǎo,xuè lěng lù lú lián qiào mái。
平虏之战非常敌,御史几为胡马及。píng lǔ zhī zhàn fēi cháng dí,yù shǐ jǐ wèi hú mǎ jí。
有如大酋之首不落公子刀,带胄诸君便是去秋阮游击。yǒu rú dà qiú zhī shǒu bù luò gōng zi dāo,dài zhòu zhū jūn biàn shì qù qiū ruǎn yóu jī。
不死虏手死汉法,败者合死胜合优。bù sǐ lǔ shǒu sǐ hàn fǎ,bài zhě hé sǐ shèng hé yōu。
公子何事常忧愁,一言未了一叹息,双袖那禁双泪流。gōng zi hé shì cháng yōu chóu,yī yán wèi le yī tàn xī,shuāng xiù nà jìn shuāng lèi liú。
却言阿翁经百战,箭镞刀锋密如霰。què yán ā wēng jīng bǎi zhàn,jiàn zú dāo fēng mì rú xiàn。
幸余兄弟两三人,眼见家丁百无半。xìng yú xiōng dì liǎng sān rén,yǎn jiàn jiā dīng bǎi wú bàn。
往往弯弓上马鞍,但有生去无生还。wǎng wǎng wān gōng shàng mǎ ān,dàn yǒu shēng qù wú shēng hái。
只今金玉光腰带,终是铜瓶坠井干。zhǐ jīn jīn yù guāng yāo dài,zhōng shì tóng píng zhuì jǐng gàn。
兼之阿翁不敢说,曾经千里空胡穴。jiān zhī ā wēng bù gǎn shuō,céng jīng qiān lǐ kōng hú xué。
武人谁是百足虫,世事全凭三寸笔。wǔ rén shuí shì bǎi zú chóng,shì shì quán píng sān cùn bǐ。
山人听罢公子言,一虱攻腰手漫扪。shān rén tīng bà gōng zi yán,yī shī gōng yāo shǒu màn mén。
欲答一言无可答,只写寒梢卷赠君。yù dá yī yán wú kě dá,zhǐ xiě hán shāo juǎn zèng jūn。
徐渭

徐渭

徐渭(1521—1593),汉族,绍兴府山阴(今浙江绍兴)人。初字文清,后改字文长,号天池山人,或署田水月、田丹水,青藤老人、青藤道人、青藤居士、天池渔隐、金垒、金回山人、山阴布衣、白鹇山人、鹅鼻山侬等别号。中国明代文学家、书画家、军事家。民间也普遍流传他的故事传说,关于他年轻时如何聪明,后来如何捉弄官宦等。 徐渭的作品>>

猜您喜欢

雨雪和韵奉酬季长史公

徐渭

夜来飞雪正茫茫,早起窥帘一径藏。yè lái fēi xuě zhèng máng máng,zǎo qǐ kuī lián yī jìng cáng。
穷巷从来人迹少,却疑高士卧成僵。qióng xiàng cóng lái rén jì shǎo,què yí gāo shì wò chéng jiāng。

雨雪和韵奉酬季长史公

徐渭

高城流水去茫茫,逻卒登陴带雪藏。gāo chéng liú shuǐ qù máng máng,luó zú dēng pí dài xuě cáng。
夜半忽闻同伴语,何如春茧野蚕僵。yè bàn hū wén tóng bàn yǔ,hé rú chūn jiǎn yě cán jiāng。

雨雪和韵奉酬季长史公

徐渭

凭高四顾入茫茫,目惨云昏百物藏。píng gāo sì gù rù máng máng,mù cǎn yún hūn bǎi wù cáng。
何处取将春意看,小园数寸笋芽僵。hé chù qǔ jiāng chūn yì kàn,xiǎo yuán shù cùn sǔn yá jiāng。

雨雪和韵奉酬季长史公

徐渭

雷吞虫蛰两微茫,杀气司冬合闭藏。léi tūn chóng zhé liǎng wēi máng,shā qì sī dōng hé bì cáng。
六花莫道寒难犯,百足由来死不僵。liù huā mò dào hán nán fàn,bǎi zú yóu lái sǐ bù jiāng。

雨雪和韵奉酬季长史公

徐渭

回风搅霰坠茫茫,花片偏宜树底藏。huí fēng jiǎo xiàn zhuì máng máng,huā piàn piān yí shù dǐ cáng。
剡水空长人不在,瑶琴未弄指先僵。shàn shuǐ kōng zhǎng rén bù zài,yáo qín wèi nòng zhǐ xiān jiāng。

雨雪和韵奉酬季长史公

徐渭

东郭先生事渺茫,人传敝履雪中藏。dōng guō xiān shēng shì miǎo máng,rén chuán bì lǚ xuě zhōng cáng。
自嫌絮袜深何限,未踏琼铺尽日僵。zì xián xù wà shēn hé xiàn,wèi tà qióng pù jǐn rì jiāng。

雨雪和韵奉酬季长史公

徐渭

趁雪探梅入杳茫,深山端合有龙藏。chèn xuě tàn méi rù yǎo máng,shēn shān duān hé yǒu lóng cáng。
莫教一夜深千尺,却与蛇虫共穴僵。mò jiào yī yè shēn qiān chǐ,què yǔ shé chóng gòng xué jiāng。

雨雪和韵奉酬季长史公

徐渭

南北相望两混茫,北胡犹耐雪中藏。nán běi xiāng wàng liǎng hùn máng,běi hú yóu nài xuě zhōng cáng。
定知昨夜窥宣府,鹿革靴连马镫僵。dìng zhī zuó yè kuī xuān fǔ,lù gé xuē lián mǎ dèng jiāng。

索马乡丈紫竹罗汉即席书扇遗之

徐渭

春来携酒醉春萝,乞得春花一两窠。chūn lái xié jiǔ zuì chūn luó,qǐ dé chūn huā yī liǎng kē。
不若取将松竹去,成阴留待主人过。bù ruò qǔ jiāng sōng zhú qù,chéng yīn liú dài zhǔ rén guò。

送马先生赴安福谕

徐渭

曾从讲席抱琴弹,自絷南冠隔往还。céng cóng jiǎng xí bào qín dàn,zì zhí nán guān gé wǎng hái。
见说近承安福檄,将乘风雪过常山。jiàn shuō jìn chéng ān fú xí,jiāng chéng fēng xuě guò cháng shān。

为郑先生题画四首值大醉网鱼图群雁迅飞

徐渭

撒网打鱼惊雁飞,钓竿闲挂冷鱼矶。sā wǎng dǎ yú jīng yàn fēi,diào gān xián guà lěng yú jī。
醉馀正好割鲜脍,怪杀松鲈画里肥。zuì yú zhèng hǎo gē xiān kuài,guài shā sōng lú huà lǐ féi。

为郑先生题画四首值大醉网鱼图群雁迅飞

徐渭

画里樵夫若个图,腰横片斧月痕初。huà lǐ qiáo fū ruò gè tú,yāo héng piàn fǔ yuè hén chū。
不堪斫取真梁栋,只好供薪热茗炉。bù kān zhuó qǔ zhēn liáng dòng,zhǐ hǎo gōng xīn rè míng lú。

为郑先生题画四首值大醉网鱼图群雁迅飞

徐渭

春雨潇潇醉酒尊,何人命咏牧图浑。chūn yǔ xiāo xiāo zuì jiǔ zūn,hé rén mìng yǒng mù tú hún。
溪寒月落牛自渡,老牧醉眠何处村。xī hán yuè luò niú zì dù,lǎo mù zuì mián hé chù cūn。

为郑先生题画四首值大醉网鱼图群雁迅飞

徐渭

扁舟自分老江湖,秋水长天没野凫。biǎn zhōu zì fēn lǎo jiāng hú,qiū shuǐ zhǎng tiān méi yě fú。
长笛一声裂江壁,欲堕不堕觉画图。zhǎng dí yī shēng liè jiāng bì,yù duò bù duò jué huà tú。

送丁肖甫二首

徐渭

鄱阳湖水接天长,君去当秋菡萏芳。pó yáng hú shuǐ jiē tiān zhǎng,jūn qù dāng qiū hàn dàn fāng。
若使夜来占剑气,不知何处有干将。ruò shǐ yè lái zhàn jiàn qì,bù zhī hé chù yǒu gàn jiāng。