古诗词

对明篇

徐渭

四明山,高万丈。sì míng shān,gāo wàn zhàng。
南为姚邑面前屏,北即新昌后门障。nán wèi yáo yì miàn qián píng,běi jí xīn chāng hòu mén zhàng。
新昌有客身姓吕,要与此山约为主。xīn chāng yǒu kè shēn xìng lǚ,yào yǔ cǐ shān yuē wèi zhǔ。
尺素冯将一穴通,屋后安窗小如许。chǐ sù féng jiāng yī xué tōng,wū hòu ān chuāng xiǎo rú xǔ。
窗中有时飒风雨,说是山灵教送与。chuāng zhōng yǒu shí sà fēng yǔ,shuō shì shān líng jiào sòng yǔ。
夜来猛虎啸一声,雄心枕畔风吹去。yè lái měng hǔ xiào yī shēng,xióng xīn zhěn pàn fēng chuī qù。
长安花枝高入天,金陵有酒多如泉。zhǎng ān huā zhī gāo rù tiān,jīn líng yǒu jiǔ duō rú quán。
花留酒劝不肯住,归来只爱窗中眠。huā liú jiǔ quàn bù kěn zhù,guī lái zhǐ ài chuāng zhōng mián。
窗中有书积万卷,书书尽是山灵管。chuāng zhōng yǒu shū jī wàn juǎn,shū shū jǐn shì shān líng guǎn。
有才无命不干时,亦对山灵同一莞。yǒu cái wú mìng bù gàn shí,yì duì shān líng tóng yī guǎn。
闻道去年醉采石,醉去狂来呼李白。wén dào qù nián zuì cǎi shí,zuì qù kuáng lái hū lǐ bái。
散发题书万竹中,腾身舞剑青天侧。sàn fā tí shū wàn zhú zhōng,téng shēn wǔ jiàn qīng tiān cè。
此时山灵失主人,自骑青虎寻复寻。cǐ shí shān líng shī zhǔ rén,zì qí qīng hǔ xún fù xún。
肉眼那知神道至,主人自识交亲临。ròu yǎn nà zhī shén dào zhì,zhǔ rén zì shí jiāo qīn lín。
朅来笔端自有神,横开醉眼双作嗔。qiè lái bǐ duān zì yǒu shén,héng kāi zuì yǎn shuāng zuò chēn。
此时墨雨添江水,此际诗花弄莫春。cǐ shí mò yǔ tiān jiāng shuǐ,cǐ jì shī huā nòng mò chūn。
莫春江水渺无边,射策封书复几年。mò chūn jiāng shuǐ miǎo wú biān,shè cè fēng shū fù jǐ nián。
明珠不遇贾胡识,宝剑难酬夜色鲜。míng zhū bù yù jiǎ hú shí,bǎo jiàn nán chóu yè sè xiān。
诙谐汉庭方朔老,如闻永谢长安道。huī xié hàn tíng fāng shuò lǎo,rú wén yǒng xiè zhǎng ān dào。
况我今为抱拲人,虮虱移家宫絮袄。kuàng wǒ jīn wèi bào gǒng rén,jǐ shī yí jiā gōng xù ǎo。
两人曾作青春身,当时同说不同贫。liǎng rén céng zuò qīng chūn shēn,dāng shí tóng shuō bù tóng pín。
君今幸不为樊鹿,亦似蛟蟠不得申。jūn jīn xìng bù wèi fán lù,yì shì jiāo pán bù dé shēn。
莲花之峰亦佳丽,君胡中道相捐弃。lián huā zhī fēng yì jiā lì,jūn hú zhōng dào xiāng juān qì。
邀我题诗对四明,我自贪君百壶旨。yāo wǒ tí shī duì sì míng,wǒ zì tān jūn bǎi hú zhǐ。
只恐莲花嗔,四明喜,我亦付之一醉矣。zhǐ kǒng lián huā chēn,sì míng xǐ,wǒ yì fù zhī yī zuì yǐ。
徐渭

徐渭

徐渭(1521—1593),汉族,绍兴府山阴(今浙江绍兴)人。初字文清,后改字文长,号天池山人,或署田水月、田丹水,青藤老人、青藤道人、青藤居士、天池渔隐、金垒、金回山人、山阴布衣、白鹇山人、鹅鼻山侬等别号。中国明代文学家、书画家、军事家。民间也普遍流传他的故事传说,关于他年轻时如何聪明,后来如何捉弄官宦等。 徐渭的作品>>

猜您喜欢

书箑赠顾鸿胪

徐渭

廿载神交后,尺书长跪辰。niàn zài shén jiāo hòu,chǐ shū zhǎng guì chén。
涸鱼幸不死,闰月亦徒春。hé yú xìng bù sǐ,rùn yuè yì tú chūn。
碧柳深高馆,红云近侍臣。bì liǔ shēn gāo guǎn,hóng yún jìn shì chén。
相过不能数,叔夜懒方真。xiāng guò bù néng shù,shū yè lǎn fāng zhēn。

王口北见遗貂帽因往

徐渭

一围消雪远,两翅辟尘赊。yī wéi xiāo xuě yuǎn,liǎng chì pì chén shē。
朔北冻杀马,辽东买断牙。shuò běi dòng shā mǎ,liáo dōng mǎi duàn yá。
锦筵津颊玉,深户拥腮花。jǐn yán jīn jiá yù,shēn hù yōng sāi huā。
一罩山人帻,徒遮鬓发华。yī zhào shān rén zé,tú zhē bìn fā huá。

纳妾诗

徐渭

角枕覆衾长,新香异旧香。jiǎo zhěn fù qīn zhǎng,xīn xiāng yì jiù xiāng。
昔年曾射雉,此日复求凰。xī nián céng shè zhì,cǐ rì fù qiú huáng。
杏靥开春镜,鸦云换晚妆。xìng yè kāi chūn jìng,yā yún huàn wǎn zhuāng。
夫君莫早起,初日未高梁。fū jūn mò zǎo qǐ,chū rì wèi gāo liáng。

骏霞篇为天台黄子赋

徐渭

芜市千金骏,天台一片霞。wú shì qiān jīn jùn,tiān tái yī piàn xiá。
持将两神物,较许大名家。chí jiāng liǎng shén wù,jiào xǔ dà míng jiā。
每过愁驴直,言归必日斜。měi guò chóu lǘ zhí,yán guī bì rì xié。
御河生隔断,杨柳暗宫鸦。yù hé shēng gé duàn,yáng liǔ àn gōng yā。

徐渭

潘家大谷梨,今遍九河堤。pān jiā dà gǔ lí,jīn biàn jiǔ hé dī。
接树冰千鞠,单颗水一提。jiē shù bīng qiān jū,dān kē shuǐ yī tí。
马驮香黑瓮,雁过脆红犀。mǎ tuó xiāng hēi wèng,yàn guò cuì hóng xī。
未怕相如渴,王孙尽翠眉。wèi pà xiāng rú kě,wáng sūn jǐn cuì méi。

徐渭

杏有海东红,珍高百品中。xìng yǒu hǎi dōng hóng,zhēn gāo bǎi pǐn zhōng。
色来先压市,子大欲沈笼。sè lái xiān yā shì,zi dà yù shěn lóng。
酿苦蜂何为,人甘蠹亦同。niàng kǔ fēng hé wèi,rén gān dù yì tóng。
道旁繁李树,好去问王戎。dào páng fán lǐ shù,hǎo qù wèn wáng róng。

徐渭

闽种夫人异,燕枝嘉庆同。mǐn zhǒng fū rén yì,yàn zhī jiā qìng tóng。
蹊堪为李广,核可付王戎。qī kān wèi lǐ guǎng,hé kě fù wáng róng。
碎玉当唇绿,飞饧绕臂红。suì yù dāng chún lǜ,fēi táng rào bì hóng。
归来忆滋味,能得几时醲。guī lái yì zī wèi,néng dé jǐ shí nóng。

频婆

徐渭

石密偷将结,他鸡伏不成。shí mì tōu jiāng jié,tā jī fú bù chéng。
千林黄鹄卵,一市楚江萍。qiān lín huáng gǔ luǎn,yī shì chǔ jiāng píng。
旨夺秋厨腊,鲜专夏碗冰。zhǐ duó qiū chú là,xiān zhuān xià wǎn bīng。
上元灯火节,一颗百钱青。shàng yuán dēng huǒ jié,yī kē bǎi qián qīng。

胡桃

徐渭

羌果荐冰瓯,芳鲜占客楼。qiāng guǒ jiàn bīng ōu,fāng xiān zhàn kè lóu。
自应怀绿袖,何必定青州。zì yīng huái lǜ xiù,hé bì dìng qīng zhōu。
嫩玉宁非乳,新苞一不油。nèn yù níng fēi rǔ,xīn bāo yī bù yóu。
秋风乾落近,腾贵在鸡头。qiū fēng qián luò jìn,téng guì zài jī tóu。

白樱桃

徐渭

樱桃琥珀珠,一树忽砗磲。yīng táo hǔ pò zhū,yī shù hū chē qú。
入袖迷吴苎,如珩信楚书。rù xiù mí wú zhù,rú háng xìn chǔ shū。
朱唇尝处讶,翠叶冻边舒。zhū chún cháng chù yà,cuì yè dòng biān shū。
欲问丹阳鸟,曾衔此类无。yù wèn dān yáng niǎo,céng xián cǐ lèi wú。

土豆

徐渭

榛实软不及,菰根旨定雌。zhēn shí ruǎn bù jí,gū gēn zhǐ dìng cí。
吴沙花落子,蜀国叶蹲鸱。wú shā huā luò zi,shǔ guó yè dūn chī。
配茗人犹未,随羞箸似知。pèi míng rén yóu wèi,suí xiū zhù shì zhī。
娇颦非不赏,憔悴浣纱时。jiāo pín fēi bù shǎng,qiáo cuì huàn shā shí。

薯蓣

徐渭

扶中识旧方,爽吻得新尝。fú zhōng shí jiù fāng,shuǎng wěn dé xīn cháng。
脏廪衰年坏,山薯此地良。zàng lǐn shuāi nián huài,shān shǔ cǐ dì liáng。
芋魁徒软美,松粉藉餦餭。yù kuí tú ruǎn měi,sōng fěn jí zhāng huáng。
楚些郱遗此,清酥点蔗霜。chǔ xiē píng yí cǐ,qīng sū diǎn zhè shuāng。

铁脚

徐渭

吴下绵披细,燕中铁唔纤。wú xià mián pī xì,yàn zhōng tiě wú xiān。
俄为群少炙,只用一竿黏。é wèi qún shǎo zhì,zhǐ yòng yī gān nián。
暗雪辞饥啄,红椒飶醉髯。àn xuě cí jī zhuó,hóng jiāo bì zuì rán。
窥螳黄雀事,公子慎金丸。kuī táng huáng què shì,gōng zi shèn jīn wán。

黄鼠

徐渭

幸不为残啮,何由冒劣名。xìng bù wèi cán niè,hé yóu mào liè míng。
庖厨穷口腹,天地窘生成。páo chú qióng kǒu fù,tiān dì jiǒng shēng chéng。
浅草遮人拙,深膏傍烛明。qiǎn cǎo zhē rén zhuō,shēn gāo bàng zhú míng。
断齑吾自分,食肉任干城。duàn jī wú zì fēn,shí ròu rèn gàn chéng。

半痴

徐渭

厄与痴相半,禽将鼠共县。è yǔ chī xiāng bàn,qín jiāng shǔ gòng xiàn。
味虽供客好,名却使人怜。wèi suī gōng kè hǎo,míng què shǐ rén lián。
所下惟双箸,何妨少一拳。suǒ xià wéi shuāng zhù,hé fáng shǎo yī quán。
如闻三嗅叟,笑杀雉羹筵。rú wén sān xiù sǒu,xiào shā zhì gēng yán。
14801234567»