古诗词

对明篇

徐渭

四明山,高万丈。sì míng shān,gāo wàn zhàng。
南为姚邑面前屏,北即新昌后门障。nán wèi yáo yì miàn qián píng,běi jí xīn chāng hòu mén zhàng。
新昌有客身姓吕,要与此山约为主。xīn chāng yǒu kè shēn xìng lǚ,yào yǔ cǐ shān yuē wèi zhǔ。
尺素冯将一穴通,屋后安窗小如许。chǐ sù féng jiāng yī xué tōng,wū hòu ān chuāng xiǎo rú xǔ。
窗中有时飒风雨,说是山灵教送与。chuāng zhōng yǒu shí sà fēng yǔ,shuō shì shān líng jiào sòng yǔ。
夜来猛虎啸一声,雄心枕畔风吹去。yè lái měng hǔ xiào yī shēng,xióng xīn zhěn pàn fēng chuī qù。
长安花枝高入天,金陵有酒多如泉。zhǎng ān huā zhī gāo rù tiān,jīn líng yǒu jiǔ duō rú quán。
花留酒劝不肯住,归来只爱窗中眠。huā liú jiǔ quàn bù kěn zhù,guī lái zhǐ ài chuāng zhōng mián。
窗中有书积万卷,书书尽是山灵管。chuāng zhōng yǒu shū jī wàn juǎn,shū shū jǐn shì shān líng guǎn。
有才无命不干时,亦对山灵同一莞。yǒu cái wú mìng bù gàn shí,yì duì shān líng tóng yī guǎn。
闻道去年醉采石,醉去狂来呼李白。wén dào qù nián zuì cǎi shí,zuì qù kuáng lái hū lǐ bái。
散发题书万竹中,腾身舞剑青天侧。sàn fā tí shū wàn zhú zhōng,téng shēn wǔ jiàn qīng tiān cè。
此时山灵失主人,自骑青虎寻复寻。cǐ shí shān líng shī zhǔ rén,zì qí qīng hǔ xún fù xún。
肉眼那知神道至,主人自识交亲临。ròu yǎn nà zhī shén dào zhì,zhǔ rén zì shí jiāo qīn lín。
朅来笔端自有神,横开醉眼双作嗔。qiè lái bǐ duān zì yǒu shén,héng kāi zuì yǎn shuāng zuò chēn。
此时墨雨添江水,此际诗花弄莫春。cǐ shí mò yǔ tiān jiāng shuǐ,cǐ jì shī huā nòng mò chūn。
莫春江水渺无边,射策封书复几年。mò chūn jiāng shuǐ miǎo wú biān,shè cè fēng shū fù jǐ nián。
明珠不遇贾胡识,宝剑难酬夜色鲜。míng zhū bù yù jiǎ hú shí,bǎo jiàn nán chóu yè sè xiān。
诙谐汉庭方朔老,如闻永谢长安道。huī xié hàn tíng fāng shuò lǎo,rú wén yǒng xiè zhǎng ān dào。
况我今为抱拲人,虮虱移家宫絮袄。kuàng wǒ jīn wèi bào gǒng rén,jǐ shī yí jiā gōng xù ǎo。
两人曾作青春身,当时同说不同贫。liǎng rén céng zuò qīng chūn shēn,dāng shí tóng shuō bù tóng pín。
君今幸不为樊鹿,亦似蛟蟠不得申。jūn jīn xìng bù wèi fán lù,yì shì jiāo pán bù dé shēn。
莲花之峰亦佳丽,君胡中道相捐弃。lián huā zhī fēng yì jiā lì,jūn hú zhōng dào xiāng juān qì。
邀我题诗对四明,我自贪君百壶旨。yāo wǒ tí shī duì sì míng,wǒ zì tān jūn bǎi hú zhǐ。
只恐莲花嗔,四明喜,我亦付之一醉矣。zhǐ kǒng lián huā chēn,sì míng xǐ,wǒ yì fù zhī yī zuì yǐ。
徐渭

徐渭

徐渭(1521—1593),汉族,绍兴府山阴(今浙江绍兴)人。初字文清,后改字文长,号天池山人,或署田水月、田丹水,青藤老人、青藤道人、青藤居士、天池渔隐、金垒、金回山人、山阴布衣、白鹇山人、鹅鼻山侬等别号。中国明代文学家、书画家、军事家。民间也普遍流传他的故事传说,关于他年轻时如何聪明,后来如何捉弄官宦等。 徐渭的作品>>

猜您喜欢

乙亥元日雪酌梅花馆

徐渭

花叶看虽少,藤稍绕更赊。huā yè kàn suī shǎo,téng shāo rào gèng shē。
苍须摇水雪,白玉碾龙蛇。cāng xū yáo shuǐ xuě,bái yù niǎn lóng shé。
碧气将檐薄,浓阴夺竹斜。bì qì jiāng yán báo,nóng yīn duó zhú xié。
去年深夏热,特地为予遮。qù nián shēn xià rè,tè dì wèi yǔ zhē。

初夏送某客入广

徐渭

海南多宝地,客也傍春行。hǎi nán duō bǎo dì,kè yě bàng chūn xíng。
涉岭梅丸绽,当廛荔子明。shè lǐng méi wán zhàn,dāng chán lì zi míng。
百香番贾舶,双翠美人缨。bǎi xiāng fān jiǎ bó,shuāng cuì měi rén yīng。
会向青楼去,时呼艇子乘。huì xiàng qīng lóu qù,shí hū tǐng zi chéng。

赋得风入四蹄轻

徐渭

骏马四蹄风,形容有杜公。jùn mǎ sì tí fēng,xíng róng yǒu dù gōng。
一尘不动外,千里飒然中。yī chén bù dòng wài,qiān lǐ sà rán zhōng。
白草连天靡,苍鹰蹋翅从。bái cǎo lián tiān mí,cāng yīng tà chì cóng。
檀溪不须跃,随意过从容。tán xī bù xū yuè,suí yì guò cóng róng。

赋得风入四蹄轻

徐渭

爱妾换初酬,将军蓦紫骝。ài qiè huàn chū chóu,jiāng jūn mò zǐ liú。
飕飕只闻响,阵阵不禁秋。sōu sōu zhǐ wén xiǎng,zhèn zhèn bù jìn qiū。
练影难长曳,房星易一流。liàn yǐng nán zhǎng yè,fáng xīng yì yī liú。
路旁看不细,多是失回头。lù páng kàn bù xì,duō shì shī huí tóu。

赋得风入四蹄轻

徐渭

借将从虎物,并去翼龙腓。jiè jiāng cóng hǔ wù,bìng qù yì lóng féi。
戍削才辞枥,崩轰巳破围。shù xuē cái cí lì,bēng hōng sì pò wéi。
寒呼随踠起,黑旋裹鞍飞。hán hū suí wǎn qǐ,hēi xuán guǒ ān fēi。
曾听将军说,双双碎铁衣。céng tīng jiāng jūn shuō,shuāng shuāng suì tiě yī。

赋得风入四蹄轻

徐渭

赤骥本龙精,行时不是行。chì jì běn lóng jīng,xíng shí bù shì xíng。
看迟八尺影,过急一团声。kàn chí bā chǐ yǐng,guò jí yī tuán shēng。
带烙成骈死,嘶盐了此生。dài lào chéng pián sǐ,sī yán le cǐ shēng。
孙阳何处是,泪尽太行程。sūn yáng hé chù shì,lèi jǐn tài xíng chéng。

雨舟载鹤诗

徐渭

买鹤载归去,况逢风雨天。mǎi hè zài guī qù,kuàng féng fēng yǔ tiān。
客装兼有此,江影两潇然。kè zhuāng jiān yǒu cǐ,jiāng yǐng liǎng xiāo rán。
湿重毸孤雪,波长立暮烟。shī zhòng sāi gū xuě,bō zhǎng lì mù yān。
园池宁有此,漠漠迥堪怜。yuán chí níng yǒu cǐ,mò mò jiǒng kān lián。

元夕之辰偕友人集九里之天瓦寒泉二庵各赋

徐渭

寻常难淡泊,况复值兹辰。xún cháng nán dàn pō,kuàng fù zhí zī chén。
山水留吾辈,灯花媚别人。shān shuǐ liú wú bèi,dēng huā mèi bié rén。
言归城市去,似别武陵春。yán guī chéng shì qù,shì bié wǔ líng chūn。
一路梅花水,今年弄月新。yī lù méi huā shuǐ,jīn nián nòng yuè xīn。

拟寿长春祠何老

徐渭

云母何姑粉,增城几叶春。yún mǔ hé gū fěn,zēng chéng jǐ yè chūn。
冯心行好事,作屋住仙人。féng xīn xíng hǎo shì,zuò wū zhù xiān rén。
锻柳堆山铁,眠松弄水银。duàn liǔ duī shān tiě,mián sōng nòng shuǐ yín。
面上桃花色,流年始七旬。miàn shàng táo huā sè,liú nián shǐ qī xún。

京中送友人南归

徐渭

不道归真急,翻嫌握手迟。bù dào guī zhēn jí,fān xián wò shǒu chí。
绿蝇秋渐少,黄鸟日相思。lǜ yíng qiū jiàn shǎo,huáng niǎo rì xiāng sī。
以我尚未去,问君来几时。yǐ wǒ shàng wèi qù,wèn jūn lái jǐ shí。
答言春尽后,北雁与同飞。dá yán chūn jǐn hòu,běi yàn yǔ tóng fēi。

送蔡安父之黄州

徐渭

安父黄州去,乃当中夏时。ān fù huáng zhōu qù,nǎi dāng zhōng xià shí。
榴花作火艳,梅雨烂蚕丝。liú huā zuò huǒ yàn,méi yǔ làn cán sī。
研墨沄沄燥,窗书叶叶吹。yán mò yún yún zào,chuāng shū yè yè chuī。
今朝霁如此,别马快风嘶。jīn cháo jì rú cǐ,bié mǎ kuài fēng sī。

与葛景文

徐渭

冬潦无人出,君胡为来欤。dōng lǎo wú rén chū,jūn hú wèi lái yú。
山楼隔年病,江渡几封书。shān lóu gé nián bìng,jiāng dù jǐ fēng shū。
健后堪风雨,贫来无菜蔬。jiàn hòu kān fēng yǔ,pín lái wú cài shū。
不能留一饭,归去寺烟馀。bù néng liú yī fàn,guī qù sì yān yú。

画红梅

徐渭

即使胭脂点,犹成冷淡枝。jí shǐ yān zhī diǎn,yóu chéng lěng dàn zhī。
杏花无此干,铁树少其姿。xìng huā wú cǐ gàn,tiě shù shǎo qí zī。
挂壁纷红雪,围春在锦池。guà bì fēn hóng xuě,wéi chūn zài jǐn chí。
无由飘一的,娇杀寿阳眉。wú yóu piāo yī de,jiāo shā shòu yáng méi。

画竹

徐渭

万物贵取影,写竹更宜然。wàn wù guì qǔ yǐng,xiě zhú gèng yí rán。
秾阴不通鸟,碧浪自翻天。nóng yīn bù tōng niǎo,bì làng zì fān tiān。
戛戛俱鸣石,迷迷别有烟。jiá jiá jù míng shí,mí mí bié yǒu yān。
直须文与可,把笔取神传。zhí xū wén yǔ kě,bǎ bǐ qǔ shén chuán。

筵中漫赠王良秀笔史

徐渭

囊琴三尺馀,投我主人居。náng qín sān chǐ yú,tóu wǒ zhǔ rén jū。
老叟能称隐,诸郎总解书。lǎo sǒu néng chēng yǐn,zhū láng zǒng jiě shū。
夜深时唤酒,春尽共骑驴。yè shēn shí huàn jiǔ,chūn jǐn gòng qí lǘ。
去到西湖上,梅花带雪舒。qù dào xī hú shàng,méi huā dài xuě shū。
1480«3456789»