古诗词

对明篇

徐渭

四明山,高万丈。sì míng shān,gāo wàn zhàng。
南为姚邑面前屏,北即新昌后门障。nán wèi yáo yì miàn qián píng,běi jí xīn chāng hòu mén zhàng。
新昌有客身姓吕,要与此山约为主。xīn chāng yǒu kè shēn xìng lǚ,yào yǔ cǐ shān yuē wèi zhǔ。
尺素冯将一穴通,屋后安窗小如许。chǐ sù féng jiāng yī xué tōng,wū hòu ān chuāng xiǎo rú xǔ。
窗中有时飒风雨,说是山灵教送与。chuāng zhōng yǒu shí sà fēng yǔ,shuō shì shān líng jiào sòng yǔ。
夜来猛虎啸一声,雄心枕畔风吹去。yè lái měng hǔ xiào yī shēng,xióng xīn zhěn pàn fēng chuī qù。
长安花枝高入天,金陵有酒多如泉。zhǎng ān huā zhī gāo rù tiān,jīn líng yǒu jiǔ duō rú quán。
花留酒劝不肯住,归来只爱窗中眠。huā liú jiǔ quàn bù kěn zhù,guī lái zhǐ ài chuāng zhōng mián。
窗中有书积万卷,书书尽是山灵管。chuāng zhōng yǒu shū jī wàn juǎn,shū shū jǐn shì shān líng guǎn。
有才无命不干时,亦对山灵同一莞。yǒu cái wú mìng bù gàn shí,yì duì shān líng tóng yī guǎn。
闻道去年醉采石,醉去狂来呼李白。wén dào qù nián zuì cǎi shí,zuì qù kuáng lái hū lǐ bái。
散发题书万竹中,腾身舞剑青天侧。sàn fā tí shū wàn zhú zhōng,téng shēn wǔ jiàn qīng tiān cè。
此时山灵失主人,自骑青虎寻复寻。cǐ shí shān líng shī zhǔ rén,zì qí qīng hǔ xún fù xún。
肉眼那知神道至,主人自识交亲临。ròu yǎn nà zhī shén dào zhì,zhǔ rén zì shí jiāo qīn lín。
朅来笔端自有神,横开醉眼双作嗔。qiè lái bǐ duān zì yǒu shén,héng kāi zuì yǎn shuāng zuò chēn。
此时墨雨添江水,此际诗花弄莫春。cǐ shí mò yǔ tiān jiāng shuǐ,cǐ jì shī huā nòng mò chūn。
莫春江水渺无边,射策封书复几年。mò chūn jiāng shuǐ miǎo wú biān,shè cè fēng shū fù jǐ nián。
明珠不遇贾胡识,宝剑难酬夜色鲜。míng zhū bù yù jiǎ hú shí,bǎo jiàn nán chóu yè sè xiān。
诙谐汉庭方朔老,如闻永谢长安道。huī xié hàn tíng fāng shuò lǎo,rú wén yǒng xiè zhǎng ān dào。
况我今为抱拲人,虮虱移家宫絮袄。kuàng wǒ jīn wèi bào gǒng rén,jǐ shī yí jiā gōng xù ǎo。
两人曾作青春身,当时同说不同贫。liǎng rén céng zuò qīng chūn shēn,dāng shí tóng shuō bù tóng pín。
君今幸不为樊鹿,亦似蛟蟠不得申。jūn jīn xìng bù wèi fán lù,yì shì jiāo pán bù dé shēn。
莲花之峰亦佳丽,君胡中道相捐弃。lián huā zhī fēng yì jiā lì,jūn hú zhōng dào xiāng juān qì。
邀我题诗对四明,我自贪君百壶旨。yāo wǒ tí shī duì sì míng,wǒ zì tān jūn bǎi hú zhǐ。
只恐莲花嗔,四明喜,我亦付之一醉矣。zhǐ kǒng lián huā chēn,sì míng xǐ,wǒ yì fù zhī yī zuì yǐ。
徐渭

徐渭

徐渭(1521—1593),汉族,绍兴府山阴(今浙江绍兴)人。初字文清,后改字文长,号天池山人,或署田水月、田丹水,青藤老人、青藤道人、青藤居士、天池渔隐、金垒、金回山人、山阴布衣、白鹇山人、鹅鼻山侬等别号。中国明代文学家、书画家、军事家。民间也普遍流传他的故事传说,关于他年轻时如何聪明,后来如何捉弄官宦等。 徐渭的作品>>

猜您喜欢

赠钱君

徐渭

将携彤管远行游,燕市羁栖岁月流。jiāng xié tóng guǎn yuǎn xíng yóu,yàn shì jī qī suì yuè liú。
白壁不逢知巳献,黄金曾却贵人投。bái bì bù féng zhī sì xiàn,huáng jīn céng què guì rén tóu。
归看破匣几缗在,出锁闲房一榻留。guī kàn pò xiá jǐ mín zài,chū suǒ xián fáng yī tà liú。
好与南州徐孺子,时时同醉酒家楼。hǎo yǔ nán zhōu xú rú zi,shí shí tóng zuì jiǔ jiā lóu。

香山寺僧方荷能诗出其师护松号册索次

徐渭

坛畔苍松缀紫苔,远公曾记昔年栽。tán pàn cāng sōng zhuì zǐ tái,yuǎn gōng céng jì xī nián zāi。
不教秀色流华屋,只放疏阴覆讲台。bù jiào xiù sè liú huá wū,zhǐ fàng shū yīn fù jiǎng tái。
愁为石化将鳞去,喜作涛鸣杂梵来。chóu wèi shí huà jiāng lín qù,xǐ zuò tāo míng zá fàn lái。
却忆吴山五千树,寸秧尽是老龙材。què yì wú shān wǔ qiān shù,cùn yāng jǐn shì lǎo lóng cái。

送叶子肃再赴闽幕

徐渭

我昔曾操记室文,君今又作幕中宾。wǒ xī céng cāo jì shì wén,jūn jīn yòu zuò mù zhōng bīn。
共怜踪迹随萍梗,谁道词章动缙绅。gòng lián zōng jì suí píng gěng,shuí dào cí zhāng dòng jìn shēn。
杨柳自抽离客思,樱桃初学美人唇。yáng liǔ zì chōu lí kè sī,yīng táo chū xué měi rén chún。
此时欲别难为别,况复啼莺弄曲新。cǐ shí yù bié nán wèi bié,kuàng fù tí yīng nòng qū xīn。

送季子微北上

徐渭

吾师有子旧承颜,千里徵铭馆阁间。wú shī yǒu zi jiù chéng yán,qiān lǐ zhēng míng guǎn gé jiān。
去绾数金酬彩笔,归镌片石藏青山。qù wǎn shù jīn chóu cǎi bǐ,guī juān piàn shí cáng qīng shān。
野棠立马人辞墓,津柳迎舟客渡关。yě táng lì mǎ rén cí mù,jīn liǔ yíng zhōu kè dù guān。
满眼临岐双涕泪,不因为别故潸潸。mǎn yǎn lín qí shuāng tì lèi,bù yīn wèi bié gù shān shān。

乙丑看迎春

徐渭

青帝銮旗绕大堤,东郊仗引恊群黎。qīng dì luán qí rào dà dī,dōng jiāo zhàng yǐn xié qún lí。
枝轻巳作开花意,履重偏多夺彩泥。zhī qīng sì zuò kāi huā yì,lǚ zhòng piān duō duó cǎi ní。
一道风光随晓骑,两行箫鼓杂春啼。yī dào fēng guāng suí xiǎo qí,liǎng xíng xiāo gǔ zá chūn tí。
微疴岂只都除祓,兼得阳和满袖携。wēi kē qǐ zhǐ dōu chú fú,jiān dé yáng hé mǎn xiù xié。

病起过仲虚山人迁宅

徐渭

山人第宅几经迁,景物无如此地妍。shān rén dì zhái jǐ jīng qiān,jǐng wù wú rú cǐ dì yán。
西去河流通郭外,南来山色落檐前。xī qù hé liú tōng guō wài,nán lái shān sè luò yán qián。
宾游并作桃源觅,鱼鸟真成镜里悬。bīn yóu bìng zuò táo yuán mì,yú niǎo zhēn chéng jìng lǐ xuán。
病懒数过翻觉易,小舟随钓系篱边。bìng lǎn shù guò fān jué yì,xiǎo zhōu suí diào xì lí biān。

送彬仲应贡北上

徐渭

经阁词林早擅名,莫将难遇叹平生。jīng gé cí lín zǎo shàn míng,mò jiāng nán yù tàn píng shēng。
巳通荐藉非无路,不负相知在此行。sì tōng jiàn jí fēi wú lù,bù fù xiāng zhī zài cǐ xíng。
万里桃花添马色,一行征雁渺离情。wàn lǐ táo huā tiān mǎ sè,yī xíng zhēng yàn miǎo lí qíng。
定知后夜相思处,独坐山居对月明。dìng zhī hòu yè xiāng sī chù,dú zuò shān jū duì yuè míng。

寿王光禄

徐渭

芳园本自乐嘉宾,况值生朝集庆辰。fāng yuán běn zì lè jiā bīn,kuàng zhí shēng cháo jí qìng chén。
皓齿定知翻寿吹,长髯应许并仙人。hào chǐ dìng zhī fān shòu chuī,zhǎng rán yīng xǔ bìng xiān rén。
飞觞候月心耽夕,抱瓮浇花手占春。fēi shāng hòu yuè xīn dān xī,bào wèng jiāo huā shǒu zhàn chūn。
最喜阳和如有意,流葭初动管中尘。zuì xǐ yáng hé rú yǒu yì,liú jiā chū dòng guǎn zhōng chén。

圜中怀宗师冯公寄呈

徐渭

长从日下望长安,花鸟惊春几岁阑。zhǎng cóng rì xià wàng zhǎng ān,huā niǎo jīng chūn jǐ suì lán。
分陕秦藩双岳重,传经吴馆万松寒。fēn shǎn qín fān shuāng yuè zhòng,chuán jīng wú guǎn wàn sōng hán。
叨陪国士蒙知易,误饭王孙觉报难。dāo péi guó shì méng zhī yì,wù fàn wáng sūn jué bào nán。
却说更张惭妙手,翻令一曲絷南冠。què shuō gèng zhāng cán miào shǒu,fān lìng yī qū zhí nán guān。

鸣教五十

徐渭

海东幕客总翩翩,旦日筵开海峤连。hǎi dōng mù kè zǒng piān piān,dàn rì yán kāi hǎi jiào lián。
百岁易过今巳半,一生傩遇各成怜。bǎi suì yì guò jīn sì bàn,yī shēng nuó yù gè chéng lián。
飞花自满谈经宅,带草时萦辟蠹烟。fēi huā zì mǎn tán jīng zhái,dài cǎo shí yíng pì dù yān。
更欲与君论个事,不应身世老虫笺。gèng yù yǔ jūn lùn gè shì,bù yīng shēn shì lǎo chóng jiān。

节慈篇为吴通府公祖母夫人赋

徐渭

青年妆粉久辞匀,妇节亲慈世所闻。qīng nián zhuāng fěn jiǔ cí yún,fù jié qīn cí shì suǒ wén。
身作孤鸾惟照影,眼看双凤递凌云。shēn zuò gū luán wéi zhào yǐng,yǎn kàn shuāng fèng dì líng yún。
婴情绣褓山俱重,结念并刀水不分。yīng qíng xiù bǎo shān jù zhòng,jié niàn bìng dāo shuǐ bù fēn。
病起巳抛人世事,转因题咏泪纷纷。bìng qǐ sì pāo rén shì shì,zhuǎn yīn tí yǒng lèi fēn fēn。

景文三十生辰次韵

徐渭

于家后代应高门,青鬓流光绕帻痕。yú jiā hòu dài yīng gāo mén,qīng bìn liú guāng rào zé hén。
剡曲相思老朋友,习池游戏好儿孙。shàn qū xiāng sī lǎo péng yǒu,xí chí yóu xì hǎo ér sūn。
芳年易去将谁怨,末路难酬是子恩。fāng nián yì qù jiāng shuí yuàn,mò lù nán chóu shì zi ēn。
稍喜笼中鸣雁侣,联翩作字叫天阍。shāo xǐ lóng zhōng míng yàn lǚ,lián piān zuò zì jiào tiān hūn。

王先生示其夫人哀词赋此奉慰

徐渭

白头青鬓久相知,不觉音空手下丝。bái tóu qīng bìn jiǔ xiāng zhī,bù jué yīn kōng shǒu xià sī。
机断旧成羊子学,饭馀今忆孟光眉。jī duàn jiù chéng yáng zi xué,fàn yú jīn yì mèng guāng méi。
西天花雨重生路,南国樛阴逮下枝。xī tiān huā yǔ zhòng shēng lù,nán guó jiū yīn dǎi xià zhī。
却说碧霞池上凤,几回着意伴英雌。què shuō bì xiá chí shàng fèng,jǐ huí zhe yì bàn yīng cí。

读张君叔学所作姊氏状即王先生配也用前韵寄之

徐渭

女媭遗事弟亲知,书罢双悬泪若丝。nǚ xū yí shì dì qīn zhī,shū bà shuāng xuán lèi ruò sī。
潭水每归怜放逐,粥炉无复燎须眉。tán shuǐ měi guī lián fàng zhú,zhōu lú wú fù liáo xū méi。
班门有女成三士,窦树如君占一枝。bān mén yǒu nǚ chéng sān shì,dòu shù rú jūn zhàn yī zhī。
好志不应无外史,岂将文字斗雄雌。hǎo zhì bù yīng wú wài shǐ,qǐ jiāng wén zì dòu xióng cí。

送金先生宰武康

徐渭

昨岁承颜画地中,看君道气暖融融。zuó suì chéng yán huà dì zhōng,kàn jūn dào qì nuǎn róng róng。
暂辞饰鹭升堂鼓,去泛仙凫送舄风。zàn cí shì lù shēng táng gǔ,qù fàn xiān fú sòng xì fēng。
芳佩陆离纷水草,短蓬朱碧写江枫。fāng pèi lù lí fēn shuǐ cǎo,duǎn péng zhū bì xiě jiāng fēng。
极知望气须雷焕,不到丰城意转慵。jí zhī wàng qì xū léi huàn,bù dào fēng chéng yì zhuǎn yōng。