古诗词

短褐篇送沈子叔成出塞

徐渭

短褐不掩轩,伏剑赴远道。duǎn hè bù yǎn xuān,fú jiàn fù yuǎn dào。
一夕度重关,春郊哭芳草。yī xī dù zhòng guān,chūn jiāo kū fāng cǎo。
芳草碧色黄河波,王孙不归愁奈何。fāng cǎo bì sè huáng hé bō,wáng sūn bù guī chóu nài hé。
当时洒血向何地,岁月今巳三年多。dāng shí sǎ xuè xiàng hé dì,suì yuè jīn sì sān nián duō。
万帐丛中拾遗骼,胡人悲号汉人擗。wàn zhàng cóng zhōng shí yí gé,hú rén bēi hào hàn rén pǐ。
羁魂何用束榆皮,男子从来收马革。jī hún hé yòng shù yú pí,nán zi cóng lái shōu mǎ gé。
忆昔何人正当路,若翁上书凡两度。yì xī hé rén zhèng dāng lù,ruò wēng shàng shū fán liǎng dù。
请缨直欲系单于,借剑亲将斩师傅。qǐng yīng zhí yù xì dān yú,jiè jiàn qīn jiāng zhǎn shī fù。
圣主如天万类容,夺官谪向边城去。shèng zhǔ rú tiān wàn lèi róng,duó guān zhé xiàng biān chéng qù。
曹操沽名不杀贤,终付祢衡与黄祖。cáo cāo gū míng bù shā xián,zhōng fù mí héng yǔ huáng zǔ。
黄祖曾操江夏符,蓟门今亦近穹庐。huáng zǔ céng cāo jiāng xià fú,jì mén jīn yì jìn qióng lú。
逐臣犹自心孤愤,结客边庭欲破胡。zhú chén yóu zì xīn gū fèn,jié kè biān tíng yù pò hú。
胡骑南来尘拍天,汉兵汉马踏成烟。hú qí nán lái chén pāi tiān,hàn bīng hàn mǎ tà chéng yān。
汉吏愁将伏汉法,汉首函将虏级传。hàn lì chóu jiāng fú hàn fǎ,hàn shǒu hán jiāng lǔ jí chuán。
将函汉虏浑闲事,伤心忽堕孤臣泪。jiāng hán hàn lǔ hún xián shì,shāng xīn hū duò gū chén lèi。
飞书直是骂辕门,散金况复埋殇士。fēi shū zhí shì mà yuán mén,sàn jīn kuàng fù mái shāng shì。
埋殇士,骂辕门,君不杀人人杀君。mái shāng shì,mà yuán mén,jūn bù shā rén rén shā jūn。
青天飒然白日昏,浮云作雨有时晴。qīng tiān sà rán bái rì hūn,fú yún zuò yǔ yǒu shí qíng。
只今万方仰圣明,子出北塞予南征。zhǐ jīn wàn fāng yǎng shèng míng,zi chū běi sāi yǔ nán zhēng。
为倾斗酒都门外,箧里龙泉几度鸣。wèi qīng dòu jiǔ dōu mén wài,qiè lǐ lóng quán jǐ dù míng。
徐渭

徐渭

徐渭(1521—1593),汉族,绍兴府山阴(今浙江绍兴)人。初字文清,后改字文长,号天池山人,或署田水月、田丹水,青藤老人、青藤道人、青藤居士、天池渔隐、金垒、金回山人、山阴布衣、白鹇山人、鹅鼻山侬等别号。中国明代文学家、书画家、军事家。民间也普遍流传他的故事传说,关于他年轻时如何聪明,后来如何捉弄官宦等。 徐渭的作品>>

猜您喜欢

燕京五月歌

徐渭

石榴花发街欲焚,蟠枝屈朵皆崩云。shí liú huā fā jiē yù fén,pán zhī qū duǒ jiē bēng yún。
千门万户买不尽,剩与女儿染红裙。qiān mén wàn hù mǎi bù jǐn,shèng yǔ nǚ ér rǎn hóng qún。

燕京五月歌

徐渭

竹黄如槁少鲜妍,一丛五卑百个钱。zhú huáng rú gǎo shǎo xiān yán,yī cóng wǔ bēi bǎi gè qián。
卖与人家那不贵,汤浇火炙过冬天。mài yǔ rén jiā nà bù guì,tāng jiāo huǒ zhì guò dōng tiān。

燕京五月歌

徐渭

荸荠菱藕贱如柴,竿蔗年来渐亦栽。bí jì líng ǒu jiàn rú chái,gān zhè nián lái jiàn yì zāi。
百货百珍俱得到,却无一个荔枝来。bǎi huò bǎi zhēn jù dé dào,què wú yī gè lì zhī lái。

燕京五月歌

徐渭

燕京百事且休忧,但苦炎天道上沟。yàn jīng bǎi shì qiě xiū yōu,dàn kǔ yán tiān dào shàng gōu。
近日巳闻将扫括,不须遮鼻过风头。jìn rì sì wén jiāng sǎo kuò,bù xū zhē bí guò fēng tóu。

乘霁自福田遍历善应翠微洪光大悲诸招提翠有石洞西夏僧兀坐其中自言至此可六万里斋罢拟游西湖辄止

徐渭

禅槽养马似支公,控马长须鬓插红。chán cáo yǎng mǎ shì zhī gōng,kòng mǎ zhǎng xū bìn chā hóng。
却说看山须霁好,昨宵湿马费梳騣。què shuō kàn shān xū jì hǎo,zuó xiāo shī mǎ fèi shū zōng。

上谷歌

徐渭

少年曾负请缨雄,转眼青袍万事空。shǎo nián céng fù qǐng yīng xióng,zhuǎn yǎn qīng páo wàn shì kōng。
今日独馀霜鬓在,一肩舆坐度居庸。jīn rì dú yú shuāng bìn zài,yī jiān yú zuò dù jū yōng。

上谷歌

徐渭

居庸卵石一何多,大者如象小如鹅。jū yōng luǎn shí yī hé duō,dà zhě rú xiàng xiǎo rú é。
千堆万叠无他事,东掷西抛只蹶骡。qiān duī wàn dié wú tā shì,dōng zhì xī pāo zhǐ jué luó。

八达岭

徐渭

八达高坡百尺强,径连大漠去荒荒。bā dá gāo pō bǎi chǐ qiáng,jìng lián dà mò qù huāng huāng。
舆幢尽日山油碧,戍堡终年雾噀黄。yú chuáng jǐn rì shān yóu bì,shù bǎo zhōng nián wù xùn huáng。

上谷歌

徐渭

个个健儿习战车,重重壁垒铁围赊。gè gè jiàn ér xí zhàn chē,zhòng zhòng bì lěi tiě wéi shē。
尽教上谷长千里,只用中丞两臂遮。jǐn jiào shàng gǔ zhǎng qiān lǐ,zhǐ yòng zhōng chéng liǎng bì zhē。

上谷歌

徐渭

塞外河流入塞驰,一般曲曲作山溪。sāi wài hé liú rù sāi chí,yī bān qū qū zuò shān xī。
不知何事无鱼鳖,一石惟容五斗泥。bù zhī hé shì wú yú biē,yī shí wéi róng wǔ dòu ní。

上谷歌

徐渭

昨向居庸剑戟过,今朝流水是洋河。zuó xiàng jū yōng jiàn jǐ guò,jīn cháo liú shuǐ shì yáng hé。
无数黄旗呵过客,有时青草站鸣驼。wú shù huáng qí hē guò kè,yǒu shí qīng cǎo zhàn míng tuó。

上谷歌

徐渭

橐驼本是胡家物,拽入人看似拽牛。tuó tuó běn shì hú jiā wù,zhuāi rù rén kàn shì zhuāi niú。
见说辽东去年捷,夺得千头与百头。jiàn shuō liáo dōng qù nián jié,duó dé qiān tóu yǔ bǎi tóu。

宣府教场歌

徐渭

宣府教场天下闻,个个峰峦尖入云。xuān fǔ jiào chǎng tiān xià wén,gè gè fēng luán jiān rù yún。
不用弓刀排虎士,天生剑戟拥将军。bù yòng gōng dāo pái hǔ shì,tiān shēng jiàn jǐ yōng jiāng jūn。

早渡银洞岭

徐渭

银洞高高岭百盘,峰峦插笋倚天班。yín dòng gāo gāo lǐng bǎi pán,fēng luán chā sǔn yǐ tiān bān。
冯谁唤起王摩诘,画作贤人晓过关。féng shuí huàn qǐ wáng mó jí,huà zuò xián rén xiǎo guò guān。

胡市

徐渭

千金赤兔匿宛城,一只黄羊奉老营。qiān jīn chì tù nì wǎn chéng,yī zhǐ huáng yáng fèng lǎo yíng。
自古学棋嫌尽杀,大家和局免输赢。zì gǔ xué qí xián jǐn shā,dà jiā hé jú miǎn shū yíng。