古诗词

短褐篇送沈子叔成出塞

徐渭

短褐不掩轩,伏剑赴远道。duǎn hè bù yǎn xuān,fú jiàn fù yuǎn dào。
一夕度重关,春郊哭芳草。yī xī dù zhòng guān,chūn jiāo kū fāng cǎo。
芳草碧色黄河波,王孙不归愁奈何。fāng cǎo bì sè huáng hé bō,wáng sūn bù guī chóu nài hé。
当时洒血向何地,岁月今巳三年多。dāng shí sǎ xuè xiàng hé dì,suì yuè jīn sì sān nián duō。
万帐丛中拾遗骼,胡人悲号汉人擗。wàn zhàng cóng zhōng shí yí gé,hú rén bēi hào hàn rén pǐ。
羁魂何用束榆皮,男子从来收马革。jī hún hé yòng shù yú pí,nán zi cóng lái shōu mǎ gé。
忆昔何人正当路,若翁上书凡两度。yì xī hé rén zhèng dāng lù,ruò wēng shàng shū fán liǎng dù。
请缨直欲系单于,借剑亲将斩师傅。qǐng yīng zhí yù xì dān yú,jiè jiàn qīn jiāng zhǎn shī fù。
圣主如天万类容,夺官谪向边城去。shèng zhǔ rú tiān wàn lèi róng,duó guān zhé xiàng biān chéng qù。
曹操沽名不杀贤,终付祢衡与黄祖。cáo cāo gū míng bù shā xián,zhōng fù mí héng yǔ huáng zǔ。
黄祖曾操江夏符,蓟门今亦近穹庐。huáng zǔ céng cāo jiāng xià fú,jì mén jīn yì jìn qióng lú。
逐臣犹自心孤愤,结客边庭欲破胡。zhú chén yóu zì xīn gū fèn,jié kè biān tíng yù pò hú。
胡骑南来尘拍天,汉兵汉马踏成烟。hú qí nán lái chén pāi tiān,hàn bīng hàn mǎ tà chéng yān。
汉吏愁将伏汉法,汉首函将虏级传。hàn lì chóu jiāng fú hàn fǎ,hàn shǒu hán jiāng lǔ jí chuán。
将函汉虏浑闲事,伤心忽堕孤臣泪。jiāng hán hàn lǔ hún xián shì,shāng xīn hū duò gū chén lèi。
飞书直是骂辕门,散金况复埋殇士。fēi shū zhí shì mà yuán mén,sàn jīn kuàng fù mái shāng shì。
埋殇士,骂辕门,君不杀人人杀君。mái shāng shì,mà yuán mén,jūn bù shā rén rén shā jūn。
青天飒然白日昏,浮云作雨有时晴。qīng tiān sà rán bái rì hūn,fú yún zuò yǔ yǒu shí qíng。
只今万方仰圣明,子出北塞予南征。zhǐ jīn wàn fāng yǎng shèng míng,zi chū běi sāi yǔ nán zhēng。
为倾斗酒都门外,箧里龙泉几度鸣。wèi qīng dòu jiǔ dōu mén wài,qiè lǐ lóng quán jǐ dù míng。
徐渭

徐渭

徐渭(1521—1593),汉族,绍兴府山阴(今浙江绍兴)人。初字文清,后改字文长,号天池山人,或署田水月、田丹水,青藤老人、青藤道人、青藤居士、天池渔隐、金垒、金回山人、山阴布衣、白鹇山人、鹅鼻山侬等别号。中国明代文学家、书画家、军事家。民间也普遍流传他的故事传说,关于他年轻时如何聪明,后来如何捉弄官宦等。 徐渭的作品>>

猜您喜欢

边词

徐渭

四壁龙门铁削围,枉教邓艾裹毡衣。sì bì lóng mén tiě xuē wéi,wǎng jiào dèng ài guǒ zhān yī。
莫言虏马愁难度,即使胡鹰软不飞。mò yán lǔ mǎ chóu nán dù,jí shǐ hú yīng ruǎn bù fēi。

边词

徐渭

牙兵个个是熊罴,别选奇才养作儿。yá bīng gè gè shì xióng pí,bié xuǎn qí cái yǎng zuò ér。
试看阵云穿急处,一团蜂子拥人飞。shì kàn zhèn yún chuān jí chù,yī tuán fēng zi yōng rén fēi。

边词

徐渭

立马单盘俯大荒,提鞭一一问戎羌。lì mǎ dān pán fǔ dà huāng,tí biān yī yī wèn róng qiāng。
健儿只晓黄台吉,大雪山中指帐房。jiàn ér zhǐ xiǎo huáng tái jí,dà xuě shān zhōng zhǐ zhàng fáng。

边词

徐渭

十八盘山北去赊,顺川流水落南涯。shí bā pán shān běi qù shē,shùn chuān liú shuǐ luò nán yá。
真冯一堵边墙土,画断乾坤作两家。zhēn féng yī dǔ biān qiáng tǔ,huà duàn qián kūn zuò liǎng jiā。

边词

徐渭

黄酋堕马巳成禽,汉卒争功被脱身。huáng qiú duò mǎ sì chéng qín,hàn zú zhēng gōng bèi tuō shēn。
魂魄至今留黑石,兜鍪连岁落鱼鳞。hún pò zhì jīn liú hēi shí,dōu móu lián suì luò yú lín。

边词

徐渭

八里庄儿一堡中,银镮小杏坠腮红。bā lǐ zhuāng ér yī bǎo zhōng,yín huán xiǎo xìng zhuì sāi hóng。
妆成自不撩人看,起莝黄刍喂铁骢。zhuāng chéng zì bù liāo rén kàn,qǐ cuò huáng chú wèi tiě cōng。

边词

徐渭

葛那颈险断胡刀,蓦手攀颏按得牢。gé nà jǐng xiǎn duàn hú dāo,mò shǒu pān kē àn dé láo。
归向镜中嫌未正,特搓过左一丝毫。guī xiàng jìng zhōng xián wèi zhèng,tè cuō guò zuǒ yī sī háo。

边词

徐渭

女郎那取复枭英,此是胡王女外甥。nǚ láng nà qǔ fù xiāo yīng,cǐ shì hú wáng nǚ wài shēng。
帐底琵琶推第一,更谁红颊倚芦笙。zhàng dǐ pí pá tuī dì yī,gèng shuí hóng jiá yǐ lú shēng。

边词

徐渭

老胡宠向一人多,窄袖银貂茜叵罗。lǎo hú chǒng xiàng yī rén duō,zhǎi xiù yín diāo qiàn pǒ luó。
递与辽东黄鹞子,侧将云鬓打天鹅。dì yǔ liáo dōng huáng yào zi,cè jiāng yún bìn dǎ tiān é。

边词

徐渭

汗血生驹撒手驰,况能妆态学南闺。hàn xuè shēng jū sā shǒu chí,kuàng néng zhuāng tài xué nán guī。
帓将皂帕穿风去,爱缀银花绰雪飞。mò jiāng zào pà chuān fēng qù,ài zhuì yín huā chuò xuě fēi。

边词

徐渭

姑姑花帽细银披,两靥腮梨洒练椎。gū gū huā mào xì yín pī,liǎng yè sāi lí sǎ liàn chuí。
个个菱花不离手,时时站马上胭脂。gè gè líng huā bù lí shǒu,shí shí zhàn mǎ shàng yān zhī。

边词

徐渭

曾见思归数寄书,忠魂毕竟滞边隅。céng jiàn sī guī shù jì shū,zhōng hún bì jìng zhì biān yú。
可怜一斗苌弘血,博得墙围柳数株。kě lián yī dòu cháng hóng xuè,bó dé qiáng wéi liǔ shù zhū。

边词

徐渭

十八盘南甃沸汤,燕京楼子待梳妆。shí bā pán nán zhòu fèi tāng,yàn jīng lóu zi dài shū zhuāng。
当时浴起萧皇后,何似骊山睡海棠。dāng shí yù qǐ xiāo huáng hòu,hé shì lí shān shuì hǎi táng。

边词

徐渭

邯郸才人似花枝,嫁与辽东厮养儿。hán dān cái rén shì huā zhī,jià yǔ liáo dōng sī yǎng ér。
懒向楼中拈粉絮,解从马上寄征衣。lǎn xiàng lóu zhōng niān fěn xù,jiě cóng mǎ shàng jì zhēng yī。

边词

徐渭

黄鼠白脂捷遁逃,夜猴搏鼠捷于猱。huáng shǔ bái zhī jié dùn táo,yè hóu bó shǔ jié yú náo。
将猴比鼠无多大,自古獐麋怕皂雕。jiāng hóu bǐ shǔ wú duō dà,zì gǔ zhāng mí pà zào diāo。