古诗词

更漏子··五日

彭孙遹

展罗衣,宽宝缬。zhǎn luó yī,kuān bǎo xié。
团就一窝香雪。tuán jiù yī wō xiāng xuě。
珠箔下,画屏中。zhū bó xià,huà píng zhōng。
重施绣抹胸。zhòng shī xiù mǒ xiōng。
梅雨溅,荷风扇。méi yǔ jiàn,hé fēng shàn。
钗上翠符频颤。chāi shàng cuì fú pín chàn。
多少事,费沉吟。duō shǎo shì,fèi chén yín。
日长倦不禁。rì zhǎng juàn bù jìn。
彭孙遹

彭孙遹

彭孙遹(yù)(1631—1700)清初官员、词人,与王士祯齐名,时号“彭王”。字骏孙,号羡门,又号金粟山人,浙江海盐武原镇人。彭孙贻从弟,顺治十六年进士。康熙十八年举博学鸿词科第一,授编修。历吏部侍郎兼翰林掌院学士,为《明史》总裁。诗工整和谐,以五、七言律为长,近于唐代的刘长卿。词工小令,多香艳之作,有“吹气如兰彭十郎”之称。著有《南往集》、《延露词》。 彭孙遹的作品>>

猜您喜欢

红窗睡·舟泊庐山下寄吴尔世

彭孙遹

薄暮江滨,晓竹寻烟见水面、渔灯三两。báo mù jiāng bīn,xiǎo zhú xún yān jiàn shuǐ miàn yú dēng sān liǎng。
香炉五老青冥上。xiāng lú wǔ lǎo qīng míng shàng。
正峰峰相向。zhèng fēng fēng xiāng xiàng。
犹记此中君独往。yóu jì cǐ zhōng jūn dú wǎng。
料此后、云岩松瀑,依依梦想。liào cǐ hòu yún yán sōng pù,yī yī mèng xiǎng。
因风传语,道庐山无恙。yīn fēng chuán yǔ,dào lú shān wú yàng。

河传··和温飞卿

彭孙遹

愁绪。chóu xù。
如许。rú xǔ。
对清宵。duì qīng xiāo。
砌竹风敲萧萧。qì zhú fēng qiāo xiāo xiāo。
一声两声魂欲销。yī shēng liǎng shēng hún yù xiāo。
无聊。wú liáo。
冬缸凝玉膏。dōng gāng níng yù gāo。
却抱云和传素怨。què bào yún hé chuán sù yuàn。
芳信晚。fāng xìn wǎn。
肠并危弦断。cháng bìng wēi xián duàn。
夜乌啼。yè wū tí。
竹叶飞。zhú yè fēi。
凄其。qī qí。
小窗月又西。xiǎo chuāng yuè yòu xī。

鹧鸪天··戏题闺人团扇

彭孙遹

兰吹和烟细不闻。lán chuī hé yān xì bù wén。
红蕤梦冷浸香云。hóng ruí mèng lěng jìn xiāng yún。
大垂手处千金意,小比肩时两玉人。dà chuí shǒu chù qiān jīn yì,xiǎo bǐ jiān shí liǎng yù rén。
珠有晕,璧无痕。zhū yǒu yūn,bì wú hén。
怎生消得许多春。zěn shēng xiāo dé xǔ duō chūn。
愿将巫女峰头水,形影团来并一身。yuàn jiāng wū nǚ fēng tóu shuǐ,xíng yǐng tuán lái bìng yī shēn。

鹧鸪天··偶赠

彭孙遹

上社桥头斗彩韆。shàng shè qiáo tóu dòu cǎi qiān。
黄鹂巷口按歌年。huáng lí xiàng kǒu àn gē nián。
当筵绿酒从无误,隔坐抛钩绝可怜。dāng yán lǜ jiǔ cóng wú wù,gé zuò pāo gōu jué kě lián。
良宴会,好因缘。liáng yàn huì,hǎo yīn yuán。
玉儿颜色雪儿弦。yù ér yán sè xuě ér xián。
别来多少伤心句,写付吴中水碧笺。bié lái duō shǎo shāng xīn jù,xiě fù wú zhōng shuǐ bì jiān。

鹧鸪天··咏美人眉

彭孙遹

麝月才分一寸弯。shè yuè cái fēn yī cùn wān。
长颦短晕浅深间。zhǎng pín duǎn yūn qiǎn shēn jiān。
疗饥自有餐来色,消渴因看远际山。liáo jī zì yǒu cān lái sè,xiāo kě yīn kàn yuǎn jì shān。
螺子细,柳丝寒。luó zi xì,liǔ sī hán。
两峰天外碧相攒。liǎng fēng tiān wài bì xiāng zǎn。
翠蛾一滴能传语,窨住春愁不放还。cuì é yī dī néng chuán yǔ,xūn zhù chūn chóu bù fàng hái。

鹧鸪天··咏美人指甲

彭孙遹

知向窗中弄彩毫。zhī xiàng chuāng zhōng nòng cǎi háo。
墨痕隐隐沁红么。mò hén yǐn yǐn qìn hóng me。
手挥玉柱频教剪,指拨沉烟旋欲焦。shǒu huī yù zhù pín jiào jiǎn,zhǐ bō chén yān xuán yù jiāo。
风力折,嫩兰苕。fēng lì zhé,nèn lán sháo。
夜来轻蘸碧云醪。yè lái qīng zhàn bì yún láo。
芳心要使檀奴觉,一掐春肌晕未消。fāng xīn yào shǐ tán nú jué,yī qiā chūn jī yūn wèi xiāo。

玉楼春··五日饮虎丘山下题壁

彭孙遹

越衣当暑清风至。yuè yī dāng shǔ qīng fēng zhì。
芒鞋偶过云岩寺。máng xié ǒu guò yún yán sì。
虎丘山下故人家,能倒金樽留我醉。hǔ qiū shān xià gù rén jiā,néng dào jīn zūn liú wǒ zuì。
醉后难平多少事。zuì hòu nán píng duō shǎo shì。
仰天欲问天何意。yǎng tiān yù wèn tiān hé yì。
偏使鸡鸣狗盗生,却令赋客骚人死。piān shǐ jī míng gǒu dào shēng,què lìng fù kè sāo rén sǐ。

玉楼春··赠河内贾云谷

彭孙遹

三河自昔繁华地,君最风流堪自喜。sān hé zì xī fán huá dì,jūn zuì fēng liú kān zì xǐ。
莫向天涯作旅愁,人生大约如萍寄。mò xiàng tiān yá zuò lǚ chóu,rén shēng dà yuē rú píng jì。
曲江当日曾连辔。qū jiāng dāng rì céng lián pèi。
盛年略与荀郎似。shèng nián lüè yǔ xún láng shì。
今朝试向镜中看,不觉已年三十四。jīn cháo shì xiàng jìng zhōng kàn,bù jué yǐ nián sān shí sì。

玉楼春··三月晦日归舟

彭孙遹

淡烟斜日长亭暮。dàn yān xié rì zhǎng tíng mù。
难得韶光容易度。nán dé sháo guāng róng yì dù。
江南无限断肠花,枝上东风枝下雨。jiāng nán wú xiàn duàn cháng huā,zhī shàng dōng fēng zhī xià yǔ。
萋萋芳草伤心路。qī qī fāng cǎo shāng xīn lù。
一片云帆天外渡。yī piàn yún fān tiān wài dù。
人从春色去边来,舟向梦魂来处去。rén cóng chūn sè qù biān lái,zhōu xiàng mèng hún lái chù qù。

步蟾宫··书姬人素领巾

彭孙遹

一泓香雪团金钏。yī hóng xiāng xuě tuán jīn chuàn。
卸仙铢、轻盈如剪。xiè xiān zhū qīng yíng rú jiǎn。
分明只是洛川人,送微波、灵绡乍卷。fēn míng zhǐ shì luò chuān rén,sòng wēi bō líng xiāo zhà juǎn。
人间天上谁曾见。rén jiān tiān shàng shuí céng jiàn。
生受了、玉柔花软。shēng shòu le yù róu huā ruǎn。
情知薄福为伊消,拚不做、黑头王掾。qíng zhī báo fú wèi yī xiāo,pàn bù zuò hēi tóu wáng yuàn。

雨中花··解嘲

彭孙遹

曲生已拜尚书尹。qū shēng yǐ bài shàng shū yǐn。
毛生又摄中书品。máo shēng yòu shè zhōng shū pǐn。
橘叟千头,竹君千户,尽领通侯印。jú sǒu qiān tóu,zhú jūn qiān hù,jǐn lǐng tōng hóu yìn。
羽客乘轩花锡衮。yǔ kè chéng xuān huā xī gǔn。
先生岂合长栖遁。xiān shēng qǐ hé zhǎng qī dùn。
官柳排衙,官蛙叠鼓,官补南柯郡。guān liǔ pái yá,guān wā dié gǔ,guān bǔ nán kē jùn。

夜行船··花底私语

彭孙遹

半蝉鸳绡轻蘸碧。bàn chán yuān xiāo qīng zhàn bì。
软春纤湘纨无力。ruǎn chūn xiān xiāng wán wú lì。
圆靥初分,横波欲泻,心事有谁知得。yuán yè chū fēn,héng bō yù xiè,xīn shì yǒu shuí zhī dé。
解意芳姿偏作剧。jiě yì fāng zī piān zuò jù。
故意儿弄人羞涩。gù yì ér nòng rén xiū sè。
笑指莲花,向侬偷问,可似粉郎颜色。xiào zhǐ lián huā,xiàng nóng tōu wèn,kě shì fěn láng yán sè。

虞美人··咏

彭孙遹

香魂帐底随烟冷。xiāng hún zhàng dǐ suí yān lěng。
判与春风领。pàn yǔ chūn fēng lǐng。
柔枝留得可怜名。róu zhī liú dé kě lián míng。
一捻红衣犹似舞人轻。yī niǎn hóng yī yóu shì wǔ rén qīng。
娇歌小按伤心拍。jiāo gē xiǎo àn shāng xīn pāi。
楚楚绡裳湿。chǔ chǔ xiāo shang shī。
玉环飞燕已成尘。yù huán fēi yàn yǐ chéng chén。
不道虞兮原是此花身。bù dào yú xī yuán shì cǐ huā shēn。

虞美人··偶赋

彭孙遹

小楼昨夜霜华凝。xiǎo lóu zuó yè shuāng huá níng。
膏薄兰心冷。gāo báo lán xīn lěng。
红烟几缕暗香浓。hóng yān jǐ lǚ àn xiāng nóng。
可惜一场欢会太匆匆。kě xī yī chǎng huān huì tài cōng cōng。
今朝行到纱窗下。jīn cháo xíng dào shā chuāng xià。
刚值梳头罢。gāng zhí shū tóu bà。
回眸一笑转嫣然。huí móu yī xiào zhuǎn yān rán。
恰似三生石畔旧因缘。qià shì sān shēng shí pàn jiù yīn yuán。

虞美人··闺情

彭孙遹

连枝兰烛荧荧影。lián zhī lán zhú yíng yíng yǐng。
帘外秋风冷。lián wài qiū fēng lěng。
神丝绣褥郁金香。shén sī xiù rù yù jīn xiāng。
不觉犀梳低堕枕函傍。bù jué xī shū dī duò zhěn hán bàng。
纤纤玉指如萌削。xiān xiān yù zhǐ rú méng xuē。
数遍阳台约。shù biàn yáng tái yuē。
脂殷粉弱最伤情。zhī yīn fěn ruò zuì shāng qíng。
偏是行云梦好易为醒。piān shì xíng yún mèng hǎo yì wèi xǐng。