古诗词

更漏子··五日

彭孙遹

展罗衣,宽宝缬。zhǎn luó yī,kuān bǎo xié。
团就一窝香雪。tuán jiù yī wō xiāng xuě。
珠箔下,画屏中。zhū bó xià,huà píng zhōng。
重施绣抹胸。zhòng shī xiù mǒ xiōng。
梅雨溅,荷风扇。méi yǔ jiàn,hé fēng shàn。
钗上翠符频颤。chāi shàng cuì fú pín chàn。
多少事,费沉吟。duō shǎo shì,fèi chén yín。
日长倦不禁。rì zhǎng juàn bù jìn。
彭孙遹

彭孙遹

彭孙遹(yù)(1631—1700)清初官员、词人,与王士祯齐名,时号“彭王”。字骏孙,号羡门,又号金粟山人,浙江海盐武原镇人。彭孙贻从弟,顺治十六年进士。康熙十八年举博学鸿词科第一,授编修。历吏部侍郎兼翰林掌院学士,为《明史》总裁。诗工整和谐,以五、七言律为长,近于唐代的刘长卿。词工小令,多香艳之作,有“吹气如兰彭十郎”之称。著有《南往集》、《延露词》。 彭孙遹的作品>>

猜您喜欢

虞美人··灯下

彭孙遹

绕廊试觅芳踪去。rào láng shì mì fāng zōng qù。
数点蘋花雨。shù diǎn píng huā yǔ。
九微灯下见渠侬。jiǔ wēi dēng xià jiàn qú nóng。
恰是巫山神女梦中逢。qià shì wū shān shén nǚ mèng zhōng féng。
月棱隐约唇朱小。yuè léng yǐn yuē chún zhū xiǎo。
簇蝶湘裙袅。cù dié xiāng qún niǎo。
玉箫吹彻兽烟温。yù xiāo chuī chè shòu yān wēn。
记得横波不转暗窥人。jì dé héng bō bù zhuǎn àn kuī rén。

虞美人··登太白酒楼和董苍水韵

彭孙遹

青苍齐鲁垂垂小。qīng cāng qí lǔ chuí chuí xiǎo。
十二山河绕。shí èr shān hé rào。
衔杯笑杀世人忙。xián bēi xiào shā shì rén máng。
不道次公当日醒而狂。bù dào cì gōng dāng rì xǐng ér kuáng。
骑鲸客去烟波暝。qí jīng kè qù yān bō míng。
碧落无音信。bì luò wú yīn xìn。
振衣一上谪仙楼。zhèn yī yī shàng zhé xiān lóu。
遥望长安不见使人愁。yáo wàng zhǎng ān bù jiàn shǐ rén chóu。

南乡子··采兰

彭孙遹

微雨过池塘。wēi yǔ guò chí táng。
玉骨才胜翠莞凉。yù gǔ cái shèng cuì guǎn liáng。
乍起犹然闲徙倚,纱窗。zhà qǐ yóu rán xián xǐ yǐ,shā chuāng。
一叶红蕖坠笔床。yī yè hóng qú zhuì bǐ chuáng。
楚畹媚幽芳。chǔ wǎn mèi yōu fāng。
小摘兰丛助晓妆。xiǎo zhāi lán cóng zhù xiǎo zhuāng。
半晌沉吟缘底事,思量。bàn shǎng chén yín yuán dǐ shì,sī liàng。
有个人儿竟体香。yǒu gè rén ér jìng tǐ xiāng。

鹊桥仙··清明

彭孙遹

烟芜泻浪,晴川铺练,一阵风来吹皱。yān wú xiè làng,qíng chuān pù liàn,yī zhèn fēng lái chuī zhòu。
韶光百五禁烟时,又过了、几番花候。sháo guāng bǎi wǔ jìn yān shí,yòu guò le jǐ fān huā hòu。
夭桃染晕,垂杨拖线,万点春光泄漏。yāo táo rǎn yūn,chuí yáng tuō xiàn,wàn diǎn chūn guāng xiè lòu。
口噙红豆寄多情,为谁把、相思尝透。kǒu qín hóng dòu jì duō qíng,wèi shuí bǎ xiāng sī cháng tòu。

踏莎行··悼兄女

彭孙遹

四韵拈成,六书摹遍,小窗夜夜温文选。sì yùn niān chéng,liù shū mó biàn,xiǎo chuāng yè yè wēn wén xuǎn。
绣床竟日不闻声,间来学弄湘妃管。xiù chuáng jìng rì bù wén shēng,jiān lái xué nòng xiāng fēi guǎn。
白璧难坚,彩云易断。bái bì nán jiān,cǎi yún yì duàn。
此生何处重相见。cǐ shēng hé chù zhòng xiāng jiàn。
銮江一纸断肠书,泪痕遥洒登高宴。luán jiāng yī zhǐ duàn cháng shū,lèi hén yáo sǎ dēng gāo yàn。

踏莎行··春暮

彭孙遹

莺掷金梭,柳抛翠缕。yīng zhì jīn suō,liǔ pāo cuì lǚ。
盈盈娇眼慵难举。yíng yíng jiāo yǎn yōng nán jǔ。
落花一夜嫁东风,无情蜂蝶轻相许。luò huā yī yè jià dōng fēng,wú qíng fēng dié qīng xiāng xǔ。
尺五楼台,秋千笑语。chǐ wǔ lóu tái,qiū qiān xiào yǔ。
青鞋湿透胭脂雨。qīng xié shī tòu yān zhī yǔ。
流波千里送春归,棠梨开尽愁无主。liú bō qiān lǐ sòng chūn guī,táng lí kāi jǐn chóu wú zhǔ。

踏莎行··题美人画扇

彭孙遹

点点凌波,些些眉妩。diǎn diǎn líng bō,xiē xiē méi wǔ。
玉莲花下私行去。yù lián huā xià sī xíng qù。
花光脸色不分明,红酥欲凝娇无语。huā guāng liǎn sè bù fēn míng,hóng sū yù níng jiāo wú yǔ。
醉玉如烟,汗妆如雨。zuì yù rú yān,hàn zhuāng rú yǔ。
风流体态还如许。fēng liú tǐ tài hái rú xǔ。
罗衣恰好半身长,依稀已到销魂处。luó yī qià hǎo bàn shēn zhǎng,yī xī yǐ dào xiāo hún chù。

踏莎行··将游岭南却寄

彭孙遹

荔子香寒,珠官色冷,绿溪雨暗桄榔影。lì zi xiāng hán,zhū guān sè lěng,lǜ xī yǔ àn guāng láng yǐng。
枉将泪眼望南云,梦魂不渡梅花岭。wǎng jiāng lèi yǎn wàng nán yún,mèng hún bù dù méi huā lǐng。
翠羽双飞,素馨千顷。cuì yǔ shuāng fēi,sù xīn qiān qǐng。
此方仍是繁华境。cǐ fāng réng shì fán huá jìng。
仙梅开日是来时,一枝归把相思赠。xiān méi kāi rì shì lái shí,yī zhī guī bǎ xiāng sī zèng。

虞美人··锡山舟中独酌

彭孙遹

玉卮如雪溶溶白。yù zhī rú xuě róng róng bái。
卮酒还同色。zhī jiǔ hái tóng sè。
水云影里叩船舷。shuǐ yún yǐng lǐ kòu chuán xián。
无情月也解相怜。wú qíng yuè yě jiě xiāng lián。
为人圆。wèi rén yuán。
垆头肯典鹴裘否。lú tóu kěn diǎn shuāng qiú fǒu。
归取文君酒。guī qǔ wén jūn jiǔ。
碧桃花下醉摩娑。bì táo huā xià zuì mó suō。
秦筝赵瑟倚声歌。qín zhēng zhào sè yǐ shēng gē。
乐谁多。lè shuí duō。

小重山··扶病

彭孙遹

迟日园亭禊事收。chí rì yuán tíng xì shì shōu。
那时扶病送、上兰舟。nà shí fú bìng sòng shàng lán zhōu。
千丝万绪在心头。qiān sī wàn xù zài xīn tóu。
方寸地,著得许多愁。fāng cùn dì,zhù dé xǔ duō chóu。
风雨几曾休。fēng yǔ jǐ céng xiū。
怪来人意冷、似新秋。guài lái rén yì lěng shì xīn qiū。
晚天莫倚最高楼。wǎn tiān mò yǐ zuì gāo lóu。
楼下水,一曲断肠流。lóu xià shuǐ,yī qū duàn cháng liú。

临江仙··遣信

彭孙遹

青琐馀烟犹在握,几年香冷巾㡚。qīng suǒ yú yān yóu zài wò,jǐ nián xiāng lěng jīn gōu。
此生为客几时休。cǐ shēng wèi kè jǐ shí xiū。
殷勤江上鲤,清泪湿书邮。yīn qín jiāng shàng lǐ,qīng lèi shī shū yóu。
欲向镜中扶柳鬓,鬓丝知为谁秋。yù xiàng jìng zhōng fú liǔ bìn,bìn sī zhī wèi shuí qiū。
春阴漠漠锁层楼。chūn yīn mò mò suǒ céng lóu。
斜阳如弱水,只管向西流。xié yáng rú ruò shuǐ,zhǐ guǎn xiàng xī liú。

临江仙··听雨

彭孙遹

倚枕清宵愁不寐,纸窗乱扑春虫。yǐ zhěn qīng xiāo chóu bù mèi,zhǐ chuāng luàn pū chūn chóng。
尖寒偏易掠轻容。jiān hán piān yì lüè qīng róng。
空堂群响寂,人在雨声中。kōng táng qún xiǎng jì,rén zài yǔ shēng zhōng。
五夜莲筹频下尽,料应花睡方浓。wǔ yè lián chóu pín xià jǐn,liào yīng huā shuì fāng nóng。
可怜零落绮香丛。kě lián líng luò qǐ xiāng cóng。
蜀魂悽欲断,相对泣残红。shǔ hún qī yù duàn,xiāng duì qì cán hóng。

临江仙··姑苏怀古

彭孙遹

千载霸图销歇也,西风废苑长洲。qiān zài bà tú xiāo xiē yě,xī fēng fèi yuàn zhǎng zhōu。
吴东门外一江秋。wú dōng mén wài yī jiāng qiū。
剩将亡国恨,不尽古今流。shèng jiāng wáng guó hèn,bù jǐn gǔ jīn liú。
台上鹧鸪台下鹿,兴亡转盼都休。tái shàng zhè gū tái xià lù,xīng wáng zhuǎn pàn dōu xiū。
烟波空羡五湖游。yān bō kōng xiàn wǔ hú yóu。
青山和绿水,迁换几渔舟。qīng shān hé lǜ shuǐ,qiān huàn jǐ yú zhōu。

临江仙··闻声

彭孙遹

亸袖无言檀注小,窗前曾见微行。duǒ xiù wú yán tán zhù xiǎo,chuāng qián céng jiàn wēi xíng。
隔窗闻唤侍儿名。gé chuāng wén huàn shì ér míng。
风飘莺语脆,故是向人声。fēng piāo yīng yǔ cuì,gù shì xiàng rén shēng。
两字轻绡和小玉,千娇百媚横生。liǎng zì qīng xiāo hé xiǎo yù,qiān jiāo bǎi mèi héng shēng。
吹来气作楚兰馨。chuī lái qì zuò chǔ lán xīn。
今生有分么,消受一声卿。jīn shēng yǒu fēn me,xiāo shòu yī shēng qīng。

唐多令··人日雪中立春

彭孙遹

玉砌烂仙葩。yù qì làn xiān pā。
朱栱渲紫霞。zhū gǒng xuàn zǐ xiá。
小梅几点逗檐牙。xiǎo méi jǐ diǎn dòu yán yá。
彩胜银幡齐插鬓,没多个,一些些。cǎi shèng yín fān qí chā bìn,méi duō gè,yī xiē xiē。
绣帖熨窗纱。xiù tiē yùn chuāng shā。
窗中金缕花。chuāng zhōng jīn lǚ huā。
东风力软半天斜。dōng fēng lì ruǎn bàn tiān xié。
吹起一庭香雪舞,春先到,谢娘家。chuī qǐ yī tíng xiāng xuě wǔ,chūn xiān dào,xiè niáng jiā。