古诗词

更漏子··五日

彭孙遹

展罗衣,宽宝缬。zhǎn luó yī,kuān bǎo xié。
团就一窝香雪。tuán jiù yī wō xiāng xuě。
珠箔下,画屏中。zhū bó xià,huà píng zhōng。
重施绣抹胸。zhòng shī xiù mǒ xiōng。
梅雨溅,荷风扇。méi yǔ jiàn,hé fēng shàn。
钗上翠符频颤。chāi shàng cuì fú pín chàn。
多少事,费沉吟。duō shǎo shì,fèi chén yín。
日长倦不禁。rì zhǎng juàn bù jìn。
彭孙遹

彭孙遹

彭孙遹(yù)(1631—1700)清初官员、词人,与王士祯齐名,时号“彭王”。字骏孙,号羡门,又号金粟山人,浙江海盐武原镇人。彭孙贻从弟,顺治十六年进士。康熙十八年举博学鸿词科第一,授编修。历吏部侍郎兼翰林掌院学士,为《明史》总裁。诗工整和谐,以五、七言律为长,近于唐代的刘长卿。词工小令,多香艳之作,有“吹气如兰彭十郎”之称。著有《南往集》、《延露词》。 彭孙遹的作品>>

猜您喜欢

忆少年··忆远

彭孙遹

闲来极目,朦胧不辨,江天云树。xián lái jí mù,méng lóng bù biàn,jiāng tiān yún shù。
怀中数行泪,向何人弹与。huái zhōng shù xíng lèi,xiàng hé rén dàn yǔ。
日日潮回乌角渡。rì rì cháo huí wū jiǎo dù。
赶不上、萧郎行处。gǎn bù shàng xiāo láng xíng chù。
仙裙且休系,仗东风吹去。xiān qún qiě xiū xì,zhàng dōng fēng chuī qù。

更漏子··午饮

彭孙遹

额妆轻,眉影细。é zhuāng qīng,méi yǐng xì。
发际莹莹光腻。fā jì yíng yíng guāng nì。
收宝镜,炷沉烟。shōu bǎo jìng,zhù chén yān。
低头急绣缠。dī tóu jí xiù chán。
菖蒲碧,榴房赤。chāng pú bì,liú fáng chì。
午酒中人无力。wǔ jiǔ zhōng rén wú lì。
罗袂薄,晚风凉。luó mèi báo,wǎn fēng liáng。
幽兰被体香。yōu lán bèi tǐ xiāng。

荆州亭·晚眺

彭孙遹

小阁愁来独倚。xiǎo gé chóu lái dú yǐ。
四合彤云垂地。sì hé tóng yún chuí dì。
若要不思乡,夜夜除非沉醉。ruò yào bù sī xiāng,yè yè chú fēi chén zuì。
酒后寒生半臂。jiǔ hòu hán shēng bàn bì。
著处牵萦人意。zhù chù qiān yíng rén yì。
珍重旧罗巾,曾揾美人香泪。zhēn zhòng jiù luó jīn,céng wèn měi rén xiāng lèi。

甘草子·今夕

彭孙遹

春恨。chūn hèn。
耽过年时,今夕消除尽。dān guò nián shí,jīn xī xiāo chú jǐn。
花月也羞明,两两生娇晕。huā yuè yě xiū míng,liǎng liǎng shēng jiāo yūn。
阶下绿茵青稳。jiē xià lǜ yīn qīng wěn。
合眼处、兰缣初褪,一啮文犀为伊忍。hé yǎn chù lán jiān chū tuì,yī niè wén xī wèi yī rěn。
狂杀人风韵。kuáng shā rén fēng yùn。

阮郎归··旅思

彭孙遹

院门花影锁重重。yuàn mén huā yǐng suǒ zhòng zhòng。
行云天外峰。xíng yún tiān wài fēng。
梦魂吹去杳无踪。mèng hún chuī qù yǎo wú zōng。
此时愁杀侬。cǐ shí chóu shā nóng。
风剪剪,月胧胧。fēng jiǎn jiǎn,yuè lóng lóng。
春霜压被浓。chūn shuāng yā bèi nóng。
万千心事霎时中。wàn qiān xīn shì shà shí zhōng。
狂儿撼晓钟。kuáng ér hàn xiǎo zhōng。

阮郎归··春晓

彭孙遹

灵扉谁焉卷仙旌。líng fēi shuí yān juǎn xiān jīng。
霞光透月棂。xiá guāng tòu yuè líng。
几回欲去又消停。jǐ huí yù qù yòu xiāo tíng。
朝寒不自胜。cháo hán bù zì shèng。
明镜启,晓篝轻。míng jìng qǐ,xiǎo gōu qīng。
宫香分外清。gōng xiāng fēn wài qīng。
依微花气满云屏。yī wēi huā qì mǎn yún píng。
春禽无数声。chūn qín wú shù shēng。

阮郎归··归思

彭孙遹

玉河官酒送行时。yù hé guān jiǔ sòng xíng shí。
轻黄遍柳丝。qīng huáng biàn liǔ sī。
仙桥认取再来期。xiān qiáo rèn qǔ zài lái qī。
花骢骄欲飞。huā cōng jiāo yù fēi。
人事换,岁华非。rén shì huàn,suì huá fēi。
江云望眼迷。jiāng yún wàng yǎn mí。
年年风雪满征衣。nián nián fēng xuě mǎn zhēng yī。
思归又怕归。sī guī yòu pà guī。

眉峰碧·春闺

彭孙遹

漫把重帘约。màn bǎ zhòng lián yuē。
已觉朝寒略。yǐ jué cháo hán lüè。
春色原来一夜深,看桃李、参差发。chūn sè yuán lái yī yè shēn,kàn táo lǐ cān chà fā。
红泪垂银蜡。hóng lèi chuí yín là。
烟缕青于发。yān lǚ qīng yú fā。
午幕人声悄不闻,隔花细雨流莺滑。wǔ mù rén shēng qiāo bù wén,gé huā xì yǔ liú yīng huá。

眼儿媚··秋思

彭孙遹

空阶夜雨滴心头。kōng jiē yè yǔ dī xīn tóu。
凉雁过西楼。liáng yàn guò xī lóu。
一行秋色,十分归思,万点离愁。yī xíng qiū sè,shí fēn guī sī,wàn diǎn lí chóu。
自被浮名羁绊后,长似断蓬流。zì bèi fú míng jī bàn hòu,zhǎng shì duàn péng liú。
凄凄双杵,朦朦残月,渺渺孤舟。qī qī shuāng chǔ,méng méng cán yuè,miǎo miǎo gū zhōu。

锦堂春·柬既庭

彭孙遹

涂辙正妨我辈,溪山合老狂夫。tú zhé zhèng fáng wǒ bèi,xī shān hé lǎo kuáng fū。
为报故人休复尔,钟鼓骇爰居。wèi bào gù rén xiū fù ěr,zhōng gǔ hài yuán jū。
心已絮泥灰木,身拚月媵花奴。xīn yǐ xù ní huī mù,shēn pàn yuè yìng huā nú。
须知富贵非吾愿,遮莫执金吾。xū zhī fù guì fēi wú yuàn,zhē mò zhí jīn wú。

桃源忆故人·社日

彭孙遹

平皋翠縠浓于染。píng gāo cuì hú nóng yú rǎn。
一幅晴芜青茜。yī fú qíng wú qīng qiàn。
旧社酒徒零乱。jiù shè jiǔ tú líng luàn。
添得红襟燕。tiān dé hóng jīn yàn。
扮榆往事还重见。bàn yú wǎng shì hái zhòng jiàn。
窃炙归来春宴。qiè zhì guī lái chūn yàn。
人在樱桃庭院。rén zài yīng táo tíng yuàn。
今夜停针线。jīn yè tíng zhēn xiàn。

摊破浣溪沙·读高季迪缶鸣集

彭孙遹

何处登临忆侍郎。hé chù dēng lín yì shì láng。
无边草树路微茫。wú biān cǎo shù lù wēi máng。
依旧青丘湖下水,接东江。yī jiù qīng qiū hú xià shuǐ,jiē dōng jiāng。
旧宅已随烟里没,遗编曾向箧中藏。jiù zhái yǐ suí yān lǐ méi,yí biān céng xiàng qiè zhōng cáng。
叹息当时同辈少,压徐杨。tàn xī dāng shí tóng bèi shǎo,yā xú yáng。

武陵春··和漱玉词,同阮亭作

彭孙遹

柳亸莺娇蜂蝶闹,春色满枝头。liǔ duǒ yīng jiāo fēng dié nào,chūn sè mǎn zhī tóu。
暮雨朝云不肯休。mù yǔ cháo yún bù kěn xiū。
遮莫太风流。zhē mò tài fēng liú。
花满湘江波正绿,莫上木兰舟。huā mǎn xiāng jiāng bō zhèng lǜ,mò shàng mù lán zhōu。
若向湘江共舣舟。ruò xiàng xiāng jiāng gòng yǐ zhōu。
又添得、一般愁。yòu tiān dé yī bān chóu。

武陵春··将游吴门。先寄家兄云客

彭孙遹

三月韶光应已暮,花事委行尘。sān yuè sháo guāng yīng yǐ mù,huā shì wěi xíng chén。
画帆拟泛石湖滨。huà fān nǐ fàn shí hú bīn。
修禊及佳辰。xiū xì jí jiā chén。
寄语流杯亭下客,沽酒莫辞贫。jì yǔ liú bēi tíng xià kè,gū jiǔ mò cí pín。
风吹船玉皱红鳞。fēng chuī chuán yù zhòu hóng lín。
一呕木兰春。yī ǒu mù lán chūn。

太常引··留别

彭孙遹

脆红娇白媵残春。cuì hóng jiāo bái yìng cán chūn。
香梦细于尘。xiāng mèng xì yú chén。
画阁又斜曛。huà gé yòu xié xūn。
空羡杀、乌龙锦茵。kōng xiàn shā wū lóng jǐn yīn。
无边风浪,无凭书札,从此隔重闉。wú biān fēng làng,wú píng shū zhá,cóng cǐ gé zhòng yīn。
一掬小江津。yī jū xiǎo jiāng jīn。
浣不去、相思泪痕。huàn bù qù xiāng sī lèi hén。
2041234567»