古诗词

元日

何吾驺

岁序潜潜转老夫,男子须眉胡为乎。suì xù qián qián zhuǎn lǎo fū,nán zi xū méi hú wèi hū。
生世只教世用我,平生慷慨渐含糊。shēng shì zhǐ jiào shì yòng wǒ,píng shēng kāng kǎi jiàn hán hú。
吾驺生,汝何厌厌逐风尘。wú zōu shēng,rǔ hé yàn yàn zhú fēng chén。
吾驺生,汝何懵懵失古人。wú zōu shēng,rǔ hé měng měng shī gǔ rén。
古人功业文章俱陈迹,惟有明心如灯照万亿。gǔ rén gōng yè wén zhāng jù chén jì,wéi yǒu míng xīn rú dēng zhào wàn yì。
生前鼓舞尽英雄,千古还从心里觅。shēng qián gǔ wǔ jǐn yīng xióng,qiān gǔ hái cóng xīn lǐ mì。
身后空名知若何,英雄还自长太息。shēn hòu kōng míng zhī ruò hé,yīng xióng hái zì zhǎng tài xī。
吾驺生,汝当知,汝形为浮沤。wú zōu shēng,rǔ dāng zhī,rǔ xíng wèi fú ōu。
汝当知,汝身为不朽。rǔ dāng zhī,rǔ shēn wèi bù xiǔ。
世人颠倒复沉迷,万事倏忽成老丑。shì rén diān dào fù chén mí,wàn shì shū hū chéng lǎo chǒu。
日暮屈指计当年,白头忽忽虚简篇。rì mù qū zhǐ jì dāng nián,bái tóu hū hū xū jiǎn piān。
乃始咨嗟少壮事,病如老妪谁相怜。nǎi shǐ zī jiē shǎo zhuàng shì,bìng rú lǎo yù shuí xiāng lián。
吾驺生,汝闻此言当起舞,莫使湮沉悲末路。wú zōu shēng,rǔ wén cǐ yán dāng qǐ wǔ,mò shǐ yān chén bēi mò lù。
丈夫何事不可为,只手挥来看注措。zhàng fū hé shì bù kě wèi,zhǐ shǒu huī lái kàn zhù cuò。
卞和之玉本非狂,卞和何事哭相于。biàn hé zhī yù běn fēi kuáng,biàn hé hé shì kū xiāng yú。
青天大地久且长,一时不信万古看。qīng tiān dà dì jiǔ qiě zhǎng,yī shí bù xìn wàn gǔ kàn。
莘耕渭钓谁相知,丈夫功名会有期。shēn gēng wèi diào shuí xiāng zhī,zhàng fū gōng míng huì yǒu qī。
李斯黄犬自悲哀,南阳高卧自希夷。lǐ sī huáng quǎn zì bēi āi,nán yáng gāo wò zì xī yí。
鲁连一纸重千金,荆轲拔剑易水流。lǔ lián yī zhǐ zhòng qiān jīn,jīng kē bá jiàn yì shuǐ liú。
豪侠还须鬼神泣,况有尼山诵孔丘。háo xiá hái xū guǐ shén qì,kuàng yǒu ní shān sòng kǒng qiū。
名亦不易立,功亦不易成,功名只须依本性。míng yì bù yì lì,gōng yì bù yì chéng,gōng míng zhǐ xū yī běn xìng。
城市未必喧,山林未必深。chéng shì wèi bì xuān,shān lín wèi bì shēn。
山林城市在人心,吾驺生。shān lín chéng shì zài rén xīn,wú zōu shēng。

何吾驺

明广东香山人,字龙友,号家冈。万历四十七年进士。官少詹事。崇祯六年擢礼部尚书,旋入阁,与首辅温体仁不协,罢去。南明隆武帝召为内阁首辅。闽疆既失,赴广州,永历帝以原官召之,引疾辞去。有《宝纶阁集》。 何吾驺的作品>>

猜您喜欢

文与叔山园十咏修竹馆

何吾驺

羽翼既已好,鸣声涧水深。yǔ yì jì yǐ hǎo,míng shēng jiàn shuǐ shēn。
不听惊人韵,谁知求友心。bù tīng jīng rén yùn,shuí zhī qiú yǒu xīn。

文与叔山园十咏修竹馆

何吾驺

登山既采蘩,临溪复杂芷。dēng shān jì cǎi fán,lín xī fù zá zhǐ。
停桡问木兰,远远洛神至。tíng ráo wèn mù lán,yuǎn yuǎn luò shén zhì。

文与叔山园十咏修竹馆

何吾驺

夜卧虚岩冷,天高闻洞箫。yè wò xū yán lěng,tiān gāo wén dòng xiāo。
问之不见人,屿上风萧萧。wèn zhī bù jiàn rén,yǔ shàng fēng xiāo xiāo。

文与叔山园十咏修竹馆

何吾驺

扪萝度石桥,水碧前山绿。mén luó dù shí qiáo,shuǐ bì qián shān lǜ。
远公大笑来,东林景一幅。yuǎn gōng dà xiào lái,dōng lín jǐng yī fú。

文与叔山园十咏修竹馆

何吾驺

纵有东山妓,何如一树花。zòng yǒu dōng shān jì,hé rú yī shù huā。
朝朝傅粉面,带醉夕阳斜。cháo cháo fù fěn miàn,dài zuì xī yáng xié。

文与叔山园十咏修竹馆

何吾驺

千百年之间,辋川图若见。qiān bǎi nián zhī jiān,wǎng chuān tú ruò jiàn。
不到文杏亭,那识王维面。bù dào wén xìng tíng,nà shí wáng wéi miàn。

文与叔山园十咏修竹馆

何吾驺

平生无艳情,不奈柳条轻。píng shēng wú yàn qíng,bù nài liǔ tiáo qīng。
但看堤前絮,怀人百感生。dàn kàn dī qián xù,huái rén bǎi gǎn shēng。

文与叔山园十咏修竹馆

何吾驺

冷眼看世界,何处非虚空。lěng yǎn kàn shì jiè,hé chù fēi xū kōng。
似有登台者,飘然御八风。shì yǒu dēng tái zhě,piāo rán yù bā fēng。

文与叔山园十咏修竹馆

何吾驺

疏萍复浅水,微风浪不起。shū píng fù qiǎn shuǐ,wēi fēng làng bù qǐ。
何处无天机,难为众解耳。hé chù wú tiān jī,nán wèi zhòng jiě ěr。

赠斗初山人种水松

何吾驺

欲访水龙眠,十万弥陀发。yù fǎng shuǐ lóng mián,shí wàn mí tuó fā。
随风到涛声,有与烟霞骨。suí fēng dào tāo shēng,yǒu yǔ yān xiá gǔ。

吸和轩四首

何吾驺

夜卧吸和轩,风寒吹夜起。yè wò xī hé xuān,fēng hán chuī yè qǐ。
四顾天无人,皎皎者谁子。sì gù tiān wú rén,jiǎo jiǎo zhě shuí zi。

吸和轩四首

何吾驺

天下尽中人,高者有巢许。tiān xià jǐn zhōng rén,gāo zhě yǒu cháo xǔ。
愿及洗耳时,得闻弃瓢语。yuàn jí xǐ ěr shí,dé wén qì piáo yǔ。

吸和轩四首

何吾驺

君心似春云,变幻在倏忽。jūn xīn shì chūn yún,biàn huàn zài shū hū。
我心似秋云,澄澄对皎日。wǒ xīn shì qiū yún,chéng chéng duì jiǎo rì。

吸和轩四首

何吾驺

离骚容易熟,痛饮未应难。lí sāo róng yì shú,tòng yǐn wèi yīng nán。
若解杯中趣,当筵振羽翰。ruò jiě bēi zhōng qù,dāng yán zhèn yǔ hàn。

邸中种竹十二首

何吾驺

生平文与可,挂壁想馀寒。shēng píng wén yǔ kě,guà bì xiǎng yú hán。
何似空阶下,修枝扫箨冠。hé shì kōng jiē xià,xiū zhī sǎo tuò guān。