古诗词

元夕

曹义

圣皇抚运寰宇清,熙熙民物跻升平。shèng huáng fǔ yùn huán yǔ qīng,xī xī mín wù jī shēng píng。
时临元夕月光满,郁葱佳气盈瑶京。shí lín yuán xī yuè guāng mǎn,yù cōng jiā qì yíng yáo jīng。
放灯诏许民同乐,一天星斗增辉明。fàng dēng zhào xǔ mín tóng lè,yī tiān xīng dòu zēng huī míng。
九重宫阙凌空起,翠拥鳌山五云里。jiǔ zhòng gōng quē líng kōng qǐ,cuì yōng áo shān wǔ yún lǐ。
金莲万斛散晴霞,花树千章映罗绮。jīn lián wàn hú sàn qíng xiá,huā shù qiān zhāng yìng luó qǐ。
群仙跨鹤自瑶池,驭风冷然游帝里。qún xiān kuà hè zì yáo chí,yù fēng lěng rán yóu dì lǐ。
銮舆仗簇从天来,香凝辇道无纤埃。luán yú zhàng cù cóng tiān lái,xiāng níng niǎn dào wú xiān āi。
箫韶叶奏太平曲,琼浆满泛流霞杯。xiāo sháo yè zòu tài píng qū,qióng jiāng mǎn fàn liú xiá bēi。
金吾传宣夜弛禁,九关不钥通宵开。jīn wú chuán xuān yè chí jìn,jiǔ guān bù yào tōng xiāo kāi。
欢声洋洋达苍昊,祥辉照映蓬莱岛。huān shēng yáng yáng dá cāng hào,xiáng huī zhào yìng péng lái dǎo。
四时富贵何如春,此夜风光良更好。sì shí fù guì hé rú chūn,cǐ yè fēng guāng liáng gèng hǎo。
伶官次第百技陈,臣庶纷纷乐熙皞。líng guān cì dì bǎi jì chén,chén shù fēn fēn lè xī hào。
总知圣德冠百王,子惠亿兆垂恩光。zǒng zhī shèng dé guān bǎi wáng,zi huì yì zhào chuí ēn guāng。
天人友庆隆万福,皇图巩固同天长。tiān rén yǒu qìng lóng wàn fú,huáng tú gǒng gù tóng tiān zhǎng。
微臣快睹愧无补,敬歌天保酬虞唐。wēi chén kuài dǔ kuì wú bǔ,jìng gē tiān bǎo chóu yú táng。

曹义

明应天府句容人,字子宜。永乐十三年进士。授翰林院编修,升礼部主事,累迁南京吏部尚书。正统末,京师告急,奉命守崇文门。天顺初辞官归。有《默庵集》。 曹义的作品>>

猜您喜欢

赋竹

曹义

梦忆湘江路渺漫,鹧鸪啼处碧云寒。mèng yì xiāng jiāng lù miǎo màn,zhè gū tí chù bì yún hán。
澹烟疏雨孤舟晚,曾记推蓬醉后看。dàn yān shū yǔ gū zhōu wǎn,céng jì tuī péng zuì hòu kàn。

海棠白头翁

曹义

独怜幽鸟有何愁,飞向花间也白头。dú lián yōu niǎo yǒu hé chóu,fēi xiàng huā jiān yě bái tóu。
应是春归留不住,东风啼断恨无休。yīng shì chūn guī liú bù zhù,dōng fēng tí duàn hèn wú xiū。

梅竹幽禽

曹义

陇梅花发雪晴时,独□疏篁晚色宜。lǒng méi huā fā xuě qíng shí,dú shū huáng wǎn sè yí。
何事幽禽不归去,应怜冰玉到寒枝。hé shì yōu qín bù guī qù,yīng lián bīng yù dào hán zhī。

闻讣音后不入睡省口号

曹义

纱窗日上梦初醒,惊喜官闲志虑宁。shā chuāng rì shàng mèng chū xǐng,jīng xǐ guān xián zhì lǜ níng。
记得金门听漏日,几回和月候龙庭。jì dé jīn mén tīng lòu rì,jǐ huí hé yuè hòu lóng tíng。

挽老先生高味道之祖也时因过其家见壁上所题之诗故和其韵

曹义

翰墨淋漓色尚鲜,竟骑玄鹤上辽天。hàn mò lín lí sè shàng xiān,jìng qí xuán hè shàng liáo tiān。
别来十载重相迥,读罢题文思惘然。bié lái shí zài zhòng xiāng jiǒng,dú bà tí wén sī wǎng rán。

忆味道因窗外有蔷薇花一架故因起兴时永乐廿二年春三月也

曹义

满架蔷薇带露鲜,小窗相对暮春天。mǎn jià qiáng wēi dài lù xiān,xiǎo chuāng xiāng duì mù chūn tiān。
看花有忆同心友,尊酒孤吟思渺然。kàn huā yǒu yì tóng xīn yǒu,zūn jiǔ gū yín sī miǎo rán。

自述

曹义

乌纱玉佩锦衣鲜,待漏金门月满天。wū shā yù pèi jǐn yī xiān,dài lòu jīn mén yuè mǎn tiān。
朝罢归来兮曙色,银鞍笑坐兴飘然。cháo bà guī lái xī shǔ sè,yín ān xiào zuò xīng piāo rán。

舟中口号

曹义

十载编摩侍禁闱,一朝优诏许南归。shí zài biān mó shì jìn wéi,yī cháo yōu zhào xǔ nán guī。
春风满面欢无极,暂脱朝衣著彩衣。chūn fēng mǎn miàn huān wú jí,zàn tuō cháo yī zhù cǎi yī。

蓬窗晓眺

曹义

蓬窗睡起春日晓,远山数点晴更好。péng chuāng shuì qǐ chūn rì xiǎo,yuǎn shān shù diǎn qíng gèng hǎo。
白云飞处树依稀,紫翠空蒙如可扫。bái yún fēi chù shù yī xī,zǐ cuì kōng méng rú kě sǎo。

过洪

曹义

徐州洪下吕梁洪,巨石飞涛势若舂。xú zhōu hóng xià lǚ liáng hóng,jù shí fēi tāo shì ruò chōng。
疏凿当年谁氏力,生民犹赖禹王功。shū záo dāng nián shuí shì lì,shēng mín yóu lài yǔ wáng gōng。

过高邮湖是日烟雾望东岸仿佛如寺

曹义

野树茫茫夹岸斜,望中烟浪浩无涯。yě shù máng máng jiā àn xié,wàng zhōng yān làng hào wú yá。
高低楼阁云深处,仿佛僧家与道家。gāo dī lóu gé yún shēn chù,fǎng fú sēng jiā yǔ dào jiā。

送性初南还兼蕳诸故旧

曹义

宦游蓟北一年馀,每叹离群学业疏。huàn yóu jì běi yī nián yú,měi tàn lí qún xué yè shū。
传语江南诸故友,如何不寄半行书。chuán yǔ jiāng nán zhū gù yǒu,rú hé bù jì bàn xíng shū。

送同年田进士

曹义

紫陌香尘荡绿漪,雨晴江上草离离。zǐ mò xiāng chén dàng lǜ yī,yǔ qíng jiāng shàng cǎo lí lí。
鸟啼花落□□□,□□行人肠断时。niǎo tí huā luò,xíng rén cháng duàn shí。

冬日独坐口号

曹义

木落林空风怒号,不堪寒雨苦潇潇。mù luò lín kōng fēng nù hào,bù kān hán yǔ kǔ xiāo xiāo。
衡门镇日无人到,坐久吟怀转寂寥。héng mén zhèn rì wú rén dào,zuò jiǔ yín huái zhuǎn jì liáo。

为汤靖题小景

曹义

门掩青山白昼闲,野云时逐鹤飞还。mén yǎn qīng shān bái zhòu xián,yě yún shí zhú hè fēi hái。
幽人话到忘机处,尘事纷纷总不关。yōu rén huà dào wàng jī chù,chén shì fēn fēn zǒng bù guān。