古诗词

元夕

曹义

圣皇抚运寰宇清,熙熙民物跻升平。shèng huáng fǔ yùn huán yǔ qīng,xī xī mín wù jī shēng píng。
时临元夕月光满,郁葱佳气盈瑶京。shí lín yuán xī yuè guāng mǎn,yù cōng jiā qì yíng yáo jīng。
放灯诏许民同乐,一天星斗增辉明。fàng dēng zhào xǔ mín tóng lè,yī tiān xīng dòu zēng huī míng。
九重宫阙凌空起,翠拥鳌山五云里。jiǔ zhòng gōng quē líng kōng qǐ,cuì yōng áo shān wǔ yún lǐ。
金莲万斛散晴霞,花树千章映罗绮。jīn lián wàn hú sàn qíng xiá,huā shù qiān zhāng yìng luó qǐ。
群仙跨鹤自瑶池,驭风冷然游帝里。qún xiān kuà hè zì yáo chí,yù fēng lěng rán yóu dì lǐ。
銮舆仗簇从天来,香凝辇道无纤埃。luán yú zhàng cù cóng tiān lái,xiāng níng niǎn dào wú xiān āi。
箫韶叶奏太平曲,琼浆满泛流霞杯。xiāo sháo yè zòu tài píng qū,qióng jiāng mǎn fàn liú xiá bēi。
金吾传宣夜弛禁,九关不钥通宵开。jīn wú chuán xuān yè chí jìn,jiǔ guān bù yào tōng xiāo kāi。
欢声洋洋达苍昊,祥辉照映蓬莱岛。huān shēng yáng yáng dá cāng hào,xiáng huī zhào yìng péng lái dǎo。
四时富贵何如春,此夜风光良更好。sì shí fù guì hé rú chūn,cǐ yè fēng guāng liáng gèng hǎo。
伶官次第百技陈,臣庶纷纷乐熙皞。líng guān cì dì bǎi jì chén,chén shù fēn fēn lè xī hào。
总知圣德冠百王,子惠亿兆垂恩光。zǒng zhī shèng dé guān bǎi wáng,zi huì yì zhào chuí ēn guāng。
天人友庆隆万福,皇图巩固同天长。tiān rén yǒu qìng lóng wàn fú,huáng tú gǒng gù tóng tiān zhǎng。
微臣快睹愧无补,敬歌天保酬虞唐。wēi chén kuài dǔ kuì wú bǔ,jìng gē tiān bǎo chóu yú táng。

曹义

明应天府句容人,字子宜。永乐十三年进士。授翰林院编修,升礼部主事,累迁南京吏部尚书。正统末,京师告急,奉命守崇文门。天顺初辞官归。有《默庵集》。 曹义的作品>>

猜您喜欢

过沛县登歌风台口号一绝戏之十四年

曹义

少年曾诵大风歌,此日登临感慨多。shǎo nián céng sòng dà fēng gē,cǐ rì dēng lín gǎn kǎi duō。
千载英雄何处去,空馀碑石对寒波。qiān zài yīng xióng hé chù qù,kōng yú bēi shí duì hán bō。

中秋病中口号二绝遣兴

曹义

夜凉碧落绝纤埃,天府谁将宝鉴开。yè liáng bì luò jué xiān āi,tiān fǔ shuí jiāng bǎo jiàn kāi。
素彩迷茫摇桂影,玉波潋滟浸楼台。sù cǎi mí máng yáo guì yǐng,yù bō liàn yàn jìn lóu tái。

中秋病中口号二绝遣兴

曹义

玉斧仙家巧斫磨,六丁推出涌金波。yù fǔ xiān jiā qiǎo zhuó mó,liù dīng tuī chū yǒng jīn bō。
乾坤万里俱涵壁,岁岁无如此夜何。qián kūn wàn lǐ jù hán bì,suì suì wú rú cǐ yè hé。

口号一首戏呈性初良友

曹义

一年一度进灯诗,才薄多惭圣主知。yī nián yī dù jìn dēng shī,cái báo duō cán shèng zhǔ zhī。
不向同侪争胜负,只将忠悃答明时。bù xiàng tóng chái zhēng shèng fù,zhǐ jiāng zhōng kǔn dá míng shí。

得家书口号寄回

曹义

庭闱久别客金台,几度音书远寄来。tíng wéi jiǔ bié kè jīn tái,jǐ dù yīn shū yuǎn jì lái。
问我归期归未得,西风须待菊花开。wèn wǒ guī qī guī wèi dé,xī fēng xū dài jú huā kāi。

春日病中感怀四绝戏嘲同年诸知巳嘲秦性初

曹义

客窗卧病两旬馀,每叹交游日渐疏。kè chuāng wò bìng liǎng xún yú,měi tàn jiāo yóu rì jiàn shū。
独有山阴旧知巳,朝回几度到衡庐。dú yǒu shān yīn jiù zhī sì,cháo huí jǐ dù dào héng lú。

春日病中感怀四绝戏嘲同年诸知巳嘲秦性初

曹义

寄语文江彭显仁,年来风采倍精神。jì yǔ wén jiāng péng xiǎn rén,nián lái fēng cǎi bèi jīng shén。
应知自得琴书乐,不复留心念故人。yīng zhī zì dé qín shū lè,bù fù liú xīn niàn gù rén。

春日病中感怀四绝戏嘲同年诸知巳嘲秦性初

曹义

晓出长衢踏曙光,归来庭馆又斜阳。xiǎo chū zhǎng qú tà shǔ guāng,guī lái tíng guǎn yòu xié yáng。
奔驰日日因何事,只恐秋添两鬓霜。bēn chí rì rì yīn hé shì,zhǐ kǒng qiū tiān liǎng bìn shuāng。

春日病中感怀四绝戏嘲同年诸知巳嘲秦性初

曹义

青年文彩最风流,玉署朝趍得自由。qīng nián wén cǎi zuì fēng liú,yù shǔ cháo chí dé zì yóu。
退直归来无个事,绿窗相对拓茶瓯。tuì zhí guī lái wú gè shì,lǜ chuāng xiāng duì tuò chá ōu。

挽山阴王主事贤母

曹义

淑质清兮两鬓星,高堂正拟享遐龄。shū zhì qīng xī liǎng bìn xīng,gāo táng zhèng nǐ xiǎng xiá líng。
如何一枕游仙梦,长夜漫漫竟不醒。rú hé yī zhěn yóu xiān mèng,zhǎng yè màn màn jìng bù xǐng。

夏日睡起漫兴

曹义

瓦枕藤床醉梦醒,竹窗幽户午阴清。wǎ zhěn téng chuáng zuì mèng xǐng,zhú chuāng yōu hù wǔ yīn qīng。
隔林好鸟如相约,时复来啼三两声。gé lín hǎo niǎo rú xiāng yuē,shí fù lái tí sān liǎng shēng。

墨梅

曹义

忆昔孤山雪后时,鲜鲜缟袂绝尘缁。yì xī gū shān xuě hòu shí,xiān xiān gǎo mèi jué chén zī。
别来何事姿容老,想过羲之洗砚池。bié lái hé shì zī róng lǎo,xiǎng guò xī zhī xǐ yàn chí。

红梅为孙瓒题

曹义

冰姿曾不染红尘,何事新妆也艳人。bīng zī céng bù rǎn hóng chén,hé shì xīn zhuāng yě yàn rén。
想是瑶池醉归晚,误随桃杏竞芳春。xiǎng shì yáo chí zuì guī wǎn,wù suí táo xìng jìng fāng chūn。

寄同年陈行人因彼人来卖茶问及故云

曹义

昨来试问卖茶人,为说君家是远邻。zuó lái shì wèn mài chá rén,wèi shuō jūn jiā shì yuǎn lín。
欲折梅花寄相忆,一枝老尽故园春。yù zhé méi huā jì xiāng yì,yī zhī lǎo jǐn gù yuán chūn。

红梅

曹义

铁石心肠冰雪肌,一生篱落静相宜。tiě shí xīn cháng bīng xuě jī,yī shēng lí luò jìng xiāng yí。
多应俗眼嫌清淡,也学桃花逞艳姿。duō yīng sú yǎn xián qīng dàn,yě xué táo huā chěng yàn zī。