古诗词

哀都宪张先生

童轩

大雅寥寥久不作,畴能接武三百篇。dà yǎ liáo liáo jiǔ bù zuò,chóu néng jiē wǔ sān bǎi piān。
西都苏李最卓荦,遗音近古犹堪传。xī dōu sū lǐ zuì zhuó luò,yí yīn jìn gǔ yóu kān chuán。
后来文章建安骨,七子磊磊争雄先。hòu lái wén zhāng jiàn ān gǔ,qī zi lěi lěi zhēng xióng xiān。
晋朝鲍谢亦仅数,渊明制作真天然。jìn cháo bào xiè yì jǐn shù,yuān míng zhì zuò zhēn tiān rán。
悠悠理趣自萧散,不学小伎呈雕镌。yōu yōu lǐ qù zì xiāo sàn,bù xué xiǎo jì chéng diāo juān。
齐梁之下委靡不复振,纷纷聒耳喧秋蝉。qí liáng zhī xià wěi mí bù fù zhèn,fēn fēn guā ěr xuān qiū chán。
有唐作者相继出,一代雅奏鸣宫县。yǒu táng zuò zhě xiāng jì chū,yī dài yǎ zòu míng gōng xiàn。
杨王卢骆首奇拔,高岑韦柳堪齐肩。yáng wáng lú luò shǒu qí bá,gāo cén wéi liǔ kān qí jiān。
天生李杜实冠绝,光燄万丈直视人无前。tiān shēng lǐ dù shí guān jué,guāng yàn wàn zhàng zhí shì rén wú qián。
闵时愤事吃吃不离口,仿佛古意犹能全。mǐn shí fèn shì chī chī bù lí kǒu,fǎng fú gǔ yì yóu néng quán。
先生生居百世后,蚤有巨笔如长椽。xiān shēng shēng jū bǎi shì hòu,zǎo yǒu jù bǐ rú zhǎng chuán。
胸中吞吐经子史,顷刻变化驱云烟。xiōng zhōng tūn tǔ jīng zi shǐ,qǐng kè biàn huà qū yún yān。
由唐直溯到汉魏,历取次和无遗编。yóu táng zhí sù dào hàn wèi,lì qǔ cì hé wú yí biān。
大而宇宙明日月,神怪幽隐枝葩连。dà ér yǔ zhòu míng rì yuè,shén guài yōu yǐn zhī pā lián。
揄扬讽咏不一足,豪思溢出有若万斛滚滚奔原泉。yú yáng fěng yǒng bù yī zú,háo sī yì chū yǒu ruò wàn hú gǔn gǔn bēn yuán quán。
词场袖手莫敢敌,况欲掉鞅跻其巅。cí chǎng xiù shǒu mò gǎn dí,kuàng yù diào yāng jī qí diān。
平生精力尽斯学,发为事业輷天渊。píng shēng jīng lì jǐn sī xué,fā wèi shì yè hōng tiān yuān。
三关净扫馘群孽,六察总纪师多贤。sān guān jìng sǎo guó qún niè,liù chá zǒng jì shī duō xián。
犯颜纳说任斯道,拯民涂炭沉疴痊。fàn yán nà shuō rèn sī dào,zhěng mín tú tàn chén kē quán。
时时欬唾落珠玉,世人孰得窥其玄。shí shí kài tuò luò zhū yù,shì rén shú dé kuī qí xuán。
我生幸获识光霁,低头东野愿执鞭。wǒ shēng xìng huò shí guāng jì,dī tóu dōng yě yuàn zhí biān。
先生不鄙笑谓我,子作可等卢玉川。xiān shēng bù bǐ xiào wèi wǒ,zi zuò kě děng lú yù chuān。
菲才岂敢遽云尔,先生善诱何勤拳。fēi cái qǐ gǎn jù yún ěr,xiān shēng shàn yòu hé qín quán。
昨朝入觐上京国,意谓簪盍期残年。zuó cháo rù jìn shàng jīng guó,yì wèi zān hé qī cán nián。
孰知先生弃我去,奄忽羽化随飞仙。shú zhī xiān shēng qì wǒ qù,yǎn hū yǔ huà suí fēi xiān。
钧天帝都极宏丽,骖鸾控鹤上下相周旋。jūn tiān dì dōu jí hóng lì,cān luán kòng hè shàng xià xiāng zhōu xuán。
文章在世万古耿不泯,化为列宿河汉边。wén zhāng zài shì wàn gǔ gěng bù mǐn,huà wèi liè sù hé hàn biān。
芒寒色正烛下土,要令天下群瞽俱能辩析媸与妍。máng hán sè zhèng zhú xià tǔ,yào lìng tiān xià qún gǔ jù néng biàn xī chī yǔ yán。
先生于斯固无憾,我独私心■■如烹煎。xiān shēng yú sī gù wú hàn,wǒ dú sī xīn rú pēng jiān。
松风日夕起涧壑,助我于邑凄哀弦。sōng fēng rì xī qǐ jiàn hè,zhù wǒ yú yì qī āi xián。

童轩

明江西鄱阳人,字士昂。工书能诗。景泰二年进士。授南京吏科给事中。成化时,以户科都给事中入川镇压赵铎起事,还言欲息盗贼必先去贪官、均科差。累进右副都御史提督松潘军务。弘治中官至南京礼部尚书。有《清风亭稿》、《枕肱集》、《梦征录》。 童轩的作品>>

猜您喜欢

初授滇南提学有成

童轩

强将疏陋事高谈,六籍何曾一字谙。qiáng jiāng shū lòu shì gāo tán,liù jí hé céng yī zì ān。
犬马有心常恋北,鲲鹏无定又图南。quǎn mǎ yǒu xīn cháng liàn běi,kūn péng wú dìng yòu tú nán。
非才乍可三宜去,渐老宁知七不堪。fēi cái zhà kě sān yí qù,jiàn lǎo níng zhī qī bù kān。
眼底诸生如玉立,扣钟应是笑声韽。yǎn dǐ zhū shēng rú yù lì,kòu zhōng yīng shì xiào shēng ān。

奉寄同年杨洗马王春坊二先生

童轩

欲藉征鸿问起居,满怀忧绪竟难除。yù jí zhēng hóng wèn qǐ jū,mǎn huái yōu xù jìng nán chú。
山中谩有非熊兆,天上应无荐鹗书。shān zhōng mán yǒu fēi xióng zhào,tiān shàng yīng wú jiàn è shū。
南国风花淹杜牧,上林词赋擅相如。nán guó fēng huā yān dù mù,shàng lín cí fù shàn xiāng rú。
迢迢千里空相忆,愁绝残钟落月初。tiáo tiáo qiān lǐ kōng xiāng yì,chóu jué cán zhōng luò yuè chū。

秋月行司有成

童轩

几年谪宦走天涯,镜里西风两鬓丝。jǐ nián zhé huàn zǒu tiān yá,jìng lǐ xī fēng liǎng bìn sī。
山馆月明鸡唱去,海天云冷雁书迟。shān guǎn yuè míng jī chàng qù,hǎi tiān yún lěng yàn shū chí。
半生事业交穷日,万里关山客倦时。bàn shēng shì yè jiāo qióng rì,wàn lǐ guān shān kè juàn shí。
愁绝小窗残梦断,子规啼上最高枝。chóu jué xiǎo chuāng cán mèng duàn,zi guī tí shàng zuì gāo zhī。

赠雪谷上人

童轩

蚤年离垢即披缁,风度翛然类远师。zǎo nián lí gòu jí pī zī,fēng dù xiāo rán lèi yuǎn shī。
心净只应流水共,身闲常与白云期。xīn jìng zhǐ yīng liú shuǐ gòng,shēn xián cháng yǔ bái yún qī。
秋虫兰叶窗间画,瞑鹤松枝几上诗。qiū chóng lán yè chuāng jiān huà,míng hè sōng zhī jǐ shàng shī。
更喜地偏无客到,时拈霜颖扫乌丝。gèng xǐ dì piān wú kè dào,shí niān shuāng yǐng sǎo wū sī。

秋暮至曲靖

童轩

故乡何处是并州,万里关山不断愁。gù xiāng hé chù shì bìng zhōu,wàn lǐ guān shān bù duàn chóu。
野馆夕阳人独立,边城秋色水空流。yě guǎn xī yáng rén dú lì,biān chéng qiū sè shuǐ kōng liú。
宦情每愧陶弘景,客况何如马少游。huàn qíng měi kuì táo hóng jǐng,kè kuàng hé rú mǎ shǎo yóu。
一夜西风吹梦破,归心遥寄楚江头。yī yè xī fēng chuī mèng pò,guī xīn yáo jì chǔ jiāng tóu。

沧浪深隐卷为贵阳林都阃题

童轩

百战功成已白头,沧浪深处足夷犹。bǎi zhàn gōng chéng yǐ bái tóu,cāng làng shēn chù zú yí yóu。
晚风啼鸟花连屋,春雨浮鸥水满洲。wǎn fēng tí niǎo huā lián wū,chūn yǔ fú ōu shuǐ mǎn zhōu。
地远不牵荣辱梦,身闲羞中利名钩。dì yuǎn bù qiān róng rǔ mèng,shēn xián xiū zhōng lì míng gōu。
几回鼓枻烟波上,傲杀元勋十八侯。jǐ huí gǔ yì yān bō shàng,ào shā yuán xūn shí bā hóu。

重至临安分司

童轩

公署睽违又一期,重来仍值禁烟时。gōng shǔ kuí wéi yòu yī qī,zhòng lái réng zhí jìn yān shí。
阑干渍雨花枝重,亭馆留寒燕乳迟。lán gàn zì yǔ huā zhī zhòng,tíng guǎn liú hán yàn rǔ chí。
无事且谋犀首饮,有怀多寓少陵诗。wú shì qiě móu xī shǒu yǐn,yǒu huái duō yù shǎo líng shī。
东风可是无情甚,白雪盈头不肯吹。dōng fēng kě shì wú qíng shén,bái xuě yíng tóu bù kěn chuī。

八月一日经渌口河

童轩

八月移舟出渌河,客行又是半年过。bā yuè yí zhōu chū lù hé,kè xíng yòu shì bàn nián guò。
宦情在我薄于水,时序催人急似梭。huàn qíng zài wǒ báo yú shuǐ,shí xù cuī rén jí shì suō。
雁鹜江湖秋雨积,牛羊郊野夕阳多。yàn wù jiāng hú qiū yǔ jī,niú yáng jiāo yě xī yáng duō。
平生雅有桑弧志,华发星星奈老何。píng shēng yǎ yǒu sāng hú zhì,huá fā xīng xīng nài lǎo hé。

和地官颜宝之雨窗独坐

童轩

春阴连日酿轻寒,尘满冠缨不用弹。chūn yīn lián rì niàng qīng hán,chén mǎn guān yīng bù yòng dàn。
万里宦情天外远,几宵心事雨中残。wàn lǐ huàn qíng tiān wài yuǎn,jǐ xiāo xīn shì yǔ zhōng cán。
愁来世路知音少,老去亲朋见面难。chóu lái shì lù zhī yīn shǎo,lǎo qù qīn péng jiàn miàn nán。
怪底滇南持节使,夜深惆怅倚东阑。guài dǐ diān nán chí jié shǐ,yè shēn chóu chàng yǐ dōng lán。

浪花

童轩

不用天边带露栽,只凭风信几番催。bù yòng tiān biān dài lù zāi,zhǐ píng fēng xìn jǐ fān cuī。
一枝才见逶迤动,万朵俄惊顷刻开。yī zhī cái jiàn wēi yí dòng,wàn duǒ é jīng qǐng kè kāi。
湓浦秋容和雨乱,镜湖春色逐人来。pén pǔ qiū róng hé yǔ luàn,jìng hú chūn sè zhú rén lái。
分明一幅西川锦,安得并刀为剪裁。fēn míng yī fú xī chuān jǐn,ān dé bìng dāo wèi jiǎn cái。

南行秋兴

童轩

皇华才咏出神州,泽国砧声已报秋。huáng huá cái yǒng chū shén zhōu,zé guó zhēn shēng yǐ bào qiū。
江上西风吹短发,天涯明月送孤舟。jiāng shàng xī fēng chuī duǎn fā,tiān yá míng yuè sòng gū zhōu。
仲宣自笑贫犹客,李广宁知老未侯。zhòng xuān zì xiào pín yóu kè,lǐ guǎng níng zhī lǎo wèi hóu。
世事悠悠何足问,且将吾道付沧洲。shì shì yōu yōu hé zú wèn,qiě jiāng wú dào fù cāng zhōu。

南行秋兴

童轩

扁舟万里适南荒,行客惊秋觉夜凉。biǎn zhōu wàn lǐ shì nán huāng,xíng kè jīng qiū jué yè liáng。
老去形骸空骏骨,忧来世路半羊肠。lǎo qù xíng hái kōng jùn gǔ,yōu lái shì lù bàn yáng cháng。
沙明蒲稗初含雨,月冷蒹葭已着霜。shā míng pú bài chū hán yǔ,yuè lěng jiān jiā yǐ zhe shuāng。
忽忆旧居青琐地,几回簪笔缀鹓行。hū yì jiù jū qīng suǒ dì,jǐ huí zān bǐ zhuì yuān xíng。

南行秋兴

童轩

鬓边华发几丝秋,老大心情不解忧。bìn biān huá fā jǐ sī qiū,lǎo dà xīn qíng bù jiě yōu。
杜甫诗名空短褐,元龙豪气尚高楼。dù fǔ shī míng kōng duǎn hè,yuán lóng háo qì shàng gāo lóu。
思家斜月三更梦,去国青山万里舟。sī jiā xié yuè sān gèng mèng,qù guó qīng shān wàn lǐ zhōu。
壮志未销身尚健,几回灯下认吴钩。zhuàng zhì wèi xiāo shēn shàng jiàn,jǐ huí dēng xià rèn wú gōu。

南行秋兴

童轩

青山万里水漫漫,客里应知跋涉难。qīng shān wàn lǐ shuǐ màn màn,kè lǐ yīng zhī bá shè nán。
草木变衰秋露重,湖湘漂泊晚风寒。cǎo mù biàn shuāi qiū lù zhòng,hú xiāng piāo pō wǎn fēng hán。
天涯有客如张咏,江左何人是谢安。tiān yá yǒu kè rú zhāng yǒng,jiāng zuǒ hé rén shì xiè ān。
绿发朱颜今改尽,可怜惟有寸心丹。lǜ fā zhū yán jīn gǎi jǐn,kě lián wéi yǒu cùn xīn dān。

庚寅三月予按思州等郡因过清浪辱参将吴公相留款叙诗以酬之

童轩

年华冉冉似流波,抚景其如感慨何。nián huá rǎn rǎn shì liú bō,fǔ jǐng qí rú gǎn kǎi hé。
草满天涯春色暮,水连湖口夕阳多。cǎo mǎn tiān yá chūn sè mù,shuǐ lián hú kǒu xī yáng duō。
乡书路远双鱼断,蛮岭云深疋马过。xiāng shū lù yuǎn shuāng yú duàn,mán lǐng yún shēn pǐ mǎ guò。
赖有元戎相慰意,一尊呼取听樵歌。lài yǒu yuán róng xiāng wèi yì,yī zūn hū qǔ tīng qiáo gē。