古诗词

哀都宪张先生

童轩

大雅寥寥久不作,畴能接武三百篇。dà yǎ liáo liáo jiǔ bù zuò,chóu néng jiē wǔ sān bǎi piān。
西都苏李最卓荦,遗音近古犹堪传。xī dōu sū lǐ zuì zhuó luò,yí yīn jìn gǔ yóu kān chuán。
后来文章建安骨,七子磊磊争雄先。hòu lái wén zhāng jiàn ān gǔ,qī zi lěi lěi zhēng xióng xiān。
晋朝鲍谢亦仅数,渊明制作真天然。jìn cháo bào xiè yì jǐn shù,yuān míng zhì zuò zhēn tiān rán。
悠悠理趣自萧散,不学小伎呈雕镌。yōu yōu lǐ qù zì xiāo sàn,bù xué xiǎo jì chéng diāo juān。
齐梁之下委靡不复振,纷纷聒耳喧秋蝉。qí liáng zhī xià wěi mí bù fù zhèn,fēn fēn guā ěr xuān qiū chán。
有唐作者相继出,一代雅奏鸣宫县。yǒu táng zuò zhě xiāng jì chū,yī dài yǎ zòu míng gōng xiàn。
杨王卢骆首奇拔,高岑韦柳堪齐肩。yáng wáng lú luò shǒu qí bá,gāo cén wéi liǔ kān qí jiān。
天生李杜实冠绝,光燄万丈直视人无前。tiān shēng lǐ dù shí guān jué,guāng yàn wàn zhàng zhí shì rén wú qián。
闵时愤事吃吃不离口,仿佛古意犹能全。mǐn shí fèn shì chī chī bù lí kǒu,fǎng fú gǔ yì yóu néng quán。
先生生居百世后,蚤有巨笔如长椽。xiān shēng shēng jū bǎi shì hòu,zǎo yǒu jù bǐ rú zhǎng chuán。
胸中吞吐经子史,顷刻变化驱云烟。xiōng zhōng tūn tǔ jīng zi shǐ,qǐng kè biàn huà qū yún yān。
由唐直溯到汉魏,历取次和无遗编。yóu táng zhí sù dào hàn wèi,lì qǔ cì hé wú yí biān。
大而宇宙明日月,神怪幽隐枝葩连。dà ér yǔ zhòu míng rì yuè,shén guài yōu yǐn zhī pā lián。
揄扬讽咏不一足,豪思溢出有若万斛滚滚奔原泉。yú yáng fěng yǒng bù yī zú,háo sī yì chū yǒu ruò wàn hú gǔn gǔn bēn yuán quán。
词场袖手莫敢敌,况欲掉鞅跻其巅。cí chǎng xiù shǒu mò gǎn dí,kuàng yù diào yāng jī qí diān。
平生精力尽斯学,发为事业輷天渊。píng shēng jīng lì jǐn sī xué,fā wèi shì yè hōng tiān yuān。
三关净扫馘群孽,六察总纪师多贤。sān guān jìng sǎo guó qún niè,liù chá zǒng jì shī duō xián。
犯颜纳说任斯道,拯民涂炭沉疴痊。fàn yán nà shuō rèn sī dào,zhěng mín tú tàn chén kē quán。
时时欬唾落珠玉,世人孰得窥其玄。shí shí kài tuò luò zhū yù,shì rén shú dé kuī qí xuán。
我生幸获识光霁,低头东野愿执鞭。wǒ shēng xìng huò shí guāng jì,dī tóu dōng yě yuàn zhí biān。
先生不鄙笑谓我,子作可等卢玉川。xiān shēng bù bǐ xiào wèi wǒ,zi zuò kě děng lú yù chuān。
菲才岂敢遽云尔,先生善诱何勤拳。fēi cái qǐ gǎn jù yún ěr,xiān shēng shàn yòu hé qín quán。
昨朝入觐上京国,意谓簪盍期残年。zuó cháo rù jìn shàng jīng guó,yì wèi zān hé qī cán nián。
孰知先生弃我去,奄忽羽化随飞仙。shú zhī xiān shēng qì wǒ qù,yǎn hū yǔ huà suí fēi xiān。
钧天帝都极宏丽,骖鸾控鹤上下相周旋。jūn tiān dì dōu jí hóng lì,cān luán kòng hè shàng xià xiāng zhōu xuán。
文章在世万古耿不泯,化为列宿河汉边。wén zhāng zài shì wàn gǔ gěng bù mǐn,huà wèi liè sù hé hàn biān。
芒寒色正烛下土,要令天下群瞽俱能辩析媸与妍。máng hán sè zhèng zhú xià tǔ,yào lìng tiān xià qún gǔ jù néng biàn xī chī yǔ yán。
先生于斯固无憾,我独私心■■如烹煎。xiān shēng yú sī gù wú hàn,wǒ dú sī xīn rú pēng jiān。
松风日夕起涧壑,助我于邑凄哀弦。sōng fēng rì xī qǐ jiàn hè,zhù wǒ yú yì qī āi xián。

童轩

明江西鄱阳人,字士昂。工书能诗。景泰二年进士。授南京吏科给事中。成化时,以户科都给事中入川镇压赵铎起事,还言欲息盗贼必先去贪官、均科差。累进右副都御史提督松潘军务。弘治中官至南京礼部尚书。有《清风亭稿》、《枕肱集》、《梦征录》。 童轩的作品>>

猜您喜欢

题画小景二首

童轩

山色青于染,茅堂背郭成。shān sè qīng yú rǎn,máo táng bèi guō chéng。
阴阴乔木里,疑有读书声。yīn yīn qiáo mù lǐ,yí yǒu dú shū shēng。

题画小景二首

童轩

家住清溪口,门掩清溪树。jiā zhù qīng xī kǒu,mén yǎn qīng xī shù。
溪上多白云,幽人自来去。xī shàng duō bái yún,yōu rén zì lái qù。

瓜步洲

童轩

青山万古色,流水一江云。qīng shān wàn gǔ sè,liú shuǐ yī jiāng yún。
远寺钟声早,迢迢月下闻。yuǎn sì zhōng shēng zǎo,tiáo tiáo yuè xià wén。

竹堋口

童轩

君住竹堋口,妾家桃花津。jūn zhù zhú péng kǒu,qiè jiā táo huā jīn。
来往不相识,青山应笑人。lái wǎng bù xiāng shí,qīng shān yīng xiào rén。

丹阳晚眺

童轩

春水绿迢迢,空江自落潮。chūn shuǐ lǜ tiáo tiáo,kōng jiāng zì luò cháo。
桥头两竿日,烟外酒旗飘。qiáo tóu liǎng gān rì,yān wài jiǔ qí piāo。

客中秋夕

童轩

远客难为别,西风吹月明。yuǎn kè nán wèi bié,xī fēng chuī yuè míng。
不堪残梦破,沙际乱虫鸣。bù kān cán mèng pò,shā jì luàn chóng míng。

维扬吊古

童轩

草没离宫旧路赊,锦帆曾说到天涯。cǎo méi lí gōng jiù lù shē,jǐn fān céng shuō dào tiān yá。
孤城日暮东风急,落尽当年彩树花。gū chéng rì mù dōng fēng jí,luò jǐn dāng nián cǎi shù huā。

画松

童轩

曾是陶公手种来,山中风雨老莓苔。céng shì táo gōng shǒu zhǒng lái,shān zhōng fēng yǔ lǎo méi tái。
伫看贡入明堂用,还似当年宰相才。zhù kàn gòng rù míng táng yòng,hái shì dāng nián zǎi xiāng cái。

渡江二首

童轩

维扬江上片帆开,沙净云闲露碧苔。wéi yáng jiāng shàng piàn fān kāi,shā jìng yún xián lù bì tái。
万顷无尘浑似镜,青山一带逐人来。wàn qǐng wú chén hún shì jìng,qīng shān yī dài zhú rén lái。

渡江二首

童轩

长江天堑古今同,控引东南地势雄。zhǎng jiāng tiān qiàn gǔ jīn tóng,kòng yǐn dōng nán dì shì xióng。
几度桃花三月雨,锦云翻浪化鱼龙。jǐ dù táo huā sān yuè yǔ,jǐn yún fān làng huà yú lóng。

䳺鹑图

童轩

荆棘丛深旧路微,奔奔常向夕阳飞。jīng jí cóng shēn jiù lù wēi,bēn bēn cháng xiàng xī yáng fēi。
长安此日看图画,应笑为儒百结衣。zhǎng ān cǐ rì kàn tú huà,yīng xiào wèi rú bǎi jié yī。

和尚宝宋士皋先生春日符台即景之作

童轩

忆昔先皇御太平,朝来前殿集群英。yì xī xiān huáng yù tài píng,cháo lái qián diàn jí qún yīng。
彩云飞动金舆出,两两霓旌作队行。cǎi yún fēi dòng jīn yú chū,liǎng liǎng ní jīng zuò duì xíng。

和尚宝宋士皋先生春日符台即景之作

童轩

御路风清绝点埃,茸茸新绿剪莓苔。yù lù fēng qīng jué diǎn āi,rōng rōng xīn lǜ jiǎn méi tái。
羽林环卫无人到,惟有中官日往来。yǔ lín huán wèi wú rén dào,wéi yǒu zhōng guān rì wǎng lái。

瞿谷图

童轩

性慧能言异众毛,云霄千里路劳劳。xìng huì néng yán yì zhòng máo,yún xiāo qiān lǐ lù láo láo。
绿杨枝上东风软,却笑群飞燕雀高。lǜ yáng zhī shàng dōng fēng ruǎn,què xiào qún fēi yàn què gāo。

寄月溪莹僧官二首

童轩

病来常欲谢朝簪,几度怀师梦里寻。bìng lái cháng yù xiè cháo zān,jǐ dù huái shī mèng lǐ xún。
遥想跏趺双树底,一灯悬影照禅心。yáo xiǎng jiā fū shuāng shù dǐ,yī dēng xuán yǐng zhào chán xīn。